古诗词

元夕看桃

洪亮吉

元夕一年居一方,接天歌吹来咸阳。yuán xī yī nián jū yī fāng,jiē tiān gē chuī lái xián yáng。
终南山月盛光采,一夕楼上铺新黄。zhōng nán shān yuè shèng guāng cǎi,yī xī lóu shàng pù xīn huáng。
崇仁坊前百戏陈,杂乐共作秦声尊。chóng rén fāng qián bǎi xì chén,zá lè gòng zuò qín shēng zūn。
颇欣土俗乐丰岁,巷少服马居无人。pǒ xīn tǔ sú lè fēng suì,xiàng shǎo fú mǎ jū wú rén。
严寒初除信风劲,风里试镫镫不定。yán hán chū chú xìn fēng jìn,fēng lǐ shì dèng dèng bù dìng。
端礼门连长乐楼,万声压市嚣难听。duān lǐ mén lián zhǎng lè lóu,wàn shēng yā shì xiāo nán tīng。
连宵宾从席屡移,选舞彻夜殊忘疲。lián xiāo bīn cóng xí lǚ yí,xuǎn wǔ chè yè shū wàng pí。
屏风高障碧天色,蜡泪满堆红地衣。píng fēng gāo zhàng bì tiān sè,là lèi mǎn duī hóng dì yī。
园南独客愁争逐,看花欲来深径宿。yuán nán dú kè chóu zhēng zhú,kàn huā yù lái shēn jìng sù。
避寒三度着春衫,照梦千枝列华烛。bì hán sān dù zhe chūn shān,zhào mèng qiān zhī liè huá zhú。
墙头月色清可怜,桃花一枝影入筵。qiáng tóu yuè sè qīng kě lián,táo huā yī zhī yǐng rù yán。
江南无此早春景,自爱枕上看花眠。jiāng nán wú cǐ zǎo chūn jǐng,zì ài zhěn shàng kàn huā mián。
须臾舞寂将残夜,月向城西鹊巢下。xū yú wǔ jì jiāng cán yè,yuè xiàng chéng xī què cháo xià。
一阵帘前料峭风,远鸡声里寒桃谢。yī zhèn lián qián liào qiào fēng,yuǎn jī shēng lǐ hán táo xiè。
乡闾此时谁复留,癯崔瘦蒋成俊游。xiāng lǘ cǐ shí shuí fù liú,qú cuī shòu jiǎng chéng jùn yóu。
横塘半里足箫鼓,镫火直接三元楼。héng táng bàn lǐ zú xiāo gǔ,dèng huǒ zhí jiē sān yuán lóu。
十年两度清游寡,更有汪伦手堪把。shí nián liǎng dù qīng yóu guǎ,gèng yǒu wāng lún shǒu kān bǎ。
江馆云迷宛转箫,帝城月照流离瓦。jiāng guǎn yún mí wǎn zhuǎn xiāo,dì chéng yuè zhào liú lí wǎ。
洪亮吉

洪亮吉

洪亮吉(1746~1809)清代经学家、文学家。初名莲,又名礼吉,字君直,一字稚存,号北江,晚号更生居士。阳湖(今江苏常州)人,籍贯安徽歙县。乾隆五十五年科举榜眼,授编修。嘉庆四年,上书军机王大臣言事,极论时弊,免死戍伊犁。次年诏以“罪亮吉后,言事者日少”,释还。居家十年而卒。文工骈体,与孔广森并肩,学术长于舆地。洪亮吉论人口增长过速之害,实为近代人口学说之先驱。 洪亮吉的作品>>

