古诗词

琴志楼诗

易顺鼎

峨峨高山,洋洋流水。é é gāo shān,yáng yáng liú shuǐ。
壑想藏舟,岩思避雨。hè xiǎng cáng zhōu,yán sī bì yǔ。
太虚无垠,人浮其里。tài xū wú yín,rén fú qí lǐ。
欲登高丘,以望远海。yù dēng gāo qiū,yǐ wàng yuǎn hǎi。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

月华清

易顺鼎

满马吴霜,半床燕月,貂裘万里曾拥。mǎn mǎ wú shuāng,bàn chuáng yàn yuè,diāo qiú wàn lǐ céng yōng。
笛里关山,禁得几回迎送。dí lǐ guān shān,jìn dé jǐ huí yíng sòng。
甚飘零、负了莼汀,怕不免、冷鸥相讽。shén piāo líng fù le chún tīng,pà bù miǎn lěng ōu xiāng fěng。
谁共。shuí gòng。
正晓风江岸,绿杨无缝。zhèng xiǎo fēng jiāng àn,lǜ yáng wú fèng。
回首秦楼么凤。huí shǒu qín lóu me fèng。
漫桃叶辞津,梅花别陇。màn táo yè cí jīn,méi huā bié lǒng。
拟把孤愁,说与玉箫休弄。nǐ bǎ gū chóu,shuō yǔ yù xiāo xiū nòng。
只输他、候馆鸡声,又唤醒、十年秋梦。zhǐ shū tā hòu guǎn jī shēng,yòu huàn xǐng shí nián qiū mèng。
寒重。hán zhòng。
渐烟村一角,远钟催动。jiàn yān cūn yī jiǎo,yuǎn zhōng cuī dòng。

一萼红·红梅二首

易顺鼎

翠苔边。cuì tái biān。
甚冷红万点,先为破春悭。shén lěng hóng wàn diǎn,xiān wèi pò chūn qiān。
月地调脂,霞天拥髻,真妃昨试还丹。yuè dì diào zhī,xiá tiān yōng jì,zhēn fēi zuó shì hái dān。
似二月、江南问酒,指荒村、犹当杏花看。shì èr yuè jiāng nán wèn jiǔ,zhǐ huāng cūn yóu dāng xìng huā kàn。
最是销凝,啼妆印水,绝代婵娟。zuì shì xiāo níng,tí zhuāng yìn shuǐ,jué dài chán juān。
飞上寿阳宫额,又娇黄半褪,暗补香瘢。fēi shàng shòu yáng gōng é,yòu jiāo huáng bàn tuì,àn bǔ xiāng bān。
玉颊笼潮,冰须亸泪,醉时应倚吟肩。yù jiá lóng cháo,bīng xū duǒ lèi,zuì shí yīng yǐ yín jiān。
还怕误、阮郎归后,问移家、几日到孤山。hái pà wù ruǎn láng guī hòu,wèn yí jiā jǐ rì dào gū shān。
莫逐古溪桃雨,流向人间。mò zhú gǔ xī táo yǔ,liú xiàng rén jiān。

一萼红·红梅二首

易顺鼎

解明珰。jiě míng dāng。
正湘妃倚醉,换了绿罗裳。zhèng xiāng fēi yǐ zuì,huàn le lǜ luó shang。
绀唾弹冰,绛潮拥月,等闲偷泄春光。gàn tuò dàn bīng,jiàng cháo yōng yuè,děng xián tōu xiè chūn guāng。
有多少、姹红犹冷,借琼枝、擎出返魂香。yǒu duō shǎo chà hóng yóu lěng,jiè qióng zhī qíng chū fǎn hún xiāng。
天上梨花,江南桃叶,尽意端相。tiān shàng lí huā,jiāng nán táo yè,jǐn yì duān xiāng。
还似貂裘走马,向胭脂坡下,乍认凝妆。hái shì diāo qiú zǒu mǎ,xiàng yān zhī pō xià,zhà rèn níng zhuāng。
蜡泪秋残,鹃心春小,误他几度寻芳。là lèi qiū cán,juān xīn chūn xiǎo,wù tā jǐ dù xún fāng。
问谁倚、高楼玉笛,把碎霞、吹满水云乡。wèn shuí yǐ gāo lóu yù dí,bǎ suì xiá chuī mǎn shuǐ yún xiāng。
料得守砂句漏,鹤老丹荒。liào dé shǒu shā jù lòu,hè lǎo dān huāng。

