古诗词

琴志楼诗

易顺鼎

峨峨山高,洋洋水深。é é shān gāo,yáng yáng shuǐ shēn。
杂花照涧,幽柯蔽林。zá huā zhào jiàn,yōu kē bì lín。
目送万化,手劳孤斟。mù sòng wàn huà,shǒu láo gū zhēn。
危亭若笠,中有一琴。wēi tíng ruò lì,zhōng yǒu yī qín。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

满庭芳

易顺鼎

港窄瞒鸥,堤宽信马,湘湾暝渡曾呼。gǎng zhǎi mán ōu,dī kuān xìn mǎ,xiāng wān míng dù céng hū。
渔榔四起,潮尾送凉初。yú láng sì qǐ,cháo wěi sòng liáng chū。
听惯篷窗夜雨,灯边影、也恋江湖。tīng guàn péng chuāng yè yǔ,dēng biān yǐng yě liàn jiāng hú。
难忘是,系情烟柳,唤梦风蒲。nán wàng shì,xì qíng yān liǔ,huàn mèng fēng pú。
年芳飘泊尽,清愁泛剡,嫩约寻吴。nián fāng piāo pō jǐn,qīng chóu fàn shàn,nèn yuē xún wú。
向蘋洲,吹笛旧泪都枯。xiàng píng zhōu,chuī dí jiù lèi dōu kū。
怕负春来桃叶,相思处、不为莼鲈。pà fù chūn lái táo yè,xiāng sī chù bù wèi chún lú。
还须待,移船海上,天地一琴孤。hái xū dài,yí chuán hǎi shàng,tiān dì yī qín gū。

莺啼序·檃栝兰亭序

易顺鼎

永和九年癸丑,正暮春天气。yǒng hé jiǔ nián guǐ chǒu,zhèng mù chūn tiān qì。
修禊事、因集兰亭,群贤少长咸至。xiū xì shì yīn jí lán tíng,qún xián shǎo zhǎng xián zhì。
有修竹、崇山曲水,流觞列坐清湍次。yǒu xiū zhú chóng shān qū shuǐ,liú shāng liè zuò qīng tuān cì。
又何须弦管,始堪叙幽思。yòu hé xū xián guǎn,shǐ kān xù yōu sī。
宇宙甚宽,骋怀游目,信赏心乐事。yǔ zhòu shén kuān,chěng huái yóu mù,xìn shǎng xīn lè shì。
念吾辈、随分周旋,相与俯仰一世。niàn wú bèi suí fēn zhōu xuán,xiāng yǔ fǔ yǎng yī shì。
或晤言、室庐之内,或放浪、形骸之外。huò wù yán shì lú zhī nèi,huò fàng làng xíng hái zhī wài。
要其间、静躁殊途,悲欢同致。yào qí jiān jìng zào shū tú,bēi huān tóng zhì。
当其自得,内顾欣然,不知老将至。dāng qí zì dé,nèi gù xīn rán,bù zhī lǎo jiāng zhì。
迨他日、所之既倦,情随事改。dài tā rì suǒ zhī jì juàn,qíng suí shì gǎi。
一转瞬间,迹皆陈矣。yī zhuǎn shùn jiān,jì jiē chén yǐ。
荣枯通塞,终归于尽,时移境变犹嗟悼,况千秋万岁都无几。róng kū tōng sāi,zhōng guī yú jǐn,shí yí jìng biàn yóu jiē dào,kuàng qiān qiū wàn suì dōu wú jǐ。
死生事大,昔人兴感之由,只今若合符契。sǐ shēng shì dà,xī rén xīng gǎn zhī yóu,zhǐ jīn ruò hé fú qì。
临文嘅往,难喻诸怀,每不能自已。lín wén kǎi wǎng,nán yù zhū huái,měi bù néng zì yǐ。
固亦知彭殇悉妄,修短难言,以后视今,由视昔尔。gù yì zhī péng shāng xī wàng,xiū duǎn nán yán,yǐ hòu shì jīn,yóu shì xī ěr。
委心随化,斯诚妙旨。wěi xīn suí huà,sī chéng miào zhǐ。
同时所述皆足录,料尊前、怀抱初无异。tóng shí suǒ shù jiē zú lù,liào zūn qián huái bào chū wú yì。
后人追溯芳踪,应览遗文,悠然感此。hòu rén zhuī sù fāng zōng,yīng lǎn yí wén,yōu rán gǎn cǐ。

