古诗词

前题答董均可

缪公恩

小阁清幽绕芰荷,生香十里漾层波。xiǎo gé qīng yōu rào jì hé,shēng xiāng shí lǐ yàng céng bō。
雨侵石壁吟蛩少,风拂寒林野茧多。yǔ qīn shí bì yín qióng shǎo,fēng fú hán lín yě jiǎn duō。
断港残晖留几榻,平桥衰柳伴藤萝。duàn gǎng cán huī liú jǐ tà,píng qiáo shuāi liǔ bàn téng luó。
长歌久出巴人下,一曲淇原隔大河。zhǎng gē jiǔ chū bā rén xià,yī qū qí yuán gé dà hé。
猜您喜欢

题画

缪公恩

古殿开孤岫,疏林带远岑。gǔ diàn kāi gū xiù,shū lín dài yuǎn cén。
伊人在何处,秋水碧云深。yī rén zài hé chù,qiū shuǐ bì yún shēn。

春词

缪公恩

东风吹落花,落花逐风去。dōng fēng chuī luò huā,luò huā zhú fēng qù。
可怜一片红,飘零竟何处。kě lián yī piàn hóng,piāo líng jìng hé chù。

风定晚波平云去秋空净应有息机人独契林泉性

缪公恩

雪冻山上云,雪埋山下路。xuě dòng shān shàng yún,xuě mái shān xià lù。
空山寂无人,寻梅在何处。kōng shān jì wú rén,xún méi zài hé chù。

万泉河纳凉

缪公恩

水阔添新涨,沙平散晚烟。shuǐ kuò tiān xīn zhǎng,shā píng sàn wǎn yān。
断云拖雨去,明月正当天。duàn yún tuō yǔ qù,míng yuè zhèng dāng tiān。

万泉河纳凉

缪公恩

河上雨初过,风微起细波。hé shàng yǔ chū guò,fēng wēi qǐ xì bō。
徜徉不归去,为爱晚凉多。cháng yáng bù guī qù,wèi ài wǎn liáng duō。

溪上

缪公恩

何处桃源洞,重来路已迷。hé chù táo yuán dòng,zhòng lái lù yǐ mí。
飘飘花片落,流过小桥溪。piāo piāo huā piàn luò,liú guò xiǎo qiáo xī。

缪公恩

自挟冰霜气,何须珠玉词。zì xié bīng shuāng qì,hé xū zhū yù cí。
水边篱落后,无复擅场诗。shuǐ biān lí luò hòu,wú fù shàn chǎng shī。

露筋祠

缪公恩

祠树集昏鸦,平湖没晚霞。cí shù jí hūn yā,píng hú méi wǎn xiá。
野风何处起,吹落白莲花。yě fēng hé chù qǐ,chuī luò bái lián huā。

题蛱蝶其三

缪公恩

春深花重时,香重花深处。chūn shēn huā zhòng shí,xiāng zhòng huā shēn chù。
仙蝶最相怜,飞来不飞去。xiān dié zuì xiāng lián,fēi lái bù fēi qù。

春行

缪公恩

我正寻春去,春风向我来。wǒ zhèng xún chūn qù,chūn fēng xiàng wǒ lái。
妙香时断续,何处野花开。miào xiāng shí duàn xù,hé chù yě huā kāi。

题兰

缪公恩

空谷自古今,何忧伍众草。kōng gǔ zì gǔ jīn,hé yōu wǔ zhòng cǎo。
惠然来清风,幽香在怀抱。huì rán lái qīng fēng,yōu xiāng zài huái bào。

画兰

缪公恩

写兰不求似,不似亦非兰。xiě lán bù qiú shì,bù shì yì fēi lán。
似与不似间,素心千古寒。shì yǔ bù shì jiān,sù xīn qiān gǔ hán。

柬金尚诸君

缪公恩

轻风扫绿苔,为待故人来。qīng fēng sǎo lǜ tái,wèi dài gù rén lái。
展榻启明窗,小园花正开。zhǎn tà qǐ míng chuāng,xiǎo yuán huā zhèng kāi。

冬日行山中

缪公恩

木叶卷寥空,飕飗起朔风。mù yè juǎn liáo kōng,sōu liú qǐ shuò fēng。
万峰寒翠里,一点夕阳红。wàn fēng hán cuì lǐ,yī diǎn xī yáng hóng。

忆亡内

缪公恩

人世春如梦,繁花依旧春。rén shì chūn rú mèng,fán huā yī jiù chūn。
如何花满树,不见种花人。rú hé huā mǎn shù,bù jiàn zhǒng huā rén。