古诗词

春云怨今岁海棠作花甚繁,已破萼矣,忽雨雪累日,恐遂伤损,倚此慰之

樊增祥

湘屏几叠,罨晚云如梦,春阴如墨。xiāng píng jǐ dié,yǎn wǎn yún rú mèng,chūn yīn rú mò。
昨夜绿章初下,点点紫绵和露坼。zuó yè lǜ zhāng chū xià,diǎn diǎn zǐ mián hé lù chè。
可奈东风,吹花调粉,化作东栏数枝雪。kě nài dōng fēng,chuī huā diào fěn,huà zuò dōng lán shù zhī xuě。
香靥销红,仙肌凝素,掩映绣帘隙。xiāng yè xiāo hóng,xiān jī níng sù,yǎn yìng xiù lián xì。
猩英占断芳菲色。xīng yīng zhàn duàn fāng fēi sè。
纵飞琼相妒,依然倾国。zòng fēi qióng xiāng dù,yī rán qīng guó。
莫忆红罗小亭侧。mò yì hóng luó xiǎo tíng cè。
聘与梅花,玉冷天寒,怎生禁得。pìn yǔ méi huā,yù lěng tiān hán,zěn shēng jìn dé。
且傍珍丛,故烧银烛,看取晚妆明婳。qiě bàng zhēn cóng,gù shāo yín zhú,kàn qǔ wǎn zhuāng míng huà。

樊增祥

樊增祥,字嘉父,号云门、樊山,别署天琴老人。湖北恩施人。同治六年(1867)举人,光绪三年(1877)进士。曾任陕西宜川、渭南等县令。后累官至陕西布政使、江宁布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,逃居沪上。袁世凯执政时,曾为参政院参政。擅长诗、骈文、词,为近代晚唐诗派代表诗人。著有《樊山全书》。  樊增祥关系台湾诗二首,见连横《台湾诗乘》,今据以校录。(吴福助撰) 樊增祥的作品>>

猜您喜欢

清平乐

樊增祥

瑶阶春早。yáo jiē chūn zǎo。
又发将离草。yòu fā jiāng lí cǎo。
十五年中相聚少。shí wǔ nián zhōng xiāng jù shǎo。
托意红鳞青鸟。tuō yì hóng lín qīng niǎo。
夜长不奈情何。yè zhǎng bù nài qíng hé。
玉钗剔损银荷。yù chāi tī sǔn yín hé。
白日卧多起少,倩谁与覆衾罗。bái rì wò duō qǐ shǎo,qiàn shuí yǔ fù qīn luó。

清平乐

樊增祥

玉情花性。yù qíng huā xìng。
别有芳梅韵。bié yǒu fāng méi yùn。
喜字香囊临别赠。xǐ zì xiāng náng lín bié zèng。
中贮水精私印。zhōng zhù shuǐ jīng sī yìn。
瑶台月下吹笙。yáo tái yuè xià chuī shēng。
小名记得飞琼。xiǎo míng jì dé fēi qióng。
记得仲冬十二,含愁坐到天明。jì dé zhòng dōng shí èr,hán chóu zuò dào tiān míng。

清平乐

樊增祥

池塘烟锁。chí táng yān suǒ。
细柳金荑亸。xì liǔ jīn tí duǒ。
春色恼人无一可。chūn sè nǎo rén wú yī kě。
燕子梅花相左。yàn zi méi huā xiāng zuǒ。
无聊自检残书。wú liáo zì jiǎn cán shū。
软裘犹殢温垆。ruǎn qiú yóu tì wēn lú。
一夜小楼春雨,杏花消息何如。yī yè xiǎo lóu chūn yǔ,xìng huā xiāo xī hé rú。

清平乐

樊增祥

绿毡铜斗。lǜ zhān tóng dòu。
自熨春衫皱。zì yùn chūn shān zhòu。
曾记秋凉娇欲嗽。céng jì qiū liáng jiāo yù sòu。
香染石华宫袖。xiāng rǎn shí huá gōng xiù。
东风依旧窗纱。dōng fēng yī jiù chuāng shā。
依旧鹦娘唤茶。yī jiù yīng niáng huàn chá。
依旧玉纤刺绣,玉容依旧梨花。yī jiù yù xiān cì xiù,yù róng yī jiù lí huā。

