古诗词

木兰花慢·题蛾眉亭

宋褧

唤山灵一问,螺子黛、是谁供。huàn shān líng yī wèn,luó zi dài shì shuí gōng。
画婉娈双蛾,蝉联八字,雨泪烟浓。huà wǎn luán shuāng é,chán lián bā zì,yǔ lèi yān nóng。
澄江婵娟玉镜,尽朝朝暮暮照娇容。chéng jiāng chán juān yù jìng,jǐn cháo cháo mù mù zhào jiāo róng。
只为古今陈迹,几回愁损渠侬。zhǐ wèi gǔ jīn chén jì,jǐ huí chóu sǔn qú nóng。
千年颦蹙谩情钟。qiān nián pín cù mán qíng zhōng。
惨绿带云封。cǎn lǜ dài yún fēng。
忆赏月天仙,然犀老将,此恨难穷。yì shǎng yuè tiān xiān,rán xī lǎo jiāng,cǐ hèn nán qióng。
持杯与山为寿,便展开修翠恣疏慵。chí bēi yǔ shān wèi shòu,biàn zhǎn kāi xiū cuì zì shū yōng。
要似绛仙妩媚,更须岚霭空蒙。yào shì jiàng xiān wǔ mèi,gèng xū lán ǎi kōng méng。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

送存初宣慰湖南十首

宋褧

三载王城接燕谈,高斋夜坐语喃喃。sān zài wáng chéng jiē yàn tán,gāo zhāi yè zuò yǔ nán nán。
有时共对桓伊曲,一种清禅静里参。yǒu shí gòng duì huán yī qū,yī zhǒng qīng chán jìng lǐ cān。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

金闺朝退暮归时,指点铅华尽赋诗。jīn guī cháo tuì mù guī shí,zhǐ diǎn qiān huá jǐn fù shī。
惆怅海棠花底事,有谁题咏有谁知。chóu chàng hǎi táng huā dǐ shì,yǒu shuí tí yǒng yǒu shuí zhī。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

青霄持节镇湖山,东阁招贤事不难。qīng xiāo chí jié zhèn hú shān,dōng gé zhāo xián shì bù nán。
若用紫薇为幕客,常教街子报平安。ruò yòng zǐ wēi wèi mù kè,cháng jiào jiē zi bào píng ān。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

花飘禁籞锦机空,人别河梁酒晕红。huā piāo jìn yù jǐn jī kōng,rén bié hé liáng jiǔ yūn hóng。
送春已是情怀恶,又向残春送相公。sòng chūn yǐ shì qíng huái è,yòu xiàng cán chūn sòng xiāng gōng。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

科名自愧忝君恩,未省何曹著此身。kē míng zì kuì tiǎn jūn ēn,wèi shěng hé cáo zhù cǐ shēn。
遥想莲花门外路,几时湘水共行春。yáo xiǎng lián huā mén wài lù,jǐ shí xiāng shuǐ gòng xíng chūn。

少陵春游图

宋褧

山崦楼台花树枝,杜陵韦曲恣遨嬉。shān yān lóu tái huā shù zhī,dù líng wéi qū zì áo xī。
画图省识春风面,应是开元未乱时。huà tú shěng shí chūn fēng miàn,yīng shì kāi yuán wèi luàn shí。

张仲容七夕来徵诗就次韵以答

宋褧

钿合红蛛缀网丝,玉儿瓜果设香帷。diàn hé hóng zhū zhuì wǎng sī,yù ér guā guǒ shè xiāng wéi。
从来天上张公子,解试梧桐一叶诗。cóng lái tiān shàng zhāng gōng zi,jiě shì wú tóng yī yè shī。

闻蝉

宋褧

昨日流莺今日蝉,无端世故苦相煎。zuó rì liú yīng jīn rì chán,wú duān shì gù kǔ xiāng jiān。
长安多少封侯骨,雨打风吹过少年。zhǎng ān duō shǎo fēng hóu gǔ,yǔ dǎ fēng chuī guò shǎo nián。

龚秀才还临江

宋褧

江上春波烟雾昏,江南游子怨销魂。jiāng shàng chūn bō yān wù hūn,jiāng nán yóu zi yuàn xiāo hún。
五侯池馆歌钟沸,争信麻衣忆故园。wǔ hóu chí guǎn gē zhōng fèi,zhēng xìn má yī yì gù yuán。

龚秀才还临江

宋褧

烟霞锢疾是谁医,来到都门几许时。yān xiá gù jí shì shuí yī,lái dào dōu mén jǐ xǔ shí。
莫待蜀禽啼血叫,薜萝猿鸟怨归期。mò dài shǔ qín tí xuè jiào,bì luó yuán niǎo yuàn guī qī。

看云楼

宋褧

昨日笙歌今日尘,交情反覆世情新。zuó rì shēng gē jīn rì chén,jiāo qíng fǎn fù shì qíng xīn。
山中态度能多少,辛苦长安陌上人。shān zhōng tài dù néng duō shǎo,xīn kǔ zhǎng ān mò shàng rén。

送成都何岩亮二首

宋褧

云顶嵯峨蛇阵长,锦江春日淡无光。yún dǐng cuó é shé zhèn zhǎng,jǐn jiāng chūn rì dàn wú guāng。
老翁白发升平世,闲倚东风看海棠。lǎo wēng bái fā shēng píng shì,xián yǐ dōng fēng kàn hǎi táng。

送成都何岩亮二首

宋褧

树迷云栈路间关,诗礼庭闱梦寐还。shù mí yún zhàn lù jiān guān,shī lǐ tíng wéi mèng mèi hái。
五色衣裳千岁酒,马蹄仍度点苍山。wǔ sè yī shang qiān suì jiǔ,mǎ tí réng dù diǎn cāng shān。

听雨楼

宋褧

侵窗度竹复临池,绝胜潇湘夜半时。qīn chuāng dù zhú fù lín chí,jué shèng xiāo xiāng yè bàn shí。
客邸十年听不足,可能今日重题诗。kè dǐ shí nián tīng bù zú,kě néng jīn rì zhòng tí shī。

省郎王景星僦居钟楼之东颇有幽趣遂号市庄主人

宋褧

樊川别业辋川庄,摩诘才情小杜狂。fán chuān bié yè wǎng chuān zhuāng,mó jí cái qíng xiǎo dù kuáng。
闻说当年多胜事,却怜官职苦相妨。wén shuō dāng nián duō shèng shì,què lián guān zhí kǔ xiāng fáng。