古诗词

纂辑诗钞自识

缪公恩

君不见高山大渊置姓氏,古人好名乃如是。jūn bù jiàn gāo shān dà yuān zhì xìng shì,gǔ rén hǎo míng nǎi rú shì。
又不见载笔纪传成史书,恐名不彰以没世。yòu bù jiàn zài bǐ jì chuán chéng shǐ shū,kǒng míng bù zhāng yǐ méi shì。
自晋唐宋递元明,或著诗篇或琐志。zì jìn táng sòng dì yuán míng,huò zhù shī piān huò suǒ zhì。
古人结习不可除,今者后人宁有异。gǔ rén jié xí bù kě chú,jīn zhě hòu rén níng yǒu yì。
余亦吟诗千馀篇,共成五万二千字。yú yì yín shī qiān yú piān,gòng chéng wǔ wàn èr qiān zì。
吾闻太上立德次立功,垂之空言嗟罔济。wú wén tài shàng lì dé cì lì gōng,chuí zhī kōng yán jiē wǎng jì。
况乃风云月露词,虽工仅号雕虫技。kuàng nǎi fēng yún yuè lù cí,suī gōng jǐn hào diāo chóng jì。
抑闻诗以道性情,或云古者诗言志。yì wén shī yǐ dào xìng qíng,huò yún gǔ zhě shī yán zhì。
葩经三百十一篇,大抵发愤所为制。pā jīng sān bǎi shí yī piān,dà dǐ fā fèn suǒ wèi zhì。
最是劳人思妇辞,等闲谣谚偏姿致。zuì shì láo rén sī fù cí,děng xián yáo yàn piān zī zhì。
当时出语岂求工,天籁之鸣不可企。dāng shí chū yǔ qǐ qiú gōng,tiān lài zhī míng bù kě qǐ。
后世纷纷无病呻,乃尚浮文争绮丽。hòu shì fēn fēn wú bìng shēn,nǎi shàng fú wén zhēng qǐ lì。
章求典赡句求丰,往往夸多翻害义。zhāng qiú diǎn shàn jù qiú fēng,wǎng wǎng kuā duō fān hài yì。
溯从十六窃为诗,其时正课攻时艺。sù cóng shí liù qiè wèi shī,qí shí zhèng kè gōng shí yì。
蝇头小字累成编,不令人见藏经笥。yíng tóu xiǎo zì lèi chéng biān,bù lìng rén jiàn cáng jīng sì。
及今白发已盈头,犹自耽吟如往岁。jí jīn bái fā yǐ yíng tóu,yóu zì dān yín rú wǎng suì。
暑日寒宵自较雠,缥缃似较牛腰细。shǔ rì hán xiāo zì jiào chóu,piāo xiāng shì jiào niú yāo xì。
灾梨祸枣愧无资,用托中书为编次。zāi lí huò zǎo kuì wú zī,yòng tuō zhōng shū wèi biān cì。
虽无功绩似前人,聊纪生平所遭际。suī wú gōng jì shì qián rén,liáo jì shēng píng suǒ zāo jì。
自少及壮至于今,纪月编年如掌记。zì shǎo jí zhuàng zhì yú jīn,jì yuè biān nián rú zhǎng jì。
其间三十有六季,纷纷人事填胸臆。qí jiān sān shí yǒu liù jì,fēn fēn rén shì tián xiōng yì。
曾上金台登岱宗,车烦马殆燕齐地。céng shàng jīn tái dēng dài zōng,chē fán mǎ dài yàn qí dì。
南下黄河渡大江,震泽扁舟臻海澨。nán xià huáng hé dù dà jiāng,zhèn zé biǎn zhōu zhēn hǎi shì。
思亲怀友托讴吟,吊古凭今动幽思。sī qīn huái yǒu tuō ōu yín,diào gǔ píng jīn dòng yōu sī。
春花秋月寄闲情,对酒当歌吐奇气。chūn huā qiū yuè jì xián qíng,duì jiǔ dāng gē tǔ qí qì。
割裂篇章耻饾饤,堆积群书陋獭祭。gē liè piān zhāng chǐ dòu dìng,duī jī qún shū lòu tǎ jì。
固无奇语泣鬼神,亦时机轴生新意。gù wú qí yǔ qì guǐ shén,yì shí jī zhóu shēng xīn yì。
半生心力在于斯,不忍鸿毛等轻弃。bàn shēng xīn lì zài yú sī,bù rěn hóng máo děng qīng qì。
忆从归我旧蓬门,不获名流相砥砺。yì cóng guī wǒ jiù péng mén,bù huò míng liú xiāng dǐ lì。
造化弄人多坎坷,幸未执鞭隳此事。zào huà nòng rén duō kǎn kě,xìng wèi zhí biān huī cǐ shì。
晚年鸣铎注一官,居然不食如匏系。wǎn nián míng duó zhù yī guān,jū rán bù shí rú páo xì。
散衙退息有馀闲,每每推敲再三四。sàn yá tuì xī yǒu yú xián,měi měi tuī qiāo zài sān sì。
于今会萃辑成书,裁锦装函自珍秘。yú jīn huì cuì jí chéng shū,cái jǐn zhuāng hán zì zhēn mì。
吁嗟乎少时妄念颇亦奢,而今不复思功利。xū jiē hū shǎo shí wàng niàn pǒ yì shē,ér jīn bù fù sī gōng lì。
只此区区数卷诗,用以遗留于后嗣。zhǐ cǐ qū qū shù juǎn shī,yòng yǐ yí liú yú hòu sì。
其幸或为世所传,其幸后昆能缵继。qí xìng huò wèi shì suǒ chuán,qí xìng hòu kūn néng zuǎn jì。
不幸或生愚子孙,覆酱糊墙任委置。bù xìng huò shēng yú zi sūn,fù jiàng hú qiáng rèn wěi zhì。
即今散失或不收,转愁后辈生訾议。jí jīn sàn shī huò bù shōu,zhuǎn chóu hòu bèi shēng zī yì。
吁嗟乎悲从中来写我心,叙作长篇聊自识。xū jiē hū bēi cóng zhōng lái xiě wǒ xīn,xù zuò zhǎng piān liáo zì shí。
剪烛高歌歌即书,琢句雕章非所计。jiǎn zhú gāo gē gē jí shū,zuó jù diāo zhāng fēi suǒ jì。
猜您喜欢

