古诗词

瑶台第一层《兰簃读曲图》,为杨定夫同年索赋

樊增祥

晓起绿窗匀面了,鬟云一镜松。xiǎo qǐ lǜ chuāng yún miàn le,huán yún yī jìng sōng。
碧苔庭院,幽花数剪,春在帘栊。bì tái tíng yuàn,yōu huā shù jiǎn,chūn zài lián lóng。
曲栏深处坐,教雪衣、低唱玲珑。qū lán shēn chù zuò,jiào xuě yī dī chàng líng lóng。
曼声引,更弓鞋轻点,袅尽钗茸。màn shēng yǐn,gèng gōng xié qīng diǎn,niǎo jǐn chāi rōng。
匆匆。cōng cōng。
玉烟吹散,翠苕不耐晓霜中。yù yān chuī sàn,cuì sháo bù nài xiǎo shuāng zhōng。
绣帏垂地,啼莺不语,残月朦胧。xiù wéi chuí dì,tí yīng bù yǔ,cán yuè méng lóng。
莫翻金缕曲,怕百花、扫地都空。mò fān jīn lǚ qū,pà bǎi huā sǎo dì dōu kōng。
画堂东。huà táng dōng。
剩兰心一点,还发春红。shèng lán xīn yī diǎn,hái fā chūn hóng。

樊增祥

樊增祥,字嘉父,号云门、樊山,别署天琴老人。湖北恩施人。同治六年(1867)举人,光绪三年(1877)进士。曾任陕西宜川、渭南等县令。后累官至陕西布政使、江宁布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,逃居沪上。袁世凯执政时,曾为参政院参政。擅长诗、骈文、词,为近代晚唐诗派代表诗人。著有《樊山全书》。  樊增祥关系台湾诗二首,见连横《台湾诗乘》,今据以校录。(吴福助撰) 樊增祥的作品>>

猜您喜欢

沁园春·蚓

樊增祥

生无骨筋,食槁饮泉,于陵与同。shēng wú gǔ jīn,shí gǎo yǐn quán,yú líng yǔ tóng。
向韭畦收采,捣泥治鲠,药奁珍弆,出土为龙。xiàng jiǔ qí shōu cǎi,dǎo ní zhì gěng,yào lián zhēn jǔ,chū tǔ wèi lóng。
玉砌光阴,琼州乡贯,朐䏰名传汉志中。yù qì guāng yīn,qióng zhōu xiāng guàn,qú rùn míng chuán hàn zhì zhōng。
轩辕后,更有谁曾见,汝大如虹。xuān yuán hòu,gèng yǒu shuí céng jiàn,rǔ dà rú hóng。
藏身喜傍幽丛。cáng shēn xǐ bàng yōu cóng。
莫暗啮香根寸寸空。mò àn niè xiāng gēn cùn cùn kōng。
笑似蜗少角,免寻争战,如蚕无茧,不受牢笼。xiào shì wō shǎo jiǎo,miǎn xún zhēng zhàn,rú cán wú jiǎn,bù shòu láo lóng。
溽草阴墙,干苔浅土,朝暮长吟一笛风。rù cǎo yīn qiáng,gàn tái qiǎn tǔ,cháo mù zhǎng yín yī dí fēng。
生何幸,看后身仍化,百合花红。shēng hé xìng,kàn hòu shēn réng huà,bǎi hé huā hóng。

沁园春·蛙

樊增祥

唐十二陵,宋五六更,汝其司之。táng shí èr líng,sòng wǔ liù gèng,rǔ qí sī zhī。
笑坐井公孙,枉称尊大,食糜天子,苦问官私。xiào zuò jǐng gōng sūn,wǎng chēng zūn dà,shí mí tiān zi,kǔ wèn guān sī。
为告龙王,身今无尾,慎莫追寻蝌蚪时。wèi gào lóng wáng,shēn jīn wú wěi,shèn mò zhuī xún kē dǒu shí。
堪倾听,是池塘春草,梅雨萋迷。kān qīng tīng,shì chí táng chūn cǎo,méi yǔ qī mí。
两衙鼓吹如雷。liǎng yá gǔ chuī rú léi。
合笑煞钟山孔稚圭。hé xiào shā zhōng shān kǒng zhì guī。
看略具爪牙,在田为虎,并无冠帻,入水为鸡。kàn lüè jù zhǎo yá,zài tián wèi hǔ,bìng wú guān zé,rù shuǐ wèi jī。
折足成蟾,无肠是蟹,也夺东方锦袄披。zhé zú chéng chán,wú cháng shì xiè,yě duó dōng fāng jǐn ǎo pī。
何年月,化宋家杨戬,骤躐凰池。hé nián yuè,huà sòng jiā yáng jiǎn,zhòu liè huáng chí。

