古诗词

潘稼堂先生见留草堂

吴铭道

耆旧已辽落,床前拜德公。qí jiù yǐ liáo luò,chuáng qián bài dé gōng。
人余柱下史,身是鲁灵宫。rén yú zhù xià shǐ,shēn shì lǔ líng gōng。
杞宋文何在,齐梁运易终。qǐ sòng wén hé zài,qí liáng yùn yì zhōng。
吾犹及型典,信见剖鸿蒙。wú yóu jí xíng diǎn,xìn jiàn pōu hóng méng。

吴铭道

清安徽贵池人,字复古。吴应箕孙。父吴孟坚亦隐居以终。铭道守祖与父之志,布衣终老,游迹半天下。诗多豪宕激楚之语。有《复古诗集》、《滇海集》。 吴铭道的作品>>

猜您喜欢

渡兰津

吴铭道

博南开道行人悲,怒流崩激骄冯夷。bó nán kāi dào xíng rén bēi,nù liú bēng jī jiāo féng yí。
两崖万仞掩天扇,中流一线穿坤维。liǎng yá wàn rèn yǎn tiān shàn,zhōng liú yī xiàn chuān kūn wéi。
铁螂天浮作飞渡,飘飘悬槛摇风威。tiě láng tiān fú zuò fēi dù,piāo piāo xuán kǎn yáo fēng wēi。
青猿接臂掷岩石,孔雀将雏饮江湄。qīng yuán jiē bì zhì yán shí,kǒng què jiāng chú yǐn jiāng méi。
黄茅瘴压纤雾冷,玉条烟合苍林迷。huáng máo zhàng yā xiān wù lěng,yù tiáo yān hé cāng lín mí。
丞相祠堂峙绝壁,风涛磨荡相蔽亏。chéng xiāng cí táng zhì jué bì,fēng tāo mó dàng xiāng bì kuī。
蛮王敛手受约束,官其渠帅羁縻之。mán wáng liǎn shǒu shòu yuē shù,guān qí qú shuài jī mí zhī。
铜柱遥连孟优墓,金齿未塌吕凯碑。tóng zhù yáo lián mèng yōu mù,jīn chǐ wèi tā lǚ kǎi bēi。
兹桥奇隘世未有,挟而超者人其谁。zī qiáo qí ài shì wèi yǒu,xié ér chāo zhě rén qí shuí。
天为边陲作门户,留此罅处神所司。tiān wèi biān chuí zuò mén hù,liú cǐ xià chù shén suǒ sī。
缥缈空腾数百步,目眩那敢低头窥。piāo miǎo kōng téng shù bǎi bù,mù xuàn nà gǎn dī tóu kuī。
发源西极昆仑足,破山直注南海涯。fā yuán xī jí kūn lún zú,pò shān zhí zhù nán hǎi yá。
澜沧万古急于箭,华阳黑水联三危。lán cāng wàn gǔ jí yú jiàn,huá yáng hēi shuǐ lián sān wēi。