惜红衣·黔山遇雪即景,有怀

易顺鼎

射虎功名,呼鹰意气,壮怀都左。shè hǔ gōng míng,hū yīng yì qì,zhuàng huái dōu zuǒ。
絮帽茸裘,吟魂乱山锁。xù mào rōng qiú,yín hún luàn shān suǒ。
芦沟立马,还记得、年时双鬓曾亸。lú gōu lì mǎ,hái jì dé nián shí shuāng bìn céng duǒ。
何处酒家,指篱根灯火。hé chù jiǔ jiā,zhǐ lí gēn dēng huǒ。
紫琴断韵,翠被凄香,销凝正无那。zǐ qín duàn yùn,cuì bèi qī xiāng,xiāo níng zhèng wú nà。
江梅几点残雪,带愁堕。jiāng méi jǐ diǎn cán xuě,dài chóu duò。
漫惹梨花梦影,化作晓云千朵。màn rě lí huā mèng yǐng,huà zuò xiǎo yún qiān duǒ。
料玉楼横笛,有个冻鬟招我。liào yù lóu héng dí,yǒu gè dòng huán zhāo wǒ。

内家妆忆梅

易顺鼎

倩魂低颤水,阑干影、惊被冻云封。qiàn hún dī chàn shuǐ,lán gàn yǐng jīng bèi dòng yún fēng。
正湘妃蛟脊,偷描淡妩,海仙凤尾,遣探芳丛。zhèng xiāng fēi jiāo jí,tōu miáo dàn wǔ,hǎi xiān fèng wěi,qiǎn tàn fāng cóng。
悄吟处,敲诗红烛冷,酹酒碧尊空。qiāo yín chù,qiāo shī hóng zhú lěng,lèi jiǔ bì zūn kōng。
竹里春愁,暗蟾悽惋,苔边秋梦,病鹤惺忪。zhú lǐ chūn chóu,àn chán qī wǎn,tái biān qiū mèng,bìng hè xīng sōng。
湖桥分锦路,销凝久,画角吹怨东风。hú qiáo fēn jǐn lù,xiāo níng jiǔ,huà jiǎo chuī yuàn dōng fēng。
曾伴斜楼倚笛,窄径扶筇。céng bàn xié lóu yǐ dí,zhǎi jìng fú qióng。
又日暮天寒,窗前翠袖,曲终人远,江上青峰。yòu rì mù tiān hán,chuāng qián cuì xiù,qū zhōng rén yuǎn,jiāng shàng qīng fēng。
纵有何郎词笔,别后都慵。zòng yǒu hé láng cí bǐ,bié hòu dōu yōng。

江城梅花引·用陈西麓原韵

易顺鼎

筝篷殢雨夜萧萧。zhēng péng tì yǔ yè xiāo xiāo。
带归潮。dài guī cháo。
送兰桡。sòng lán ráo。
一角红楼,吹断紫云箫。yī jiǎo hóng lóu,chuī duàn zǐ yún xiāo。
绣被焚香心事懒,愁不语,剪春灯,梦影飘。xiù bèi fén xiāng xīn shì lǎn,chóu bù yǔ,jiǎn chūn dēng,mèng yǐng piāo。
知侬魂从何处销。zhī nóng hún cóng hé chù xiāo。
吟鸾天际招。yín luán tiān jì zhāo。
恨也恨也眉间恨,付与谁描。hèn yě hèn yě méi jiān hèn,fù yǔ shuí miáo。
长使相思,短是可怜宵。zhǎng shǐ xiāng sī,duǎn shì kě lián xiāo。
自别江南才几日,春又到,水边亭,花外桥。zì bié jiāng nán cái jǐ rì,chūn yòu dào,shuǐ biān tíng,huā wài qiáo。

卖花声

易顺鼎

竹外一枝斜。zhú wài yī zhī xié。
凉透纹纱。liáng tòu wén shā。
晓风吹梦堕天涯。xiǎo fēng chuī mèng duò tiān yá。
输与胎仙眠未醒,抱月偎霞。shū yǔ tāi xiān mián wèi xǐng,bào yuè wēi xiá。
芳讯到林家。fāng xùn dào lín jiā。
幽思偏赊。yōu sī piān shē。
南楼倚笛鬓先华。nán lóu yǐ dí bìn xiān huá。
解道暗香疏影句,不负梅花。jiě dào àn xiāng shū yǐng jù,bù fù méi huā。

