古诗词

拟古

归懋仪

论古耿中怀,商周非黄虞。lùn gǔ gěng zhōng huái,shāng zhōu fēi huáng yú。
独有吾性存,犹能混沌初。dú yǒu wú xìng cún,yóu néng hùn dùn chū。
时运有升降,大道无盈虚。shí yùn yǒu shēng jiàng,dà dào wú yíng xū。
守己保其真,勿为文质拘。shǒu jǐ bǎo qí zhēn,wù wèi wén zhì jū。
斤斤同异间,祇成章句儒。jīn jīn tóng yì jiān,qí chéng zhāng jù rú。

归懋仪

清江苏常熟人,一说上海人,字佩珊。巡道归朝煦女,监生李学璜妻。诗画俱佳,与席佩兰为闺中畏友,互相唱和,名播艺林。晚年卜居沪上。有《绣馀吟》、《听雪词》。 归懋仪的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·赠绿春夫人

归懋仪

空山流水,悄无言、领略美人幽意。kōng shān liú shuǐ,qiāo wú yán lǐng lüè měi rén yōu yì。
一片聪明冰雪净,吹到芳香满纸。yī piàn cōng míng bīng xuě jìng,chuī dào fāng xiāng mǎn zhǐ。
倩月摹神,裁云作稿,唤得灵韵起。qiàn yuè mó shén,cái yún zuò gǎo,huàn dé líng yùn qǐ。
风生袖里,感君珍重缄寄。fēng shēng xiù lǐ,gǎn jūn zhēn zhòng jiān jì。
遥想雅抱孤负,清芬难闷,终作骚人佩。yáo xiǎng yǎ bào gū fù,qīng fēn nán mèn,zhōng zuò sāo rén pèi。
眉月初三新有样,笔蘸春山浓翠。méi yuè chū sān xīn yǒu yàng,bǐ zhàn chūn shān nóng cuì。
兰韵偏清,蕙心是素,永结双头蕊。lán yùn piān qīng,huì xīn shì sù,yǒng jié shuāng tóu ruǐ。
怜卿南郡,玉台佳话同纪。lián qīng nán jùn,yù tái jiā huà tóng jì。

水龙吟·题含翠阁主人遗影

归懋仪

万峰环绕西湖,一楼临水延空翠。wàn fēng huán rào xī hú,yī lóu lín shuǐ yán kōng cuì。
花明柳亸,名姝国士,一双同倚。huā míng liǔ duǒ,míng shū guó shì,yī shuāng tóng yǐ。
春梦回头,秋风信杳,彩鸾长逝。chūn mèng huí tóu,qiū fēng xìn yǎo,cǎi luán zhǎng shì。
把碧涨三篙,落红万点,都化作、伤心泪。bǎ bì zhǎng sān gāo,luò hóng wàn diǎn,dōu huà zuò shāng xīn lèi。
留下云笺密字。liú xià yún jiān mì zì。
念征人、封成未寄。niàn zhēng rén fēng chéng wèi jì。
絮仿仙才,花传小影,钟情如此。xù fǎng xiān cái,huā chuán xiǎo yǐng,zhōng qíng rú cǐ。
驰骤风云,飘零琴剑,河阳憔悴。chí zhòu fēng yún,piāo líng qín jiàn,hé yáng qiáo cuì。
倩良工画了,新诗题遍,唤芳魂起。qiàn liáng gōng huà le,xīn shī tí biàn,huàn fāng hún qǐ。

一斛珠·送春

归懋仪

莺声渐老。yīng shēng jiàn lǎo。
恹恹薄醉添烦恼。yān yān báo zuì tiān fán nǎo。
天涯绿遍王孙草。tiān yá lǜ biàn wáng sūn cǎo。
蝶倦蜂慵,宛转春归早。dié juàn fēng yōng,wǎn zhuǎn chūn guī zǎo。
满院浓阴人悄悄。mǎn yuàn nóng yīn rén qiāo qiāo。
落红几点风前袅。luò hóng jǐ diǎn fēng qián niǎo。
半窗疏雨黄粱觉。bàn chuāng shū yǔ huáng liáng jué。
儿女英雄,一样伤怀抱。ér nǚ yīng xióng,yī yàng shāng huái bào。