春阴

缪公恩

垂垂庭柳绿新添,风动柔丝绕画帘。chuí chuí tíng liǔ lǜ xīn tiān,fēng dòng róu sī rào huà lián。
十里春云飞不起,一天雨意压楼檐。shí lǐ chūn yún fēi bù qǐ,yī tiān yǔ yì yā lóu yán。

送人

缪公恩

沾足春泥雪乍消,暖烟晴日永安桥。zhān zú chūn ní xuě zhà xiāo,nuǎn yān qíng rì yǒng ān qiáo。
骊歌不挽花骢驻,莫遣东风怨柳条。lí gē bù wǎn huā cōng zhù,mò qiǎn dōng fēng yuàn liǔ tiáo。

读渔洋秋柳诗书后

缪公恩

金粉繁华没夕阳,江皋新染夜来霜。jīn fěn fán huá méi xī yáng,jiāng gāo xīn rǎn yè lái shuāng。
萧条几树芜城柳,一片秋声入锦囊。xiāo tiáo jǐ shù wú chéng liǔ,yī piàn qiū shēng rù jǐn náng。

饮酒

缪公恩

伏雨连朝长绿苔,一樽时对北窗开。fú yǔ lián cháo zhǎng lǜ tái,yī zūn shí duì běi chuāng kāi。
谁云酒是消愁物,往事都从醉后来。shuí yún jiǔ shì xiāo chóu wù,wǎng shì dōu cóng zuì hòu lái。

