古诗词

泰山道中

洪亮吉

山形非徒高,远莫测所届。shān xíng fēi tú gāo,yuǎn mò cè suǒ jiè。
沧溟三万里,石脉透海外。cāng míng sān wàn lǐ,shí mài tòu hǎi wài。
当其势奔腾,显越齐鲁界。dāng qí shì bēn téng,xiǎn yuè qí lǔ jiè。
低瞻饶岳渎,并此析支派。dī zhān ráo yuè dú,bìng cǐ xī zhī pài。
巍巍兼荡荡,克配天体大。wēi wēi jiān dàng dàng,kè pèi tiān tǐ dà。
其标难正视,万象怵光怪。qí biāo nán zhèng shì,wàn xiàng chù guāng guài。
支峰皆整肃,略不涉奇态。zhī fēng jiē zhěng sù,lüè bù shè qí tài。
风递沧海涛,山前作清籁。fēng dì cāng hǎi tāo,shān qián zuò qīng lài。
洪亮吉

洪亮吉

洪亮吉(1746~1809)清代经学家、文学家。初名莲,又名礼吉,字君直,一字稚存,号北江,晚号更生居士。阳湖(今江苏常州)人,籍贯安徽歙县。乾隆五十五年科举榜眼,授编修。嘉庆四年,上书军机王大臣言事,极论时弊,免死戍伊犁。次年诏以“罪亮吉后,言事者日少”,释还。居家十年而卒。文工骈体,与孔广森并肩,学术长于舆地。洪亮吉论人口增长过速之害,实为近代人口学说之先驱。 洪亮吉的作品>>

猜您喜欢

狐非狐

洪亮吉

天门开焦梨,狗子天边来。tiān mén kāi jiāo lí,gǒu zi tiān biān lái。
狐非狐,貉非貉。hú fēi hú,háo fēi háo。
吠声长,达河朔。fèi shēng zhǎng,dá hé shuò。
青雀何嗷嗷,新巢复旧巢。qīng què hé áo áo,xīn cháo fù jiù cháo。
旧巢鹦鹉啄,新巢饱犬腹。jiù cháo yīng wǔ zhuó,xīn cháo bǎo quǎn fù。
犬乎犬乎尔何酷,会见金鸡树头哭。quǎn hū quǎn hū ěr hé kù,huì jiàn jīn jī shù tóu kū。

金瓯缺

洪亮吉

萧绎盲老公,侯景跛老子。xiāo yì máng lǎo gōng,hóu jǐng bǒ lǎo zi。
中原龙战四十春,乾坤戾气归斯人。zhōng yuán lóng zhàn sì shí chūn,qián kūn lì qì guī sī rén。
斯人不来国不破,谁使金瓯向空堕。sī rén bù lái guó bù pò,shuí shǐ jīn ōu xiàng kōng duò。
当杀不杀慕绍宗,当断不断吴老公。dāng shā bù shā mù shào zōng,dāng duàn bù duàn wú lǎo gōng。
跛奴之祸祸已酷,盲僧衅成还骨肉。bǒ nú zhī huò huò yǐ kù,máng sēng xìn chéng hái gǔ ròu。

臣如龙

洪亮吉

天子勿走马,大将军嗔。tiān zi wù zǒu mǎ,dà jiāng jūn chēn。
大将军,劝陛下酒敢勿闻。dà jiāng jūn,quàn bì xià jiǔ gǎn wù wén。
黄门郎,来前且受意,痴人势亦小差。huáng mén láng,lái qián qiě shòu yì,chī rén shì yì xiǎo chà。
未欲进食先挥刀,龙耶虎耶亡崇朝。wèi yù jìn shí xiān huī dāo,lóng yé hǔ yé wáng chóng cháo。
亡崇朝,反及祸。wáng chóng cháo,fǎn jí huò。
臣如龙,北面坐。chén rú lóng,běi miàn zuò。
臣如虎,尚是可。chén rú hǔ,shàng shì kě。
臣如鼠,已杀我。chén rú shǔ,yǐ shā wǒ。

寒山石

洪亮吉

一片石,寒山顶。yī piàn shí,hán shān dǐng。
余者谁,比蛙黾。yú zhě shuí,bǐ wā mǐn。
蛙声蚓声犹可识,邢家魏家工作贼。wā shēng yǐn shēng yóu kě shí,xíng jiā wèi jiā gōng zuò zéi。