一斛珠·送刘春卿公子北上

归懋仪

片帆烟雨。piàn fān yān yǔ。
送君又送春归去。sòng jūn yòu sòng chūn guī qù。
水面匆匆刚数语。shuǐ miàn cōng cōng gāng shù yǔ。
渔火星星,回首江天暮。yú huǒ xīng xīng,huí shǒu jiāng tiān mù。
闻道才华追七步。wén dào cái huá zhuī qī bù。
玉骢重踏春明路。yù cōng zhòng tà chūn míng lù。
仙子总应天上住。xiān zi zǒng yīng tiān shàng zhù。
千里关山,莫厌风和雾。qiān lǐ guān shān,mò yàn fēng hé wù。

百字令

归懋仪

天香正烈,被金风吹坠,满庭黄雪。tiān xiāng zhèng liè,bèi jīn fēng chuī zhuì,mǎn tíng huáng xuě。
小雨几番风几阵,渐渐凉生衾席。xiǎo yǔ jǐ fān fēng jǐ zhèn,jiàn jiàn liáng shēng qīn xí。
香径苔封,野塘水涨,一片伤心碧。xiāng jìng tái fēng,yě táng shuǐ zhǎng,yī piàn shāng xīn bì。
昨宵无寐,起来梳洗无力。zuó xiāo wú mèi,qǐ lái shū xǐ wú lì。
纵使炼就金丹,膏盲顿起,难解眉尖结。zòng shǐ liàn jiù jīn dān,gāo máng dùn qǐ,nán jiě méi jiān jié。
回首三生留梦影,休与钟情人说。huí shǒu sān shēng liú mèng yǐng,xiū yǔ zhōng qíng rén shuō。
败叶吟风,寒虫吊月,辗转添凄恻。bài yè yín fēng,hán chóng diào yuè,niǎn zhuǎn tiān qī cè。
微吟支枕,半窗灯火明灭。wēi yín zhī zhěn,bàn chuāng dēng huǒ míng miè。

凤凰台上忆吹箫·题唐陶山刺史鬓丝禅榻图

归懋仪

一片灵机,三生慧业,竹炉烟袅微茫。yī piàn líng jī,sān shēng huì yè,zhú lú yān niǎo wēi máng。
柳外残红数点,飞上禅床。liǔ wài cán hóng shù diǎn,fēi shàng chán chuáng。
大好文章经济,多半寄、茶韵花香。dà hǎo wén zhāng jīng jì,duō bàn jì chá yùn huā xiāng。
放衙早,避它热恼,乐此清凉。fàng yá zǎo,bì tā rè nǎo,lè cǐ qīng liáng。
江乡太湖飘渺,喜官还似佛,鬓为民苍。jiāng xiāng tài hú piāo miǎo,xǐ guān hái shì fú,bìn wèi mín cāng。
更手植、夭桃万树,管领春光。gèng shǒu zhí yāo táo wàn shù,guǎn lǐng chūn guāng。
燕寝风恬昼静,蒲团坐、心孕清香。yàn qǐn fēng tián zhòu jìng,pú tuán zuò xīn yùn qīng xiāng。
听松下,沸泉细谱宫商。tīng sōng xià,fèi quán xì pǔ gōng shāng。

一斛珠

归懋仪

夭桃开了。yāo táo kāi le。
琐窗连日春寒悄。suǒ chuāng lián rì chūn hán qiāo。
催人镜里朱颜老。cuī rén jìng lǐ zhū yán lǎo。
髻子慵梳,睡起添烦恼。jì zi yōng shū,shuì qǐ tiān fán nǎo。
古寺钟声惊报晓。gǔ sì zhōng shēng jīng bào xiǎo。
一宵梦魂徒颠倒。yī xiāo mèng hún tú diān dào。
万千愁绪收藏好。wàn qiān chóu xù shōu cáng hǎo。
暗拭啼痕,强向人前笑。àn shì tí hén,qiáng xiàng rén qián xiào。

迈陂塘葑山观荷

归懋仪

问江鸳、为卿来者,赏音千古能几。wèn jiāng yuān wèi qīng lái zhě,shǎng yīn qiān gǔ néng jǐ。
兰桡荡入花深处,先爱扑襟清气。lán ráo dàng rù huā shēn chù,xiān ài pū jīn qīng qì。
人乍起。rén zhà qǐ。
更难得、红妆新扫眉山翠。gèng nán dé hóng zhuāng xīn sǎo méi shān cuì。
倩风扶住。qiàn fēng fú zhù。
看带露盈盈,凌波渺渺,宿酒殢残醉。kàn dài lù yíng yíng,líng bō miǎo miǎo,sù jiǔ tì cán zuì。
凝眸处,花亦销魂无语。níng móu chù,huā yì xiāo hún wú yǔ。
萍乡相对延伫。píng xiāng xiāng duì yán zhù。
横塘不是仙源路,可许旧迹人渡。héng táng bù shì xiān yuán lù,kě xǔ jiù jì rén dù。
时欲暮。shí yù mù。
漫想到、愁红怨绿迷烟雾。màn xiǎng dào chóu hóng yuàn lǜ mí yān wù。
离愁正苦。lí chóu zhèng kǔ。
怕荻岸秋高,鸥波梦冷,心事和谁诉。pà dí àn qiū gāo,ōu bō mèng lěng,xīn shì hé shuí sù。