沁园春·蚁

樊增祥

汝与杜鹃,与虾与蜂,皆有君臣。rǔ yǔ dù juān,yǔ xiā yǔ fēng,jiē yǒu jūn chén。
看城池台殿,公侯将相,秩然有序,而况于人。kàn chéng chí tái diàn,gōng hóu jiāng xiāng,zhì rán yǒu xù,ér kuàng yú rén。
国步将移,南柯古郡,坐困檀罗十万军。guó bù jiāng yí,nán kē gǔ jùn,zuò kùn tán luó shí wàn jūn。
槐阴午,诧淳于一梦,梦也如真。huái yīn wǔ,chà chún yú yī mèng,mèng yě rú zhēn。
如今卷土休论。rú jīn juǎn tǔ xiū lùn。
效龙蠖泥蟠屈不伸。xiào lóng huò ní pán qū bù shēn。
且身衣朱紫,自成封域,队分黑白,力御强邻。qiě shēn yī zhū zǐ,zì chéng fēng yù,duì fēn hēi bái,lì yù qiáng lín。
环雀珠蛇,不如筏蚁,夺得龙头与报恩。huán què zhū shé,bù rú fá yǐ,duó dé lóng tóu yǔ bào ēn。
吾方倦,任床前牛哄,熟睡无闻。wú fāng juàn,rèn chuáng qián niú hǒng,shú shuì wú wén。

沁园春·蛛

樊增祥

楚国龚生,顾见网丝,飘然念归。chǔ guó gōng shēng,gù jiàn wǎng sī,piāo rán niàn guī。
看南檐布阵,坐擒蜂蝶,东山惜别,长伴蛜蝛。kàn nán yán bù zhèn,zuò qín fēng dié,dōng shān xī bié,zhǎng bàn yī wēi。
缒镜生怜,罥衣有喜,昨夜罗裙缓带围。zhuì jìng shēng lián,juàn yī yǒu xǐ,zuó yè luó qún huǎn dài wéi。
天然巧,把牡丹钿盒,乞与环妃。tiān rán qiǎo,bǎ mǔ dān diàn hé,qǐ yǔ huán fēi。
不如苇箔蚕肥。bù rú wěi bó cán féi。
纵呕尽柔丝不上机。zòng ǒu jǐn róu sī bù shàng jī。
笑终朝组织,难成锦段,多年长养,也孕珠玑。xiào zhōng cháo zǔ zhī,nán chéng jǐn duàn,duō nián zhǎng yǎng,yě yùn zhū jī。
小类榆钱,大逾茶鼎,苦战双龙事已非。xiǎo lèi yú qián,dà yú chá dǐng,kǔ zhàn shuāng lóng shì yǐ fēi。
儿童语,怕蠮螉寇汝,牢守门扉。ér tóng yǔ,pà yē wēng kòu rǔ,láo shǒu mén fēi。

沁园春·蝇

樊增祥

营营青蝇,其声与形,龌龊可憎。yíng yíng qīng yíng,qí shēng yǔ xíng,wò chuò kě zēng。
看波斯多狗,生而相附,凉州有虎,遇则成擒。kàn bō sī duō gǒu,shēng ér xiāng fù,liáng zhōu yǒu hǔ,yù zé chéng qín。
御手亲弹,宫屏误点,铸错深嫌曹不兴。yù shǒu qīn dàn,gōng píng wù diǎn,zhù cuò shēn xián cáo bù xīng。
中书省,问从何集此,遽尔飞腾。zhōng shū shěng,wèn cóng hé jí cǐ,jù ěr fēi téng。
趋炎附热偏能。qū yán fù rè piān néng。
便谢尘班纨拂不胜。biàn xiè chén bān wán fú bù shèng。
叹南风扇暑,徒骄白昼,北京解秽,赖有清冰。tàn nán fēng shàn shǔ,tú jiāo bái zhòu,běi jīng jiě huì,lài yǒu qīng bīng。
人纵信谗,汝还多事,白璧难污一点青。rén zòng xìn chán,rǔ hái duō shì,bái bì nán wū yī diǎn qīng。
窗前纸,笑任钻不透,头也应疼。chuāng qián zhǐ,xiào rèn zuān bù tòu,tóu yě yīng téng。

