古诗词

谒武乡侯庙

田雯

铜鼓峰插城南陂,渔矶百尺溪弥弥。tóng gǔ fēng chā chéng nán bēi,yú jī bǎi chǐ xī mí mí。
蛮云作态僵不动,上有诸葛丞相祠。mán yún zuò tài jiāng bù dòng,shàng yǒu zhū gé chéng xiāng cí。
丞相渡沪来何速,纶羽遍历牂牁陲。chéng xiāng dù hù lái hé sù,lún yǔ biàn lì zāng kē chuí。
祁连未出首南服,眼前雍孟如蚁蚳。qí lián wèi chū shǒu nán fú,yǎn qián yōng mèng rú yǐ chí。
九月凯还捷书上,瘴烟漠漠将军戏。jiǔ yuè kǎi hái jié shū shàng,zhàng yān mò mò jiāng jūn xì。
遗庙三间塑泥像,旁有酋帅济火儿。yí miào sān jiān sù ní xiàng,páng yǒu qiú shuài jì huǒ ér。
缠头青布身藤甲,野花覆额连双眉。chán tóu qīng bù shēn téng jiǎ,yě huā fù é lián shuāng méi。
毒砮千钧矢三十,黄区月耳鸟蒙骓。dú nǔ qiān jūn shǐ sān shí,huáng qū yuè ěr niǎo méng zhuī。
当时再拜伏道左,聚粻刊路无敢辞,僰卒一队拥前后,乞怜丞相相许之。dāng shí zài bài fú dào zuǒ,jù zhāng kān lù wú gǎn cí,bó zú yī duì yōng qián hòu,qǐ lián chéng xiāng xiāng xǔ zhī。
功成配飨英风在,手招群鬼摇灵旗。gōng chéng pèi xiǎng yīng fēng zài,shǒu zhāo qún guǐ yáo líng qí。
我瞻庙貌三叹息,为撰文字磨丰碑。wǒ zhān miào mào sān tàn xī,wèi zhuàn wén zì mó fēng bēi。
水西黑罗最狡黠,尔之鼻祖何人斯。shuǐ xī hēi luó zuì jiǎo xiá,ěr zhī bí zǔ hé rén sī。
攻心为上术诚善,如公作用良可师。gōng xīn wèi shàng shù chéng shàn,rú gōng zuò yòng liáng kě shī。
千载而下吊陈迹,古屋深箐藏狐狸。qiān zài ér xià diào chén jì,gǔ wū shēn qìng cáng hú lí。
长涧潺湲弄寒水,似听宝瑟弹哀丝。zhǎng jiàn chán yuán nòng hán shuǐ,shì tīng bǎo sè dàn āi sī。
四山寂寞秋色老,霜白枫叶红于脂。sì shān jì mò qiū sè lǎo,shuāng bái fēng yè hóng yú zhī。

田雯

清山东德州人,字纶霞,又字子纶、紫纶、号漪亭,又号山?子,晚号蒙斋。康熙三年进士,授中书,累迁工部郎中,督江南学政,历江宁、贵州巡抚,官至户部侍郎。诗师黄山谷,欲以奇丽驾王士禛之上。有《古欢堂集》、《黔书》等。 田雯的作品>>

猜您喜欢

咏古

田雯

谁教玉体两横陈,粉黛香消马上尘。shuí jiào yù tǐ liǎng héng chén,fěn dài xiāng xiāo mǎ shàng chén。
刘项看来称敌手,虞夫人后戚夫人。liú xiàng kàn lái chēng dí shǒu,yú fū rén hòu qī fū rén。
31123