古诗词

喷雪亭瀑

易顺鼎

惊雷破山龙衙衙,数里已闻飞瀑哗。jīng léi pò shān lóng yá yá,shù lǐ yǐ wén fēi pù huā。
隔山两重可望见,犹被青嶂微相遮。gé shān liǎng zhòng kě wàng jiàn,yóu bèi qīng zhàng wēi xiāng zhē。
连冈叠岭起又伏,其径屈曲常山蛇。lián gāng dié lǐng qǐ yòu fú,qí jìng qū qū cháng shān shé。
先闻绝境早神往,一旦得路如奔麚。xiān wén jué jìng zǎo shén wǎng,yī dàn dé lù rú bēn jiā。
适逢绝壁梯磴险,以手代足相钩爬。shì féng jué bì tī dèng xiǎn,yǐ shǒu dài zú xiāng gōu pá。
满山石镜亦可悦,日光照耀莹丹霞。mǎn shān shí jìng yì kě yuè,rì guāng zhào yào yíng dān xiá。
三步回看五步坐,远衔鄱岭明金沙。sān bù huí kàn wǔ bù zuò,yuǎn xián pó lǐng míng jīn shā。
力穷足茧瀑始出,两谷跌断中谽谺。lì qióng zú jiǎn pù shǐ chū,liǎng gǔ diē duàn zhōng hān xiā。
观龙垂胡各叫绝,乃叹述者言非夸。guān lóng chuí hú gè jiào jué,nǎi tàn shù zhě yán fēi kuā。
泣珠恍探泉客窟,织绡疑入鲛人家。qì zhū huǎng tàn quán kè kū,zhī xiāo yí rù jiāo rén jiā。
细如烟纨袭雾縠,危若冰柱转雪车。xì rú yān wán xí wù hú,wēi ruò bīng zhù zhuǎn xuě chē。
何年共工陷鳌极,海水倾向东南斜。hé nián gòng gōng xiàn áo jí,hǎi shuǐ qīng xiàng dōng nán xié。
九州天惊雨脚逗,袖手颇复哀神娲。jiǔ zhōu tiān jīng yǔ jiǎo dòu,xiù shǒu pǒ fù āi shén wā。
青霄倒垂星宿海,客欲往泛愁无槎。qīng xiāo dào chuí xīng sù hǎi,kè yù wǎng fàn chóu wú chá。
力穿深潭九地破,对足或抵欧罗巴。lì chuān shēn tán jiǔ dì pò,duì zú huò dǐ ōu luó bā。
横飞水气百步外,色有黛绿兼赪霞。héng fēi shuǐ qì bǎi bù wài,sè yǒu dài lǜ jiān chēng xiá。
凄寒惊成满肌粟,奇幻疑是双眼花。qī hán jīng chéng mǎn jī sù,qí huàn yí shì shuāng yǎn huā。
石梁界空何代造,我意未较天台差。shí liáng jiè kōng hé dài zào,wǒ yì wèi jiào tiān tái chà。
其旁独树张大盖,太古冰霰融根芽。qí páng dú shù zhāng dà gài,tài gǔ bīng xiàn róng gēn yá。
偶非神参茁五叶,否则奇卉开三丫。ǒu fēi shén cān zhuó wǔ yè,fǒu zé qí huì kāi sān yā。
小僮相从颇解事,支炉煮瀑烹新茶。xiǎo tóng xiāng cóng pǒ jiě shì,zhī lú zhǔ pù pēng xīn chá。
瀑似天龙下听讲,我如敷坐围袈裟。pù shì tiān lóng xià tīng jiǎng,wǒ rú fū zuò wéi jiā shā。
更从石屋访遗迹,残砖坏藓空盘蜗。gèng cóng shí wū fǎng yí jì,cán zhuān huài xiǎn kōng pán wō。
士有山林往不返,问名与氏知谁耶。shì yǒu shān lín wǎng bù fǎn,wèn míng yǔ shì zhī shuí yé。
吾侪疏懒本天放,晚殉一壑非穷奢。wú chái shū lǎn běn tiān fàng,wǎn xùn yī hè fēi qióng shē。
奔腾不归少至老,人海一堕终无涯。bēn téng bù guī shǎo zhì lǎo,rén hǎi yī duò zhōng wú yá。
诛茅枕流愿莫遂,相对惟有长咨嗟。zhū máo zhěn liú yuàn mò suì,xiāng duì wéi yǒu zhǎng zī jiē。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

新活计笔床茶灶。xīn huó jì bǐ chuáng chá zào。
旧行窝禅榻书巢。jiù xíng wō chán tà shū cháo。
愁来悔不一肩挑。chóu lái huǐ bù yī jiān tiāo。
江声今夜棹。jiāng shēng jīn yè zhào。
草色去年袍。cǎo sè qù nián páo。
尽留些雪泥爪。jǐn liú xiē xuě ní zhǎo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