点苍山

吴铭道

点苍苍峰十九点,截破青天透天表。diǎn cāng cāng fēng shí jiǔ diǎn,jié pò qīng tiān tòu tiān biǎo。
雄踞称尊九州外,眼底犹窥西海小。xióng jù chēng zūn jiǔ zhōu wài,yǎn dǐ yóu kuī xī hǎi xiǎo。
空中仙人作玉戏,水官骑龙银色皎。kōng zhōng xiān rén zuò yù xì,shuǐ guān qí lóng yín sè jiǎo。
岂无云篆守蛟螭,望绝琼楼架缥缈。qǐ wú yún zhuàn shǒu jiāo chī,wàng jué qióng lóu jià piāo miǎo。
意态谲诡无一同,万幅丹青写奇巧。yì tài jué guǐ wú yī tóng,wàn fú dān qīng xiě qí qiǎo。
上有天河向下垂,常见云中腾怒爪。shàng yǒu tiān hé xiàng xià chuí,cháng jiàn yún zhōng téng nù zhǎo。
脚插叶榆数百里,鳞甲如生夸珥抱。jiǎo chā yè yú shù bǎi lǐ,lín jiǎ rú shēng kuā ěr bào。
点苍之神梦谓我,子来看山何草草。diǎn cāng zhī shén mèng wèi wǒ,zi lái kàn shān hé cǎo cǎo。
兹山几阅世变更,独据西南辖蛮獠。zī shān jǐ yuè shì biàn gèng,dú jù xī nán xiá mán liáo。
汉家中郎漫持檄,破碎滇云窃文藻。hàn jiā zhōng láng màn chí xí,pò suì diān yún qiè wén zǎo。
遂令名字露中朝,金马碧鸡来祀祷。suì lìng míng zì lù zhōng cháo,jīn mǎ bì jī lái sì dǎo。
蜀中丞相亦多事,要市天威奋天讨。shǔ zhōng chéng xiāng yì duō shì,yào shì tiān wēi fèn tiān tǎo。
南人自此不用战,荒彝那复知天宝。nán rén zì cǐ bù yòng zhàn,huāng yí nà fù zhī tiān bǎo。
鲜于李宓妄用兵,二十万人如电扫。xiān yú lǐ mì wàng yòng bīng,èr shí wàn rén rú diàn sǎo。
尚说丰碑纪郑回,岂有残诗寻贾岛。shàng shuō fēng bēi jì zhèng huí,qǐ yǒu cán shī xún jiǎ dǎo。
从兹僰道生荆棘,玉斧画疆别城堡。cóng zī bó dào shēng jīng jí,yù fǔ huà jiāng bié chéng bǎo。
蒙段居然递自尊,六诏烟霾难记考。méng duàn jū rán dì zì zūn,liù zhào yān mái nán jì kǎo。
往往人来吊踪迹,山自青苍人易老。wǎng wǎng rén lái diào zōng jì,shān zì qīng cāng rén yì lǎo。
只余古雪照天边,冷魄何堪争窈窕。zhǐ yú gǔ xuě zhào tiān biān,lěng pò hé kān zhēng yǎo tiǎo。
谁从五岳问真形,坐使遐荒狎猿鸟。shuí cóng wǔ yuè wèn zhēn xíng,zuò shǐ xiá huāng xiá yuán niǎo。
我方呓语笑山灵,世事无端分白皂。wǒ fāng yì yǔ xiào shān líng,shì shì wú duān fēn bái zào。
中原战场百千万,蓬蒿满地迷昏晓。zhōng yuán zhàn chǎng bǎi qiān wàn,péng hāo mǎn dì mí hūn xiǎo。
磈礌人间浇不尽,云梦胸中吞未了。wěi léi rén jiān jiāo bù jǐn,yún mèng xiōng zhōng tūn wèi le。
何如醉卧醒酒后,懵腾不用滋纷扰。hé rú zuì wò xǐng jiǔ hòu,měng téng bù yòng zī fēn rǎo。

洱海

吴铭道

罢父之山洱水源,首尾峡束中渊浑。bà fù zhī shān ěr shuǐ yuán,shǒu wěi xiá shù zhōng yuān hún。
刬地横开大理国,挟风酿雪天阴昏。chǎn dì héng kāi dà lǐ guó,xié fēng niàng xuě tiān yīn hūn。
波光渺渺破古镜,寒涛日啮苍山根。bō guāng miǎo miǎo pò gǔ jìng,hán tāo rì niè cāng shān gēn。
特留隙地辟城郭,一览已尽百里宽。tè liú xì dì pì chéng guō,yī lǎn yǐ jǐn bǎi lǐ kuān。
四洲三岛在何所,稍见数点青鸦翻。sì zhōu sān dǎo zài hé suǒ,shāo jiàn shù diǎn qīng yā fān。
长路漫漫绕海角,孤烟一抹销人魂。zhǎng lù màn màn rào hǎi jiǎo,gū yān yī mǒ xiāo rén hún。
朝看帆来暮帆去,风如潮信无移痕。cháo kàn fān lái mù fān qù,fēng rú cháo xìn wú yí hén。
五湖欲往计未果,思与水仙相对论。wǔ hú yù wǎng jì wèi guǒ,sī yǔ shuǐ xiān xiāng duì lùn。