哨遍·檃栝鲍明远芜城赋

易顺鼎

迤逦古原,北走雁门,南抵苍梧野。yí lǐ gǔ yuán,běi zǒu yàn mén,nán dǐ cāng wú yě。
有漕渠,更轴以昆冈。yǒu cáo qú,gèng zhóu yǐ kūn gāng。
对重江复关相亚。duì zhòng jiāng fù guān xiāng yà。
当盛时、曾闻沸天歌吹,钿车士女争游冶。dāng shèng shí céng wén fèi tiān gē chuī,diàn chē shì nǚ zhēng yóu yě。
看袤广三坟,格高五岳,崇干峻堞云遮。kàn mào guǎng sān fén,gé gāo wǔ yuè,chóng gàn jùn dié yún zhē。
算芜城自古帝王家。suàn wú chéng zì gǔ dì wáng jiā。
况盐井铜山竞豪奢。kuàng yán jǐng tóng shān jìng háo shē。
五百余年,固护几扃,精妍士马。wǔ bǎi yú nián,gù hù jǐ jiōng,jīng yán shì mǎ。
嗟。jiē。
剖豆分瓜。pōu dòu fēn guā。
离宫转瞬剩栖鸦。lí gōng zhuǎn shùn shèng qī yā。
山鬼啼秋雨,霜飙夜吼惊砂。shān guǐ tí qiū yǔ,shuāng biāo yè hǒu jīng shā。
镇伏虎餐肤,肌鹰厉吻,黄埃白草秋潇洒。zhèn fú hǔ cān fū,jī yīng lì wěn,huáng āi bái cǎo qiū xiāo sǎ。
问镜槛银扃,璇渊碧树,如今鲜有存者。wèn jìng kǎn yín jiōng,xuán yuān bì shù,rú jīn xiān yǒu cún zhě。
祇凝思寂听增悲咤。qí níng sī jì tīng zēng bēi zhà。
叹金屋名哇旧娇姹。tàn jīn wū míng wa jiù jiāo chà。
已春魂、飘尽烟麝。yǐ chūn hún piāo jǐn yān shè。
兰心玉貌豆舍,骨冷腥尘下。lán xīn yù mào dòu shě,gǔ lěng xīng chén xià。
抽琴命操,怨歌凄苦,为把沧桑细写。chōu qín mìng cāo,yuàn gē qī kǔ,wèi bǎ cāng sāng xì xiě。
甚千龄万代休言,又边风、城上寒也。shén qiān líng wàn dài xiū yán,yòu biān fēng chéng shàng hán yě。

