古诗词

金泗樵以多篇见示答以长歌

缪公恩

火轮飞燄天中央,湘帘高卷开堂皇。huǒ lún fēi yàn tiān zhōng yāng,xiāng lián gāo juǎn kāi táng huáng。
长吟挥汗苦炎热,窗明几净空彷徨。zhǎng yín huī hàn kǔ yán rè,chuāng míng jǐ jìng kōng páng huáng。
一歌再鼓不成曲,陈陈相因惭秕糠。yī gē zài gǔ bù chéng qū,chén chén xiāng yīn cán bǐ kāng。
捧君佳什回环读,幅幅击拊如琳琅。pěng jūn jiā shén huí huán dú,fú fú jī fǔ rú lín láng。
韩潮苏海走气势,子云相如兼骚庄。hán cháo sū hǎi zǒu qì shì,zi yún xiāng rú jiān sāo zhuāng。
泛揽群言入炉冶,胸中鼓铸呈精光。fàn lǎn qún yán rù lú yě,xiōng zhōng gǔ zhù chéng jīng guāng。
纪梦两篇最奇绝,游仙何必推曹唐。jì mèng liǎng piān zuì qí jué,yóu xiān hé bì tuī cáo táng。
瑰丽离奇不可状,恍若洪厓浮邱来扶将。guī lì lí qí bù kě zhuàng,huǎng ruò hóng yá fú qiū lái fú jiāng。
何幸拉我登天阙,龙腰鹤背偕翱翔。hé xìng lā wǒ dēng tiān quē,lóng yāo hè bèi xié áo xiáng。
知君本是谪仙客,故尔精神结注非寻常。zhī jūn běn shì zhé xiān kè,gù ěr jīng shén jié zhù fēi xún cháng。
长歌娓娓数百语,触手妙绪何汪洋。zhǎng gē wěi wěi shù bǎi yǔ,chù shǒu miào xù hé wāng yáng。
白衣苍狗寄幽远,天空海阔怀莽苍。bái yī cāng gǒu jì yōu yuǎn,tiān kōng hǎi kuò huái mǎng cāng。
忽尔鸢鱼足儒理,深衣大带垂堂堂。hū ěr yuān yú zú rú lǐ,shēn yī dà dài chuí táng táng。
忽尔高举如仙人,瑶草玉树琪花香。hū ěr gāo jǔ rú xiān rén,yáo cǎo yù shù qí huā xiāng。
忽尔枯寂似释子,萧然钵笠来西方。hū ěr kū jì shì shì zi,xiāo rán bō lì lái xī fāng。
变幻百怪难拟议,笔锋到处生光芒。biàn huàn bǎi guài nán nǐ yì,bǐ fēng dào chù shēng guāng máng。
其馀诸什烂云锦,纷纷掩映争辉煌。qí yú zhū shén làn yún jǐn,fēn fēn yǎn yìng zhēng huī huáng。
低回我自愧形秽,不敢踵韵期颉颃。dī huí wǒ zì kuì xíng huì,bù gǎn zhǒng yùn qī jié háng。
忆我学诗三十载,半生师友多江乡。yì wǒ xué shī sān shí zài,bàn shēng shī yǒu duō jiāng xiāng。
吴山楚水贮行橐,江花汀草皆文章。wú shān chǔ shuǐ zhù xíng tuó,jiāng huā tīng cǎo jiē wén zhāng。
好风一苇渡洋子,叩舷六代悲兴亡。hǎo fēng yī wěi dù yáng zi,kòu xián liù dài bēi xīng wáng。
北涉黄河望沧海,天地乃尔多包藏。běi shè huáng hé wàng cāng hǎi,tiān dì nǎi ěr duō bāo cáng。
东登泰岱观日月,六合极目空微茫。dōng dēng tài dài guān rì yuè,liù hé jí mù kōng wēi máng。
乃入都会见钜丽,始知陆海真洪荒。nǎi rù dōu huì jiàn jù lì,shǐ zhī lù hǎi zhēn hóng huāng。
陆离熣灿杂五色,迷人欲使双睛盲。lù lí suī càn zá wǔ sè,mí rén yù shǐ shuāng jīng máng。
开拓心胸竟何似,徒令跋涉劳梯航。kāi tuò xīn xiōng jìng hé shì,tú lìng bá shè láo tī háng。
嗒焉归来驻蓬荜,一邱一壑聊徜徉。dā yān guī lái zhù péng bì,yī qiū yī hè liáo cháng yáng。
闭门寡侣愈孤陋,骚坛无事争雄强。bì mén guǎ lǚ yù gū lòu,sāo tán wú shì zhēng xióng qiáng。
今岁与君建旗鼓,彼此破斧或缺斨。jīn suì yǔ jūn jiàn qí gǔ,bǐ cǐ pò fǔ huò quē qiāng。
连篇累牍不相下,争排笔阵驱词场。lián piān lèi dú bù xiāng xià,zhēng pái bǐ zhèn qū cí chǎng。
君才既富性复敏,气盛不拘言短长。jūn cái jì fù xìng fù mǐn,qì shèng bù jū yán duǎn zhǎng。
我范驰驱计步武,鸟蛇前后求安详。wǒ fàn chí qū jì bù wǔ,niǎo shé qián hòu qiú ān xiáng。
守正自能待劲敌,出奇制胜殊未遑。shǒu zhèng zì néng dài jìn dí,chū qí zhì shèng shū wèi huáng。
自春徂夏数十作,未尝放笔为歌行。zì chūn cú xià shù shí zuò,wèi cháng fàng bǐ wèi gē xíng。
此调不谈亦已久,但觉蹇涩非铿锵。cǐ diào bù tán yì yǐ jiǔ,dàn jué jiǎn sè fēi kēng qiāng。
自朝至于日中昃,书成屋角飞斜阳。zì cháo zhì yú rì zhōng zè,shū chéng wū jiǎo fēi xié yáng。
掷笔朗吟自斟酌,暮天习习薰风凉。zhì bǐ lǎng yín zì zhēn zhuó,mù tiān xí xí xūn fēng liáng。
愿将此作质法眼,勿为世俗之见徒揄扬。yuàn jiāng cǐ zuò zhì fǎ yǎn,wù wèi shì sú zhī jiàn tú yú yáng。
猜您喜欢

