古诗词

岁暮寄仲兄用东坡和子由苦寒见寄韵

顾太清

雪后北风起,岁暮临新年。xuě hòu běi fēng qǐ,suì mù lín xīn nián。
言念客中人,何日方当还。yán niàn kè zhōng rén,hé rì fāng dāng hái。
旅食恐不周,多病凋丰颜。lǚ shí kǒng bù zhōu,duō bìng diāo fēng yán。
一月两寄书,一书五六篇。yī yuè liǎng jì shū,yī shū wǔ liù piān。
告我客中事,略有好因缘。gào wǒ kè zhōng shì,lüè yǒu hǎo yīn yuán。
县令与之游,我闻心喜欢。xiàn lìng yǔ zhī yóu,wǒ wén xīn xǐ huān。
吾兄本书生,所馀惟青毡。wú xiōng běn shū shēng,suǒ yú wéi qīng zhān。
明哲贵保身,思退慎进前。míng zhé guì bǎo shēn,sī tuì shèn jìn qián。
出处各有时,请看墀与壖。chū chù gè yǒu shí,qǐng kàn chí yǔ ruán。
乐道毋忧贫,仰不愧于天。lè dào wú yōu pín,yǎng bù kuì yú tiān。
且待春风至,万物同新鲜。qiě dài chūn fēng zhì,wàn wù tóng xīn xiān。
寄以敝狐裘,副以苍玉镮。jì yǐ bì hú qiú,fù yǐ cāng yù huán。
翘首望南云,新雁将北旋。qiào shǒu wàng nán yún,xīn yàn jiāng běi xuán。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

殢人娇题扇头簪花美人

顾太清

香袅金猊,恰恰兰衾梦醒。xiāng niǎo jīn ní,qià qià lán qīn mèng xǐng。
卖花声、催人临镜。mài huā shēng cuī rén lín jìng。
牡丹开矣,正燕巢初定。mǔ dān kāi yǐ,zhèng yàn cháo chū dìng。
妆台畔、慢把玉容重整。zhuāng tái pàn màn bǎ yù róng zhòng zhěng。
鬓影蝉轻,眉痕翠凝。bìn yǐng chán qīng,méi hén cuì níng。
天作就、爱花心性。tiān zuò jiù ài huā xīn xìng。
一枝斜插,与乌云相并。yī zhī xié chā,yǔ wū yún xiāng bìng。
添妩媚、信手簪来偏称。tiān wǔ mèi xìn shǒu zān lái piān chēng。

定风波·咏紫玉簪

顾太清

秋雨浪浪湿碧苔。qiū yǔ làng làng shī bì tái。
庭花无数雨中开。tíng huā wú shù yǔ zhōng kāi。
一种看来颜色好。yī zhǒng kàn lái yán sè hǎo。
袅袅。niǎo niǎo。
浑疑仙子御风来。hún yí xiān zi yù fēng lái。
羽盖似将云影护。yǔ gài shì jiāng yún yǐng hù。
丰度。fēng dù。
罗衣偏爱淡霞裁。luó yī piān ài dàn xiá cái。
应是玉妃微醉后。yīng shì yù fēi wēi zuì hòu。
轻溜。qīng liū。
鬓边卸下紫鸾钗。bìn biān xiè xià zǐ luán chāi。

燕山亭·清明后一日,用曝书亭《清明日饮杏花下》韵

顾太清

已过清明,社燕初来,风信几番吹透。yǐ guò qīng míng,shè yàn chū lái,fēng xìn jǐ fān chuī tòu。
红了杏花,白了梨花,绿遍池塘杨柳。hóng le xìng huā,bái le lí huā,lǜ biàn chí táng yáng liǔ。
恰恰娇莺,听帘外、新簧圆溜。qià qià jiāo yīng,tīng lián wài xīn huáng yuán liū。
依旧。yī jiù。
到乍试春衣,海棠时候。dào zhà shì chūn yī,hǎi táng shí hòu。
不是旧时人面,奈多病多愁,花能知否。bù shì jiù shí rén miàn,nài duō bìng duō chóu,huā néng zhī fǒu。
鬓丝禅榻,寂寞闲窗,堪笑有花无酒。bìn sī chán tà,jì mò xián chuāng,kān xiào yǒu huā wú jiǔ。
意懒心慵,偏遇者、困人长昼。yì lǎn xīn yōng,piān yù zhě kùn rén zhǎng zhòu。
回首。huí shǒu。
春渐老、花飞渡口。chūn jiàn lǎo huā fēi dù kǒu。

