古诗词

采石怀古

田雯

江干木末亭,中流泻清漾。jiāng gàn mù mò tíng,zhōng liú xiè qīng yàng。
泠泠新月白,横拖烟水上。líng líng xīn yuè bái,héng tuō yān shuǐ shàng。
独坐鸟声寂,微茫闻渔唱。dú zuò niǎo shēng jì,wēi máng wén yú chàng。
快哉临汝郎,风情何幽畅。kuài zāi lín rǔ láng,fēng qíng hé yōu chàng。
咏史动高吟,文藻秋涛壮。yǒng shǐ dòng gāo yín,wén zǎo qiū tāo zhuàng。
讵期运租船,有客忽相访。jù qī yùn zū chuán,yǒu kè hū xiāng fǎng。
千载素心人,胜事不多让。qiān zài sù xīn rén,shèng shì bù duō ràng。
花垂慈姥瞑,潮生牛渚涨。huā chuí cí lǎo míng,cháo shēng niú zhǔ zhǎng。
大雅岂复作,临风怀谢尚。dà yǎ qǐ fù zuò,lín fēng huái xiè shàng。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123