古诗词

张知县凤冈相访赠诗走笔答和

易顺鼎

众生何痴愚,造物真狡狯。zhòng shēng hé chī yú,zào wù zhēn jiǎo kuài。
投其所嗜好,相诱令破戒。tóu qí suǒ shì hǎo,xiāng yòu lìng pò jiè。
世间耳目玩,山水尤称最。shì jiān ěr mù wán,shān shuǐ yóu chēng zuì。
此癖尚未除,难游天地外。cǐ pǐ shàng wèi chú,nán yóu tiān dì wài。
应知种种相,即是种种碍。yīng zhī zhǒng zhǒng xiāng,jí shì zhǒng zhǒng ài。
昔年官君乡,面目自憎怪。xī nián guān jūn xiāng,miàn mù zì zēng guài。
牵丝尘土中,若逐傀儡赛。qiān sī chén tǔ zhōng,ruò zhú guī lěi sài。
衣冠强束缚,四体无一快。yī guān qiáng shù fù,sì tǐ wú yī kuài。
嵩岳与太行,徒劳梦魂挂。sōng yuè yǔ tài xíng,tú láo mèng hún guà。
自知猿鹤性,雅不宜轩盖。zì zhī yuán hè xìng,yǎ bù yí xuān gài。
浩然入匡庐,藉了名山债。hào rán rù kuāng lú,jí le míng shān zhài。
泉石可枕漱,妻子相负戴。quán shí kě zhěn shù,qī zi xiāng fù dài。
诛茅依甘棠,亦得勿剪拜。zhū máo yī gān táng,yì dé wù jiǎn bài。
至今屋数椽,留作樵牧话。zhì jīn wū shù chuán,liú zuò qiáo mù huà。
岂期山亭幽,得与君晤对。qǐ qī shān tíng yōu,dé yǔ jūn wù duì。
足音破空谷,高咏喧奇籁。zú yīn pò kōng gǔ,gāo yǒng xuān qí lài。
行当布霖雪,沾润吴楚界。xíng dāng bù lín xuě,zhān rùn wú chǔ jiè。
变化犹神龙,勿效鄙夫介。biàn huà yóu shén lóng,wù xiào bǐ fū jiè。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

高阳台·上巳日紫帆同次香、敦甫江岸踏青,赋此调寄余古欢阁,即用原韵答之

易顺鼎

鸥社清缘,鹦林净业,依然旧影张三。ōu shè qīng yuán,yīng lín jìng yè,yī rán jiù yǐng zhāng sān。
恨茧重重,词仙身世如蚕。hèn jiǎn zhòng zhòng,cí xiān shēn shì rú cán。
柔宵冷暖无人问,拥猩衾独自偏谙。róu xiāo lěng nuǎn wú rén wèn,yōng xīng qīn dú zì piān ān。
悄随他、万里游丝,扬到宣南。qiāo suí tā wàn lǐ yóu sī,yáng dào xuān nán。
落花风里侬先瘦,只听鹂欲醉,对燕疑谈。luò huā fēng lǐ nóng xiān shòu,zhǐ tīng lí yù zuì,duì yàn yí tán。
细雨吹红,小桃可是能堪。xì yǔ chuī hóng,xiǎo táo kě shì néng kān。
春愁似海连天绿,镇邀君打桨同探。chūn chóu shì hǎi lián tiān lǜ,zhèn yāo jūn dǎ jiǎng tóng tàn。
蓦惊心、人在高楼,瘴碧遮岚。mò jīng xīn rén zài gāo lóu,zhàng bì zhē lán。

钓船笛

易顺鼎

人立柳阴桥,四面东风如网。rén lì liǔ yīn qiáo,sì miàn dōng fēng rú wǎng。
肯把一丝凉信,换黏天腥浪。kěn bǎ yī sī liáng xìn,huàn nián tiān xīng làng。
鸥儿雪白鸭儿红,去作五湖长。ōu ér xuě bái yā ér hóng,qù zuò wǔ hú zhǎng。
鱼国年年春雨,看紫萍来往。yú guó nián nián chūn yǔ,kàn zǐ píng lái wǎng。

十六字令

易顺鼎

春。chūn。
向晚汀洲采白蘋。xiàng wǎn tīng zhōu cǎi bái píng。
风欲起,愁杀渡江人。fēng yù qǐ,chóu shā dù jiāng rén。

闲中好

易顺鼎

闲中好,春睡起来迟。xián zhōng hǎo,chūn shuì qǐ lái chí。
瞥见红阑外,桃花开一枝。piē jiàn hóng lán wài,táo huā kāi yī zhī。

凭阑人

易顺鼎

听雨江南门巷幽。tīng yǔ jiāng nán mén xiàng yōu。
人在卖花声里瘦。rén zài mài huā shēng lǐ shòu。
重来燕子愁。zhòng lái yàn zi chóu。
旧东风,新画楼。jiù dōng fēng,xīn huà lóu。

