古诗词

万松涵月歌

顾太清

青天皓月悬明珠,中涵松影千万株。qīng tiān hào yuè xuán míng zhū,zhōng hán sōng yǐng qiān wàn zhū。
森森林立无边隅,幽阴如闻天籁呼。sēn sēn lín lì wú biān yú,yōu yīn rú wén tiān lài hū。
浓皴淡染谁所濡,粗枝密叶参天铺。nóng cūn dàn rǎn shuí suǒ rú,cū zhī mì yè cān tiān pù。
其质滑腻美且都,文登大理人所谀。qí zhì huá nì měi qiě dōu,wén dēng dà lǐ rén suǒ yú。
贵来方与凡石殊,天开画本应难模。guì lái fāng yǔ fán shí shū,tiān kāi huà běn yīng nán mó。
微云一抹如有无,远山掩映疑蓬壶。wēi yún yī mǒ rú yǒu wú,yuǎn shān yǎn yìng yí péng hú。
其中应结仙人庐,世间日月自征徂。qí zhōng yīng jié xiān rén lú,shì jiān rì yuè zì zhēng cú。
惟此松能常不枯,可谓寿矣天地俱。wéi cǐ sōng néng cháng bù kū,kě wèi shòu yǐ tiān dì jù。
儿之所好能不愚,毡包载归以献吾。ér zhī suǒ hǎo néng bù yú,zhān bāo zài guī yǐ xiàn wú。
自勺清泉涤泥涂,天生灵物岂容污。zì sháo qīng quán dí ní tú,tiān shēng líng wù qǐ róng wū。
斫木为架覆以幠,相对不忍离须臾。zhuó mù wèi jià fù yǐ hū,xiāng duì bù rěn lí xū yú。
恨不将身入画图,片石珍重抵琼瑜。hèn bù jiāng shēn rù huà tú,piàn shí zhēn zhòng dǐ qióng yú。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

柳枝词

顾太清

三月清池结绿萍。sān yuè qīng chí jié lǜ píng。
杨花飞过杏花汀。yáng huā fēi guò xìng huā tīng。
流莺似惜春光尽,啼遍邮传长短亭。liú yīng shì xī chūn guāng jǐn,tí biàn yóu chuán zhǎng duǎn tíng。

柳枝词

顾太清

四月黄梅细雨催。sì yuè huáng méi xì yǔ cuī。
荼蘼开过枣花开。tú mí kāi guò zǎo huā kāi。
柳条不属春拘管,勾引乌衣燕子来。liǔ tiáo bù shǔ chūn jū guǎn,gōu yǐn wū yī yàn zi lái。

柳枝词

顾太清

五月田家打麦劳。wǔ yuè tián jiā dǎ mài láo。
绿杨多处乱呜蜩。lǜ yáng duō chù luàn wū tiáo。
小船卖酒游人醉,一串活鱼贯柳条。xiǎo chuán mài jiǔ yóu rén zuì,yī chuàn huó yú guàn liǔ tiáo。

柳枝词

顾太清

六月浓阴系画船。liù yuè nóng yīn xì huà chuán。
荷花香到水亭前。hé huā xiāng dào shuǐ tíng qián。
轻雷又送东南雨,摇动青青一树烟。qīng léi yòu sòng dōng nán yǔ,yáo dòng qīng qīng yī shù yān。

柳枝词

顾太清

七月双星会有期。qī yuè shuāng xīng huì yǒu qī。
盈盈一水隔相思。yíng yíng yī shuǐ gé xiāng sī。
何如满树垂杨线,不管纷纷乱乱丝。hé rú mǎn shù chuí yáng xiàn,bù guǎn fēn fēn luàn luàn sī。

柳枝词

顾太清

八月凉生桂殿秋。bā yuè liáng shēng guì diàn qiū。
冰盘高挂柳梢头。bīng pán gāo guà liǔ shāo tóu。
云阶月地知何夕,遮断神仙白玉楼。yún jiē yuè dì zhī hé xī,zhē duàn shén xiān bái yù lóu。

