古诗词

卜算子

樊增祥

火里种青莲,根蒂在何许。huǒ lǐ zhǒng qīng lián,gēn dì zài hé xǔ。
尽道莲心彻底红,谁识心头苦。jǐn dào lián xīn chè dǐ hóng,shuí shí xīn tóu kǔ。
薄命始为花,何况花无主。báo mìng shǐ wèi huā,hé kuàng huā wú zhǔ。
除是应官走马人,知我伤心语。chú shì yīng guān zǒu mǎ rén,zhī wǒ shāng xīn yǔ。

樊增祥

樊增祥,字嘉父,号云门、樊山,别署天琴老人。湖北恩施人。同治六年(1867)举人,光绪三年(1877)进士。曾任陕西宜川、渭南等县令。后累官至陕西布政使、江宁布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,逃居沪上。袁世凯执政时,曾为参政院参政。擅长诗、骈文、词,为近代晚唐诗派代表诗人。著有《樊山全书》。  樊增祥关系台湾诗二首,见连横《台湾诗乘》,今据以校录。(吴福助撰) 樊增祥的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·城南试马作

樊增祥

此何声也。cǐ hé shēng yě。
迤逦冰河过铁马。yí lǐ bīng hé guò tiě mǎ。
鼓打花奴。gǔ dǎ huā nú。
错落瑛盘大小珠。cuò luò yīng pán dà xiǎo zhū。
香篝素被。xiāng gōu sù bèi。
打点今宵安稳睡。dǎ diǎn jīn xiāo ān wěn shuì。
无奈芭蕉。wú nài bā jiāo。
故学钗声枕畔敲。gù xué chāi shēng zhěn pàn qiāo。

减字木兰花·城南试马作

樊增祥

眉纤腰细。méi xiān yāo xì。
可是媚楼香扇坠。kě shì mèi lóu xiāng shàn zhuì。
娇倩人扶。jiāo qiàn rén fú。
侥幸青衫惹唾珠。jiǎo xìng qīng shān rě tuò zhū。
试宽罗结。shì kuān luó jié。
一段仙肌姑射雪。yī duàn xiān jī gū shè xuě。
背转银缸。bèi zhuǎn yín gāng。
瞒过钗头小凤皇。mán guò chāi tóu xiǎo fèng huáng。

金蕉叶

樊增祥

鬟松黛蹙。huán sōng dài cù。
怪灵蛛、暗萦镜幞。guài líng zhū àn yíng jìng fú。
莺儿催唤梦醒,花含昨夜烛。yīng ér cuī huàn mèng xǐng,huā hán zuó yè zhú。
卯饮红酥映玉,解春酲、凤团未熟。mǎo yǐn hóng sū yìng yù,jiě chūn chéng fèng tuán wèi shú。
妆成身入画里,纹窗柳影绿。zhuāng chéng shēn rù huà lǐ,wén chuāng liǔ yǐng lǜ。

阮郎归·前题

樊增祥

红绵浅蘸翠罂油。hóng mián qiǎn zhàn cuì yīng yóu。
皂罗缝臂韝。zào luó fèng bì gōu。
解开青绺倩人梳。jiě kāi qīng liǔ qiàn rén shū。
绿云香满楼。lǜ yún xiāng mǎn lóu。
珍剃绕,茜绒收。zhēn tì rào,qiàn róng shōu。
牡丹花似不。mǔ dān huā shì bù。
一螺美满学苏州。yī luó měi mǎn xué sū zhōu。
与郎圆到头。yǔ láng yuán dào tóu。

女冠子

樊增祥

天生福慧,一种天然妩媚,晓妆迟。tiān shēng fú huì,yī zhǒng tiān rán wǔ mèi,xiǎo zhuāng chí。
桂叶纤纤黛,莲花窄窄衣。guì yè xiān xiān dài,lián huā zhǎi zhǎi yī。
宫词能暗诵,粉帛不轻离。gōng cí néng àn sòng,fěn bó bù qīng lí。
即见桃花面,莫相思。jí jiàn táo huā miàn,mò xiāng sī。