猜您喜欢

缥缈岭纳凉

洪亮吉

云门古松三十七,三十六株鳞尽裂。yún mén gǔ sōng sān shí qī,sān shí liù zhū lín jǐn liè。
一松蟠蟠径离石,势欲上天犹去尺。yī sōng pán pán jìng lí shí,shì yù shàng tiān yóu qù chǐ。
白云移松巅,巨石忽欲走。bái yún yí sōng diān,jù shí hū yù zǒu。
岩风吹征衣,上险切星斗。yán fēng chuī zhēng yī,shàng xiǎn qiè xīng dòu。
石镜露落,山泉微光。shí jìng lù luò,shān quán wēi guāng。
暝色入树,松花初黄。míng sè rù shù,sōng huā chū huáng。
人间残暑不至此,鹤氅乍著宜新凉。rén jiān cán shǔ bù zhì cǐ,hè chǎng zhà zhù yí xīn liáng。
云光深,霞色浅,倒影空蒙众山显。yún guāng shēn,xiá sè qiǎn,dào yǐng kōng méng zhòng shān xiǎn。
枕泉半日不饮泉,饱向松梢餐露眼。zhěn quán bàn rì bù yǐn quán,bǎo xiàng sōng shāo cān lù yǎn。

戒坛古松歌

洪亮吉

沿山西行日光断,一松如龙黑天半。yán shān xī xíng rì guāng duàn,yī sōng rú lóng hēi tiān bàn。
松根一龙干九龙,欲攫台殿凌虚空。sōng gēn yī lóng gàn jiǔ lóng,yù jué tái diàn líng xū kōng。
虬枝北出风力驶,五里亭边落松子。qiú zhī běi chū fēng lì shǐ,wǔ lǐ tíng biān luò sōng zi。
苍然一顶常宿云,巢鹤不敢呼其群。cāng rán yī dǐng cháng sù yún,cháo hè bù gǎn hū qí qún。
枝蟠入石石不知,石窾常见生灵芝。zhī pán rù shí shí bù zhī,shí kuǎn cháng jiàn shēng líng zhī。
年深力厚触山破,根断犹穿北山过。nián shēn lì hòu chù shān pò,gēn duàn yóu chuān běi shān guò。
客行破晓即看松,高下楼阁清光中。kè xíng pò xiǎo jí kàn sōng,gāo xià lóu gé qīng guāng zhōng。
南枝迎阳日气浓,北枝腊雪犹未融。nán zhī yíng yáng rì qì nóng,běi zhī là xuě yóu wèi róng。
倦时眠松根,醒时看松色。juàn shí mián sōng gēn,xǐng shí kàn sōng sè。
山僧爱松亦如客,隔岁松花饷人食。shān sēng ài sōng yì rú kè,gé suì sōng huā xiǎng rén shí。
一株旁倚态亦奇,偃盖静觉春阴移。yī zhū páng yǐ tài yì qí,yǎn gài jìng jué chūn yīn yí。
复有一株云气重,一风微吹干俱动。fù yǒu yī zhū yún qì zhòng,yī fēng wēi chuī gàn jù dòng。
其余八九纵复横,倾耳总作龙吟声。qí yú bā jiǔ zòng fù héng,qīng ěr zǒng zuò lóng yín shēng。
初唐武德至今远,山古寺古涛声平。chū táng wǔ dé zhì jīn yuǎn,shān gǔ sì gǔ tāo shēng píng。
我留三宿非爱山,松下百匝偏忘还。wǒ liú sān sù fēi ài shān,sōng xià bǎi zā piān wàng hái。
君不见看松如我亦无两,黄海终南各千丈。jūn bù jiàn kàn sōng rú wǒ yì wú liǎng,huáng hǎi zhōng nán gè qiān zhàng。

道中作

洪亮吉

乱峰高映斜阳赤,谷里人行已深黑。luàn fēng gāo yìng xié yáng chì,gǔ lǐ rén xíng yǐ shēn hēi。
溪南新月透山来,千朵白云遮不得。xī nán xīn yuè tòu shān lái,qiān duǒ bái yún zhē bù dé。
东西秋水隔一村,跣涉尚喜山泉温。dōng xī qiū shuǐ gé yī cūn,xiǎn shè shàng xǐ shān quán wēn。
山村树湿昨宵雨,石屋泠泠出蛮语。shān cūn shù shī zuó xiāo yǔ,shí wū líng líng chū mán yǔ。