想当初结客五陵豪。xiǎng dāng chū jié kè wǔ líng háo。
走马千山道。zǒu mǎ qiān shān dào。
曾过那唐陵汉寝,蜀垒秦濠。céng guò nà táng líng hàn qǐn,shǔ lěi qín háo。
也曾上江楼吊六朝。yě céng shàng jiāng lóu diào liù cháo。
也曾从海市窥三岛。yě céng cóng hǎi shì kuī sān dǎo。
斜街两度蹋樱桃。xié jiē liǎng dù tà yīng táo。
厮赶着好风光燕围莺绕。sī gǎn zhe hǎo fēng guāng yàn wéi yīng rào。
听凭他鹤谤猿嘲。tīng píng tā hè bàng yuán cháo。
遮莫放风流白石,?自吹箫。zhē mò fàng fēng liú bái shí,zì chuī xiāo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

向天涯打个残包。xiàng tiān yá dǎ gè cán bāo。
踪迹混渔樵。zōng jì hùn yú qiáo。
脱红衣免得画图描。tuō hóng yī miǎn dé huà tú miáo。
茱萸休插帽。zhū yú xiū chā mào。
醉倚溪桥。zuì yǐ xī qiáo。
引清尊避了筝琶闹。yǐn qīng zūn bì le zhēng pá nào。
酒醒来何处今宵。jiǔ xǐng lái hé chù jīn xiāo。
尽悲秋宋玉犹年少。jǐn bēi qiū sòng yù yóu nián shǎo。
怕吟成九辨宾先凋。pà yín chéng jiǔ biàn bīn xiān diāo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

醉呵醇醪浊醪。zuì hē chún láo zhuó láo。
吟呵长谣短谣。yín hē zhǎng yáo duǎn yáo。
也输他士衡入洛夸英妙。yě shū tā shì héng rù luò kuā yīng miào。
也输他邓仲华拜衮勋高。yě shū tā dèng zhòng huá bài gǔn xūn gāo。
也输他金銮召。yě shū tā jīn luán zhào。
铜柱标。tóng zhù biāo。
俺这里算向愁城走一遭。ǎn zhè lǐ suàn xiàng chóu chéng zǒu yī zāo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

蓦地月残风晓。mò dì yuè cán fēng xiǎo。
替写个词人照。tì xiě gè cí rén zhào。
浑不是画云台容貌。hún bù shì huà yún tái róng mào。
隐山林格调。yǐn shān lín gé diào。
烛三条。zhú sān tiáo。
弦七条。xián qī tiáo。
春婆唤醒东坡觉。chūn pó huàn xǐng dōng pō jué。
秋士听残北渚骚。qiū shì tīng cán běi zhǔ sāo。
笔悴花憔。bǐ cuì huā qiáo。
到今年送穷文十易稿。dào jīn nián sòng qióng wén shí yì gǎo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

跳出风花套。tiào chū fēng huā tào。
领了烟波教。lǐng le yān bō jiào。
名枉劳。míng wǎng láo。
利枉劳。lì wǎng láo。
总被鸥儿笑。zǒng bèi ōu ér xiào。
愁可抛。chóu kě pāo。
恨可抛。hèn kě pāo。
过去因缘难找。guò qù yīn yuán nán zhǎo。

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

这魂灵多因儿女消。zhè hún líng duō yīn ér nǚ xiāo。
这心思要把君亲报。zhè xīn sī yào bǎ jūn qīn bào。
这面庞看来时也是个神仙照。zhè miàn páng kàn lái shí yě shì gè shén xiān zhào。
俺有日寻着洞宾呵,唱一支道情儿归去了。ǎn yǒu rì xún zhe dòng bīn hē,chàng yī zhī dào qíng ér guī qù le。

沉醉春风观音閤进香女伴词

易顺鼎

闹红舸须撑稳者,蹋青鞋略放松些。nào hóng gě xū chēng wěn zhě,tà qīng xié lüè fàng sōng xiē。
邀来南海朝,赚得东风嫁。yāo lái nán hǎi cháo,zhuàn dé dōng fēng jià。
倚阑干且吃杯茶。yǐ lán gàn qiě chī bēi chá。
小坐天西水月家。xiǎo zuò tiān xī shuǐ yuè jiā。
同稽首莲台座下。tóng jī shǒu lián tái zuò xià。

沉醉春风观音閤进香女伴词

易顺鼎

洒杨枝半瓶净露,拥莲花九座慈云。sǎ yáng zhī bàn píng jìng lù,yōng lián huā jiǔ zuò cí yún。
人天渺渺因,儿女纷纷命。rén tiān miǎo miǎo yīn,ér nǚ fēn fēn mìng。
甚婵娟立地成神。shén chán juān lì dì chéng shén。
都是灵山现在身。dōu shì líng shān xiàn zài shēn。
把一个蒲团座定。bǎ yī gè pú tuán zuò dìng。