女冠子

樊增祥

薰香傅粉,匀染十分齐整,出屏帷。xūn xiāng fù fěn,yún rǎn shí fēn qí zhěng,chū píng wéi。
莲子杯行酒,桃花纸写诗。lián zi bēi xíng jiǔ,táo huā zhǐ xiě shī。
鬓松临水见,柳嫩上楼知。bìn sōng lín shuǐ jiàn,liǔ nèn shàng lóu zhī。
一握丁香核,欲谁贻。yī wò dīng xiāng hé,yù shuí yí。

高阳台

樊增祥

心比犀灵,身同鹤瘦,鬓丝青似茶烟。xīn bǐ xī líng,shēn tóng hè shòu,bìn sī qīng shì chá yān。
炉鼎何功,从来贵寿由天。lú dǐng hé gōng,cóng lái guì shòu yóu tiān。
海东漫致长生药,话辽阳、老泪潸然。hǎi dōng màn zhì zhǎng shēng yào,huà liáo yáng lǎo lèi shān rán。
把方书、杞犬参人,都付唐捐。bǎ fāng shū qǐ quǎn cān rén,dōu fù táng juān。
平生不解调婴姹,纵河鱼自煮,也驻华年。píng shēng bù jiě diào yīng chà,zòng hé yú zì zhǔ,yě zhù huá nián。
秋月春风,伴人浅醉闲眠。qiū yuè chūn fēng,bàn rén qiǎn zuì xián mián。
秦皇汉武皆痴绝,祇鸳鸯、不羡神仙。qín huáng hàn wǔ jiē chī jué,qí yuān yāng bù xiàn shén xiān。
奈花前,少个杨枝,调护香山。nài huā qián,shǎo gè yáng zhī,diào hù xiāng shān。

忆秦娥·闺怨,用冯延巳调

樊增祥

罗袖湿。luó xiù shī。
坐到窗儿黑。zuò dào chuāng ér hēi。
唧唧。jī jī。
懒学木兰当户织。lǎn xué mù lán dāng hù zhī。
然脂磨瘦画眉墨。rán zhī mó shòu huà méi mò。
粉纸开奁觅。fěn zhǐ kāi lián mì。
笔笔。bǐ bǐ。
写出相思闻叹息。xiě chū xiāng sī wén tàn xī。

忆秦娥·闺怨,用冯延巳调

樊增祥

花妒妾。huā dù qiè。
酒晕双桃靥。jiǔ yūn shuāng táo yè。
切切。qiè qiè。
早与鸳鸯颁度牒。zǎo yǔ yuān yāng bān dù dié。
翠颦娇煞远山色。cuì pín jiāo shā yuǎn shān sè。
水样罗裙褶。shuǐ yàng luó qún zhě。
叶叶。yè yè。
上绣穿花千个蝶。shàng xiù chuān huā qiān gè dié。

忆秦娥·闺怨,用冯延巳调

樊增祥

开镜匣。kāi jìng xiá。
日射胭脂颊。rì shè yān zhī jiá。
滑滑。huá huá。
苏合油滤垂地发。sū hé yóu lǜ chuí dì fā。
金钗斜溜耳珠戛。jīn chāi xié liū ěr zhū jiá。
宝髻须花压。bǎo jì xū huā yā。
恰恰。qià qià。
簪上一枝长十八。zān shàng yī zhī zhǎng shí bā。

金蕉叶·春夜有赠

樊增祥

双鬟弄笛,点罗衣、杏花似雪。shuāng huán nòng dí,diǎn luó yī xìng huā shì xuě。
凉蟾低照鬓影,蝤蛴玉样白。liáng chán dī zhào bìn yǐng,qiú qí yù yàng bái。
粉落宫梅半额,问朝云、有谁画得。fěn luò gōng méi bàn é,wèn cháo yún yǒu shuí huà dé。
除非周昉细写,屏风十二叠。chú fēi zhōu fǎng xì xiě,píng fēng shí èr dié。