自慧聚寺北行历化阳朝阳观音诸洞晚上极乐峰作

洪亮吉

峰形南北殊凹凸,入地上天皆一日。fēng xíng nán běi shū āo tū,rù dì shàng tiān jiē yī rì。
潜行五里不见天,蜡炬光远空浮烟。qián xíng wǔ lǐ bù jiàn tiān,là jù guāng yuǎn kōng fú yān。
莓苔森森绿疑梦,蝙蝠手扪皆不动。méi tái sēn sēn lǜ yí mèng,biān fú shǒu mén jiē bù dòng。
一风冲出微带腥,足底万窍声俱鸣。yī fēng chōng chū wēi dài xīng,zú dǐ wàn qiào shēng jù míng。
好奇径欲穷颠末,行僮失声炬将灭。hǎo qí jìng yù qióng diān mò,xíng tóng shī shēng jù jiāng miè。
四人急转我后来,风黑恍有千人追。sì rén jí zhuǎn wǒ hòu lái,fēng hēi huǎng yǒu qiān rén zhuī。
是时屈指当交酉,出洞见天天尚昼。shì shí qū zhǐ dāng jiāo yǒu,chū dòng jiàn tiān tiān shàng zhòu。
饮泉百盏神始清,坐调鼻息方远行。yǐn quán bǎi zhǎn shén shǐ qīng,zuò diào bí xī fāng yuǎn xíng。
树巅斜行途转窄,鸦点扑人如雨黑。shù diān xié xíng tú zhuǎn zhǎi,yā diǎn pū rén rú yǔ hēi。
东行一洞势较低,一洞复出清泉西。dōng xíng yī dòng shì jiào dī,yī dòng fù chū qīng quán xī。
斜阳沈沈岭头落,客意极疲龛极乐。xié yáng shěn shěn lǐng tóu luò,kè yì jí pí kān jí lè。
下方已黑天顶青,侧帽恐碍当头星。xià fāng yǐ hēi tiān dǐng qīng,cè mào kǒng ài dāng tóu xīng。

涉汉欲至岘首舆丁误入九宫山时日已将暝因小憩而返

洪亮吉

山光欲雨江欲晴,云黑复白波微明。shān guāng yù yǔ jiāng yù qíng,yún hēi fù bái bō wēi míng。
此时击楫涉江去,薄暝始向前山行。cǐ shí jī jí shè jiāng qù,báo míng shǐ xiàng qián shān xíng。
林梢一抹斜阳色,高下山溪一千尺。lín shāo yī mǒ xié yáng sè,gāo xià shān xī yī qiān chǐ。
云中道士来远迎,语不分明指碑石。yún zhōng dào shì lái yuǎn yíng,yǔ bù fēn míng zhǐ bēi shí。
累累林果红一山,倾耳只觉禽声蛮。lèi lèi lín guǒ hóng yī shān,qīng ěr zhǐ jué qín shēng mán。
道旁䃰石削如铁,山溜滴沥苔花斑。dào páng cā shí xuē rú tiě,shān liū dī lì tái huā bān。
沿冈久立怯北风,送客出户闻敲钟。yán gāng jiǔ lì qiè běi fēng,sòng kè chū hù wén qiāo zhōng。
昏江棱棱水声起,却喜一星明舵尾。hūn jiāng léng léng shuǐ shēng qǐ,què xǐ yī xīng míng duò wěi。

