古诗词

刘守愚先生自海上得奇石因纪古风八韵余既次和未尽所言复为长歌

缪公恩

混沌既凿开㟏岈,不周山倒愁女娲。hùn dùn jì záo kāi hán yá,bù zhōu shān dào chóu nǚ wā。
伟绩奏成馀残块,棋布山巅或水涯。wěi jì zòu chéng yú cán kuài,qí bù shān diān huò shuǐ yá。
闾山趾有补天石,此石眷属应一家。lǘ shān zhǐ yǒu bǔ tiān shí,cǐ shí juàn shǔ yīng yī jiā。
谁知沦落在海澨,沐日浴月葆精华。shuí zhī lún luò zài hǎi shì,mù rì yù yuè bǎo jīng huá。
天风海涛作知己,藉以芳草见烟霞。tiān fēng hǎi tāo zuò zhī jǐ,jí yǐ fāng cǎo jiàn yān xiá。
天生灵物岂终隐,不使万古埋泥沙。tiān shēng líng wù qǐ zhōng yǐn,bù shǐ wàn gǔ mái ní shā。
我有父执刘守愚,读书博物为通儒。wǒ yǒu fù zhí liú shǒu yú,dú shū bó wù wèi tōng rú。
暂去司铎驻锦水,遂以捧檄勘海隅。zàn qù sī duó zhù jǐn shuǐ,suì yǐ pěng xí kān hǎi yú。
平生好奇惯搜剔,披检荆棘穷崎岖。píng shēng hǎo qí guàn sōu tī,pī jiǎn jīng jí qióng qí qū。
忽得此石拜且舞,呼兄呼丈载以车。hū dé cǐ shí bài qiě wǔ,hū xiōng hū zhàng zài yǐ chē。
古苔斑剥土花润,鹧鸪点闲龙文纡。gǔ tái bān bō tǔ huā rùn,zhè gū diǎn xián lóng wén yū。
秦皇鞭迹殷馀血,望夫粉黛娇模糊。qín huáng biān jì yīn yú xuè,wàng fū fěn dài jiāo mó hú。
形质兼备瘦皱透,上皇山石恐不如。xíng zhì jiān bèi shòu zhòu tòu,shàng huáng shān shí kǒng bù rú。
忆昔汗漫杭一苇,半在吴头半楚尾。yì xī hàn màn háng yī wěi,bàn zài wú tóu bàn chǔ wěi。
金焦北固峙海门,烛目怪石比比是。jīn jiāo běi gù zhì hǎi mén,zhú mù guài shí bǐ bǐ shì。
猛兽奇鬼相攫拿,片云孤帆欲飞起。měng shòu qí guǐ xiāng jué ná,piàn yún gū fān yù fēi qǐ。
泗滨石磬设堂皇,灵壁砚山置棐几。sì bīn shí qìng shè táng huáng,líng bì yàn shān zhì fěi jǐ。
少年弃掷不知惜,念言回首徒然耳。shǎo nián qì zhì bù zhī xī,niàn yán huí shǒu tú rán ěr。
今读君诗忽神王,赓以短章意未畅。jīn dú jūn shī hū shén wáng,gēng yǐ duǎn zhāng yì wèi chàng。
更因海峤忆经游,廿年尘迹空惆怅。gèng yīn hǎi jiào yì jīng yóu,niàn nián chén jì kōng chóu chàng。
羡君得石良足多,神毫濡墨为长歌。xiàn jūn dé shí liáng zú duō,shén háo rú mò wèi zhǎng gē。
胸无灵珠吻复拙,石乎石乎当奈何。xiōng wú líng zhū wěn fù zhuō,shí hū shí hū dāng nài hé。
猜您喜欢

送叶逸林南归写兰于扇赠之

缪公恩

离心已逐海云飞,欲谱骊歌笔力微。lí xīn yǐ zhú hǎi yún fēi,yù pǔ lí gē bǐ lì wēi。
短箑幽兰三两叶,香风万里送君归。duǎn shà yōu lán sān liǎng yè,xiāng fēng wàn lǐ sòng jūn guī。

哭林翁四首

缪公恩

君已神归入杳冥,夜窗犹忆说天星。jūn yǐ shén guī rù yǎo míng,yè chuāng yóu yì shuō tiān xīng。
青山原自堪埋骨,只是无人解葬经。qīng shān yuán zì kān mái gǔ,zhǐ shì wú rén jiě zàng jīng。