八犯玉交枝榕城晚秋南归赋感

易顺鼎

山暗黄茅,水明红叶,瘴国又催行旅。shān àn huáng máo,shuǐ míng hóng yè,zhàng guó yòu cuī xíng lǚ。
风色围天吹渐紧,不肯让条鸦路。fēng sè wéi tiān chuī jiàn jǐn,bù kěn ràng tiáo yā lù。
停车枫径晚,听犬吠疏篱,谁家笑语。tíng chē fēng jìng wǎn,tīng quǎn fèi shū lí,shuí jiā xiào yǔ。
云深处。yún shēn chù。
知是翠微绝顶,榕阴儿女。zhī shì cuì wēi jué dǐng,róng yīn ér nǚ。
问侬独亸玉鞭,没情没绪。wèn nóng dú duǒ yù biān,méi qíng méi xù。
沉思毕竟何趣。chén sī bì jìng hé qù。
早烂锦霜花无数。zǎo làn jǐn shuāng huā wú shù。
曾识得春游人否。céng shí dé chūn yóu rén fǒu。
有一雁微茫欲度。yǒu yī yàn wēi máng yù dù。
带来几点潇湘雨。dài lái jǐ diǎn xiāo xiāng yǔ。
便付与蛮江,流他日夜秋声去。biàn fù yǔ mán jiāng,liú tā rì yè qiū shēng qù。

醉垂鞭·道中寄云姬,时惟玉姬随行

易顺鼎

单舸载桃根。dān gě zài táo gēn。
桃家妹,秋江泪,花叶寄殷勤。táo jiā mèi,qiū jiāng lèi,huā yè jì yīn qín。
为卿揩泪痕。wèi qīng kāi lèi hén。
玉梅将破冻,梅边梦,梦边人。yù méi jiāng pò dòng,méi biān mèng,mèng biān rén。
销尽翠禽魂。xiāo jǐn cuì qín hún。
孤山啼一春。gū shān tí yī chūn。

七娘子

易顺鼎

峰眉似有重帘护。fēng méi shì yǒu zhòng lián hù。
劝数鸦、飞破溟蒙处。quàn shù yā fēi pò míng méng chù。
怎把天涯,织成丝路。zěn bǎ tiān yá,zhī chéng sī lù。
不知是雨还是雾。bù zhī shì yǔ hái shì wù。
行秋拾箭前朝戍。xíng qiū shí jiàn qián cháo shù。
坏营基、付与荒烟住。huài yíng jī fù yǔ huāng yān zhù。
月黑山楼,霜红水树。yuè hēi shān lóu,shuāng hóng shuǐ shù。
雁儿几点来吊古。yàn ér jǐ diǎn lái diào gǔ。

菩萨蛮·山行即目

易顺鼎

西风背锦吟湘客。xī fēng bèi jǐn yín xiāng kè。
愁来照影蛮江碧。chóu lái zhào yǐng mán jiāng bì。
画出晓行图。huà chū xiǎo xíng tú。
秋山听鹧鸪。qiū shān tīng zhè gū。
校书人万里。xiào shū rén wàn lǐ。
怕忆停骢地。pà yì tíng cōng dì。
忽见翠枇杷。hū jiàn cuì pí pá。
门前一树花。mén qián yī shù huā。

鹧鸪天·五开道上

易顺鼎

瘴树无蝉野径幽。zhàng shù wú chán yě jìng yōu。
几层云气叫钩辀。jǐ céng yún qì jiào gōu zhōu。
山青少见中华店,人黑多居上古楼。shān qīng shǎo jiàn zhōng huá diàn,rén hēi duō jū shàng gǔ lóu。
沽酒去,趁墟收。gū jiǔ qù,chèn xū shōu。
斜门近港不通舟。xié mén jìn gǎng bù tōng zhōu。
清溪锦石行踪断,照见鸳鸯影亦愁。qīng xī jǐn shí xíng zōng duàn,zhào jiàn yuān yāng yǐng yì chóu。

鹧鸪天·五开道上

易顺鼎

飞鸟行人路不分。fēi niǎo xíng rén lù bù fēn。
樵歌更在上头闻。qiáo gē gèng zài shàng tóu wén。
替秋增色惟红叶,与世相忘只白云。tì qiū zēng sè wéi hóng yè,yǔ shì xiāng wàng zhǐ bái yún。
鞍月样,剑星文。ān yuè yàng,jiàn xīng wén。
少年骄马向斜曛。shǎo nián jiāo mǎ xiàng xié xūn。
何如结个山中屋,枯坐蒲团扫叶焚。hé rú jié gè shān zhōng wū,kū zuò pú tuán sǎo yè fén。
5641234567»