同邵进士晋涵寻益然大师塔不得

洪亮吉

大师裹足褊褼衣,佛手曾杀千熊罴。dà shī guǒ zú biǎn xiān yī,fú shǒu céng shā qiān xióng pí。
飘然来归竹窗下,野鸟入掌呼晨饥。piāo rán lái guī zhú chuāng xià,yě niǎo rù zhǎng hū chén jī。
浮云白日忽一转,粥鱼声长鬓毛短。fú yún bái rì hū yī zhuǎn,zhōu yú shēng zhǎng bìn máo duǎn。
缘床鼠怯剑气腥,隔竹猿窥箭瘢满。yuán chuáng shǔ qiè jiàn qì xīng,gé zhú yuán kuī jiàn bān mǎn。
旄头星落白虎倾,亘亘宇宙当销兵。máo tóu xīng luò bái hǔ qīng,gèn gèn yǔ zhòu dāng xiāo bīng。
海滨招鲁岂同调,午日吊屈斯平生。hǎi bīn zhāo lǔ qǐ tóng diào,wǔ rì diào qū sī píng shēng。
于虖男儿生为冤禽死作佛,生忆名山死归骨。yú hū nán ér shēng wèi yuān qín sǐ zuò fú,shēng yì míng shān sǐ guī gǔ。
天都成云荡胸热,上升为星下作石。tiān dōu chéng yún dàng xiōng rè,shàng shēng wèi xīng xià zuò shí。
枯残姓氏何足惜,自与此山同始卒。kū cán xìng shì hé zú xī,zì yǔ cǐ shān tóng shǐ zú。

泰山道中

洪亮吉

兹山亘东方,郁勃截生气。zī shān gèn dōng fāng,yù bó jié shēng qì。
虚轮扇风海,空腹入天地。xū lún shàn fēng hǎi,kōng fù rù tiān dì。
其高无端倪,一半植空际。qí gāo wú duān ní,yī bàn zhí kōng jì。
滃滃云出始,袅若丝发细。wēng wēng yún chū shǐ,niǎo ruò sī fā xì。
俄焉分道骋,寰宇悉衣被。é yān fēn dào chěng,huán yǔ xī yī bèi。
洪荒迨今日,年代渺谁记。hóng huāng dài jīn rì,nián dài miǎo shuí jì。
登封坛数尺,藉以验兴替。dēng fēng tán shù chǐ,jí yǐ yàn xīng tì。
允哉神明区,心精默相契。yǔn zāi shén míng qū,xīn jīng mò xiāng qì。

泰山道中

洪亮吉

山人渡海来,告我山势尊。shān rén dù hǎi lái,gào wǒ shān shì zūn。
波面日出时,与山相吐吞。bō miàn rì chū shí,yǔ shān xiāng tǔ tūn。
遥看不知山,谓是天有根。yáo kàn bù zhī shān,wèi shì tiān yǒu gēn。
峰棱破空垂,倒挂日月轮。fēng léng pò kōng chuí,dào guà rì yuè lún。
青冥一气中,高下固不分。qīng míng yī qì zhōng,gāo xià gù bù fēn。
伊谁启鸿蒙,当有主者存。yī shuí qǐ hóng méng,dāng yǒu zhǔ zhě cún。
双厓划然开,截作天东门。shuāng yá huà rán kāi,jié zuò tiān dōng mén。

泰山道中

洪亮吉

一山戴一山,重戴至谷口。yī shān dài yī shān,zhòng dài zhì gǔ kǒu。
遵山视重戴,高仅及社首。zūn shān shì zhòng dài,gāo jǐn jí shè shǒu。
方知众高积,拔势乃得陡。fāng zhī zhòng gāo jī,bá shì nǎi dé dǒu。
山坳环数郡,元气蒸泽薮。shān ào huán shù jùn,yuán qì zhēng zé sǒu。
中虚蕴灵宝,万古谁敢剖。zhōng xū yùn líng bǎo,wàn gǔ shuí gǎn pōu。
天阊虽已逼,地轴亦孔厚。tiān chāng suī yǐ bī,dì zhóu yì kǒng hòu。
七十二代君,贞符藏北斗。qī shí èr dài jūn,zhēn fú cáng běi dòu。