哭林翁四首

缪公恩

寻山问水尚精神,矍铄哉翁近九旬。xún shān wèn shuǐ shàng jīng shén,jué shuò zāi wēng jìn jiǔ xún。
一笑掀髯心自得,不离奇处是天真。yī xiào xiān rán xīn zì dé,bù lí qí chù shì tiān zhēn。

哭林翁四首

缪公恩

钩深守约不同尘,三法持衡妙四真。gōu shēn shǒu yuē bù tóng chén,sān fǎ chí héng miào sì zhēn。
多少佳城亲窆穸,埋君今日是何人。duō shǎo jiā chéng qīn biǎn xī,mái jūn jīn rì shì hé rén。

哭林翁四首

缪公恩

理气真源已尽窥,惜乎宛转合时宜。lǐ qì zhēn yuán yǐ jǐn kuī,xī hū wǎn zhuǎn hé shí yí。
金针未得斯人度,几卷残书付与谁。jīn zhēn wèi dé sī rén dù,jǐ juǎn cán shū fù yǔ shuí。

虚堂

缪公恩

虚堂昼静独徘徊,帘幕无人风自开。xū táng zhòu jìng dú pái huái,lián mù wú rén fēng zì kāi。
花雨不知何处落,乱红飞舞上青苔。huā yǔ bù zhī hé chù luò,luàn hóng fēi wǔ shàng qīng tái。

归舍

缪公恩

自饱园蔬脱粟香,午馀磅礴倚绳床。zì bǎo yuán shū tuō sù xiāng,wǔ yú bàng bó yǐ shéng chuáng。
疏帘一任风来去,领取茅斋北牖凉。shū lián yī rèn fēng lái qù,lǐng qǔ máo zhāi běi yǒu liáng。

归舍

缪公恩

长昼无人静闭门,雨馀庭树锁黄昏。zhǎng zhòu wú rén jìng bì mén,yǔ yú tíng shù suǒ huáng hūn。
月轮影落平池里,吟得新诗教小孙。yuè lún yǐng luò píng chí lǐ,yín dé xīn shī jiào xiǎo sūn。

题画兰

缪公恩

不画凡花只画兰,丰神无异作书难。bù huà fán huā zhǐ huà lán,fēng shén wú yì zuò shū nán。
如今也看??好,笑未当初学牡丹。rú jīn yě kàn yān zhī hǎo,xiào wèi dāng chū xué mǔ dān。

七夕词

缪公恩

星影潜移碧汉沈,露凉风净夜初深。xīng yǐng qián yí bì hàn shěn,lù liáng fēng jìng yè chū shēn。
年来不乞天孙巧,闲却朱丝七孔针。nián lái bù qǐ tiān sūn qiǎo,xián què zhū sī qī kǒng zhēn。

题画兰

缪公恩

清露涓涓晓未干,轻风细细绕雕栏。qīng lù juān juān xiǎo wèi gàn,qīng fēng xì xì rào diāo lán。
写成不必幽人佩,只此丰标秀可餐。xiě chéng bù bì yōu rén pèi,zhǐ cǐ fēng biāo xiù kě cān。

山村

缪公恩

细草危桥一径斜,柴门高柳是谁家。xì cǎo wēi qiáo yī jìng xié,chái mén gāo liǔ shì shuí jiā。
蕨羹麦饭无馀事,闲看溪边桔梗花。jué gēng mài fàn wú yú shì,xián kàn xī biān jú gěng huā。

题雁有怀舍弟

缪公恩

蓼花零落荻花开,江上西风雁又回。liǎo huā líng luò dí huā kāi,jiāng shàng xī fēng yàn yòu huí。
我有鹡鸰千万里,何时天末寄书来。wǒ yǒu jí líng qiān wàn lǐ,hé shí tiān mò jì shū lái。

题雁有怀舍弟

缪公恩

塞草初黄夜有霜,秋空云净雁成行。sāi cǎo chū huáng yè yǒu shuāng,qiū kōng yún jìng yàn chéng xíng。
几回啼醒他乡梦,嘹呖声中月满床。jǐ huí tí xǐng tā xiāng mèng,liáo lì shēng zhōng yuè mǎn chuáng。

雪夜忆旧

缪公恩

雪花积素广庭宽,晴后昏黄月色寒。xuě huā jī sù guǎng tíng kuān,qíng hòu hūn huáng yuè sè hán。
记得老梅低瘦影,一枝横压石阑干。jì dé lǎo méi dī shòu yǐng,yī zhī héng yā shí lán gàn。