百年冤

洪亮吉

济南毅魄死不灰,九死上叫天关开。jì nán yì pò sǐ bù huī,jiǔ sǐ shàng jiào tiān guān kāi。
精诚入日日忽变,白气夹日如长围。jīng chéng rù rì rì hū biàn,bái qì jiā rì rú zhǎng wéi。
凉风台前血一斗,百年来时绕阶走。liáng fēng tái qián xuè yī dòu,bǎi nián lái shí rào jiē zǒu。
儿今何罪生王家,乞命作奴还俯首。ér jīn hé zuì shēng wáng jiā,qǐ mìng zuò nú hái fǔ shǒu。
深宫半玦留分明,儿今已死忍独生。shēn gōng bàn jué liú fēn míng,ér jīn yǐ sǐ rěn dú shēng。
忍独生,还把玦,明月不来空断绝。rěn dú shēng,hái bǎ jué,míng yuè bù lái kōng duàn jué。
君不见娄家血泪还缠绵,济南悲罢悲百年。jūn bù jiàn lóu jiā xuè lèi hái chán mián,jì nán bēi bà bēi bǎi nián。

握槊来

洪亮吉

臣弹筝,君进酒。chén dàn zhēng,jūn jìn jiǔ。
君持觞,臣为寿。jūn chí shāng,chén wèi shòu。
君王沉醉宫生春,儿家乃有握槊臣。jūn wáng chén zuì gōng shēng chūn,ér jiā nǎi yǒu wò shuò chén。
赵郡痛哭宫门首,臣为国家不为酒。zhào jùn tòng kū gōng mén shǒu,chén wèi guó jiā bù wèi jiǔ。
珠帘终蔽和士开,兖州刺史需君来。zhū lián zhōng bì hé shì kāi,yǎn zhōu cì shǐ xū jūn lái。
士开生,赵郡死,非常作事有龙子。shì kāi shēng,zhào jùn sǐ,fēi cháng zuò shì yǒu lóng zi。

刘桃枝

洪亮吉

刘桃枝,信力士,所为如此事。liú táo zhī,xìn lì shì,suǒ wèi rú cǐ shì。
永安耶,铁笼死。yǒng ān yé,tiě lóng sǐ。
平秦耶,露车死。píng qín yé,lù chē sǐ。
赵郡耶,雀离死。zhào jùn yé,què lí sǐ。
大明宫里呼家家,肠肥腊满悲琅琊。dà míng gōng lǐ hū jiā jiā,cháng féi là mǎn bēi láng yá。
桃枝桃枝技还绝,飞向青天斩明月。táo zhī táo zhī jì hái jué,fēi xiàng qīng tiān zhǎn míng yuè。
刘桃枝,慎勿过。liú táo zhī,shèn wù guò。
君如鸺鹠见者祸,呜呼尔首何时堕。jūn rú xiū liú jiàn zhě huò,wū hū ěr shǒu hé shí duò。

金叵罗

洪亮吉

为丞郎,郎善盗。wèi chéng láng,láng shàn dào。
金叵罗,在官帽。jīn pǒ luó,zài guān mào。
为达官,官善温。wèi dá guān,guān shàn wēn。
胡桃油,献至尊。hú táo yóu,xiàn zhì zūn。
为三司,司善刺。wèi sān sī,sī shàn cì。
黄金丹,宽一死。huáng jīn dān,kuān yī sǐ。
为流囚,囚善柔。wèi liú qiú,qiú shàn róu。
芜菁子,熏两眸。wú jīng zi,xūn liǎng móu。
盲人当国亦识古,官欲杀弟引庆父。máng rén dāng guó yì shí gǔ,guān yù shā dì yǐn qìng fù。
盲人当国还倾朝,官欲杀舅引薄昭。máng rén dāng guó hái qīng cháo,guān yù shā jiù yǐn báo zhāo。
盲人耶,竟谁恃。máng rén yé,jìng shuí shì。
外有和老公,内有女娲氏。wài yǒu hé lǎo gōng,nèi yǒu nǚ wā shì。

延年杖

洪亮吉

延年杖,南面植。yán nián zhàng,nán miàn zhí。
大司马前为进舄,太师前为设席。dà sī mǎ qián wèi jìn xì,tài shī qián wèi shè xí。
皇帝陛下,北面进爵。huáng dì bì xià,běi miàn jìn jué。
百僚捧匜,三公洗勺。bǎi liáo pěng yí,sān gōng xǐ sháo。
臣学孙吴,不学孔孟。chén xué sūn wú,bù xué kǒng mèng。
群公雍雍,陛下至圣。qún gōng yōng yōng,bì xià zhì shèng。