清平乐

樊增祥

上元闺戏。shàng yuán guī xì。
学打春灯谜。xué dǎ chūn dēng mí。
藕样聪明工拆字。ǒu yàng cōng míng gōng chāi zì。
约略四书能记。yuē lüè sì shū néng jì。
宜春帖缀雕栊。yí chūn tiē zhuì diāo lóng。
簪花亲试春葱。zān huā qīn shì chūn cōng。
门额六言娟好,月圆人寿花红。mén é liù yán juān hǎo,yuè yuán rén shòu huā hóng。

清平乐

樊增祥

绮春如画。qǐ chūn rú huà。
暂放针楼假。zàn fàng zhēn lóu jiǎ。
一串歌珠莺啭罢。yī chuàn gē zhū yīng zhuàn bà。
休更弹棋打马。xiū gèng dàn qí dǎ mǎ。
投琼暗卜人归。tóu qióng àn bo rén guī。
雉盆翠绕珠围。zhì pén cuì rào zhū wéi。
一十二双红豆,掷来六子皆绯。yī shí èr shuāng hóng dòu,zhì lái liù zi jiē fēi。

二郎神湘绮先生谒行宫归,赋此志感,次韵奉和

樊增祥

鹊垆香案,早爇尽、残灰金黍。què lú xiāng àn,zǎo ruò jǐn cán huī jīn shǔ。
只阿母临妆,双成轮值,名字窗间久署。zhǐ ā mǔ lín zhuāng,shuāng chéng lún zhí,míng zì chuāng jiān jiǔ shǔ。
往日宫廊红鹦鹉,怎不共、青禽飞去。wǎng rì gōng láng hóng yīng wǔ,zěn bù gòng qīng qín fēi qù。
犹问讯翠华,还京安否,学人言语。yóu wèn xùn cuì huá,hái jīng ān fǒu,xué rén yán yǔ。
凝伫。níng zhù。
经时不见,瑶池双鹭。jīng shí bù jiàn,yáo chí shuāng lù。
甚岁暮萧寒,白头庾信,来唱江南玉树。shén suì mù xiāo hán,bái tóu yǔ xìn,lái chàng jiāng nán yù shù。
我亦当年,麻鞋杜甫,曾和早朝诗句。wǒ yì dāng nián,má xié dù fǔ,céng hé zǎo cháo shī jù。
又恰是、细朵宫梅,绽也绮窗非故。yòu qià shì xì duǒ gōng méi,zhàn yě qǐ chuāng fēi gù。

蝶恋花·和师愚韵

樊增祥

天到如今天也泪。tiān dào rú jīn tiān yě lèi。
雨洒珍珠,香径无乾地。yǔ sǎ zhēn zhū,xiāng jìng wú qián dì。
酿得百花成酒气。niàng dé bǎi huā chéng jiǔ qì。
昏昏终日醒还醉。hūn hūn zhōng rì xǐng hái zuì。
春事因循宁得已。chūn shì yīn xún níng dé yǐ。
才炒茶青,又近梅黄矣。cái chǎo chá qīng,yòu jìn méi huáng yǐ。
软梦似云呼不起。ruǎn mèng shì yún hū bù qǐ。
流莺莫到朱门里。liú yīng mò dào zhū mén lǐ。

蝶恋花·和师愚韵

樊增祥

夜雨酿泥车辙断。yè yǔ niàng ní chē zhé duàn。
终日潇潇,长被林鸠唤。zhōng rì xiāo xiāo,zhǎng bèi lín jiū huàn。
蓦地今朝晴烂熳。mò dì jīn cháo qíng làn màn。
天心了不由人算。tiān xīn le bù yóu rén suàn。
绣阁日长针线懒。xiù gé rì zhǎng zhēn xiàn lǎn。
背立东风,潜把私书看。bèi lì dōng fēng,qián bǎ sī shū kàn。
收拾春愁盈一担。shōu shí chūn chóu yíng yī dān。
香肩挑起教谁换。xiāng jiān tiāo qǐ jiào shuí huàn。

