古诗词

纂辑诗钞自识

缪公恩

君不见高山大渊置姓氏,古人好名乃如是。jūn bù jiàn gāo shān dà yuān zhì xìng shì,gǔ rén hǎo míng nǎi rú shì。
又不见载笔纪传成史书,恐名不彰以没世。yòu bù jiàn zài bǐ jì chuán chéng shǐ shū,kǒng míng bù zhāng yǐ méi shì。
自晋唐宋递元明,或著诗篇或琐志。zì jìn táng sòng dì yuán míng,huò zhù shī piān huò suǒ zhì。
古人结习不可除,今者后人宁有异。gǔ rén jié xí bù kě chú,jīn zhě hòu rén níng yǒu yì。
余亦吟诗千馀篇,共成五万二千字。yú yì yín shī qiān yú piān,gòng chéng wǔ wàn èr qiān zì。
吾闻太上立德次立功,垂之空言嗟罔济。wú wén tài shàng lì dé cì lì gōng,chuí zhī kōng yán jiē wǎng jì。
况乃风云月露词,虽工仅号雕虫技。kuàng nǎi fēng yún yuè lù cí,suī gōng jǐn hào diāo chóng jì。
抑闻诗以道性情,或云古者诗言志。yì wén shī yǐ dào xìng qíng,huò yún gǔ zhě shī yán zhì。
葩经三百十一篇,大抵发愤所为制。pā jīng sān bǎi shí yī piān,dà dǐ fā fèn suǒ wèi zhì。
最是劳人思妇辞,等闲谣谚偏姿致。zuì shì láo rén sī fù cí,děng xián yáo yàn piān zī zhì。
当时出语岂求工,天籁之鸣不可企。dāng shí chū yǔ qǐ qiú gōng,tiān lài zhī míng bù kě qǐ。
后世纷纷无病呻,乃尚浮文争绮丽。hòu shì fēn fēn wú bìng shēn,nǎi shàng fú wén zhēng qǐ lì。
章求典赡句求丰,往往夸多翻害义。zhāng qiú diǎn shàn jù qiú fēng,wǎng wǎng kuā duō fān hài yì。
溯从十六窃为诗,其时正课攻时艺。sù cóng shí liù qiè wèi shī,qí shí zhèng kè gōng shí yì。
蝇头小字累成编,不令人见藏经笥。yíng tóu xiǎo zì lèi chéng biān,bù lìng rén jiàn cáng jīng sì。
及今白发已盈头,犹自耽吟如往岁。jí jīn bái fā yǐ yíng tóu,yóu zì dān yín rú wǎng suì。
暑日寒宵自较雠,缥缃似较牛腰细。shǔ rì hán xiāo zì jiào chóu,piāo xiāng shì jiào niú yāo xì。
灾梨祸枣愧无资,用托中书为编次。zāi lí huò zǎo kuì wú zī,yòng tuō zhōng shū wèi biān cì。
虽无功绩似前人,聊纪生平所遭际。suī wú gōng jì shì qián rén,liáo jì shēng píng suǒ zāo jì。
自少及壮至于今,纪月编年如掌记。zì shǎo jí zhuàng zhì yú jīn,jì yuè biān nián rú zhǎng jì。
其间三十有六季,纷纷人事填胸臆。qí jiān sān shí yǒu liù jì,fēn fēn rén shì tián xiōng yì。
曾上金台登岱宗,车烦马殆燕齐地。céng shàng jīn tái dēng dài zōng,chē fán mǎ dài yàn qí dì。
南下黄河渡大江,震泽扁舟臻海澨。nán xià huáng hé dù dà jiāng,zhèn zé biǎn zhōu zhēn hǎi shì。
思亲怀友托讴吟,吊古凭今动幽思。sī qīn huái yǒu tuō ōu yín,diào gǔ píng jīn dòng yōu sī。
春花秋月寄闲情,对酒当歌吐奇气。chūn huā qiū yuè jì xián qíng,duì jiǔ dāng gē tǔ qí qì。
割裂篇章耻饾饤,堆积群书陋獭祭。gē liè piān zhāng chǐ dòu dìng,duī jī qún shū lòu tǎ jì。
固无奇语泣鬼神,亦时机轴生新意。gù wú qí yǔ qì guǐ shén,yì shí jī zhóu shēng xīn yì。
半生心力在于斯,不忍鸿毛等轻弃。bàn shēng xīn lì zài yú sī,bù rěn hóng máo děng qīng qì。
忆从归我旧蓬门,不获名流相砥砺。yì cóng guī wǒ jiù péng mén,bù huò míng liú xiāng dǐ lì。
造化弄人多坎坷,幸未执鞭隳此事。zào huà nòng rén duō kǎn kě,xìng wèi zhí biān huī cǐ shì。
晚年鸣铎注一官,居然不食如匏系。wǎn nián míng duó zhù yī guān,jū rán bù shí rú páo xì。
散衙退息有馀闲,每每推敲再三四。sàn yá tuì xī yǒu yú xián,měi měi tuī qiāo zài sān sì。
于今会萃辑成书,裁锦装函自珍秘。yú jīn huì cuì jí chéng shū,cái jǐn zhuāng hán zì zhēn mì。
吁嗟乎少时妄念颇亦奢,而今不复思功利。xū jiē hū shǎo shí wàng niàn pǒ yì shē,ér jīn bù fù sī gōng lì。
只此区区数卷诗,用以遗留于后嗣。zhǐ cǐ qū qū shù juǎn shī,yòng yǐ yí liú yú hòu sì。
其幸或为世所传,其幸后昆能缵继。qí xìng huò wèi shì suǒ chuán,qí xìng hòu kūn néng zuǎn jì。
不幸或生愚子孙,覆酱糊墙任委置。bù xìng huò shēng yú zi sūn,fù jiàng hú qiáng rèn wěi zhì。
即今散失或不收,转愁后辈生訾议。jí jīn sàn shī huò bù shōu,zhuǎn chóu hòu bèi shēng zī yì。
吁嗟乎悲从中来写我心,叙作长篇聊自识。xū jiē hū bēi cóng zhōng lái xiě wǒ xīn,xù zuò zhǎng piān liáo zì shí。
剪烛高歌歌即书,琢句雕章非所计。jiǎn zhú gāo gē gē jí shū,zuó jù diāo zhāng fēi suǒ jì。
猜您喜欢