华胥引·春夜同紫帆,用玉田韵

易顺鼎

微波月地,水样流年,浸来都湿。wēi bō yuè dì,shuǐ yàng liú nián,jìn lái dōu shī。
觅影偏逢,凉魂步入花路白。mì yǐng piān féng,liáng hún bù rù huā lù bái。
啼鹃泪尽东风,感离红家国。tí juān lèi jǐn dōng fēng,gǎn lí hóng jiā guó。
今夜星前,恨天有个人立。jīn yè xīng qián,hèn tiān yǒu gè rén lì。
拾片梨云,算不许玉香遗逸。shí piàn lí yún,suàn bù xǔ yù xiāng yí yì。
瞒鹦浅坐,怎被暗愁知得。mán yīng qiǎn zuò,zěn bèi àn chóu zhī dé。
千古春怜才子,只沉香亭北。qiān gǔ chūn lián cái zi,zhǐ chén xiāng tíng běi。
小小山楼,让侬来领空色。xiǎo xiǎo shān lóu,ràng nóng lái lǐng kōng sè。

华胥引·春夜同紫帆,用玉田韵

易顺鼎

离鸾院落,月浸柔天,绿春如湿。lí luán yuàn luò,yuè jìn róu tiān,lǜ chūn rú shī。
钏响荒唐,梦中记起松腕白。chuàn xiǎng huāng táng,mèng zhōng jì qǐ sōng wàn bái。
十年清夜吹箫,向垂杨江国。shí nián qīng yè chuī xiāo,xiàng chuí yáng jiāng guó。
带露敲扉,睡莺花上惊立。dài lù qiāo fēi,shuì yīng huā shàng jīng lì。
帘影摇镫,肯话我生平疏逸。lián yǐng yáo dèng,kěn huà wǒ shēng píng shū yì。
沉沉小叹,多恐凉蟾听得。chén chén xiǎo tàn,duō kǒng liáng chán tīng dé。
便趁一丝香雾,到高楼西北。biàn chèn yī sī xiāng wù,dào gāo lóu xī běi。
冰透相思,余寒尚在衫色。bīng tòu xiāng sī,yú hán shàng zài shān sè。

南歌子

易顺鼎

草长飞莺乱,波平睡鸭知。cǎo zhǎng fēi yīng luàn,bō píng shuì yā zhī。
孤村春水夕阳时。gū cūn chūn shuǐ xī yáng shí。
流出桃花一片自然诗。liú chū táo huā yī piàn zì rán shī。

春晓曲

易顺鼎

银鹦一唤花天白。yín yīng yī huàn huā tiān bái。
犹误西楼澹月。yóu wù xī lóu dàn yuè。
小欢断梦付春云,更比玉钗无处觅。xiǎo huān duàn mèng fù chūn yún,gèng bǐ yù chāi wú chù mì。

江城梅花引·和次香韵

易顺鼎

古帘鹃语吊残菲。gǔ lián juān yǔ diào cán fēi。
销愁蕤。xiāo chóu ruí。
暗中飞。àn zhōng fēi。
春与词人,小影是游丝。chūn yǔ cí rén,xiǎo yǐng shì yóu sī。
花气敝蟾偏做暝,心上月,向天边,分半规。huā qì bì chán piān zuò míng,xīn shàng yuè,xiàng tiān biān,fēn bàn guī。
东风打门还觅谁。dōng fēng dǎ mén hái mì shuí。
满空屏,红折枝。mǎn kōng píng,hóng zhé zhī。
名闻梦禁,无端惹鹦鹉沉思。míng wén mèng jìn,wú duān rě yīng wǔ chén sī。
卖杏江南,似过一声微。mài xìng jiāng nán,shì guò yī shēng wēi。
今夜阑干秋样冷,吹几片,绿云来,缝笛衣。jīn yè lán gàn qiū yàng lěng,chuī jǐ piàn,lǜ yún lái,fèng dí yī。

齐天乐·素心兰,和敦甫韵

易顺鼎

湘天万古飞明月,珠光照来波路。xiāng tiān wàn gǔ fēi míng yuè,zhū guāng zhào lái bō lù。
影外论交,香中写意,曾共灵均心许。yǐng wài lùn jiāo,xiāng zhōng xiě yì,céng gòng líng jūn xīn xǔ。
藏愁不住。cáng chóu bù zhù。
已销尽幽春,一痕犹露。yǐ xiāo jǐn yōu chūn,yī hén yóu lù。
却笑人间,千红冷暖甚情趣。què xiào rén jiān,qiān hóng lěng nuǎn shén qíng qù。
乾坤几分清气,算无芳占得,全染襟素。qián kūn jǐ fēn qīng qì,suàn wú fāng zhàn dé,quán rǎn jīn sù。
恩怨都平,悲欢总澹,花国自成朝暮。ēn yuàn dōu píng,bēi huān zǒng dàn,huā guó zì chéng cháo mù。
仙禅合处。xiān chán hé chù。
是空色同修,玉昙琼树。shì kōng sè tóng xiū,yù tán qióng shù。
夜蹋鱼云,来听瑶瑟语。yè tà yú yún,lái tīng yáo sè yǔ。