无弦琴本名怨朱弦,王世贞自度曲。因用其体以檃栝归去来辞

易顺鼎

指斜川、归去来兮。zhǐ xié chuān guī qù lái xī。
形役徒劳,既往难追。xíng yì tú láo,jì wǎng nán zhuī。
短艇轻扬,迷途未远,飘风习习吹衣。duǎn tǐng qīng yáng,mí tú wèi yuǎn,piāo fēng xí xí chuī yī。
载瞻衡宇,晨星熹微,稚子欢迓柴扉。zài zhān héng yǔ,chén xīng xī wēi,zhì zi huān yà chái fēi。
纵荒他三径,菊意松情,犹自依依。zòng huāng tā sān jìng,jú yì sōng qíng,yóu zì yī yī。
时向东皋舒啸,却倚南窗寄傲,一醉休辞。shí xiàng dōng gāo shū xiào,què yǐ nán chuāng jì ào,yī zuì xiū cí。
况园小还堪日涉,真趣谁知。kuàng yuán xiǎo hái kān rì shè,zhēn qù shuí zhī。
问遑遑意欲何之。wèn huáng huáng yì yù hé zhī。
矫首遐观,鸟倦云迟。jiǎo shǒu xiá guān,niǎo juàn yún chí。
请息交游,莫忘情话,世应与我相遗。qǐng xī jiāo yóu,mò wàng qíng huà,shì yīng yǔ wǒ xiāng yí。
琴书足乐,富贵难期。qín shū zú lè,fù guì nán qī。
农父又告春归。nóng fù yòu gào chūn guī。
便或乘烟舸,或命巾车,访岫寻溪。biàn huò chéng yān gě,huò mìng jīn chē,fǎng xiù xún xī。
且喜物情皆畅,更感吾生易尽,倚杖吟诗。qiě xǐ wù qíng jiē chàng,gèng gǎn wú shēng yì jǐn,yǐ zhàng yín shī。
聊乘化、乐夫天命,余复奚疑。liáo chéng huà lè fū tiān mìng,yú fù xī yí。

玉烛新檃栝杜子美佳人诗

易顺鼎

佳人颜似玉。jiā rén yán shì yù。
问因甚幽居,乱云空谷。wèn yīn shén yōu jū,luàn yún kōng gǔ。
自言身本良家子,零落今依草木。zì yán shēn běn liáng jiā zi,líng luò jīn yī cǎo mù。
关中回首,已丧乱、难收骨肉。guān zhōng huí shǒu,yǐ sàng luàn nán shōu gǔ ròu。
休更论、贵极王侯,人间事如风烛。xiū gèng lùn guì jí wáng hóu,rén jiān shì rú fēng zhú。
更怜嫁得萧郎,又纨扇恩疏,彩鸾孤宿。gèng lián jià dé xiāo láng,yòu wán shàn ēn shū,cǎi luán gū sù。
婵娟夜哭。chán juān yè kū。
教侍婢、卖尽明珠一斛。jiào shì bì mài jǐn míng zhū yī hú。
牵萝补屋。qiān luó bǔ wū。
漫采柏、终朝盈掬。màn cǎi bǎi zhōng cháo yíng jū。
谁念取翠袖盈盈,天寒倚竹。shuí niàn qǔ cuì xiù yíng yíng,tiān hán yǐ zhú。

瑞鹤仙·杏花时节,人在江南,春雨乍晴,暮寒犹峭。制此词,向湖桥酒楼歌之

易顺鼎

卖花声过否。mài huā shēng guò fǒu。
掩屏山、峭寒初逗。yǎn píng shān qiào hán chū dòu。
笙囊嫩苔绣。shēng náng nèn tái xiù。
倩琼箫吹彻,小梅春透。qiàn qióng xiāo chuī chè,xiǎo méi chūn tòu。
旗亭坐彀。qí tíng zuò gòu。
更慵向江南问酒。gèng yōng xiàng jiāng nán wèn jiǔ。
又怎知、昨夜东风,有个倚楼人瘦。yòu zěn zhī zuó yè dōng fēng,yǒu gè yǐ lóu rén shòu。
前度调鹦院窄,斗鸭塘宽,几番携手。qián dù diào yīng yuàn zhǎi,dòu yā táng kuān,jǐ fān xié shǒu。
芳期漫数,相逢在、燕归后。fāng qī màn shù,xiāng féng zài yàn guī hòu。
判残红飘泪,暗黄侵鬓,愁似绿杨依旧。pàn cán hóng piāo lèi,àn huáng qīn bìn,chóu shì lǜ yáng yī jiù。
约甚时同剪春镫,雨窗荐韭。yuē shén shí tóng jiǎn chūn dèng,yǔ chuāng jiàn jiǔ。

醉太平

易顺鼎

眉烟一棱。méi yān yī léng。
脸霞一层。liǎn xiá yī céng。
花边梦不分明。huā biān mèng bù fēn míng。
倩莺啼唤醒。qiàn yīng tí huàn xǐng。
新恩旧恩。xīn ēn jiù ēn。
深盟浅盟。shēn méng qiǎn méng。
因循过了青春。yīn xún guò le qīng chūn。
问而今怎生。wèn ér jīn zěn shēng。

