古诗词

赭阳酒民歌

田雯

赭阳土风古罕有,潘水清甘酿作酒。zhě yáng tǔ fēng gǔ hǎn yǒu,pān shuǐ qīng gān niàng zuò jiǔ。
比屋曲米各斗强,多者百缸少十瓿。bǐ wū qū mǐ gè dòu qiáng,duō zhě bǎi gāng shǎo shí bù。
糟床下注鹅子黄,味较索郎辄不丑。zāo chuáng xià zhù é zi huáng,wèi jiào suǒ láng zhé bù chǒu。
此风不变已千年,传来疑是杜康后。cǐ fēng bù biàn yǐ qiān nián,chuán lái yí shì dù kāng hòu。
凌晨孤斟带微醺,出门醵饮呼其偶。líng chén gū zhēn dài wēi xūn,chū mén jù yǐn hū qí ǒu。
分曹浮白鲜虚日,或三五人或八九。fēn cáo fú bái xiān xū rì,huò sān wǔ rén huò bā jiǔ。
伯伦便埋岂为酣,王绩之乡此居首。bó lún biàn mái qǐ wèi hān,wáng jì zhī xiāng cǐ jū shǒu。
快哉举国皆欢伯,可惜无螯空左手。kuài zāi jǔ guó jiē huān bó,kě xī wú áo kōng zuǒ shǒu。
以醒为醉醉为醒,孰好鼓瑟孰击缶。yǐ xǐng wèi zuì zuì wèi xǐng,shú hǎo gǔ sè shú jī fǒu。
前年刺史来新官,眼花落井印悬肘。qián nián cì shǐ lái xīn guān,yǎn huā luò jǐng yìn xuán zhǒu。
沈湎一临听事堂,薄书置左杯斝右。shěn miǎn yī lín tīng shì táng,báo shū zhì zuǒ bēi jiǎ yòu。
国人疾趋称兕觥,茗艼骑马舆隶走。guó rén jí qū chēng sì gōng,míng tīng qí mǎ yú lì zǒu。
如此真可博通侯,加以九锡赐圭卣。rú cǐ zhēn kě bó tōng hóu,jiā yǐ jiǔ xī cì guī yǒu。
我亦逢车流涎者,信宿那能停大斗。wǒ yì féng chē liú xián zhě,xìn sù nà néng tíng dà dòu。
漫云习俗善移人,鲁人猎较孔所取。màn yún xí sú shàn yí rén,lǔ rén liè jiào kǒng suǒ qǔ。
男耕女织何未闻,愿除曲蘖戒童叟。nán gēng nǚ zhī hé wèi wén,yuàn chú qū niè jiè tóng sǒu。
莫教嵇康李白知,老生常谈同敝帚。mò jiào jī kāng lǐ bái zhī,lǎo shēng cháng tán tóng bì zhǒu。
软饱登途太匆匆,夕阳在山鸦鸣柳。ruǎn bǎo dēng tú tài cōng cōng,xī yáng zài shān yā míng liǔ。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123