双头莲除夕靖州作

易顺鼎

马足鸡声,便忘却人间,匆匆甲子。mǎ zú jī shēng,biàn wàng què rén jiān,cōng cōng jiǎ zi。
灯亭爆市。dēng tíng bào shì。
向暗里唤醒,倦游心事。xiàng àn lǐ huàn xǐng,juàn yóu xīn shì。
闲对绿酒红炉,正霜寒如水。xián duì lǜ jiǔ hóng lú,zhèng shuāng hán rú shuǐ。
还料是。hái liào shì。
梦醒江南,梅花夜深无睡。mèng xǐng jiāng nán,méi huā yè shēn wú shuì。
算只骚客多情,向尊前犹恋,冷吟滋味。suàn zhǐ sāo kè duō qíng,xiàng zūn qián yóu liàn,lěng yín zī wèi。
花明柳脆。huā míng liǔ cuì。
怕从此不肯,伴侬憔悴。pà cóng cǐ bù kěn,bàn nóng qiáo cuì。
漫把一箭年芳,付天涯孤骑。màn bǎ yī jiàn nián fāng,fù tiān yá gū qí。
凭检理。píng jiǎn lǐ。
半箧红词,春愁又起。bàn qiè hóng cí,chūn chóu yòu qǐ。

相见欢

易顺鼎

水亭残雪连空。shuǐ tíng cán xuě lián kōng。
月如弓。yuè rú gōng。
添个骑驴人在冻云中。tiān gè qí lǘ rén zài dòng yún zhōng。
吹玉笛。chuī yù dí。
落瑶砌。luò yáo qì。
又匆匆。yòu cōng cōng。
只有梅花全不忆东风。zhǐ yǒu méi huā quán bù yì dōng fēng。

忆旧游·山中访梅,悄然动美人迟暮之感

易顺鼎

甚霜低碍树,月暗围潮,催出黄昏。shén shuāng dī ài shù,yuè àn wéi cháo,cuī chū huáng hūn。
么凤都难觅,只年时病鹤,苦抱篱根。me fèng dōu nán mì,zhǐ nián shí bìng hè,kǔ bào lí gēn。
梨花片云摇绿,春到梦先温。lí huā piàn yún yáo lǜ,chūn dào mèng xiān wēn。
有端正窥窗,轻盈照水,数点愁痕。yǒu duān zhèng kuī chuāng,qīng yíng zhào shuǐ,shù diǎn chóu hén。
兰因。lán yīn。
共无据,倩玉笛凄凉,唤醒芳魂。gòng wú jù,qiàn yù dí qī liáng,huàn xǐng fāng hún。
立马销凝处,记苔边老屋,竹外孤村。lì mǎ xiāo níng chù,jì tái biān lǎo wū,zhú wài gū cūn。
东风又吹影事,愁老萼华身。dōng fēng yòu chuī yǐng shì,chóu lǎo è huá shēn。
漫赢得、相思空山,翠羽啼一春。màn yíng dé xiāng sī kōng shān,cuì yǔ tí yī chūn。

莺啼序·春雪

易顺鼎

蓬山片云缥缈,有璇台十二。péng shān piàn yún piāo miǎo,yǒu xuán tái shí èr。
是几度、谪堕尘边,玉京谁念仙子。shì jǐ dù zhé duò chén biān,yù jīng shuí niàn xiān zi。
问如此匆匆,瞒却春归,何苦迎春至。wèn rú cǐ cōng cōng,mán què chūn guī,hé kǔ yíng chūn zhì。
怎知伊、不把情根,种来人世。zěn zhī yī bù bǎ qíng gēn,zhǒng lái rén shì。
缟袂吹笙,银屏解佩,错认华鬘坠。gǎo mèi chuī shēng,yín píng jiě pèi,cuò rèn huá mán zhuì。
料舞破骊宫,上界羽衣惊碎。liào wǔ pò lí gōng,shàng jiè yǔ yī jīng suì。
只难忘、瑶天净果,道色相、而今空矣。zhǐ nán wàng yáo tiān jìng guǒ,dào sè xiāng ér jīn kōng yǐ。
蓦催成,一霎昙花,三生流水。mò cuī chéng,yī shà tán huā,sān shēng liú shuǐ。
便教真个,粉琢琼雕,也有时憔悴。biàn jiào zhēn gè,fěn zuó qióng diāo,yě yǒu shí qiáo cuì。
漫回首、凤城夜市。màn huí shǒu fèng chéng yè shì。
镇常酒熟羔肥,销金帐里。zhèn cháng jiǔ shú gāo féi,xiāo jīn zhàng lǐ。
瞥然换了,冷吟间醉。piē rán huàn le,lěng yín jiān zuì。
断桥南岸凄凉月,向宵深梅花睡。duàn qiáo nán àn qī liáng yuè,xiàng xiāo shēn méi huā shuì。
干卿甚事,替他多少春魂,洗出翠天红地。gàn qīng shén shì,tì tā duō shǎo chūn hún,xǐ chū cuì tiān hóng dì。
天涯海角,惯受飘零,与侬无异。tiān yá hǎi jiǎo,guàn shòu piāo líng,yǔ nóng wú yì。
留得影事模糊,还为落英吹泪。liú dé yǐng shì mó hú,hái wèi luò yīng chuī lèi。
空山鹤梦醒来未。kōng shān hè mèng xