古诗词

挂剑台

宋琬

延陵季札贤公子,腰下芙蓉淬秋水。yán líng jì zhá xián gōng zi,yāo xià fú róng cuì qiū shuǐ。
一片心期不忍寒,萧萧陇树虹霓紫。yī piàn xīn qī bù rěn hán,xiāo xiāo lǒng shù hóng ní zǐ。
历聘诸侯未反命,鱼肠剚刃王僚死。lì pìn zhū hóu wèi fǎn mìng,yú cháng zì rèn wáng liáo sǐ。
躬耕三让宗家法,吴邦不受轻如屣。gōng gēng sān ràng zōng jiā fǎ,wú bāng bù shòu qīng rú xǐ。
当时列辟尚权谋,剑客纵横仁义否。dāng shí liè pì shàng quán móu,jiàn kè zòng héng rén yì fǒu。
君臣父子竞相居,《谷风》之刺徒为耳。jūn chén fù zi jìng xiāng jū,gǔ fēng zhī cì tú wèi ěr。
公子深忧在万古,聊因死友扶人纪。gōng zi shēn yōu zài wàn gǔ,liáo yīn sǐ yǒu fú rén jì。
缟纻非无肸与侨,千金独向徐君委。gǎo zhù fēi wú xī yǔ qiáo,qiān jīn dú xiàng xú jūn wěi。
朅来酹酒想遗风,荒台半圮埋寒丛。qiè lái lèi jiǔ xiǎng yí fēng,huāng tái bàn pǐ mái hán cóng。
麒麟寂寞一抔土,谁其树之松柏桐。qí lín jì mò yī póu tǔ,shuí qí shù zhī sōng bǎi tóng。
人言墓草似干将,辘轳镡鼻将无同。rén yán mù cǎo shì gàn jiāng,lù lú chán bí jiāng wú tóng。
三十年来不复甲,枯根或化为蛟龙。sān shí nián lái bù fù jiǎ,kū gēn huò huà wèi jiāo lóng。
水汤汤兮风烈烈,篝火黄昏读残碣。shuǐ tāng tāng xī fēng liè liè,gōu huǒ huáng hūn dú cán jié。
金石有时销,此谊长不灭。jīn shí yǒu shí xiāo,cǐ yì zhǎng bù miè。
君不见交态纷纷等阡陌,任昉门前无吊客。jūn bù jiàn jiāo tài fēn fēn děng qiān mò,rèn fǎng mén qián wú diào kè。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

铜雀台

宋琬

三台缥缈郁相望,俯眺中原接太行。sān tái piāo miǎo yù xiāng wàng,fǔ tiào zhōng yuán jiē tài xíng。
凤觜香残歌舞散,鱼鳞瓦冷馆池荒。fèng zī xiāng cán gē wǔ sàn,yú lín wǎ lěng guǎn chí huāng。
漆镫讵有千年焰,穗帐空施入尺床。qī dèng jù yǒu qiān nián yàn,suì zhàng kōng shī rù chǐ chuáng。
何似金人汾水上,茂陵风雨泣刘郎。hé shì jīn rén fén shuǐ shàng,mào líng fēng yǔ qì liú láng。

登西岳庙万寿阁

宋琬

崔巍杰阁玉为寮,白帝离宫倚绛霄。cuī wēi jié gé yù wèi liáo,bái dì lí gōng yǐ jiàng xiāo。
槛外河山三辅小,岩前觞豆百灵朝。kǎn wài hé shān sān fǔ xiǎo,yán qián shāng dòu bǎi líng cháo。
明星环佩云来湿,仙掌芙蓉雨欲摇。míng xīng huán pèi yún lái shī,xiān zhǎng fú róng yǔ yù yáo。
会御长风凌绝巘,青鸾背上夜吹箫。huì yù zhǎng fēng líng jué yǎn,qīng luán bèi shàng yè chuī xiāo。

