古诗词

春雪

缪公恩

风聚春云夜不晴,残更忽觉峭寒轻。fēng jù chūn yún yè bù qíng,cán gèng hū jué qiào hán qīng。
起来却卷西窗看,琼树瑶阶照眼明。qǐ lái què juǎn xī chuāng kàn,qióng shù yáo jiē zhào yǎn míng。
猜您喜欢

斋中夜坐

缪公恩

明月自来自去,好风可东可西。míng yuè zì lái zì qù,hǎo fēng kě dōng kě xī。
纸帐乍回残梦,时有幽禽夜啼。zhǐ zhàng zhà huí cán mèng,shí yǒu yōu qín yè tí。

感吟

缪公恩

未得竟寻丘壑,尚能小有林塘。wèi dé jìng xún qiū hè,shàng néng xiǎo yǒu lín táng。
不觉半生是梦,居然两鬓如霜。bù jué bàn shēng shì mèng,jū rán liǎng bìn rú shuāng。

感吟

缪公恩

往事已如逝水,旧游都是空花。wǎng shì yǐ rú shì shuǐ,jiù yóu dōu shì kōng huā。
莫忆当年幻境,且娱眼下韶华。mò yì dāng nián huàn jìng,qiě yú yǎn xià sháo huá。