沁园春·蚊

樊增祥

朝也有蝇,暮也有蚊,长夏懊侬。cháo yě yǒu yíng,mù yě yǒu wén,zhǎng xià ào nóng。
看灯前畏啮,艾烟深炷,花间防嘬,扇月轻拢。kàn dēng qián wèi niè,ài yān shēn zhù,huā jiān fáng chuài,shàn yuè qīng lǒng。
饱去樱桃,饥来柳絮,心服希文体物工。bǎo qù yīng táo,jī lái liǔ xù,xīn fú xī wén tǐ wù gōng。
么么物,与醯鸡野马,飘瞥应同。me me wù,yǔ xī jī yě mǎ,piāo piē yīng tóng。
前身孑孓微虫。qián shēn jié jué wēi chóng。
更巢睫蟭螟出海东。gèng cháo jié jiāo míng chū hǎi dōng。
叹世间未有,无雷之国,此曹多在,避暑之宫。tàn shì jiān wèi yǒu,wú léi zhī guó,cǐ cáo duō zài,bì shǔ zhī gōng。
暗入罗帷,偷噆玉臂,断送柔荑一掴中。àn rù luó wéi,tōu zǎn yù bì,duàn sòng róu tí yī guāi zhōng。
真宵小,算扫除功大,只有秋风。zhēn xiāo xiǎo,suàn sǎo chú gōng dà,zhǐ yǒu qiū fēng。

风流子

樊增祥

玉盆花露水,休错认西子浣纱图。yù pén huā lù shuǐ,xiū cuò rèn xī zi huàn shā tú。
怎公主双鸾,已谐萧史,使君五马,犹恋罗敷。zěn gōng zhǔ shuāng luán,yǐ xié xiāo shǐ,shǐ jūn wǔ mǎ,yóu liàn luó fū。
西风里,黄花通体瘦,红豆两情孤。xī fēng lǐ,huáng huā tōng tǐ shòu,hóng dòu liǎng qíng gū。
玉镜台中,私书可在,春波桥上,倩影谁扶。yù jìng tái zhōng,sī shū kě zài,chūn bō qiáo shàng,qiàn yǐng shuí fú。
长真称弟子,香一瓣,蕙烟双袅薰炉。zhǎng zhēn chēng dì zi,xiāng yī bàn,huì yān shuāng niǎo xūn lú。
锦瑟解人何处,旷代应无。jǐn sè jiě rén hé chù,kuàng dài yīng wú。
七二鸳鸯,空期再世,十三莺燕,犹说西湖。qī èr yuān yāng,kōng qī zài shì,shí sān yīng yàn,yóu shuō xī hú。
剩付徐郎供养,亲荐薇壶。shèng fù xú láng gōng yǎng,qīn jiàn wēi hú。

八六子·梦兰校书过访萧斋,感而有述

樊增祥

玉亭亭。yù tíng tíng。
步虚吹下,风前翠袖寒生。bù xū chuī xià,fēng qián cuì xiù hán shēng。
自深柳书堂见后,浣花香径重来,绿窗梦惊。zì shēn liǔ shū táng jiàn hòu,huàn huā xiāng jìng zhòng lái,lǜ chuāng mèng jīng。
十三楼上娉婷。shí sān lóu shàng pīng tíng。
旧曲已非金缕,秋娘犹是多情。jiù qū yǐ fēi jīn lǚ,qiū niáng yóu shì duō qíng。
算别来经过,几重桑海,宝钗书断,小桃门掩。suàn bié lái jīng guò,jǐ zhòng sāng hǎi,bǎo chāi shū duàn,xiǎo táo mén yǎn。
如今楚润,年华渐晚,吴城泪眼才晴。rú jīn chǔ rùn,nián huá jiàn wǎn,wú chéng lèi yǎn cái qíng。
共消凝。gòng xiāo níng。
茶声竹声佩声。chá shēng zhú shēng pèi shēng。

忆旧游

樊增祥

甚莼波松雨,白石仙人,又到垂虹。shén chún bō sōng yǔ,bái shí xiān rén,yòu dào chuí hóng。
系缆桥亭畔,正栖鸦病柳,瘦倚西风。xì lǎn qiáo tíng pàn,zhèng qī yā bìng liǔ,shòu yǐ xī fēng。
万顷具区烟水,残照湿蒙蒙。wàn qǐng jù qū yān shuǐ,cán zhào shī méng méng。
问素袜明珰,采香泾里,底处相逢。wèn sù wà míng dāng,cǎi xiāng jīng lǐ,dǐ chù xiāng féng。
绝代填词手,向水云深处,凭吊遗踪。jué dài tián cí shǒu,xiàng shuǐ yún shēn chù,píng diào yí zōng。
寂寞吴江路,念楚骚谁续,霜陨兰丛。jì mò wú jiāng lù,niàn chǔ sāo shuí xù,shuāng yǔn lán cóng。
为问米船图画,淡墨是何峰。wèi wèn mǐ chuán tú huà,dàn mò shì hé fēng。
且笛谱重翻,悽悽冷烛双泪红。qiě dí pǔ zhòng fān,qī qī lěng zhú shuāng lèi hóng。