鹦鹉

宋琬

雕笼万里托征鞍,辛苦何辞行路难。diāo lóng wàn lǐ tuō zhēng ān,xīn kǔ hé cí xíng lù nán。
幽阁恰添娇女伴,方音犹作部民看。yōu gé qià tiān jiāo nǚ bàn,fāng yīn yóu zuò bù mín kàn。
且分薄俸供粳稻,莫遣春风瘁羽翰。qiě fēn báo fèng gōng jīng dào,mò qiǎn chūn fēng cuì yǔ hàn。
流水陇头相忆否,朔云边月不胜寒。liú shuǐ lǒng tóu xiāng yì fǒu,shuò yún biān yuè bù shèng hán。

登华岳作

宋琬

独上钩梯览大荒,秦关终古气苍苍。dú shàng gōu tī lǎn dà huāng,qín guān zhōng gǔ qì cāng cāng。
天开阊阖才寻尺,地界雍梁入渺茫。tiān kāi chāng hé cái xún chǐ,dì jiè yōng liáng rù miǎo máng。
五粒松摇群帝佩,三浆露挹百神觞。wǔ lì sōng yáo qún dì pèi,sān jiāng lù yì bǎi shén shāng。
仙人方罫青冥上,更欲凌风度石梁。xiān rén fāng guà qīng míng shàng,gèng yù líng fēng dù shí liáng。

登华岳作

宋琬

松风谡谡步虚声,策杖高寻卫叔卿。sōng fēng sù sù bù xū shēng,cè zhàng gāo xún wèi shū qīng。
星近祠坛光欲堕,月临仙掌夜偏明。xīng jìn cí tán guāng yù duò,yuè lín xiān zhǎng yè piān míng。
扶桑万里天鸡曙,箭括三更石马鸣。fú sāng wàn lǐ tiān jī shǔ,jiàn kuò sān gèng shí mǎ míng。
谁信扬雄擅词赋,不将彩笔记层城。shuí xìn yáng xióng shàn cí fù,bù jiāng cǎi bǐ jì céng chéng。

检阅故人姜筼筜遗稿泫然有作

宋琬

宿草萋萋几度春,招魂不返大江滨。sù cǎo qī qī jǐ dù chūn,zhāo hún bù fǎn dà jiāng bīn。
安知嗣祖非为福,况有要离可作邻。ān zhī sì zǔ fēi wèi fú,kuàng yǒu yào lí kě zuò lín。
良友心期为楚些,孤儿风貌是吴人。liáng yǒu xīn qī wèi chǔ xiē,gū ér fēng mào shì wú rén。
西风似剪吹残烛,三复遗文泪满巾。xī fēng shì jiǎn chuī cán zhú,sān fù yí wén lèi mǎn jīn。

九日同姜如农王西樵程穆倩诸君登慧光阁饮于竹圃分韵

宋琬

塞鸿犹未到芜城,载酒登临雨乍晴。sāi hóng yóu wèi dào wú chéng,zài jiǔ dēng lín yǔ zhà qíng。
山色浅深随夕照,江流日夜变秋声。shān sè qiǎn shēn suí xī zhào,jiāng liú rì yè biàn qiū shēng。
上方钟磬疏林满,十里笙歌画舫明。shàng fāng zhōng qìng shū lín mǎn,shí lǐ shēng gē huà fǎng míng。
空负黄花羞短鬓,寒衣三浣客心惊。kōng fù huáng huā xiū duǎn bìn,hán yī sān huàn kè xīn jīng。

夏考功先生廿年浅土门人盛珍视卜地葬之以其夫人祔焉余高其义为诗以赠

宋琬

几年松槚缺经营,负土荒原赖友生。jǐ nián sōng jiǎ quē jīng yíng,fù tǔ huāng yuán lài yǒu shēng。
曾赋《国殇》悲翟义,竟无佣保付王成。céng fù guó shāng bēi dí yì,jìng wú yōng bǎo fù wáng chéng。
月明大鸟来华表,剑合双龙卷素旌。yuè míng dà niǎo lái huá biǎo,jiàn hé shuāng lóng juǎn sù jīng。
二陆冤魂应共语,云旗风马笑相迎。èr lù yuān hún yīng gòng yǔ,yún qí fēng mǎ xiào xiāng yíng。