柳枝词

顾太清

九月凄凄霜气浑。jiǔ yuè qī qī shuāng qì hún。
乱飞黄叶又黄昏。luàn fēi huáng yè yòu huáng hūn。
临歧莫唱折杨柳,风雨重阳最断魂。lín qí mò chàng zhé yáng liǔ,fēng yǔ zhòng yáng zuì duàn hún。

柳枝词

顾太清

十月漫天雪作花。shí yuè màn tiān xuě zuò huā。
柔条叶净剩枯杈。róu tiáo yè jìng shèng kū chā。
平桥野渡无人处,栖定冲寒数点鸦。píng qiáo yě dù wú rén chù,qī dìng chōng hán shù diǎn yā。

柳枝词

顾太清

十一月中树尽枯。shí yī yuè zhōng shù jǐn kū。
一阳复后又扶苏。yī yáng fù hòu yòu fú sū。
青娥不减年时色,装点溪山入画图。qīng é bù jiǎn nián shí sè,zhuāng diǎn xī shān rù huà tú。

柳枝词

顾太清

十二月来生意含。shí èr yuè lái shēng yì hán。
无边花木待春三。wú biān huā mù dài chūn sān。
新年有象桃符换,天地多情柳色酣。xīn nián yǒu xiàng táo fú huàn,tiān dì duō qíng liǔ sè hān。

鹊桥仙·云林瞩题闰七夕联吟图

顾太清

新秋逢闰,鹊桥重驾,两度人间乞巧。xīn qiū féng rùn,què qiáo zhòng jià,liǎng dù rén jiān qǐ qiǎo。
栏干斜转玉绳低,问乞得、天机多少?lán gàn xié zhuǎn yù shéng dī,wèn qǐ dé tiān jī duō shǎo?
闺中女伴、天边佳会,多事纷纷祈祷。guī zhōng nǚ bàn tiān biān jiā huì,duō shì fēn fēn qí dǎo。
神仙之说本虚无,便是有、也应年老。shén xiān zhī shuō běn xū wú,biàn shì yǒu yě yīng nián lǎo。

宝藏寺

顾太清

宝藏云峰秀,春山碧草齐。bǎo cáng yún fēng xiù,chūn shān bì cǎo qí。
清凉禅客室,冰玉主人题。qīng liáng chán kè shì,bīng yù zhǔ rén tí。
花雨层台上,泉声法座西。huā yǔ céng tái shàng,quán shēng fǎ zuò xī。
登高渺城郭,万井晓烟低。dēng gāo miǎo chéng guō,wàn jǐng xiǎo yān dī。

东山草堂

顾太清

春水满池塘,春光入草堂。chūn shuǐ mǎn chí táng,chūn guāng rù cǎo táng。
黄茅初盖顶,紫燕欲窥梁。huáng máo chū gài dǐng,zǐ yàn yù kuī liáng。
卉木见真趣,图书森古香。huì mù jiàn zhēn qù,tú shū sēn gǔ xiāng。
蒙蒙新雨歇,花萼婉清扬。méng méng xīn yǔ xiē,huā è wǎn qīng yáng。

东山草堂

顾太清

淑气催花萼,春风入酒樽。shū qì cuī huā è,chūn fēng rù jiǔ zūn。
日长帘幂寂,人静鸟声喧。rì zhǎng lián mì jì,rén jìng niǎo shēng xuān。
拂座清松影,侵阶碧藓痕。fú zuò qīng sōng yǐng,qīn jiē bì xiǎn hén。
山堂通略彴,词赋接文园。shān táng tōng lüè zhuó,cí fù jiē wén yuán。

次夫子清明日双桥新寓原韵

顾太清

萧寺垂杨岸,明湖第几湾。xiāo sì chuí yáng àn,míng hú dì jǐ wān。
去来今日事,二十五年间。qù lái jīn rì shì,èr shí wǔ nián jiān。
碧瓦凄春殿,玉峰看远山。bì wǎ qī chūn diàn,yù fēng kàn yuǎn shān。
僧窗对流水,欲往听潺潺。sēng chuāng duì liú shuǐ,yù wǎng tīng chán chán。