古诗词

冬日其二

田雯

从前万事总荒唐,不饮狂泉定不狂。cóng qián wàn shì zǒng huāng táng,bù yǐn kuáng quán dìng bù kuáng。
遭鬼揶揄还老辣,与天执拗费商量。zāo guǐ yé yú hái lǎo là,yǔ tiān zhí ǎo fèi shāng liàng。
读书烧蜡稽孙课,扫地垂帘上佛香。dú shū shāo là jī sūn kè,sǎo dì chuí lián shàng fú xiāng。
自哂依然穷措大,避人如畏夜郎王。zì shěn yī rán qióng cuò dà,bì rén rú wèi yè láng wáng。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123