古诗词

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

一夜霜风断雁群,百年泉壤隔音闻。yī yè shuāng fēng duàn yàn qún,bǎi nián quán rǎng gé yīn wén。
凭君且拭伤心泪,极目南天有白云。píng jūn qiě shì shāng xīn lèi,jí mù nán tiān yǒu bái yún。
猜您喜欢

斋中夜坐

缪公恩

明月自来自去,好风可东可西。míng yuè zì lái zì qù,hǎo fēng kě dōng kě xī。
纸帐乍回残梦,时有幽禽夜啼。zhǐ zhàng zhà huí cán mèng,shí yǒu yōu qín yè tí。

感吟

缪公恩

未得竟寻丘壑,尚能小有林塘。wèi dé jìng xún qiū hè,shàng néng xiǎo yǒu lín táng。
不觉半生是梦,居然两鬓如霜。bù jué bàn shēng shì mèng,jū rán liǎng bìn rú shuāng。

感吟

缪公恩

往事已如逝水,旧游都是空花。wǎng shì yǐ rú shì shuǐ,jiù yóu dōu shì kōng huā。
莫忆当年幻境,且娱眼下韶华。mò yì dāng nián huàn jìng,qiě yú yǎn xià sháo huá。