早春怨春夜

顾太清

杨柳风斜。yáng liǔ fēng xié。
黄昏人静,睡稳栖鸦。huáng hūn rén jìng,shuì wěn qī yā。
短烛烧残,长更坐尽,小篆添些。duǎn zhú shāo cán,zhǎng gèng zuò jǐn,xiǎo zhuàn tiān xiē。
红楼不闭窗纱。hóng lóu bù bì chuāng shā。
被一缕、春痕暗遮。bèi yī lǚ chūn hén àn zhē。
淡淡轻烟,溶溶院落,月在梨花。dàn dàn qīng yān,róng róng yuàn luò,yuè zài lí huā。

菩萨蛮·次湘佩鹊

顾太清

春阴乍合云偏散。chūn yīn zhà hé yún piān sàn。
幽窗更觉愁人倦。yōu chuāng gèng jué chóu rén juàn。
辜负看花天。gū fù kàn huā tiān。
黄尘杂柳烟。huáng chén zá liǔ yān。
三分春正好。sān fēn chūn zhèng hǎo。
弱絮黏芳草。ruò xù nián fāng cǎo。
难熨小眉痕。nán yùn xiǎo méi hén。
相怜镜里人。xiāng lián jìng lǐ rén。

菩萨蛮

顾太清

海棠倦倚东风重。hǎi táng juàn yǐ dōng fēng zhòng。
梨花共结同心梦。lí huā gòng jié tóng xīn mèng。
阶下自徘徊。jiē xià zì pái huái。
苔侵金缕鞋。tái qīn jīn lǚ xié。
春光深几许。chūn guāng shēn jǐ xǔ。
共坐花前语。gòng zuò huā qián yǔ。
风动柳毵毵。fēng dòng liǔ sān sān。
花酣酒亦酣。huā hān jiǔ yì hān。

金缕曲·题吴淑芳夫人霜柏慈筠图

顾太清

妙手传神似。miào shǒu chuán shén shì。
画图中、雍雍肃肃,端方容止。huà tú zhōng yōng yōng sù sù,duān fāng róng zhǐ。
自是君身有仙骨,福慧双修如此。zì shì jūn shēn yǒu xiān gǔ,fú huì shuāng xiū rú cǐ。
堪称得、扫眉才子。kān chēng dé sǎo méi cái zi。
先世延陵遵古训,守诗书礼乐司中馈。xiān shì yán líng zūn gǔ xùn,shǒu shī shū lǐ lè sī zhōng kuì。
甘淡泊,厌罗绮。gān dàn pō,yàn luó qǐ。
虚堂把卷双鬟侍。xū táng bǎ juǎn shuāng huán shì。
对芳塘、一泓澄碧,轻阴满地。duì fāng táng yī hóng chéng bì,qīng yīn mǎn dì。
此际身心清凉甚,兀坐嗒然隐几。cǐ jì shēn xīn qīng liáng shén,wù zuò dā rán yǐn jǐ。
数十载、辛勤非易。shù shí zài xīn qín fēi yì。
霜柏慈筠同苦节,感仙人降笔分明示。shuāng bǎi cí yún tóng kǔ jié,gǎn xiān rén jiàng bǐ fēn míng shì。
传佳话,重乡里。chuán jiā huà,zhòng xiāng lǐ。

虞美人·雨中答湘佩

顾太清

秋来比似春时瘦。qiū lái bǐ shì chūn shí shòu。
空度如年昼。kōng dù rú nián zhòu。
喓喓虫语报西风。yāo yāo chóng yǔ bào xī fēng。
早又银床一叶、落梧桐。zǎo yòu yín chuáng yī yè luò wú tóng。
经旬霪雨难寻胜。jīng xún yín yǔ nán xún shèng。
积水连花径。jī shuǐ lián huā jìng。
苔痕草色映罗襟。tái hén cǎo sè yìng luó jīn。
时有竹梢相触、似鸣琴。shí yǒu zhú shāo xiāng chù shì míng qín。

醉花阴·咏蝶

顾太清

淡绿轻红春日暖。dàn lǜ qīng hóng chūn rì nuǎn。
落瓣随风卷。luò bàn suí fēng juǎn。
蝶阵趁飞花,欲绣翩翩,抽尽春蚕茧。dié zhèn chèn fēi huā,yù xiù piān piān,chōu jǐn chūn cán jiǎn。
滕王旧稿晴窗展。téng wáng jiù gǎo qíng chuāng zhǎn。
住住飞飞缓。zhù zhù fēi fēi huǎn。
花底作生涯,心醉群芳,生受东君管。huā dǐ zuò shēng yá,xīn zuì qún fāng,shēng shòu dōng jūn guǎn。