金缕曲

樊增祥

一树梨花暝。yī shù lí huā míng。
碧玲珑、闰春聚雪,比排齐整。bì líng lóng rùn chūn jù xuě,bǐ pái qí zhěng。
屈曲亦如人心意,九转柔肠暗省。qū qū yì rú rén xīn yì,jiǔ zhuǎn róu cháng àn shěng。
天付与、玉人闲凭。tiān fù yǔ yù rén xián píng。
嘶骑不来飞絮乱,袖罗单、久在花阴等。sī qí bù lái fēi xù luàn,xiù luó dān jiǔ zài huā yīn děng。
纤屧响,玉阶静。xiān xiè xiǎng,yù jiē jìng。
香肩可似鹣鹣并。xiāng jiān kě shì jiān jiān bìng。
记相逢、瑶台月下,北亭凉冷。jì xiāng féng yáo tái yuè xià,běi tíng liáng lěng。
卿解吹笙侬拍曲,难得双鬟意肯。qīng jiě chuī shēng nóng pāi qū,nán dé shuāng huán yì kěn。
防卐字、被月压损。fáng wàn zì bèi yuè yā sǔn。
花蕊当时纳凉地,到如今、池水摇红影。huā ruǐ dāng shí nà liáng dì,dào rú jīn chí shuǐ yáo hóng yǐng。
心上事,画中景。xīn shàng shì,huà zhōng jǐng。

金缕曲

樊增祥

一段销魂地。yī duàn xiāo hún dì。
画廊阴、猧儿稳卧,蝶儿闲戏。huà láng yīn wō ér wěn wò,dié ér xián xì。
九折三条心暗数,刚似巫峰十二。jiǔ zhé sān tiáo xīn àn shù,gāng shì wū fēng shí èr。
可猜得、个人心事。kě cāi dé gè rén xīn shì。
密密嵌花斜斗笋,好安排、郎马临窗系。mì mì qiàn huā xié dòu sǔn,hǎo ān pái láng mǎ lín chuāng xì。
欲去者,鹦哥詈。yù qù zhě,yīng gē lì。
春光早作关防信。chūn guāng zǎo zuò guān fáng xìn。
惯因依、蔷薇粉壁,海棠雕砌。guàn yīn yī qiáng wēi fěn bì,hǎi táng diāo qì。
卿是珠帘文字友,分占腊丁亚细。qīng shì zhū lián wén zì yǒu,fēn zhàn là dīng yà xì。
消几度、裙裾偎倚。xiāo jǐ dù qún jū wēi yǐ。
岁岁东风颜色好,总轻红、浅绿由人意。suì suì dōng fēng yán sè hǎo,zǒng qīng hóng qiǎn lǜ yóu rén yì。
新月照,影尤媚。xīn yuè zhào,yǐng yóu mèi。

金缕曲

樊增祥

最得人怜惜。zuì dé rén lián xī。
靠西廊、停云待月,倩红三尺。kào xī láng tíng yún dài yuè,qiàn hóng sān chǐ。
只隔双鸳来往路,不隔芳花气息。zhǐ gé shuāng yuān lái wǎng lù,bù gé fāng huā qì xī。
任搭上、杨丝无力。rèn dā shàng yáng sī wú lì。
照我一生横玉影,翠苔茵、宛转斜阳碧。zhào wǒ yī shēng héng yù yǐng,cuì tái yīn wǎn zhuǎn xié yáng bì。
凭夏昼,坐春夕。píng xià zhòu,zuò chūn xī。
玉纤掐遍相思迹。yù xiān qiā biàn xiāng sī jì。
月明时、梧桐露下,鬌鬟微湿。yuè míng shí wú tóng lù xià,tuǒ huán wēi shī。
不惜袜罗冰欲透,为看双星久立。bù xī wà luó bīng yù tòu,wèi kàn shuāng xīng jiǔ lì。
愿夜夜、银河初七。yuàn yè yè yín hé chū qī。
万字到头花不断,算坚牢、无过胶和漆。wàn zì dào tóu huā bù duàn,suàn jiān láo wú guò jiāo hé qī。
应似我,两情密。yīng shì wǒ,liǎng qíng mì。

