古诗词

蔻山Caux赏雪歌

吕碧城

豆蔻山,在何处。dòu kòu shān,zài hé chù。
阿尔伯脉云中路。ā ěr bó mài yún zhōng lù。
阴霾寒锁春未来,忽放琪花千万树。yīn mái hán suǒ chūn wèi lái,hū fàng qí huā qiān wàn shù。
不辨南枝与北枝,乱射珠光颇银雾。bù biàn nán zhī yǔ běi zhī,luàn shè zhū guāng pǒ yín wù。
有客浑如鹤,无春亦见梅。yǒu kè hún rú hè,wú chūn yì jiàn méi。
天机寸织悉缟素,仙山片砾皆琼瑰。tiān jī cùn zhī xī gǎo sù,xiān shān piàn lì jiē qióng guī。
我御飞车印鸿雪,搴裳欲行雪没膝。wǒ yù fēi chē yìn hóng xuě,qiān shang yù xíng xuě méi xī。
且作炉边煨芋谈,同怜海上飘萍迹。qiě zuò lú biān wēi yù tán,tóng lián hǎi shàng piāo píng jì。
清游似此能有几,玄都重到亦可喜。qīng yóu shì cǐ néng yǒu jǐ,xuán dōu zhòng dào yì kě xǐ。
知在华严第几天,侧身四顾心茫然。zhī zài huá yán dì jǐ tiān,cè shēn sì gù xīn máng rán。
光迷银海通三界,须弥浩渺吾微芥。guāng mí yín hǎi tōng sān jiè,xū mí hào miǎo wú wēi jiè。
散乱天花著我身,霏琼滴粉将同化。sàn luàn tiān huā zhù wǒ shēn,fēi qióng dī fěn jiāng tóng huà。
愿化姑射仙姿莹,遗世辟谷圣之清。yuàn huà gū shè xiān zī yíng,yí shì pì gǔ shèng zhī qīng。
或化玉井之莲开太华,众芳俱属郐以下。huò huà yù jǐng zhī lián kāi tài huá,zhòng fāng jù shǔ kuài yǐ xià。
或化龙女入道坐跏趺,缟衣素帔庄而姝。huò huà lóng nǚ rù dào zuò jiā fū,gǎo yī sù pèi zhuāng ér shū。
嗟我凡骨那能修到此,但作冰砂玉屑培护琪花此山里。jiē wǒ fán gǔ nà néng xiū dào cǐ,dàn zuò bīng shā yù xiè péi hù qí huā cǐ shān lǐ。
更祝乾坤长此存虚白,倘教染色莫染赤。gèng zhù qián kūn zhǎng cǐ cún xū bái,tǎng jiào rǎn sè mò rǎn chì。
在天只许见珠霞,在地惟应见红萼。zài tiān zhǐ xǔ jiàn zhū xiá,zài dì wéi yīng jiàn hóng è。
如为春色到人间,莫教染作苌弘血。rú wèi chūn sè dào rén jiān,mò jiào rǎn zuò cháng hóng xuè。
五千盛会毗耶城,尽咳飞霙落瑶席。wǔ qiān shèng huì pí yé chéng,jǐn ké fēi yīng luò yáo xí。
吁嗟乎!东瞻华夏西欧美,劫馀未见天心悔。xū jiē hū!dōng zhān huá xià xī ōu měi,jié yú wèi jiàn tiān xīn huǐ。
龙蛇起陆遍中原,舻轴横空穷四海。lóng shé qǐ lù biàn zhōng yuán,lú zhóu héng kōng qióng sì hǎi。
瑞雪由来祓不祥,排云我欲呼真宰。ruì xuě yóu lái fú bù xiáng,pái yún wǒ yù hū zhēn zǎi。

吕碧城

吕碧城(1883-1943),女,安徽旌德人,原名贤锡,字遁天、明因,后改字圣因,法号宝莲,别署兰清、信芳词侣、晓珠等。清代山西省学政吕凤岐三女。母名严士瑜,工诗善画、颇有才名。幼承家学,七岁能作巨幅山水画,十二岁诗文俱已成篇。1903年春任天津《大公报》编辑,不久任天津女子师范学校校长。1918年赴美留学,就读于哥伦比亚大学,回国后在上海参加南社。与秋瑾为挚友,力倡女权运动,反对封建专制。所作诗词清丽明快,多写异域风情,饶有新意,颇得樊增祥激赏,誉之为“姑射婵娟子”,龙榆生称之为近三百年名家词之“殿军”。通晓英、法、德三国文字,精研释典,大力弘扬佛旨。著有《晓珠词》4卷、《欧美漫游录》、《名学浅说》、《文史纲要》、《美利坚建国史纲》等。 吕碧城的作品>>

猜您喜欢

赠高丽音乐家吴小坡女士次南湖韵二首

吕碧城

梨云撩梦送轻寒,异地逢春作客难。lí yún liāo mèng sòng qīng hán,yì dì féng chūn zuò kè nán。
何处乌衣寻故垒,独教红粉泣南冠。hé chù wū yī xún gù lěi,dú jiào hóng fěn qì nán guān。
闲调宫羽传新恨,更检缥缃结古欢。xián diào gōng yǔ chuán xīn hèn,gèng jiǎn piāo xiāng jié gǔ huān。
一卷琳琅题咏遍,锦囊归去压雕鞍。yī juǎn lín láng tí yǒng biàn,jǐn náng guī qù yā diāo ān。

