古诗词

刘守愚先生自海上得奇石因纪古风八韵余既次和未尽所言复为长歌

缪公恩

混沌既凿开㟏岈,不周山倒愁女娲。hùn dùn jì záo kāi hán yá,bù zhōu shān dào chóu nǚ wā。
伟绩奏成馀残块,棋布山巅或水涯。wěi jì zòu chéng yú cán kuài,qí bù shān diān huò shuǐ yá。
闾山趾有补天石,此石眷属应一家。lǘ shān zhǐ yǒu bǔ tiān shí,cǐ shí juàn shǔ yīng yī jiā。
谁知沦落在海澨,沐日浴月葆精华。shuí zhī lún luò zài hǎi shì,mù rì yù yuè bǎo jīng huá。
天风海涛作知己,藉以芳草见烟霞。tiān fēng hǎi tāo zuò zhī jǐ,jí yǐ fāng cǎo jiàn yān xiá。
天生灵物岂终隐,不使万古埋泥沙。tiān shēng líng wù qǐ zhōng yǐn,bù shǐ wàn gǔ mái ní shā。
我有父执刘守愚,读书博物为通儒。wǒ yǒu fù zhí liú shǒu yú,dú shū bó wù wèi tōng rú。
暂去司铎驻锦水,遂以捧檄勘海隅。zàn qù sī duó zhù jǐn shuǐ,suì yǐ pěng xí kān hǎi yú。
平生好奇惯搜剔,披检荆棘穷崎岖。píng shēng hǎo qí guàn sōu tī,pī jiǎn jīng jí qióng qí qū。
忽得此石拜且舞,呼兄呼丈载以车。hū dé cǐ shí bài qiě wǔ,hū xiōng hū zhàng zài yǐ chē。
古苔斑剥土花润,鹧鸪点闲龙文纡。gǔ tái bān bō tǔ huā rùn,zhè gū diǎn xián lóng wén yū。
秦皇鞭迹殷馀血,望夫粉黛娇模糊。qín huáng biān jì yīn yú xuè,wàng fū fěn dài jiāo mó hú。
形质兼备瘦皱透,上皇山石恐不如。xíng zhì jiān bèi shòu zhòu tòu,shàng huáng shān shí kǒng bù rú。
忆昔汗漫杭一苇,半在吴头半楚尾。yì xī hàn màn háng yī wěi,bàn zài wú tóu bàn chǔ wěi。
金焦北固峙海门,烛目怪石比比是。jīn jiāo běi gù zhì hǎi mén,zhú mù guài shí bǐ bǐ shì。
猛兽奇鬼相攫拿,片云孤帆欲飞起。měng shòu qí guǐ xiāng jué ná,piàn yún gū fān yù fēi qǐ。
泗滨石磬设堂皇,灵壁砚山置棐几。sì bīn shí qìng shè táng huáng,líng bì yàn shān zhì fěi jǐ。
少年弃掷不知惜,念言回首徒然耳。shǎo nián qì zhì bù zhī xī,niàn yán huí shǒu tú rán ěr。
今读君诗忽神王,赓以短章意未畅。jīn dú jūn shī hū shén wáng,gēng yǐ duǎn zhāng yì wèi chàng。
更因海峤忆经游,廿年尘迹空惆怅。gèng yīn hǎi jiào yì jīng yóu,niàn nián chén jì kōng chóu chàng。
羡君得石良足多,神毫濡墨为长歌。xiàn jūn dé shí liáng zú duō,shén háo rú mò wèi zhǎng gē。
胸无灵珠吻复拙,石乎石乎当奈何。xiōng wú líng zhū wěn fù zhuō,shí hū shí hū dāng nài hé。
猜您喜欢

秋末暮行山中

缪公恩

到处萧条秋意阑,荻花枫叶已凋残。dào chù xiāo tiáo qiū yì lán,dí huā fēng yè yǐ diāo cán。
烟凝平野山岚紫,风拂疏林日影寒。yān níng píng yě shān lán zǐ,fēng fú shū lín rì yǐng hán。
新雪销融泥滑滑,远镫明灭路漫漫。xīn xuě xiāo róng ní huá huá,yuǎn dèng míng miè lù màn màn。
苍茫暮霭迷荒径,赖有星光上马鞍。cāng máng mù ǎi mí huāng jìng,lài yǒu xīng guāng shàng mǎ ān。