踏莎行

易顺鼎

浅碧窗疏,深红路隐。qiǎn bì chuāng shū,shēn hóng lù yǐn。
传来燕子归期近。chuán lái yàn zi guī qī jìn。
和烟和雨画池台,笛声不唤垂杨醒。hé yān hé yǔ huà chí tái,dí shēng bù huàn chuí yáng xǐng。
卯酒初酣,午妆还靓。mǎo jiǔ chū hān,wǔ zhuāng hái jìng。
卖花人说春寒紧。mài huā rén shuō chūn hán jǐn。
梦无寻处只瞢腾,一鹃啼断楼阴暝。mèng wú xún chù zhǐ méng téng,yī juān tí duàn lóu yīn míng。

百字令题长沙曾贞女事,步芷澄原均

易顺鼎

梧宫冷月,把秋心锁住,几重帘幕。wú gōng lěng yuè,bǎ qiū xīn suǒ zhù,jǐ zhòng lián mù。
写韵生涯残本在,肯负文箫旧约。xiě yùn shēng yá cán běn zài,kěn fù wén xiāo jiù yuē。
倚竹天寒,牵萝地悄,翠袖盈盈薄。yǐ zhú tiān hán,qiān luó dì qiāo,cuì xiù yíng yíng báo。
蓝桥断了,琼浆那日曾酌。lán qiáo duàn le,qióng jiāng nà rì céng zhuó。
谁怜一曲横塘,风波来往,不信菱枝弱。shuí lián yī qū héng táng,fēng bō lái wǎng,bù xìn líng zhī ruò。
唤起湘娥深夜语,仿佛云和响作。huàn qǐ xiāng é shēn yè yǔ,fǎng fú yún hé xiǎng zuò。
镜仄鸾愁,弦幺鹄怨,别梦迷苍壑。jìng zè luán chóu,xián yāo gǔ yuàn,bié mèng mí cāng hè。
谱成彤史,璇闺芬烈如昨。pǔ chéng tóng shǐ,xuán guī fēn liè rú zuó。

满江红·题秦淮画舫录

易顺鼎

丁字帘前,重指点、六朝镫火。dīng zì lián qián,zhòng zhǐ diǎn liù cháo dèng huǒ。
凭唤起、旧家莺燕,红酣翠妥。píng huàn qǐ jiù jiā yīng yàn,hóng hān cuì tuǒ。
梦雨秋迷桃叶渡,情波夜定莲花座。mèng yǔ qiū mí táo yè dù,qíng bō yè dìng lián huā zuò。
便修成、仙佛也生愁,双眉锁。biàn xiū chéng xiān fú yě shēng chóu,shuāng méi suǒ。
扶不住,云鬘亸。fú bù zhù,yún mán duǒ。
逃不过,霜豪涴。táo bù guò,shuāng háo wò。
怕神丝被冷,茜盟都左。pà shén sī bèi lěng,qiàn méng dōu zuǒ。
写到脂痕湘管在,证完口业泥犁可。xiě dào zhī hén xiāng guǎn zài,zhèng wán kǒu yè ní lí kě。
约英雄、儿女共逃禅,蒲团坐。yuē yīng xióng ér nǚ gòng táo chán,pú tuán zuò。