沁园春·悼四女殇

归懋仪

剖藕连丝,摘瓜伤蒂,寻思奈何。pōu ǒu lián sī,zhāi guā shāng dì,xún sī nài hé。
怅无端触起,泪悬眼角,猛然惊醒,痛入心窝。chàng wú duān chù qǐ,lèi xuán yǎn jiǎo,měng rán jīng xǐng,tòng rù xīn wō。
掌上周旋,怀中摸索,相像而今得见么。zhǎng shàng zhōu xuán,huái zhōng mō suǒ,xiāng xiàng ér jīn dé jiàn me。
伤怀甚,算钟情累我,薄命怜它。shāng huái shén,suàn zhōng qíng lèi wǒ,báo mìng lián tā。
天呵惯把人磨。tiān hē guàn bǎ rén mó。
料无计、将身脱爱河。liào wú jì jiāng shēn tuō ài hé。
悔平时看待,几般错误,病中调剂,大抵蹉跎。huǐ píng shí kàn dài,jǐ bān cuò wù,bìng zhōng diào jì,dà dǐ cuō tuó。
总角簪花,扶床寻姊,泡影匆匆一霎过。zǒng jiǎo zān huā,fú chuáng xún zǐ,pào yǐng cōng cōng yī shà guò。
歌当哭,叹柔肠断尽,泪已无多。gē dāng kū,tàn róu cháng duàn jǐn,lèi yǐ wú duō。

陌上花题秋灯听雨图

归懋仪

西风渐紧,清凉微逗,寸心秋警。xī fēng jiàn jǐn,qīng liáng wēi dòu,cùn xīn qiū jǐng。
万叶商声,敲碎半窗凉影。wàn yè shāng shēng,qiāo suì bàn chuāng liáng yǐng。
玉壶句谱冰弦绝,幽韵和它清劲。yù hú jù pǔ bīng xián jué,yōu yùn hé tā qīng jìn。
似分明听得,悲秋人道,此声难听。shì fēn míng tīng dé,bēi qiū rén dào,cǐ shēng nán tīng。
惯萦愁搅梦,萧萧瑟瑟,不是离人还醒。guàn yíng chóu jiǎo mèng,xiāo xiāo sè sè,bù shì lí rén hái xǐng。
一点银釭,那比昨宵清炯。yī diǎn yín gāng,nà bǐ zuó xiāo qīng jiǒng。
夜深尚倚书帏坐,尽耐轻衫微冷。yè shēn shàng yǐ shū wéi zuò,jǐn nài qīng shān wēi lěng。
是天公、付与十分诗意,慧心人领。shì tiān gōng fù yǔ shí fēn shī yì,huì xīn rén lǐng。

凤凰台上忆吹箫·题瘗花图

归懋仪

芳草粘天,垂杨醮水,声声啼鴂催春。fāng cǎo zhān tiān,chuí yáng jiào shuǐ,shēng shēng tí jué cuī chūn。
把玉人惊觉,镜里眉颦。bǎ yù rén jīng jué,jìng lǐ méi pín。
昨夜红窗风雨,知多少、堕溷飘茵。zuó yè hóng chuāng fēng yǔ,zhī duō shǎo duò hùn piāo yīn。
相怜甚,花真侬命,侬是花身。xiāng lián shén,huā zhēn nóng mìng,nóng shì huā shēn。
纷纷。fēn fēn。
扫来还满,将红袖轻兜,不放沾尘。sǎo lái hái mǎn,jiāng hóng xiù qīng dōu,bù fàng zhān chén。
向水边林下,筑个花坟。xiàng shuǐ biān lín xià,zhù gè huā fén。
让与莺儿燕子,寒食候、好替招魂。ràng yǔ yīng ér yàn zi,hán shí hòu hǎo tì zhāo hún。
湖山背,何人听来,悄揾啼痕。hú shān bèi,hé rén tīng lái,qiāo wèn tí hén。