与从弟德基话旧

缪公恩

瞬息韶华慨逝波,世情几许眼前过。shùn xī sháo huá kǎi shì bō,shì qíng jǐ xǔ yǎn qián guò。
也知名士尝题凤,不信书生解化鹅。yě zhī míng shì cháng tí fèng,bù xìn shū shēng jiě huà é。
混俗只今聊复尔,谋生到此竟如何。hùn sú zhǐ jīn liáo fù ěr,móu shēng dào cǐ jìng rú hé。
自来白发无公道,偏向愁人顶上多。zì lái bái fā wú gōng dào,piān xiàng chóu rén dǐng shàng duō。

尚铁峰来访

缪公恩

每依斗柄望文軿,忽报柴关小驷停。měi yī dòu bǐng wàng wén píng,hū bào chái guān xiǎo sì tíng。
魂梦空劳寻酒国,烟花好共叩诗扃。hún mèng kōng láo xún jiǔ guó,yān huā hǎo gòng kòu shī jiōng。
三春莺侣迁乔木,六月鹏抟息北溟。sān chūn yīng lǚ qiān qiáo mù,liù yuè péng tuán xī běi míng。
此际与君舒别悃,不须重忆短长亭。cǐ jì yǔ jūn shū bié kǔn,bù xū zhòng yì duǎn zhǎng tíng。

独酌漫吟

缪公恩

仕为贫驱亦奈何,年华空自悔蹉跎。shì wèi pín qū yì nài hé,nián huá kōng zì huǐ cuō tuó。
人情冷淡黄金尽,诗句苍凉白发多。rén qíng lěng dàn huáng jīn jǐn,shī jù cāng liáng bái fā duō。
混俗只宜醒且醉,闭关直欲哭当歌。hùn sú zhǐ yí xǐng qiě zuì,bì guān zhí yù kū dāng gē。
葛巾且漉新醅酒,小梦迷离养太和。gé jīn qiě lù xīn pēi jiǔ,xiǎo mèng mí lí yǎng tài hé。

哭寿安表弟

缪公恩

霜落金台柿叶丹,秋镫相对夜初寒。shuāng luò jīn tái shì yè dān,qiū dèng xiāng duì yè chū hán。
君能身作芝兰客,我只竽吹苜蓿盘。jūn néng shēn zuò zhī lán kè,wǒ zhǐ yú chuī mù xu pán。
有母存孤生已幸,无儿承后死应难。yǒu mǔ cún gū shēng yǐ xìng,wú ér chéng hòu sǐ yīng nán。
空馀匣里端溪砚,鸲鹆双枯泪眼乾。kōng yú xiá lǐ duān xī yàn,qú yù shuāng kū lèi yǎn qián。

秋夜独坐有怀三弟伟

缪公恩

凉云漠漠作清阴,静听闲庭众籁吟。liáng yún mò mò zuò qīng yīn,jìng tīng xián tíng zhòng lài yín。
落叶打窗秋渐老,疏钟敲梦漏初深。luò yè dǎ chuāng qiū jiàn lǎo,shū zhōng qiāo mèng lòu chū shēn。
燕台夜雪三年别,闽海西风万里心。yàn tái yè xuě sān nián bié,mǐn hǎi xī fēng wàn lǐ xīn。
为嘱冥鸿劳寄语,有人天末望乡音。wèi zhǔ míng hóng láo jì yǔ,yǒu rén tiān mò wàng xiāng yīn。

除日得三弟公伟书知暂知瓯宁县事值有海盗蔡牵朱濆之警

缪公恩

南云望断旅鸿疏,一纸飞来正岁除。nán yún wàng duàn lǚ hóng shū,yī zhǐ fēi lái zhèng suì chú。
五十三龄双雪鬓,七千馀里万金书。wǔ shí sān líng shuāng xuě bìn,qī qiān yú lǐ wàn jīn shū。
烽传闽海严新令,梦阻仙霞绕故庐。fēng chuán mǐn hǎi yán xīn lìng,mèng zǔ xiān xiá rào gù lú。
忆得屠苏谋共醉,寸函相对意何如。yì dé tú sū móu gòng zuì,cùn hán xiāng duì yì hé rú。

夜坐怀旧

缪公恩

只今病骨怯宵寒,料峭风多倚户难。zhǐ jīn bìng gǔ qiè xiāo hán,liào qiào fēng duō yǐ hù nán。
得句微吟呵冻写,拣书独坐掩镫看。dé jù wēi yín hē dòng xiě,jiǎn shū dú zuò yǎn dèng kàn。
燕台缟纻流云散,吴院莺花小梦残。yàn tái gǎo zhù liú yún sàn,wú yuàn yīng huā xiǎo mèng cán。
几许旧游都往迹,被裘重忆听更阑。jǐ xǔ jiù yóu dōu wǎng jì,bèi qiú zhòng yì tīng gèng lán。