满江红·题秦淮画舫录

易顺鼎

尺八琼箫,算不与、莺花堕劫,尽分付、才人笔底,春魂飘瞥。chǐ bā qióng xiāo,suàn bù yǔ yīng huā duò jié,jǐn fēn fù cái rén bǐ dǐ,chūn hún piāo piē。
词客有灵应识我,书生薄命真同妾。cí kè yǒu líng yīng shí wǒ,shū shēng báo mìng zhēn tóng qiè。
把鬓丝、禅榻旧心情,和君说。bǎ bìn sī chán tà jiù xīn qíng,hé jūn shuō。
谢娘院,鸳尘歇。xiè niáng yuàn,yuān chén xiē。
秋娘渡,鸥波咽。qiū niáng dù,ōu bō yàn。
剩青溪隔雨,红桥支月。shèng qīng xī gé yǔ,hóng qiáo zhī yuè。
忏泪无功聊忏梦,伤春已误还伤别。chàn lèi wú gōng liáo chàn mèng,shāng chūn yǐ wù hái shāng bié。
记秦淮、水榭上镫时,筝船发。jì qín huái shuǐ xiè shàng dèng shí,zhēng chuán fā。

采桑子

易顺鼎

缃桃花下留春住,春又忽忽。xiāng táo huā xià liú chūn zhù,chūn yòu hū hū。
嫩翠憨红。nèn cuì hān hóng。
消得帘钩昨夜风。xiāo dé lián gōu zuó yè fēng。
楼阴压梦无寻处,闲了游骢。lóu yīn yā mèng wú xún chù,xián le yóu cōng。
冷了吟。lěng le yín。
蜂。fēng。
险被春愁误煞侬。xiǎn bèi chūn chóu wù shā nóng。

菩萨鬘

易顺鼎

玉{竹/氐}响动文窗锁。yù zhú dī xiǎng dòng wén chuāng suǒ。
郎来故傍红鹦坐。láng lái gù bàng hóng yīng zuò。
贪看碧桃花。tān kàn bì táo huā。
险些忘却他。xiǎn xiē wàng què tā。
梦嫌帘路窄。mèng xián lián lù zhǎi。
春影层层隔。chūn yǐng céng céng gé。
侬自要销魂。nóng zì yào xiāo hún。
嫩寒深闭门。nèn hán shēn bì mén。

卖花声

易顺鼎

深锁一重门。shēn suǒ yī zhòng mén。
翠被慵熏。cuì bèi yōng xūn。
病来和梦说温存。bìng lái hé mèng shuō wēn cún。
不识红鹃窗外语,忘了残春。bù shí hóng juān chuāng wài yǔ,wàng le cán chūn。
唤起倚阑人。huàn qǐ yǐ lán rén。
尖裹罗巾。jiān guǒ luó jīn。
东风小别替伤神。dōng fēng xiǎo bié tì shāng shén。
悄地缃桃花下站,独自黄昏。qiāo dì xiāng táo huā xià zhàn,dú zì huáng hūn。

大酺

易顺鼎

怪惜春词,悲秋赋,毫端写得无据。guài xī chūn cí,bēi qiū fù,háo duān xiě dé wú jù。
君归仍是客,尽瘦鹃啼遍,故山何许。jūn guī réng shì kè,jǐn shòu juān tí biàn,gù shān hé xǔ。
惨绿华年,悼红芳泪,谁念京尘行旅。cǎn lǜ huá nián,dào hóng fāng lèi,shuí niàn jīng chén xíng lǚ。
俊游侬亦倦,把悟后风光,玉箫吹去。jùn yóu nóng yì juàn,bǎ wù hòu fēng guāng,yù xiāo chuī qù。
但记取今宵,幽坊月暗,剪镫人语。dàn jì qǔ jīn xiāo,yōu fāng yuè àn,jiǎn dèng rén yǔ。
香骢门外驻。xiāng cōng mén wài zhù。
惊飘泊、一例花辞树。jīng piāo pō yī lì huā cí shù。
漫回首、凤城楼阁,影事瞢腾,隔花便隔人天路。màn huí shǒu fèng chéng lóu gé,yǐng shì méng téng,gé huā biàn gé rén tiān lù。
恨旗亭那角,偏遮断、梦来寻处。hèn qí tíng nà jiǎo,piān zhē duàn mèng lái xún chù。
还剩维摩旧侣。hái shèng wéi mó jiù lǚ。
病榻茶烟,定了禅心泥絮。bìng tà chá yān,dìng le chán xīn ní xù。
者回又伤迟暮。zhě huí yòu shāng chí mù。