忆旧游

樊增祥

算人间惟有,艳色清才,自古难修。suàn rén jiān wéi yǒu,yàn sè qīng cái,zì gǔ nán xiū。
修到鸳鸯命,怕书生薄福,欢不胜愁。xiū dào yuān yāng mìng,pà shū shēng báo fú,huān bù shèng chóu。
惆怅水云楼事,一梦堕扬州。chóu chàng shuǐ yún lóu shì,yī mèng duò yáng zhōu。
恰网得西施,水精帘下,暖抱箜篌。qià wǎng dé xī shī,shuǐ jīng lián xià,nuǎn bào kōng hóu。
秋雨相如病,莫白头吟罢,沟水西流。qiū yǔ xiāng rú bìng,mò bái tóu yín bà,gōu shuǐ xī liú。
幸不随流水,问琅琊情死,著甚来由。xìng bù suí liú shuǐ,wèn láng yá qíng sǐ,zhù shén lái yóu。
从此青山埋玉,锦树一林秋。cóng cǐ qīng shān mái yù,jǐn shù yī lín qiū。
赚燕子归来,重帘不卷关盼楼。zhuàn yàn zi guī lái,zhòng lián bù juǎn guān pàn lóu。

满庭芳·刘郎为秋娘制曲,余亦继声,用少游韵

樊增祥

花外闻莺,柳边欹燕,屧声初转回廊。huā wài wén yīng,liǔ biān yī yàn,xiè shēng chū zhuǎn huí láng。
玉京重见,休换道家装。yù jīng zhòng jiàn,xiū huàn dào jiā zhuāng。
十五年来一梦,何独是、庚子斜阳。shí wǔ nián lái yī mèng,hé dú shì gēng zi xié yáng。
放心事,芙蓉小殿,无复旧遗香。fàng xīn shì,fú róng xiǎo diàn,wú fù jiù yí xiāng。
端相。duān xiāng。
浑未老,荑苗乍握,兰气犹芳。hún wèi lǎo,tí miáo zhà wò,lán qì yóu fāng。
且将卿颜色,喻我文章。qiě jiāng qīng yán sè,yù wǒ wén zhāng。
红粉青衫一例,金楼子、忍谤徐娘。hóng fěn qīng shān yī lì,jīn lóu zi rěn bàng xú niáng。
花阴坐,茶烟一歇,身世几沧桑。huā yīn zuò,chá yān yī xiē,shēn shì jǐ cāng sāng。

浣溪沙·和重审六解

樊增祥

雪絮风萍亦偶然。xuě xù fēng píng yì ǒu rán。
绣鞍轻堕紫丝鞭。xiù ān qīng duò zǐ sī biān。
怪郎玉貌忒翩翩。guài láng yù mào tè piān piān。
钏响惊回鹦鹉梦,衣香参透木犀禅。chuàn xiǎng jīng huí yīng wǔ mèng,yī xiāng cān tòu mù xī chán。
可怜人总有人怜。kě lián rén zǒng yǒu rén lián。

浣溪沙·和重审六解

樊增祥

携得於潜绢也无。xié dé yú qián juàn yě wú。
无情人写有情书。wú qíng rén xiě yǒu qíng shū。
鸩媒莺侣两模糊。zhèn méi yīng lǚ liǎng mó hú。
忽漫相逢才倚玉,分明未嫁已还珠。hū màn xiāng féng cái yǐ yù,fēn míng wèi jià yǐ hái zhū。
两重公案费踟蹰。liǎng zhòng gōng àn fèi chí chú。

浣溪沙·和重审六解

樊增祥

无复珍珠慰寂寥。wú fù zhēn zhū wèi jì liáo。
泪丝终日织鲛绡。lèi sī zhōng rì zhī jiāo xiāo。
心随七十二沽潮。xīn suí qī shí èr gū cháo。
蓬岛万重难觅路,银河两岸未成桥。péng dǎo wàn zhòng nán mì lù,yín hé liǎng àn wèi chéng qiáo。
可堪暮暮复朝朝。kě kān mù mù fù cháo cháo。

浣溪沙·和重审六解

樊增祥

山上蘼芜叶复齐。shān shàng mí wú yè fù qí。
新缣故素总迷离。xīn jiān gù sù zǒng mí lí。
忍教沟水竟东西。rěn jiào gōu shuǐ jìng dōng xī。
乌鲗写书真自误,冤禽衔石有谁知。wū zéi xiě shū zhēn zì wù,yuān qín xián shí yǒu shuí zhī。
一腔红豆孕相思。yī qiāng hóng dòu yùn xiāng sī。