古诗词

刘守愚先生自海上得奇石因纪古风八韵余既次和未尽所言复为长歌

缪公恩

混沌既凿开㟏岈,不周山倒愁女娲。hùn dùn jì záo kāi hán yá,bù zhōu shān dào chóu nǚ wā。
伟绩奏成馀残块,棋布山巅或水涯。wěi jì zòu chéng yú cán kuài,qí bù shān diān huò shuǐ yá。
闾山趾有补天石,此石眷属应一家。lǘ shān zhǐ yǒu bǔ tiān shí,cǐ shí juàn shǔ yīng yī jiā。
谁知沦落在海澨,沐日浴月葆精华。shuí zhī lún luò zài hǎi shì,mù rì yù yuè bǎo jīng huá。
天风海涛作知己,藉以芳草见烟霞。tiān fēng hǎi tāo zuò zhī jǐ,jí yǐ fāng cǎo jiàn yān xiá。
天生灵物岂终隐,不使万古埋泥沙。tiān shēng líng wù qǐ zhōng yǐn,bù shǐ wàn gǔ mái ní shā。
我有父执刘守愚,读书博物为通儒。wǒ yǒu fù zhí liú shǒu yú,dú shū bó wù wèi tōng rú。
暂去司铎驻锦水,遂以捧檄勘海隅。zàn qù sī duó zhù jǐn shuǐ,suì yǐ pěng xí kān hǎi yú。
平生好奇惯搜剔,披检荆棘穷崎岖。píng shēng hǎo qí guàn sōu tī,pī jiǎn jīng jí qióng qí qū。
忽得此石拜且舞,呼兄呼丈载以车。hū dé cǐ shí bài qiě wǔ,hū xiōng hū zhàng zài yǐ chē。
古苔斑剥土花润,鹧鸪点闲龙文纡。gǔ tái bān bō tǔ huā rùn,zhè gū diǎn xián lóng wén yū。
秦皇鞭迹殷馀血,望夫粉黛娇模糊。qín huáng biān jì yīn yú xuè,wàng fū fěn dài jiāo mó hú。
形质兼备瘦皱透,上皇山石恐不如。xíng zhì jiān bèi shòu zhòu tòu,shàng huáng shān shí kǒng bù rú。
忆昔汗漫杭一苇,半在吴头半楚尾。yì xī hàn màn háng yī wěi,bàn zài wú tóu bàn chǔ wěi。
金焦北固峙海门,烛目怪石比比是。jīn jiāo běi gù zhì hǎi mén,zhú mù guài shí bǐ bǐ shì。
猛兽奇鬼相攫拿,片云孤帆欲飞起。měng shòu qí guǐ xiāng jué ná,piàn yún gū fān yù fēi qǐ。
泗滨石磬设堂皇,灵壁砚山置棐几。sì bīn shí qìng shè táng huáng,líng bì yàn shān zhì fěi jǐ。
少年弃掷不知惜,念言回首徒然耳。shǎo nián qì zhì bù zhī xī,niàn yán huí shǒu tú rán ěr。
今读君诗忽神王,赓以短章意未畅。jīn dú jūn shī hū shén wáng,gēng yǐ duǎn zhāng yì wèi chàng。
更因海峤忆经游,廿年尘迹空惆怅。gèng yīn hǎi jiào yì jīng yóu,niàn nián chén jì kōng chóu chàng。
羡君得石良足多,神毫濡墨为长歌。xiàn jūn dé shí liáng zú duō,shén háo rú mò wèi zhǎng gē。
胸无灵珠吻复拙,石乎石乎当奈何。xiōng wú líng zhū wěn fù zhuō,shí hū shí hū dāng nài hé。
猜您喜欢

忆亡内

缪公恩

人世春如梦,繁花依旧春。rén shì chūn rú mèng,fán huā yī jiù chūn。
如何花满树,不见种花人。rú hé huā mǎn shù,bù jiàn zhǒng huā rén。

忆亡内

缪公恩

不见种花人,花落纷如雪。bù jiàn zhǒng huā rén,huā luò fēn rú xuě。
红雨滴青苔,点点胭脂血。hóng yǔ dī qīng tái,diǎn diǎn yān zhī xuè。