无愁曲

洪亮吉

日短短,苦未足。rì duǎn duǎn,kǔ wèi zú。
夜游还秉烛,琵琶弦拨无愁曲。yè yóu hái bǐng zhú,pí pá xián bō wú chóu qū。
斗鸡开府鹰仪同,无愁天子欢无穷。dòu jī kāi fǔ yīng yí tóng,wú chóu tiān zi huān wú qióng。
欢无穷,起相和。huān wú qióng,qǐ xiāng hé。
杞人莫自忧天堕,女娲宫中捧石坐。qǐ rén mò zì yōu tiān duò,nǚ wā gōng zhōng pěng shí zuò。

百升谣

洪亮吉

清风园中菜租减,盲老公言百升反。qīng fēng yuán zhōng cài zū jiǎn,máng lǎo gōng yán bǎi shēng fǎn。
枣枝十束弓廿张,百升反贝何寻常。zǎo zhī shí shù gōng niàn zhāng,bǎi shēng fǎn bèi hé xún cháng。
老公言时老母证,官家比来亦大圣。lǎo gōng yán shí lǎo mǔ zhèng,guān jiā bǐ lái yì dà shèng。
天亡明月资秦人,中河不事椎层冰。tiān wáng míng yuè zī qín rén,zhōng hé bù shì chuí céng bīng。
吁嗟二妃一皇后,敕勒老公知不久。xū jiē èr fēi yī huáng hòu,chì lēi lǎo gōng zhī bù jiǔ。

杀一围

洪亮吉

撮许贼,何能为,官家更劝杀一围。cuō xǔ zéi,hé néng wèi,guān jiā gèng quàn shā yī wéi。
平阳城头贼锋挫,美人不来城不破。píng yáng chéng tóu zéi fēng cuò,měi rén bù lái chéng bù pò。
严兵何纷纷,伐鼓何喧喧,美人一呼官家奔。yán bīng hé fēn fēn,fá gǔ hé xuān xuān,měi rén yī hū guān jiā bēn。
官家奔,亦何往。guān jiā bēn,yì hé wǎng。
君不见马上徒膺祎翟荣,车前已作降王长。jūn bù jiàn mǎ shàng tú yīng yī dí róng,chē qián yǐ zuò jiàng wáng zhǎng。

脚杖痕

洪亮吉

欲从君,君不可从。yù cóng jūn,jūn bù kě cóng。
陛下为不孝,孝伯为不忠。bì xià wèi bù xiào,xiào bó wèi bù zhōng。
欲为身,身不可避。yù wèi shēn,shēn bù kě bì。
堂上有老母,地下有武帝。táng shàng yǒu lǎo mǔ,dì xià yǒu wǔ dì。
天昏昏,谁与伸。tiān hūn hūn,shuí yǔ shēn。
嗟嗟陛下,勿扪脚杖痕。jiē jiē bì xià,wù mén jiǎo zhàng hén。

景阳楼

洪亮吉

楼高高,插天表,玉树一声天下晓。lóu gāo gāo,chā tiān biǎo,yù shù yī shēng tiān xià xiǎo。
宫中天子乐事新,一日可敌千万春。gōng zhōng tiān zi lè shì xīn,yī rì kě dí qiān wàn chūn。
齐军三来周再至,不恃人心恃形势。qí jūn sān lái zhōu zài zhì,bù shì rén xīn shì xíng shì。
宫女烟花狎客笺,送君还上九重天。gōng nǚ yān huā xiá kè jiān,sòng jūn hái shàng jiǔ zhòng tiān。
噫吁嘻,胭脂井冷何堪辱,此间乐复不思蜀,一曲吴歌酒千斛。yī xū xī,yān zhī jǐng lěng hé kān rǔ,cǐ jiān lè fù bù sī shǔ,yī qū wú gē jiǔ qiān hú。

高凉洗

洪亮吉

中原龙战苦不息,兵戈变尽狼虎迹,帝以伦常付巾帼。zhōng yuán lóng zhàn kǔ bù xī,bīng gē biàn jǐn láng hǔ jì,dì yǐ lún cháng fù jīn guó。
江南王气悲销沉,销沉忠义无一人,投袂乃属夫人城。jiāng nán wáng qì bēi xiāo chén,xiāo chén zhōng yì wú yī rén,tóu mèi nǎi shǔ fū rén chéng。
许家善心亦国士,陈亡不死隋亡死,死时应愧夫人耳。xǔ jiā shàn xīn yì guó shì,chén wáng bù sǐ suí wáng sǐ,sǐ shí yīng kuì fū rén ěr。
130«3456789