春夜漫吟

缪公恩

九十春光一月过,东园花信竟如何。jiǔ shí chūn guāng yī yuè guò,dōng yuán huā xìn jìng rú hé。
层云不动天将雪,小沼初融水欲波。céng yún bù dòng tiān jiāng xuě,xiǎo zhǎo chū róng shuǐ yù bō。
剪烛无眠谋小醉,披书有契发长哦。jiǎn zhú wú mián móu xiǎo zuì,pī shū yǒu qì fā zhǎng ó。
不愁鬓发随时短,却喜推敲得句多。bù chóu bìn fā suí shí duǎn,què xǐ tuī qiāo dé jù duō。

村中

缪公恩

东风轻压暖烟低,径草青才没马蹄。dōng fēng qīng yā nuǎn yān dī,jìng cǎo qīng cái méi mǎ tí。
溪水乍深消腊雪,土膏初润试春犁。xī shuǐ zhà shēn xiāo là xuě,tǔ gāo chū rùn shì chūn lí。
花枝留客谋酣醉,山色宜人待品题。huā zhī liú kè móu hān zuì,shān sè yí rén dài pǐn tí。
倚杖柴门残照里,依依杨柳暮鸦啼。yǐ zhàng chái mén cán zhào lǐ,yī yī yáng liǔ mù yā tí。

学课官生作

缪公恩

短檐素壁纸窗明,弦诵居然继古声。duǎn yán sù bì zhǐ chuāng míng,xián sòng jū rán jì gǔ shēng。
训迪久惭唐博士,雍容何让鲁诸生。xùn dí jiǔ cán táng bó shì,yōng róng hé ràng lǔ zhū shēng。
书因得解花同笑,心至忘机鸟不惊。shū yīn dé jiě huā tóng xiào,xīn zhì wàng jī niǎo bù jīng。
我自疏慵叨月俸,难将多士贡司成。wǒ zì shū yōng dāo yuè fèng,nán jiāng duō shì gòng sī chéng。

自遣

缪公恩

静中日月似年长,世事闲观淡欲忘。jìng zhōng rì yuè shì nián zhǎng,shì shì xián guān dàn yù wàng。
天地有情容我拙,春秋多暇为诗忙。tiān dì yǒu qíng róng wǒ zhuō,chūn qiū duō xiá wèi shī máng。
聊将薄俸谋甘旨,敢以疏材企栋梁。liáo jiāng báo fèng móu gān zhǐ,gǎn yǐ shū cái qǐ dòng liáng。
案上好书樽内酒,山园时荐野蔬香。àn shàng hǎo shū zūn nèi jiǔ,shān yuán shí jiàn yě shū xiāng。

自遣

缪公恩

曰归卅载卧烟霞,斗室栖迟兴转赊。yuē guī sà zài wò yān xiá,dòu shì qī chí xīng zhuǎn shē。
细雨恰生帘外草,好风不落案头花。xì yǔ qià shēng lián wài cǎo,hǎo fēng bù luò àn tóu huā。
浮云来去成今古,往事兴衰自岁华。fú yún lái qù chéng jīn gǔ,wǎng shì xīng shuāi zì suì huá。
未得忘情如太上,夜深有梦到天涯。wèi dé wàng qíng rú tài shàng,yè shēn yǒu mèng dào tiān yá。

官学斋前植柳

缪公恩

折来杨柳带轻烟,种向虚斋小牖前。zhé lái yáng liǔ dài qīng yān,zhǒng xiàng xū zhāi xiǎo yǒu qián。
干弱每须扶短竹,土松最喜沃清泉。gàn ruò měi xū fú duǎn zhú,tǔ sōng zuì xǐ wò qīng quán。
敢期棠荫留遗爱,聊拟槐街企昔贤。gǎn qī táng yīn liú yí ài,liáo nǐ huái jiē qǐ xī xián。
为语庭阶桃李树,风流张绪在当年。wèi yǔ tíng jiē táo lǐ shù,fēng liú zhāng xù zài dāng nián。

乌拉草

缪公恩

青青有草碧江边,遂尔名因乌拉传。qīng qīng yǒu cǎo bì jiāng biān,suì ěr míng yīn wū lā chuán。
细叶秋丛身似束,清砧夜杵软如绵。xì yè qiū cóng shēn shì shù,qīng zhēn yè chǔ ruǎn rú mián。
履霜制葛原难任,卫足倾葵仅自全。lǚ shuāng zhì gé yuán nán rèn,wèi zú qīng kuí jǐn zì quán。
南国久闻称不借,御寒较此拟天渊。nán guó jiǔ wén chēng bù jiè,yù hán jiào cǐ nǐ tiān yuān。