书桃花扇传奇后

缪公恩

旧院长桥往事空,青山黄土梦魂中。jiù yuàn zhǎng qiáo wǎng shì kōng,qīng shān huáng tǔ mèng hún zhōng。
南朝多少伤心事,付与桃花扇底风。nán cháo duō shǎo shāng xīn shì,fù yǔ táo huā shàn dǐ fēng。

书桃花扇传奇后

缪公恩

杜鹃血泪洒京门,岭上衣冠枉断魂。dù juān xuè lèi sǎ jīng mén,lǐng shàng yī guān wǎng duàn hún。
滚滚长江何处是,梅花影里月黄昏。gǔn gǔn zhǎng jiāng hé chù shì,méi huā yǐng lǐ yuè huáng hūn。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

浪卷星槎竟不回,海天无地寄吾哀。làng juǎn xīng chá jìng bù huí,hǎi tiān wú dì jì wú āi。
他年宿草寻何处,永向鲛宫作夜台。tā nián sù cǎo xún hé chù,yǒng xiàng jiāo gōng zuò yè tái。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

水立云垂海气昏,蓬瀛有召赴龙门。shuǐ lì yún chuí hǎi qì hūn,péng yíng yǒu zhào fù lóng mén。
望洋欲酬樽前酒,万顷烟波锁断魂。wàng yáng yù chóu zūn qián jiǔ,wàn qǐng yān bō suǒ duàn hún。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

仲子温恭最象贤,李君尔雅更韶年。zhòng zi wēn gōng zuì xiàng xián,lǐ jūn ěr yǎ gèng sháo nián。
如何携手骑鲸去,同向三壶证水仙。rú hé xié shǒu qí jīng qù,tóng xiàng sān hú zhèng shuǐ xiān。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

空对鲸波哭杜鹃,修文已入镜中天。kōng duì jīng bō kū dù juān,xiū wén yǐ rù jìng zhōng tiān。
苍龙宫里回螭驭,知是清宁第几年。cāng lóng gōng lǐ huí chī yù,zhī shì qīng níng dì jǐ nián。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

一夜霜风断雁群,百年泉壤隔音闻。yī yè shuāng fēng duàn yàn qún,bǎi nián quán rǎng gé yīn wén。
凭君且拭伤心泪,极目南天有白云。píng jūn qiě shì shāng xīn lèi,jí mù nán tiān yǒu bái yún。

冬夜

缪公恩

半夜风吹小雪残,天空北斗挂阑干。bàn yè fēng chuī xiǎo xuě cán,tiān kōng běi dòu guà lán gàn。
深宵万籁归岑寂,满地冰花月影寒。shēn xiāo wàn lài guī cén jì,mǎn dì bīng huā yuè yǐng hán。

悼亡绝句

缪公恩

入厨洗手自三朝,病里羹犹手自调。rù chú xǐ shǒu zì sān cháo,bìng lǐ gēng yóu shǒu zì diào。
为报慈帏增早膳,一时疴痛似全消。wèi bào cí wéi zēng zǎo shàn,yī shí kē tòng shì quán xiāo。

悼亡绝句

缪公恩

双双儿女缀班联,五岁娇娃意最怜。shuāng shuāng ér nǚ zhuì bān lián,wǔ suì jiāo wá yì zuì lián。
犹禁芳阶闲斗草,却教拈线绣床前。yóu jìn fāng jiē xián dòu cǎo,què jiào niān xiàn xiù chuáng qián。

悼亡绝句

缪公恩

倚枕支颐制豆娘,五文弱线烂生光。yǐ zhěn zhī yí zhì dòu niáng,wǔ wén ruò xiàn làn shēng guāng。
不知气比游丝细,反为儿曹续命长。bù zhī qì bǐ yóu sī xì,fǎn wèi ér cáo xù mìng zhǎng。

悼亡绝句

缪公恩

日沈翘首望云天,一种深情已暗传。rì shěn qiào shǒu wàng yún tiān,yī zhǒng shēn qíng yǐ àn chuán。
向晓不言畴昔梦,泪花莹澈枕函边。xiàng xiǎo bù yán chóu xī mèng,lèi huā yíng chè zhěn hán biān。

悼亡绝句

缪公恩

雅意相关姊妹行,几回分赠嫁衣裳。yǎ yì xiāng guān zǐ mèi xíng,jǐ huí fēn zèng jià yī shang。
惟存数幅亲花绣,犹自尘封黄竹箱。wéi cún shù fú qīn huā xiù,yóu zì chén fēng huáng zhú xiāng。

悼亡绝句

缪公恩

帘动惊闻步屧声,宛然独自踏阶行。lián dòng jīng wén bù xiè shēng,wǎn rán dú zì tà jiē xíng。
推窗不见人何处,风自凄清月自明。tuī chuāng bù jiàn rén hé chù,fēng zì qī qīng yuè zì míng。

悼亡绝句

缪公恩

短梦初惊曙色微,半宵言笑是耶非。duǎn mèng chū jīng shǔ sè wēi,bàn xiāo yán xiào shì yé fēi。
为怜弱质愁风露,月黑山深那得归。wèi lián ruò zhì chóu fēng lù,yuè hēi shān shēn nà dé guī。