四月十五夜见点苍山云绵互如练与月色相丽数十里不断光景奇绝

吴铭道

好山既殊绝,复此山月升。hǎo shān jì shū jué,fù cǐ shān yuè shēng。
月高已到地,举头见崚嶒。yuè gāo yǐ dào dì,jǔ tóu jiàn léng céng。
白云展素练,如雪还如缯。bái yún zhǎn sù liàn,rú xuě hái rú zēng。
其气欲碍月,究竟力不胜。qí qì yù ài yuè,jiū jìng lì bù shèng。
谓山得静体,清竫无摧崩。wèi shān dé jìng tǐ,qīng jìng wú cuī bēng。
谓云了无物,生灭时相仍。wèi yún le wú wù,shēng miè shí xiāng réng。
可灭自不灭,静者动所凭。kě miè zì bù miè,jìng zhě dòng suǒ píng。
相忘更相待,璧月悬宵镫。xiāng wàng gèng xiāng dài,bì yuè xuán xiāo dèng。
夜定万窍寂,所见得未曾。yè dìng wàn qiào jì,suǒ jiàn dé wèi céng。
欲发广长舌,妙理吾何能。yù fā guǎng zhǎng shé,miào lǐ wú hé néng。

净慈寺

吴铭道

寺门见南山,入寺复了了。sì mén jiàn nán shān,rù sì fù le le。
爱此尘外栖,可息尘中扰。ài cǐ chén wài qī,kě xī chén zhōng rǎo。
烟云护钟磬,何以答窈窕。yān yún hù zhōng qìng,hé yǐ dá yǎo tiǎo。
幽谷泉味殊,接筒香积绕。yōu gǔ quán wèi shū,jiē tǒng xiāng jī rào。
落叶不到地,风吹过林杪。luò yè bù dào dì,fēng chuī guò lín miǎo。
前峰卧夕阳,西望若初晓。qián fēng wò xī yáng,xī wàng ruò chū xiǎo。
兹境故清绝,人犹存见少。zī jìng gù qīng jué,rén yóu cún jiàn shǎo。
苍岩竦高处,倚槛放远眺。cāng yán sǒng gāo chù,yǐ kǎn fàng yuǎn tiào。
湖光近拍檐,霜冷尚弥渺。hú guāng jìn pāi yán,shuāng lěng shàng mí miǎo。
低徊不能去,吾将逃物表。dī huái bù néng qù,wú jiāng táo wù biǎo。

游岘山

吴铭道

前年渡汉水,已堕岘山泪。qián nián dù hàn shuǐ,yǐ duò xiàn shān lèi。
今年登峿台,独倚洼樽醉。jīn nián dēng yǔ tái,dú yǐ wā zūn zuì。
复此吴兴游,忽动楚泽思。fù cǐ wú xīng yóu,hū dòng chǔ zé sī。
自从有此山,游饮谁不至。zì cóng yǒu cǐ shān,yóu yǐn shuí bù zhì。
遐哉贤达流,望古仅一二。xiá zāi xián dá liú,wàng gǔ jǐn yī èr。
抱此山水衷,慷慨发长喟。bào cǐ shān shuǐ zhōng,kāng kǎi fā zhǎng kuì。
嗜好既殊俗,悲伤匪无意。shì hǎo jì shū sú,bēi shāng fěi wú yì。
遥遥千载人,唾地到吾辈。yáo yáo qiān zài rén,tuò dì dào wú bèi。
岭云颇欲雪,野梅疏更细。lǐng yún pǒ yù xuě,yě méi shū gèng xì。
渌水碧摇天,磐陀小可憩。lù shuǐ bì yáo tiān,pán tuó xiǎo kě qì。
当为十日谋,有酒身无事。dāng wèi shí rì móu,yǒu jiǔ shēn wú shì。