摸鱼儿·题王四峰文学采菱图

归懋仪

荡轻桡、绿杨花软,苍茫远水无际。dàng qīng ráo lǜ yáng huā ruǎn,cāng máng yuǎn shuǐ wú jì。
菱花似雪铺湖面,掩映嫩红娇翠。líng huā shì xuě pù hú miàn,yǎn yìng nèn hóng jiāo cuì。
枝叶肥。zhī yè féi。
喜指爪玲珑,不怕纤芒刺。xǐ zhǐ zhǎo líng lóng,bù pà xiān máng cì。
含芳孕美。hán fāng yùn měi。
想沁雪诗肠,粲花妙舌,恰称此清味。xiǎng qìn xuě shī cháng,càn huā miào shé,qià chēng cǐ qīng wèi。
红尘里。hóng chén lǐ。
多少虚名幻利。duō shǎo xū míng huàn lì。
萧闲怀抱能几。xiāo xián huái bào néng jǐ。
沿堤采采归来晚,摇荡满湖云气。yán dī cǎi cǎi guī lái wǎn,yáo dàng mǎn hú yún qì。
柔橹曳。róu lǔ yè。
惊宿雁成行,齐向沙汀避。jīng sù yàn chéng xíng,qí xiàng shā tīng bì。
斜阳蓬背,正细剥青冰,乱堆软角,醉唤水仙起。xié yáng péng bèi,zhèng xì bō qīng bīng,luàn duī ruǎn jiǎo,zuì huàn shuǐ xiān qǐ。

风蝶令题美人便面

归懋仪

画里春风面,怀中明月光。huà lǐ chūn fēng miàn,huái zhōng míng yuè guāng。
绿阴消受午风凉。lǜ yīn xiāo shòu wǔ fēng liáng。
料得愁深梦浅、不成妆。liào dé chóu shēn mèng qiǎn bù chéng zhuāng。
窈窕神仙质,聪明玉雪肠。yǎo tiǎo shén xiān zhì,cōng míng yù xuě cháng。
句成应是费商量。jù chéng yīng shì fèi shāng liàng。
待看笔花吹作、满身香。dài kàn bǐ huā chuī zuò mǎn shēn xiāng。

水龙吟·题廖裴舟茂才雨窗怀友图

归懋仪

分明梦到巴山,潇潇一片商声满。fēn míng mèng dào bā shān,xiāo xiāo yī piàn shāng shēng mǎn。
昏灯一穗,离愁万种,和谁同剪。hūn dēng yī suì,lí chóu wàn zhǒng,hé shuí tóng jiǎn。
瘦竹枝支,残荷叶碎,败蕉心颤。shòu zhú zhī zhī,cán hé yè suì,bài jiāo xīn chàn。
把锦笺擘了,新诗题就,商量觅、传书雁。bǎ jǐn jiān bāi le,xīn shī tí jiù,shāng liàng mì chuán shū yàn。
休道山长水远。xiū dào shān zhǎng shuǐ yuǎn。
但凝思、侬人如见。dàn níng sī nóng rén rú jiàn。
芝兰臭味,云霞交谊,见犹嫌晚。zhī lán chòu wèi,yún xiá jiāo yì,jiàn yóu xián wǎn。
一别三秋,抚今感旧,水流云散。yī bié sān qiū,fǔ jīn gǎn jiù,shuǐ liú yún sàn。
问何年此夕,联床共听,诉离居愁。wèn hé nián cǐ xī,lián chuáng gòng tīng,sù lí jū chóu。

百字令病起即事

归懋仪

节过重九,负登临、怕见遥峰秋色。jié guò zhòng jiǔ,fù dēng lín pà jiàn yáo fēng qiū sè。
刚擘云笺书数字,病起十分无力。gāng bāi yún jiān shū shù zì,bìng qǐ shí fēn wú lì。
任尔聪明,凭他解脱,那跳愁城出。rèn ěr cōng míng,píng tā jiě tuō,nà tiào chóu chéng chū。
秋天难曙,听残虫语啾唧。qiū tiān nán shǔ,tīng cán chóng yǔ jiū jī。
追忆一枕邯郸,黄粱未熟,缥缈梯琼级。zhuī yì yī zhěn hán dān,huáng liáng wèi shú,piāo miǎo tī qióng jí。
玉女瑶姬齐笑我,久向红尘逃匿。yù nǚ yáo jī qí xiào wǒ,jiǔ xiàng hóng chén táo nì。
月引珠宫,花招蓬岛,满袖天香袭。yuè yǐn zhū gōng,huā zhāo péng dǎo,mǎn xiù tiān xiāng xí。
鸡声惊醒,纸窗初放微白。jī shēng jīng xǐng,zhǐ chuāng chū fàng wēi bái。
39123