上林春慢

樊增祥

宛转流苏,罗帐四垂,鹊语绿窗才晓。wǎn zhuǎn liú sū,luó zhàng sì chuí,què yǔ lǜ chuāng cái xiǎo。
绣枕梦回,红檐雨歇,轻阴尚笼花杪。xiù zhěn mèng huí,hóng yán yǔ xiē,qīng yīn shàng lóng huā miǎo。
海棠过了,满雕砌、落红谁扫。hǎi táng guò le,mǎn diāo qì luò hóng shuí sǎo。
念春人,似玉蕊一枝,镜菱偷照。niàn chūn rén,shì yù ruǐ yī zhī,jìng líng tōu zhào。
炙薰垆、麝烟暗袅。zhì xūn lú shè yān àn niǎo。
搴珠箔、又怯翠衫寒峭。qiān zhū bó yòu qiè cuì shān hán qiào。
薄鬓贴蝉,轻纨扑蝶,南园久无人到。báo bìn tiē chán,qīng wán pū dié,nán yuán jiǔ wú rén dào。
杏悭桃小。xìng qiān táo xiǎo。
盼骄马、踏青来早。pàn jiāo mǎ tà qīng lái zǎo。
印鞋尖,似犹是、去年芳草。yìn xié jiān,shì yóu shì qù nián fāng cǎo。

踏莎行

樊增祥

嫩柳金垂,小桃红亚。nèn liǔ jīn chuí,xiǎo táo hóng yà。
愔愔帘阁春寒乍。yīn yīn lián gé chūn hán zhà。
屏风几首玉台诗,园林一幅江南画。píng fēng jǐ shǒu yù tái shī,yuán lín yī fú jiāng nán huà。
镜子抛来,灯儿炙罢。jìng zi pāo lái,dēng ér zhì bà。
旧时月色凄凉夜。jiù shí yuè sè qī liáng yè。
满身花影贴罗衣,杏烟湿鬓秋千下。mǎn shēn huā yǐng tiē luó yī,xìng yān shī bìn qiū qiān xià。

蝴蝶儿·效张泌

樊增祥

金缕衣。jīn lǚ yī。
绿杨枝。lǜ yáng zhī。
晓寒梳洗下楼迟。xiǎo hán shū xǐ xià lóu chí。
远山双黛低。yuǎn shān shuāng dài dī。
解辫添香剃。jiě biàn tiān xiāng tì。
分杯递口脂。fēn bēi dì kǒu zhī。
此情惟有两人知。cǐ qíng wéi yǒu liǎng rén zhī。
怎生忘得伊。zěn shēng wàng dé yī。

女冠子·用梦窗韵

樊增祥

灯前亲芳泽,罗襦一袭,似隔阡陌。dēng qián qīn fāng zé,luó rú yī xí,shì gé qiān mò。
软绣帘栊,燕子归来,花下曾识娇绵侧。ruǎn xiù lián lóng,yàn zi guī lái,huā xià céng shí jiāo mián cè。
怕郎怀、溜钗横玉,霏唾凝碧。pà láng huái liū chāi héng yù,fēi tuò níng bì。
奈空持、罗带斜倚,画屏无物与遮隔。nài kōng chí luó dài xié yǐ,huà píng wú wù yǔ zhē gé。
琴心早属梁园客,算卖赋、黄金过千百。qín xīn zǎo shǔ liáng yuán kè,suàn mài fù huáng jīn guò qiān bǎi。
露药烟蕖,清是君文,秾是妾色。lù yào yān qú,qīng shì jūn wén,nóng shì qiè sè。
头未白,斗风流,旧京扇扇,江左裙屐。tóu wèi bái,dòu fēng liú,jiù jīng shàn shàn,jiāng zuǒ qún jī。
此乡有无限温柔,未应输合德。cǐ xiāng yǒu wú xiàn wēn róu,wèi yīng shū hé dé。