赠复官

吴铭道

绕树栖难稳,惊巢甫脱身。rào shù qī nán wěn,jīng cháo fǔ tuō shēn。
可怜三户楚,都作两朝入。kě lián sān hù chǔ,dōu zuò liǎng cháo rù。
卖卜门生在,迁居孟母邻。mài bo mén shēng zài,qiān jū mèng mǔ lín。
要离今日冢,欲往瓣香陈。yào lí jīn rì zhǒng,yù wǎng bàn xiāng chén。

太湖舟中望洞庭诸山

吴铭道

今朝震泽行,动荡玻璃色。jīn cháo zhèn zé xíng,dòng dàng bō lí sè。
四万八千顷,浮天杳无极。sì wàn bā qiān qǐng,fú tiān yǎo wú jí。
东西洞庭山,缥窈如泼墨。dōng xī dòng tíng shān,piāo yǎo rú pō mò。
与我相周旋,招之不可即。yǔ wǒ xiāng zhōu xuán,zhāo zhī bù kě jí。
冉里那复返,毛公久灭迹。rǎn lǐ nà fù fǎn,máo gōng jiǔ miè jì。
可怜水犀甲,石蕝化深碧。kě lián shuǐ xī jiǎ,shí jué huà shēn bì。
更闻此山中,幽人无岁历。gèng wén cǐ shān zhōng,yōu rén wú suì lì。
老死不出山,何由识兵革。lǎo sǐ bù chū shān,hé yóu shí bīng gé。
回头笑句践,藉手妇人力。huí tóu xiào jù jiàn,jí shǒu fù rén lì。
一朝良弓藏,解使大夫惑。yī cháo liáng gōng cáng,jiě shǐ dà fū huò。
去去不足道,此水可亡国。qù qù bù zú dào,cǐ shuǐ kě wáng guó。

登北固山

吴铭道

北固江山围铁瓮,波涛浩浩兼天送。běi gù jiāng shān wéi tiě wèng,bō tāo hào hào jiān tiān sòng。
金焦门户两浮杯,阅世如流真一梦。jīn jiāo mén hù liǎng fú bēi,yuè shì rú liú zhēn yī mèng。
很石之名亦已矣,紫髯桑盖谈微中。hěn shí zhī míng yì yǐ yǐ,zǐ rán sāng gài tán wēi zhōng。
北人乘马南人舟,只说风帆绝飞鞚。běi rén chéng mǎ nán rén zhōu,zhǐ shuō fēng fān jué fēi kòng。
一朝鼓角地底鸣,舟似老牛鞭不动。yī cháo gǔ jiǎo dì dǐ míng,zhōu shì lǎo niú biān bù dòng。
岸上奔呼杀声恶,弃仗连营嗔腿重。àn shàng bēn hū shā shēng è,qì zhàng lián yíng chēn tuǐ zhòng。
烟中尚见梅花岭,血色模糊指螮蝀。yān zhōng shàng jiàn méi huā lǐng,xuè sè mó hú zhǐ dì dōng。
雄镇原无韩岳功,廷诤谁来陵黯戆。xióng zhèn yuán wú hán yuè gōng,tíng zhèng shuí lái líng àn gàng。
徒然猛黠非长城,岂能别驾偕雏凤。tú rán měng xiá fēi zhǎng chéng,qǐ néng bié jià xié chú fèng。
江山相对各悲怆,风景凄其失豪纵。jiāng shān xiāng duì gè bēi chuàng,fēng jǐng qī qí shī háo zòng。
海潮岁岁啮山根,木柿竹头填石缝。hǎi cháo suì suì niè shān gēn,mù shì zhú tóu tián shí fèng。
东来流涕竟何人,饮竭黄垆嫌未痛。dōng lái liú tì jìng hé rén,yǐn jié huáng lú xián wèi tòng。
卧龙已去狾儿亡,纵有狂谋知不用。wò lóng yǐ qù zhì ér wáng,zòng yǒu kuáng móu zhī bù yòng。
浪淘日落无余观,空教事往留深恸。làng táo rì luò wú yú guān,kōng jiào shì wǎng liú shēn tòng。
2412