古诗词

学课官生作

缪公恩

短檐素壁纸窗明,弦诵居然继古声。duǎn yán sù bì zhǐ chuāng míng,xián sòng jū rán jì gǔ shēng。
训迪久惭唐博士,雍容何让鲁诸生。xùn dí jiǔ cán táng bó shì,yōng róng hé ràng lǔ zhū shēng。
书因得解花同笑,心至忘机鸟不惊。shū yīn dé jiě huā tóng xiào,xīn zhì wàng jī niǎo bù jīng。
我自疏慵叨月俸,难将多士贡司成。wǒ zì shū yōng dāo yuè fèng,nán jiāng duō shì gòng sī chéng。
猜您喜欢

斋中夜坐

缪公恩

明月自来自去,好风可东可西。míng yuè zì lái zì qù,hǎo fēng kě dōng kě xī。
纸帐乍回残梦,时有幽禽夜啼。zhǐ zhàng zhà huí cán mèng,shí yǒu yōu qín yè tí。

感吟

缪公恩

未得竟寻丘壑,尚能小有林塘。wèi dé jìng xún qiū hè,shàng néng xiǎo yǒu lín táng。
不觉半生是梦,居然两鬓如霜。bù jué bàn shēng shì mèng,jū rán liǎng bìn rú shuāng。

感吟

缪公恩

往事已如逝水,旧游都是空花。wǎng shì yǐ rú shì shuǐ,jiù yóu dōu shì kōng huā。
莫忆当年幻境,且娱眼下韶华。mò yì dāng nián huàn jìng,qiě yú yǎn xià sháo huá。