书桃花扇传奇后

缪公恩

旧院长桥往事空,青山黄土梦魂中。jiù yuàn zhǎng qiáo wǎng shì kōng,qīng shān huáng tǔ mèng hún zhōng。
南朝多少伤心事,付与桃花扇底风。nán cháo duō shǎo shāng xīn shì,fù yǔ táo huā shàn dǐ fēng。

书桃花扇传奇后

缪公恩

杜鹃血泪洒京门,岭上衣冠枉断魂。dù juān xuè lèi sǎ jīng mén,lǐng shàng yī guān wǎng duàn hún。
滚滚长江何处是,梅花影里月黄昏。gǔn gǔn zhǎng jiāng hé chù shì,méi huā yǐng lǐ yuè huáng hūn。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

浪卷星槎竟不回,海天无地寄吾哀。làng juǎn xīng chá jìng bù huí,hǎi tiān wú dì jì wú āi。
他年宿草寻何处,永向鲛宫作夜台。tā nián sù cǎo xún hé chù,yǒng xiàng jiāo gōng zuò yè tái。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

水立云垂海气昏,蓬瀛有召赴龙门。shuǐ lì yún chuí hǎi qì hūn,péng yíng yǒu zhào fù lóng mén。
望洋欲酬樽前酒,万顷烟波锁断魂。wàng yáng yù chóu zūn qián jiǔ,wàn qǐng yān bō suǒ duàn hún。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

