古诗词

晓出肥城北郭

桂馥

白露亘山根,山如水上出。bái lù gèn shān gēn,shān rú shuǐ shàng chū。
朝日照古原,荒城抱秋色。cháo rì zhào gǔ yuán,huāng chéng bào qiū sè。
僻地奇未探,孤村远不识。pì dì qí wèi tàn,gū cūn yuǎn bù shí。
薄寒上客衣,立马风瑟瑟。báo hán shàng kè yī,lì mǎ fēng sè sè。

桂馥

清山东曲阜人,字冬卉,号未谷。生卒年一说均应推迟三年。乾隆五十五年进士,选云南永平知县,卒于官。生平治《说文》四十年,融会诸经,以经义与《说文》相疏證,又用《玉篇》、《广韵》校之,成《说文义證》。又绘许慎以下诸家为《说文系统图》。题书室为十二篆师精舍。另有《晚学集》。 桂馥的作品>>

猜您喜欢

翁覃溪学士为摹砖塔铭赋谢

桂馥

唐书最喜砖塔铭,惜哉破裂无完形。táng shū zuì xǐ zhuān tǎ míng,xī zāi pò liè wú wán xíng。
河东一本是初拓,悬之海内如晨星。hé dōng yī běn shì chū tuò,xuán zhī hǎi nèi rú chén xīng。
欲攫不得三叹息,归把残字空眙瞠。yù jué bù dé sān tàn xī,guī bǎ cán zì kōng yí chēng。
玉堂学士莞而笑,我有粱肉施饥伧。yù táng xué shì guǎn ér xiào,wǒ yǒu liáng ròu shī jī cāng。
羊毫一扫松风急,百廿七字云英英。yáng háo yī sǎo sōng fēng jí,bǎi niàn qī zì yún yīng yīng。
硬黄响拓俱多事,临摹不数沤波亭。yìng huáng xiǎng tuò jù duō shì,lín mó bù shù ōu bō tíng。
满堂传示称快意,孰知两日劳经营。mǎn táng chuán shì chēng kuài yì,shú zhī liǎng rì láo jīng yíng。
学士初学虞永兴,有时阑入欧率更。xué shì chū xué yú yǒng xīng,yǒu shí lán rù ōu lǜ gèng。
上下颜、柳兼褚、薛,全凭变法如写生。shàng xià yán liǔ jiān chǔ xuē,quán píng biàn fǎ rú xiě shēng。
不然下笔求形似,得毋笑语同优伶。bù rán xià bǐ qiú xíng shì,dé wú xiào yǔ tóng yōu líng。
不见摹勒重刻石,宝鼎化作三足铛。bù jiàn mó lēi zhòng kè shí,bǎo dǐng huà zuò sān zú dāng。
学士论书善取譬,有似柘浆析朝酲。xué shì lùn shū shàn qǔ pì,yǒu shì zhè jiāng xī cháo chéng。
寻常只字足宝贵,况当妙墨双眼明。xún cháng zhǐ zì zú bǎo guì,kuàng dāng miào mò shuāng yǎn míng。
纵无兰亭茧纸本,我心足使平如衡。zòng wú lán tíng jiǎn zhǐ běn,wǒ xīn zú shǐ píng rú héng。

题汉瓦头

桂馥

赤帝西走入咸阳,威加海内诸侯王。chì dì xī zǒu rù xián yáng,wēi jiā hǎi nèi zhū hóu wáng。
丐丐数岁苦未定,萧何制作开天阊。gài gài shù suì kǔ wèi dìng,xiāo hé zhì zuò kāi tiān chāng。
前殿武库连云起,东阙北阙遥相望。qián diàn wǔ kù lián yún qǐ,dōng quē běi quē yáo xiāng wàng。
胡桃油湿鸳鸯瓦,郁金香薰玳瑁梁。hú táo yóu shī yuān yāng wǎ,yù jīn xiāng xūn dài mào liáng。
瓦文曰汉并天下,不存戒慎徒矜张。wǎ wén yuē hàn bìng tiān xià,bù cún jiè shèn tú jīn zhāng。
帝赫斯怒嗔过度,大臣奏对词牵彊。dì hè sī nù chēn guò dù,dà chén zòu duì cí qiān jiàng。
天子重威示壮丽,土阶在昔闻陶唐。tiān zi zhòng wēi shì zhuàng lì,tǔ jiē zài xī wén táo táng。
亡令后世复加此,子孙藉口称高皇。wáng lìng hòu shì fù jiā cǐ,zi sūn jí kǒu chēng gāo huáng。
遂使济南公玉带,编蒲割黍图明堂。suì shǐ jì nán gōng yù dài,biān pú gē shǔ tú míng táng。
君不见秦并六国营阿房,二世亲降枳道旁。jūn bù jiàn qín bìng liù guó yíng ā fáng,èr shì qīn jiàng zhǐ dào páng。
可怜丞相收图籍,但效昆吾作未央。kě lián chéng xiāng shōu tú jí,dàn xiào kūn wú zuò wèi yāng。

古意

桂馥

莲子落秋水,苦心空自知。lián zi luò qiū shuǐ,kǔ xīn kōng zì zhī。
岁月如水深,那有见莲时。suì yuè rú shuǐ shēn,nà yǒu jiàn lián shí。

醉司命图为吴谷人题

桂馥

吾闻灶上祭,厥名称曰䟆。wú wén zào shàng jì,jué míng chēng yuē bì。
从走从毕声,义训宜覈实。cóng zǒu cóng bì shēng,yì xùn yí hé shí。
岁终百事了,神亦职司毕。suì zhōng bǎi shì le,shén yì zhí sī bì。
送之上天去,腊月廿三日。sòng zhī shàng tiān qù,là yuè niàn sān rì。
行李已戒途,龟蓍并协吉。xíng lǐ yǐ jiè tú,guī shī bìng xié jí。
何以答神庥,酒糟甜如蜜。hé yǐ dá shén xiū,jiǔ zāo tián rú mì。
神曰既醉矣,出门走䟌䟌。shén yuē jì zuì yǐ,chū mén zǒu jí jí。
1912