忆旧游·社题春雨二首

易顺鼎

但三分困柳,一味催花,尽日冥迷。dàn sān fēn kùn liǔ,yī wèi cuī huā,jǐn rì míng mí。
吹罢阑干絮,任和烟染出,未是晴丝。chuī bà lán gàn xù,rèn hé yān rǎn chū,wèi shì qíng sī。
西泠绿杨天窄,呼泊画船时。xī líng lǜ yáng tiān zhǎi,hū pō huà chuán shí。
想桃片流来,猩红透涨,鸭碧平堤。xiǎng táo piàn liú lái,xīng hóng tòu zhǎng,yā bì píng dī。
霏微。fēi wēi。
带愁远,记问酒前村,湿了青旗。dài chóu yuǎn,jì wèn jiǔ qián cūn,shī le qīng qí。
却掩楼窗卧,自梨云去后,诗梦难飞。què yǎn lóu chuāng wò,zì lí yún qù hòu,shī mèng nán fēi。
无人紫苔庭院,屐响不知谁。wú rén zǐ tái tíng yuàn,jī xiǎng bù zhī shuí。
写分外沉沉,重帘不卷双燕归。xiě fēn wài chén chén,zhòng lián bù juǎn shuāng yàn guī。

忆旧游·社题春雨二首

易顺鼎

正深霏损柳,腻涨添桃,湿尽秋千。zhèng shēn fēi sǔn liǔ,nì zhǎng tiān táo,shī jǐn qiū qiān。
织出帘丝路,便愁宽尽贮,梦窄难穿。zhī chū lián sī lù,biàn chóu kuān jǐn zhù,mèng zhǎi nán chuān。
江南旧家门巷,闻道有啼鹃。jiāng nán jiù jiā mén xiàng,wén dào yǒu tí juān。
猛记起清愁,过骢燕陌,回雁吴船。měng jì qǐ qīng chóu,guò cōng yàn mò,huí yàn wú chuán。
华年。huá nián。
暗中度,想珠箔飘灯,罗帐飘烟。àn zhōng dù,xiǎng zhū bó piāo dēng,luó zhàng piāo yān。
一样瞢腾去,料妆楼玉困,也只思眠。yī yàng méng téng qù,liào zhuāng lóu yù kùn,yě zhǐ sī mián。
飞台没人来倚,犹问卖花钱。fēi tái méi rén lái yǐ,yóu wèn mài huā qián。
奈春影都无,万红身世离恨天。nài chūn yǐng dōu wú,wàn hóng shēn shì lí hèn tiān。

忆旧游·社题春雨二首

易顺鼎

记旗亭唤酒,江国吹箫,画舸春涯。jì qí tíng huàn jiǔ,jiāng guó chuī xiāo,huà gě chūn yá。
生怕新烟上,被绿杨勾引,半角楼遮。shēng pà xīn yān shàng,bèi lǜ yáng gōu yǐn,bàn jiǎo lóu zhē。
南朝四百余寺,无处不飞花。nán cháo sì bǎi yú sì,wú chù bù fēi huā。
更信马嘶香,和莺证梦,黄四娘家。gèng xìn mǎ sī xiāng,hé yīng zhèng mèng,huáng sì niáng jiā。
偏差。piān chà。
恨天债,为万里游仙,诗鬓将华。hèn tiān zhài,wèi wàn lǐ yóu xiān,shī bìn jiāng huá。
一样闲门巷,少红肩卖杏,素手分茶。yī yàng xián mén xiàng,shǎo hóng jiān mài xìng,sù shǒu fēn chá。
茜裙远远飘蝶,错认旧宫斜。qiàn qún yuǎn yuǎn piāo dié,cuò rèn jiù gōng xié。
待说与东风,今年燕子迟到些。dài shuō yǔ dōng fēng,jīn nián yàn zi chí dào xiē。

忆旧游·社题春雨二首

易顺鼎

怎蘼芜似水,浸透春愁,软绿无涯。zěn mí wú shì shuǐ,jìn tòu chūn chóu,ruǎn lǜ wú yá。
莫倚飞台望,但游丝扬暖,莺界全遮。mò yǐ fēi tái wàng,dàn yóu sī yáng nuǎn,yīng jiè quán zhē。
东风万里诗梦,沿路访梨花。dōng fēng wàn lǐ shī mèng,yán lù fǎng lí huā。
怕燕子重来,名闻影隔,不认卢家。pà yàn zi zhòng lái,míng wén yǐng gé,bù rèn lú jiā。
还差。hái chà。
悼芳稿,付小院鹃红,私哭年华。dào fāng gǎo,fù xiǎo yuàn juān hóng,sī kū nián huá。
禅榻分新火,道情天醒后,味只思茶。chán tà fēn xīn huǒ,dào qíng tiān xǐng hòu,wèi zhǐ sī chá。
百蛮纵有微雨,休问酒旗斜。bǎi mán zòng yǒu wēi yǔ,xiū wèn jiǔ qí xié。
拚闷掩鸳楼,江南更比春远些。pàn mèn yǎn yuān lóu,jiāng nán gèng bǐ chūn yuǎn xiē。