泰山道中

洪亮吉

山形非徒高,远莫测所届。shān xíng fēi tú gāo,yuǎn mò cè suǒ jiè。
沧溟三万里,石脉透海外。cāng míng sān wàn lǐ,shí mài tòu hǎi wài。
当其势奔腾,显越齐鲁界。dāng qí shì bēn téng,xiǎn yuè qí lǔ jiè。
低瞻饶岳渎,并此析支派。dī zhān ráo yuè dú,bìng cǐ xī zhī pài。
巍巍兼荡荡,克配天体大。wēi wēi jiān dàng dàng,kè pèi tiān tǐ dà。
其标难正视,万象怵光怪。qí biāo nán zhèng shì,wàn xiàng chù guāng guài。
支峰皆整肃,略不涉奇态。zhī fēng jiē zhěng sù,lüè bù shè qí tài。
风递沧海涛,山前作清籁。fēng dì cāng hǎi tāo,shān qián zuò qīng lài。

泰山道中

洪亮吉

三更望兹峰,月出石腹内。sān gèng wàng zī fēng,yuè chū shí fù nèi。
云容方欲展,雷雨已在背。yún róng fāng yù zhǎn,léi yǔ yǐ zài bèi。
明明神所宅,乃复遘阴晦。míng míng shén suǒ zhái,nǎi fù gòu yīn huì。
冰柱十丈长,惊看石厓戴。bīng zhù shí zhàng zhǎng,jīng kàn shí yá dài。
居然神斧落,厓半亦奔溃。jū rán shén fǔ luò,yá bàn yì bēn kuì。
回飙搜激电,雪月光迸碎。huí biāo sōu jī diàn,xuě yuè guāng bèng suì。
遂令登陟客,倏忽迷向背。suì lìng dēng zhì kè,shū hū mí xiàng bèi。
清游虽暂阻,未敢遽思退。qīng yóu suī zàn zǔ,wèi gǎn jù sī tuì。
终当携松明,绝壁扫芜秽。zhōng dāng xié sōng míng,jué bì sǎo wú huì。

自励

洪亮吉

宁作不才木,不愿为桔槔。níng zuò bù cái mù,bù yuàn wèi jú gāo。
桔槔亦何辜,頫仰随汝曹。jú gāo yì hé gū,fǔ yǎng suí rǔ cáo。
杈丫适当时,旋转如风涛。chā yā shì dāng shí,xuán zhuǎn rú fēng tāo。
高原多低枝,感汝汲引劳。gāo yuán duō dī zhī,gǎn rǔ jí yǐn láo。
一朝时雨行,弃置眠蓬蒿。yī cháo shí yǔ xíng,qì zhì mián péng hāo。

自励

洪亮吉

宁作无知禽,不愿为反舌。níng zuò wú zhī qín,bù yuàn wèi fǎn shé。
众鸟皆啁啾,反舌声不出。zhòng niǎo jiē zhāo jiū,fǎn shé shēng bù chū。
岂系果无声,无乃事容悦。qǐ xì guǒ wú shēng,wú nǎi shì róng yuè。
依依檐宇下,饮啄安且吉。yī yī yán yǔ xià,yǐn zhuó ān qiě jí。
何忍视蜀鹃,啼完口流血。hé rěn shì shǔ juān,tí wán kǒu liú xuè。