春晓

缪公恩

东风收雪晴,半夜春寒重。dōng fēng shōu xuě qíng,bàn yè chūn hán zhòng。
辨色纸窗明,晓角吹残梦。biàn sè zhǐ chuāng míng,xiǎo jiǎo chuī cán mèng。

读庄子

缪公恩

生死须臾事,彭殇固可齐。shēng sǐ xū yú shì,péng shāng gù kě qí。
乃知鹏运海,原不异醯鸡。nǎi zhī péng yùn hǎi,yuán bù yì xī jī。

扬州

缪公恩

自古扬州明月多,我来风雨锁嫦娥。zì gǔ yáng zhōu míng yuè duō,wǒ lái fēng yǔ suǒ cháng é。
桥边阁子谁家笛,短调偏吹折柳歌。qiáo biān gé zi shuí jiā dí,duǎn diào piān chuī zhé liǔ gē。

扬州

缪公恩

洋子江潮向夕平,画樯粉黛竞春行。yáng zi jiāng cháo xiàng xī píng,huà qiáng fěn dài jìng chūn xíng。
何人廿四桥头立,折取琼花贮玉瓶。hé rén niàn sì qiáo tóu lì,zhé qǔ qióng huā zhù yù píng。

乞活城

缪公恩

铁甲雕戈委战尘,将军一败弃君亲。tiě jiǎ diāo gē wěi zhàn chén,jiāng jūn yī bài qì jūn qīn。
孤城乞活今安在,何似田横五百人。gū chéng qǐ huó jīn ān zài,hé shì tián héng wǔ bǎi rén。

督亢亭

缪公恩

竟将督亢入秦庭,太子宁知事不成。jìng jiāng dū kàng rù qín tíng,tài zi níng zhī shì bù chéng。
丽室已随流水去,孤亭犹有暮烟横。lì shì yǐ suí liú shuǐ qù,gū tíng yóu yǒu mù yān héng。

过易水

缪公恩

易水潇潇日夜流,霜锋未发一身休。yì shuǐ xiāo xiāo rì yè liú,shuāng fēng wèi fā yī shēn xiū。
可怜怒叱燕丹去,不及秦州乌白头。kě lián nù chì yàn dān qù,bù jí qín zhōu wū bái tóu。

病中

缪公恩

闻说官梅破冻苔,风?隔断暗香来。wén shuō guān méi pò dòng tái,fēng lián gé duàn àn xiāng lái。
一庭明月横花影,蠡卖窗寒不敢开。yī tíng míng yuè héng huā yǐng,lí mài chuāng hán bù gǎn kāi。

定山

缪公恩

石印遗踪恰宛然,山名遂以达摩传。shí yìn yí zōng qià wǎn rán,shān míng suì yǐ dá mó chuán。
举头峭壁三千丈,撒手应知又一天。jǔ tóu qiào bì sān qiān zhàng,sā shǒu yīng zhī yòu yī tiān。

送周君敦庵

缪公恩

江绕青山山绕城,清溪古柳拂波平。jiāng rào qīng shān shān rào chéng,qīng xī gǔ liǔ fú bō píng。
河桥到处飘青幔,多少依依挽客情。hé qiáo dào chù piāo qīng màn,duō shǎo yī yī wǎn kè qíng。

送周君敦庵

缪公恩

故人酒尽横江上,薄暮云消碧海东。gù rén jiǔ jǐn héng jiāng shàng,báo mù yún xiāo bì hǎi dōng。
此去江湖万馀里,封姨莫助石尤风。cǐ qù jiāng hú wàn yú lǐ,fēng yí mò zhù shí yóu fēng。

阻风燕子矶

缪公恩

夜色凄其水气寒,怒潮风急拍天宽。yè sè qī qí shuǐ qì hán,nù cháo fēng jí pāi tiān kuān。
可怜燕子矶头月,多少愁人倚棹看。kě lián yàn zi jī tóu yuè,duō shǎo chóu rén yǐ zhào kàn。

歌风台

缪公恩

大风不独忆淮阴,云影飞扬自古今。dà fēng bù dú yì huái yīn,yún yǐng fēi yáng zì gǔ jīn。
我上高台舒远啸,茫茫何处问馀音。wǒ shàng gāo tái shū yuǎn xiào,máng máng hé chù wèn yú yīn。