仲子温恭最象贤,李君尔雅更韶年。zhòng zi wēn gōng zuì xiàng xián,lǐ jūn ěr yǎ gèng sháo nián。
如何携手骑鲸去,同向三壶证水仙。rú hé xié shǒu qí jīng qù,tóng xiàng sān hú zhèng shuǐ xiān。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

空对鲸波哭杜鹃,修文已入镜中天。kōng duì jīng bō kū dù juān,xiū wén yǐ rù jìng zhōng tiān。
苍龙宫里回螭驭,知是清宁第几年。cāng lóng gōng lǐ huí chī yù,zhī shì qīng níng dì jǐ nián。

叶本初同其仲兄济范没于海诗以哭之且慰其长兄济东

缪公恩

一夜霜风断雁群,百年泉壤隔音闻。yī yè shuāng fēng duàn yàn qún,bǎi nián quán rǎng gé yīn wén。
凭君且拭伤心泪,极目南天有白云。píng jūn qiě shì shāng xīn lèi,jí mù nán tiān yǒu bái yún。

冬夜

缪公恩

半夜风吹小雪残,天空北斗挂阑干。bàn yè fēng chuī xiǎo xuě cán,tiān kōng běi dòu guà lán gàn。
深宵万籁归岑寂,满地冰花月影寒。shēn xiāo wàn lài guī cén jì,mǎn dì bīng huā yuè yǐng hán。

悼亡绝句

缪公恩

入厨洗手自三朝,病里羹犹手自调。rù chú xǐ shǒu zì sān cháo,bìng lǐ gēng yóu shǒu zì diào。
为报慈帏增早膳,一时疴痛似全消。wèi bào cí wéi zēng zǎo shàn,yī shí kē tòng shì quán xiāo。

悼亡绝句

缪公恩

双双儿女缀班联,五岁娇娃意最怜。shuāng shuāng ér nǚ zhuì bān lián,wǔ suì jiāo wá yì zuì lián。
犹禁芳阶闲斗草,却教拈线绣床前。yóu jìn fāng jiē xián dòu cǎo,què jiào niān xiàn xiù chuáng qián。

悼亡绝句

缪公恩

倚枕支颐制豆娘,五文弱线烂生光。yǐ zhěn zhī yí zhì dòu niáng,wǔ wén ruò xiàn làn shēng guāng。
不知气比游丝细,反为儿曹续命长。bù zhī qì bǐ yóu sī xì,fǎn wèi ér cáo xù mìng zhǎng。

悼亡绝句

缪公恩

日沈翘首望云天,一种深情已暗传。rì shěn qiào shǒu wàng yún tiān,yī zhǒng shēn qíng yǐ àn chuán。
向晓不言畴昔梦,泪花莹澈枕函边。xiàng xiǎo bù yán chóu xī mèng,lèi huā yíng chè zhěn hán biān。

悼亡绝句

缪公恩

雅意相关姊妹行,几回分赠嫁衣裳。yǎ yì xiāng guān zǐ mèi xíng,jǐ huí fēn zèng jià yī shang。
惟存数幅亲花绣,犹自尘封黄竹箱。wéi cún shù fú qīn huā xiù,yóu zì chén fēng huáng zhú xiāng。

悼亡绝句

缪公恩

帘动惊闻步屧声,宛然独自踏阶行。lián dòng jīng wén bù xiè shēng,wǎn rán dú zì tà jiē xíng。
推窗不见人何处,风自凄清月自明。tuī chuāng bù jiàn rén hé chù,fēng zì qī qīng yuè zì míng。

悼亡绝句

缪公恩

短梦初惊曙色微,半宵言笑是耶非。duǎn mèng chū jīng shǔ sè wēi,bàn xiāo yán xiào shì yé fēi。
为怜弱质愁风露,月黑山深那得归。wèi lián ruò zhì chóu fēng lù,yuè hēi shān shēn nà dé guī。