昭灵宫祈雨词

洪亮吉

阜阳水国当河冲,颍汝作会淮作宗。fù yáng shuǐ guó dāng hé chōng,yǐng rǔ zuò huì huái zuò zōng。
淝茨涡?柳渒从,六水阔绝流成壅。féi cí wō liǔ pài cóng,liù shuǐ kuò jué liú chéng yōng。
二水澒洞声汹汹,导水与水合则{氵众}。èr shuǐ hòng dòng shēng xiōng xiōng,dǎo shuǐ yǔ shuǐ hé zé shui zhòng。
多时狂飙卷老葑,?曳彘尾牛身鳙。duō shí kuáng biāo juǎn lǎo fēng,tuán yè zhì wěi niú shēn yōng。
尉官鮇鲔文胥鰅,三足六眼趋郺?。wèi guān wèi wěi wén xū yú,sān zú liù yǎn qū yōng nóng。
虾须倒垂尺五浓,张鳞奋沫敢肆纵。xiā xū dào chuí chǐ wǔ nóng,zhāng lín fèn mò gǎn sì zòng。
淮神怠职耄且憃,俾鲧治水竟罔庸。huái shén dài zhí mào qiě chōng,bǐ gǔn zhì shuǐ jìng wǎng yōng。
祠官屡沈圭璧琮,帝怒下遣电目瞛。cí guān lǚ shěn guī bì cóng,dì nù xià qiǎn diàn mù cōng。
命截左耳投荒凶,青冥赫焉念鞠讻。mìng jié zuǒ ěr tóu huāng xiōng,qīng míng hè yān niàn jū xiōng。
割壤千里颁龙封,龙君甲族匪出崶。gē rǎng qiān lǐ bān lóng fēng,lóng jūn jiǎ zú fěi chū fēng。
戴以虬角红绡笼,前身作令儒者容。dài yǐ qiú jiǎo hóng xiāo lóng,qián shēn zuò lìng rú zhě róng。
宫中九男立而升,鱼鳞著身爪缚胸。gōng zhōng jiǔ nán lì ér shēng,yú lín zhù shēn zhǎo fù xiōng。
龙服被体何雍雍,髯翁守州德望颙。lóng fú bèi tǐ hé yōng yōng,rán wēng shǒu zhōu dé wàng yóng。
作碑刻石谬致恭,心知其奇不欲攻。zuò bēi kè shí miù zhì gōng,xīn zhī qí qí bù yù gōng。
春享秋享陈鼓钟,琼飧玉饔酒百㼻。chūn xiǎng qiū xiǎng chén gǔ zhōng,qióng sūn yù yōng jiǔ bǎi cóng。
三岁特间一岁豵,云官敬神神惠农。sān suì tè jiān yī suì zōng,yún guān jìng shén shén huì nóng。
沙濆浒流俱淙淙,颓猋庉霾?雺?。shā fén hǔ liú jù cóng cóng,tuí biāo dùn mái yì wù nóng。
神实有术能弥缝,当年辟宫竖楔枞。shén shí yǒu shù néng mí fèng,dāng nián pì gōng shù xiē cōng。
越六百载犹崇墉,披图朅来值杪奥。yuè liù bǎi zài yóu chóng yōng,pī tú qiè lái zhí miǎo ào。
怪事咄咄欲起讼,无何灵宫鼓逢逢。guài shì duō duō yù qǐ sòng,wú hé líng gōng gǔ féng féng。
神欲索食凭里?,侧闻灾荒惧尤凶。shén yù suǒ shí píng lǐ lóng,cè wén zāi huāng jù yóu xiōng。
麦枯而腓树乾?,其雨其雨思灵零。mài kū ér féi shù qián,qí yǔ qí yǔ sī líng líng。
神纵有食惭{石宁}?,我来龙穴追龙踪。shén zòng yǒu shí cán shí níng nóng,wǒ lái lóng xué zhuī lóng zōng。
将巫祝辞里具供,有祷而应斯真龙。jiāng wū zhù cí lǐ jù gōng,yǒu dǎo ér yīng sī zhēn lóng。

乌兰乌素道次

洪亮吉

乌兰以北地不毛,极视千里无秋毫。wū lán yǐ běi dì bù máo,jí shì qiān lǐ wú qiū háo。
穷荒鸟亦拙生计,啄土饮雪居无巢。qióng huāng niǎo yì zhuō shēng jì,zhuó tǔ yǐn xuě jū wú cháo。
居人觌面能欺客,兽复欺人占居宅。jū rén dí miàn néng qī kè,shòu fù qī rén zhàn jū zhái。
健儿弯弓射不得,空手归来气填臆。jiàn ér wān gōng shè bù dé,kōng shǒu guī lái qì tián yì。
1301234567»