同欧阳令饮凤凰山下

宋琬

茅茨深处隔烟霞,鸡犬寥寥有数家。máo cí shēn chù gé yān xiá,jī quǎn liáo liáo yǒu shù jiā。
寄语武陵仙吏道:莫将征税及桃花。jì yǔ wǔ líng xiān lì dào mò jiāng zhēng shuì jí táo huā。

舟中见猎犬有感而作

宋琬

秋水芦花一片明,难同鹰隼共功名。qiū shuǐ lú huā yī piàn míng,nán tóng yīng sǔn gòng gōng míng。
樯边饱饭垂头睡,也似英雄髀肉生。qiáng biān bǎo fàn chuí tóu shuì,yě shì yīng xióng bì ròu shēng。

舟中见猎犬有感而作

宋琬

黄耳传书事不讹,松江高冢尚嵯峨。huáng ěr chuán shū shì bù é,sōng jiāng gāo zhǒng shàng cuó é。
韩卢烹后功臣死,莫向淮阴祠下过。hán lú pēng hòu gōng chén sǐ,mò xiàng huái yīn cí xià guò。

送何葵如归里

宋琬

年年作客雁先还,才说归期鬓已斑。nián nián zuò kè yàn xiān hái,cái shuō guī qī bìn yǐ bān。
落日片帆天际远,那能相送鹤儿山。luò rì piàn fān tiān jì yuǎn,nà néng xiāng sòng hè ér shān。

漂母祠

宋琬

楚媪祠边荐白蘋,谁将卮酒酹王孙。chǔ ǎo cí biān jiàn bái píng,shuí jiāng zhī jiǔ lèi wáng sūn。
千金一饭犹思报,肯负高皇吐哺恩。qiān jīn yī fàn yóu sī bào,kěn fù gāo huáng tǔ bǔ ēn。

庚寅狱中感怀其三

宋琬

中夜聊假寐,饥鼯啮我耳。zhōng yè liáo jiǎ mèi,jī wú niè wǒ ěr。
拥褐步檐棂,众星粲可指。yōng hè bù yán líng,zhòng xīng càn kě zhǐ。
中有琴鼓声,清商激绿水。zhōng yǒu qín gǔ shēng,qīng shāng jī lǜ shuǐ。
哀弦随悲风,曲终忽变徵。āi xián suí bēi fēng,qū zhōng hū biàn zhēng。
兹音久不作,勿乃邹阳子。zī yīn jiǔ bù zuò,wù nǎi zōu yáng zi。
沈忧荡精魂,欲诉谁为理。shěn yōu dàng jīng hún,yù sù shuí wèi lǐ。

送别俞眉仙归新安

宋琬

古人为吏惜折腰,今人为吏愁吹毛。gǔ rén wèi lì xī zhé yāo,jīn rén wèi lì chóu chuī máo。
渭城小邑大如掌,百家杀尽十家逃。wèi chéng xiǎo yì dà rú zhǎng,bǎi jiā shā jǐn shí jiā táo。
俞侯年少专城居,渭人始得归田庐。yú hóu nián shǎo zhuān chéng jū,wèi rén shǐ dé guī tián lú。
郭外行春策病马,壁间退食悬枯鱼。guō wài xíng chūn cè bìng mǎ,bì jiān tuì shí xuán kū yú。
一朝微中考功法,拙宦违时乃承之。yī cháo wēi zhōng kǎo gōng fǎ,zhuō huàn wéi shí nǎi chéng zhī。
妻儿驴背坐复跌,担囊但有琴书压。qī ér lǘ bèi zuò fù diē,dān náng dàn yǒu qín shū yā。
君家旧在黄山曲,武溪千转清如玉。jūn jiā jiù zài huáng shān qū,wǔ xī qiān zhuǎn qīng rú yù。
拂衣长啸山水间,回首风尘真仆仆。fú yī zhǎng xiào shān shuǐ jiān,huí shǒu fēng chén zhēn pū pū。
五柳门前菊欲黄,布帆高挂蒹葭苍。wǔ liǔ mén qián jú yù huáng,bù fān gāo guà jiān jiā cāng。
归去来兮倘相忆,陇雁飞时书数行。guī qù lái xī tǎng xiāng yì,lǒng yàn fēi shí shū shù xíng。