秋雨晚晴

缪公恩

长虹倒挂雨初收,几榻清凉四壁秋。zhǎng hóng dào guà yǔ chū shōu,jǐ tà qīng liáng sì bì qiū。
飞尽碧云天宇净,卷帘风入夕阳楼。fēi jǐn bì yún tiān yǔ jìng,juǎn lián fēng rù xī yáng lóu。

河上晚步

缪公恩

几株疏柳绕沙堤,野水平桥落照迷。jǐ zhū shū liǔ rào shā dī,yě shuǐ píng qiáo luò zhào mí。
一片凉烟飞不起,黄昏影里乱鸦啼。yī piàn liáng yān fēi bù qǐ,huáng hūn yǐng lǐ luàn yā tí。

夜坐

缪公恩

银汉清澄白露凉,西廊月影转东廊。yín hàn qīng chéng bái lù liáng,xī láng yuè yǐng zhuǎn dōng láng。
怀人耿耿不成寐,远雁数声秋夜长。huái rén gěng gěng bù chéng mèi,yuǎn yàn shù shēng qiū yè zhǎng。

浑河即目

缪公恩

漠漠青云掩赤霞,长河风急卷银花。mò mò qīng yún yǎn chì xiá,zhǎng hé fēng jí juǎn yín huā。
空林落叶秋无主,一片残阳噪晚鸦。kōng lín luò yè qiū wú zhǔ,yī piàn cán yáng zào wǎn yā。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

风雪萧萧独闭门,竹炉拨火酌匏樽。fēng xuě xiāo xiāo dú bì mén,zhú lú bō huǒ zhuó páo zūn。
新诗吟罢先登稿,更写唐诗授小孙。xīn shī yín bà xiān dēng gǎo,gèng xiě táng shī shòu xiǎo sūn。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

仅是三龄说四龄,丰颐细齿两眸青。jǐn shì sān líng shuō sì líng,fēng yí xì chǐ liǎng móu qīng。
一回雒诵清娱耳,字字珠圆水泻瓶。yī huí luò sòng qīng yú ěr,zì zì zhū yuán shuǐ xiè píng。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

探得曾萱小睡醒,携书读与老人听。tàn dé céng xuān xiǎo shuì xǐng,xié shū dú yǔ lǎo rén tīng。
开奁按句酬佳果,半日支颐笑未停。kāi lián àn jù chóu jiā guǒ,bàn rì zhī yí xiào wèi tíng。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

孙非驽钝母康强,有禄堪支一岁粮。sūn fēi nú dùn mǔ kāng qiáng,yǒu lù kān zhī yī suì liáng。
领得天伦真乐趣,不须人事扰回肠。lǐng dé tiān lún zhēn lè qù,bù xū rén shì rǎo huí cháng。

塞下曲

缪公恩

白草黄沙望不穷,旄旗大漠鼓天风。bái cǎo huáng shā wàng bù qióng,máo qí dà mò gǔ tiān fēng。
男儿未带封侯骨,牛斗□横剑气红。nán ér wèi dài fēng hóu gǔ,niú dòu héng jiàn qì hóng。

读唐诗成绝句四首王颖川

缪公恩

格幽思远迥离群,太息桓灵枢密瞋。gé yōu sī yuǎn jiǒng lí qún,tài xī huán líng shū mì chēn。
百首宫词娇妩媚,毫端现出美人身。bǎi shǒu gōng cí jiāo wǔ mèi,háo duān xiàn chū měi rén shēn。

读唐诗成绝句四首王颖川

缪公恩

玉骨玲珑锦绣肠,齿牙吐出五云光。yù gǔ líng lóng jǐn xiù cháng,chǐ yá tǔ chū wǔ yún guāng。
合当百宝流苏帐,金鼎常熏海外香。hé dāng bǎi bǎo liú sū zhàng,jīn dǐng cháng xūn hǎi wài xiāng。