若有

吕碧城

若有人兮不可招,九天风露任扶摇。ruò yǒu rén xī bù kě zhāo,jiǔ tiān fēng lù rèn fú yáo。
纵横剑气排阊阖,撩乱琴心入海潮。zòng héng jiàn qì pái chāng hé,liāo luàn qín xīn rù hǎi cháo。
来处冷云迷玉步,归途花语著轻绡。lái chù lěng yún mí yù bù,guī tú huā yǔ zhù qīng xiāo。
梦回更唤青鸾语,为问沧桑几劫消。mèng huí gèng huàn qīng luán yǔ,wèi wèn cāng sāng jǐ jié xiāo。

小游仙

吕碧城

谁将玉带束晶盘,乍见星精出水寒。shuí jiāng yù dài shù jīng pán,zhà jiàn xīng jīng chū shuǐ hán。
银缕飘衣秋舞月,珠芒冲斗夜加冠。yín lǚ piāo yī qiū wǔ yuè,zhū máng chōng dòu yè jiā guān。
微颦世外成千劫,一睇人间抵万欢。wēi pín shì wài chéng qiān jié,yī dì rén jiān dǐ wàn huān。
自是惊鸿无定在,青天碧海两漫漫。zì shì jīng hóng wú dìng zài,qīng tiān bì hǎi liǎng màn màn。

遣兴

吕碧城

客星穹瀚自徘徊,散发居夷未可哀。kè xīng qióng hàn zì pái huái,sàn fā jū yí wèi kě āi。
浪迹春尘温旧梦,回潮心绪拨寒灰。làng jì chūn chén wēn jiù mèng,huí cháo xīn xù bō hán huī。
人能奔月真遗世,天遣投荒绝艳才。rén néng bēn yuè zhēn yí shì,tiān qiǎn tóu huāng jué yàn cái。
亿万华严随臆幻,谪居到处有楼台。yì wàn huá yán suí yì huàn,zhé jū dào chù yǒu lóu tái。

感怀

吕碧城

荆枝椿树两凋伤,回首家园总断肠。jīng zhī chūn shù liǎng diāo shāng,huí shǒu jiā yuán zǒng duàn cháng。
剩有幽兰霜雪里,不因清苦减芬芳。shèng yǒu yōu lán shuāng xuě lǐ,bù yīn qīng kǔ jiǎn fēn fāng。

写怀三首

吕碧城

大千苦恼叹红颜,幽锁终身等白鹇。dà qiān kǔ nǎo tàn hóng yán,yōu suǒ zhōng shēn děng bái xián。
安得手提三尺剑,亲为同类斩重关。ān dé shǒu tí sān chǐ jiàn,qīn wèi tóng lèi zhǎn zhòng guān。

写怀三首

吕碧城

任人嘲笑是清狂,痛惜群生忧患长。rèn rén cháo xiào shì qīng kuáng,tòng xī qún shēng yōu huàn zhǎng。
无量沙河无量劫,阿谁捷足上慈航。wú liàng shā hé wú liàng jié,ā shuí jié zú shàng cí háng。

写怀三首

吕碧城

苦海超离渐有期,亚东风气已潜移。kǔ hǎi chāo lí jiàn yǒu qī,yà dōng fēng qì yǐ qián yí。
待看廿纪争存日,便是娥眉独立时。dài kàn niàn jì zhēng cún rì,biàn shì é méi dú lì shí。

邓尉探梅十首

吕碧城

玉龙喷雪破苍烟,蹑屩人来雨后天。yù lóng pēn xuě pò cāng yān,niè juē rén lái yǔ hòu tiān。
不惜风霜劳远道,佩环同礼九嶷仙。bù xī fēng shuāng láo yuǎn dào,pèi huán tóng lǐ jiǔ yí xiān。

邓尉探梅十首

吕碧城

湖光如镜山如黛,雪簇花团照眼秾。hú guāng rú jìng shān rú dài,xuě cù huā tuán zhào yǎn nóng。
辟作美人汤沐邑,春风十里画图中。pì zuò měi rén tāng mù yì,chūn fēng shí lǐ huà tú zhōng。

邓尉探梅十首

吕碧城

山河无恙销兵气,霖雨同功泽九垓。shān hé wú yàng xiāo bīng qì,lín yǔ tóng gōng zé jiǔ gāi。
不是和羹劳素手,哪知香国有奇才。bù shì hé gēng láo sù shǒu,nǎ zhī xiāng guó yǒu qí cái。

邓尉探梅十首

吕碧城

晓风残雪斗娉婷,萼绿仙姬竟体馨。xiǎo fēng cán xuě dòu pīng tíng,è lǜ xiān jī jìng tǐ xīn。
底事灵均浑不省,只将兰芷入骚经。dǐ shì líng jūn hún bù shěng,zhǐ jiāng lán zhǐ rù sāo jīng。

邓尉探梅十首

吕碧城

冷眼人间万艳空,前生明月可怜侬。lěng yǎn rén jiān wàn yàn kōng,qián shēng míng yuè kě lián nóng。
人天小劫同沦落,群玉山头又一逢。rén tiān xiǎo jié tóng lún luò,qún yù shān tóu yòu yī féng。

邓尉探梅十首

吕碧城

十年清梦绕罗浮,物外因缘此胜游。shí nián qīng mèng rào luó fú,wù wài yīn yuán cǐ shèng yóu。
欲折琼枝上清去,可堪无女怨高邱。yù zhé qióng zhī shàng qīng qù,kě kān wú nǚ yuàn gāo qiū。

邓尉探梅十首

吕碧城

清标冰雪比聪明,呼鹤青城证旧盟。qīng biāo bīng xuě bǐ cōng míng,hū hè qīng chéng zhèng jiù méng。
为感芬芳本吾道,山阿含睇不胜情。wèi gǎn fēn fāng běn wú dào,shān ā hán dì bù shèng qíng。
129«3456789