古诗词

飞云岩

田雯

飞云岩立翠千重,草草登临日下舂。fēi yún yán lì cuì qiān zhòng,cǎo cǎo dēng lín rì xià chōng。
莫信人间惟五岳,须知天末有三峰。mò xìn rén jiān wéi wǔ yuè,xū zhī tiān mò yǒu sān fēng。
秦灰汉垒群仙宅,云阵花幢古佛踪。qín huī hàn lěi qún xiān zhái,yún zhèn huā chuáng gǔ fú zōng。
如此奇山谁领略,曾无七十二家封。rú cǐ qí shān shuí lǐng lüè,céng wú qī shí èr jiā fēng。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123