金缕曲

樊增祥

猛拍还须惜。měng pāi hái xū xī。
按歌时、弓鞋暗点,总谐工尺。àn gē shí gōng xié àn diǎn,zǒng xié gōng chǐ。
雅与罗衫珠钏近,花落微闻叹息。yǎ yǔ luó shān zhū chuàn jìn,huā luò wēi wén tàn xī。
料清梦、扶持无力。liào qīng mèng fú chí wú lì。
风露渐凉抛汝去,隔纹窗、似妒罗帷碧。fēng lù jiàn liáng pāo rǔ qù,gé wén chuāng shì dù luó wéi bì。
还为汝,永今夕。hái wèi rǔ,yǒng jīn xī。
抽钗画字都无迹。chōu chāi huà zì dōu wú jì。
倚轻躯、朝朝暮暮,泪珠弹湿。yǐ qīng qū cháo cháo mù mù,lèi zhū dàn shī。
此亦天然南郭几,一任深凭浅立。cǐ yì tiān rán nán guō jǐ,yī rèn shēn píng qiǎn lì。
算一日、摩挲六七。suàn yī rì mó sā liù qī。
欲报玉人亲切意,不信余、请视通身漆。yù bào yù rén qīn qiè yì,bù xìn yú qǐng shì tōng shēn qī。
较枕簟,孰疏密。jiào zhěn diàn,shú shū mì。

金缕曲

樊增祥

十笏青苔地。shí hù qīng tái dì。
抱银墙、猩红一角,小时游戏。bào yín qiáng xīng hóng yī jiǎo,xiǎo shí yóu xì。
斗草簸钱难瞒汝,鹦鹉能言一二。dòu cǎo bǒ qián nán mán rǔ,yīng wǔ néng yán yī èr。
浑不似、如今情事。hún bù shì rú jīn qíng shì。
海样春光围不住,九回肠、彼此相牵系。hǎi yàng chūn guāng wéi bù zhù,jiǔ huí cháng bǐ cǐ xiāng qiān xì。
香草长,女媭詈。xiāng cǎo zhǎng,nǚ xū lì。
早为西漆南油计。zǎo wèi xī qī nán yóu jì。
更东头、花砖补罅,自将愁砌。gèng dōng tóu huā zhuān bǔ xià,zì jiāng chóu qì。
方胜连环新花样,心眼如人静细。fāng shèng lián huán xīn huā yàng,xīn yǎn rú rén jìng xì。
算世上、惟君堪倚。suàn shì shàng wéi jūn kān yǐ。
花落花开都见惯,任暄凉、不改扶持意。huā luò huā kāi dōu jiàn guàn,rèn xuān liáng bù gǎi fú chí yì。
生硬处,转严媚。shēng yìng chù,zhuǎn yán mèi。

金缕曲

樊增祥

一晌檐花暝。yī shǎng yán huā míng。
界朱廊、轻虹两道,雁行严整。jiè zhū láng qīng hóng liǎng dào,yàn xíng yán zhěng。
七宝楼台谁嵌砌,雅称红薇画省。qī bǎo lóu tái shuí qiàn qì,yǎ chēng hóng wēi huà shěng。
与玉槛、瑶轩同凭。yǔ yù kǎn yáo xuān tóng píng。
漫说梧桐长短事,视鹤高、松矮皆平等。màn shuō wú tóng zhǎng duǎn shì,shì hè gāo sōng ǎi jiē píng děng。
庭草绿,鸟声静。tíng cǎo lǜ,niǎo shēng jìng。
云屏十二遥相并。yún píng shí èr yáo xiāng bìng。
倩谁传、红情曲折,玉箫吹冷。qiàn shuí chuán hóng qíng qū zhé,yù xiāo chuī lěng。
不许百花弹压汝,只恐花心未肯。bù xǔ bǎi huā dàn yā rǔ,zhǐ kǒng huā xīn wèi kěn。
便风雨、漂摇何损。biàn fēng yǔ piāo yáo hé sǔn。
合与芳梅同写照,看水边、月下横斜影。hé yǔ fāng méi tóng xiě zhào,kàn shuǐ biān yuè xià héng xié yǐng。
闲倚玉,玩清景。xián yǐ yù,wán qīng jǐng。