丑奴儿春日偶成

顾太清

已过谷雨春将暮,未见花开。yǐ guò gǔ yǔ chūn jiāng mù,wèi jiàn huā kāi。
未见花开。wèi jiàn huā kāi。
辜负多情燕子来。gū fù duō qíng yàn zi lái。
海棠憔悴东风老,绿叶成阴。hǎi táng qiáo cuì dōng fēng lǎo,lǜ yè chéng yīn。
绿叶成阴。lǜ yè chéng yīn。
银烛烧残无处寻。yín zhú shāo cán wú chù xún。

琐窗寒·题冬闺刺绣图

顾太清

弱线初添,琐窗渐暖,闭门同绣。ruò xiàn chū tiān,suǒ chuāng jiàn nuǎn,bì mén tóng xiù。
明金压线,刺出一痕春透。míng jīn yā xiàn,cì chū yī hén chūn tòu。
慧心儿、花样细翻,各人施展纤纤手。huì xīn ér huā yàng xì fān,gè rén shī zhǎn xiān xiān shǒu。
意迟迟、几度停针,生怕作来肥瘦。yì chí chí jǐ dù tíng zhēn,shēng pà zuò lái féi shòu。
低首。dī shǒu。
双眉暗斗。shuāng méi àn dòu。
正无语思量,阿谁轻逗。zhèng wú yǔ sī liàng,ā shuí qīng dòu。
香肩慢扣,指点绿平红绉。xiāng jiān màn kòu,zhǐ diǎn lǜ píng hóng zhòu。
踏春郊、芳草落花,缓步不染星星垢。tà chūn jiāo fāng cǎo luò huā,huǎn bù bù rǎn xīng xīng gòu。
舞回风、小立秋千,试问谁能够。wǔ huí fēng xiǎo lì qiū qiān,shì wèn shuí néng gòu。

忆人人送屏山往杭州

顾太清

留君不住,送君不舍,一片离愁难说。liú jūn bù zhù,sòng jūn bù shě,yī piàn lí chóu nán shuō。
虽云暂别亦相思,反不及、交情淡薄。suī yún zàn bié yì xiāng sī,fǎn bù jí jiāo qíng dàn báo。
秋风秋雨,长途珍重,况是凄凉时节。qiū fēng qiū yǔ,zhǎng tú zhēn zhòng,kuàng shì qī liáng shí jié。
临歧把袂问归期,莫恋着、家山丘壑。lín qí bǎ mèi wèn guī qī,mò liàn zhe jiā shān qiū hè。

鹊桥仙·初冬云林邀同家霞仙龙爪槐看菊,过陶然亭望西山

顾太清

故人邀我,城南访菊,已过黄花时节。gù rén yāo wǒ,chéng nán fǎng jú,yǐ guò huáng huā shí jié。
更从何处问秋芳,见一路、霜林残叶。gèng cóng hé chù wèn qiū fāng,jiàn yī lù shuāng lín cán yè。
蒹葭阁下,陶然亭外,剩有寒芦如雪。jiān jiā gé xià,táo rán tíng wài,shèng yǒu hán lú rú xuě。
冷烟薄雾淡斜阳,望不见、西山重叠。lěng yān báo wù dàn xié yáng,wàng bù jiàn xī shān zhòng dié。

早春怨题蔡清华夫人桐阴仕女图

顾太清

云净天空。yún jìng tiān kōng。
苔阶露坐,夜色溶溶。tái jiē lù zuò,yè sè róng róng。
一扇微凉,一轮明月,一树疏桐。yī shàn wēi liáng,yī lún míng yuè,yī shù shū tóng。
安排肥瘦纤秾。ān pái féi shòu xiān nóng。
费老手、传神特工。fèi lǎo shǒu chuán shén tè gōng。
纸上丰姿,画中态度,谁个真容。zhǐ shàng fēng zī,huà zhōng tài dù,shuí gè zhēn róng。

喝火令·戊申新秋望日偶成

顾太清

残暑留余热,罗纨尚未捐。cán shǔ liú yú rè,luó wán shàng wèi juān。
露华庭院早秋天。lù huá tíng yuàn zǎo qiū tiān。
又到一年今夕,七见月团圆。yòu dào yī nián jīn xī,qī jiàn yuè tuán yuán。
深草藏萤火,凉蝉咽柳烟。shēn cǎo cáng yíng huǒ,liáng chán yàn liǔ yān。
生憎虫语太缠绵。shēng zēng chóng yǔ tài chán mián。
恼煞喓喓,恼煞搅人眠。nǎo shā yāo yāo,nǎo shā jiǎo rén mián。
恼煞几重花影,和月到帘前。nǎo shā jǐ zhòng huā yǐng,hé yuè dào lián qián。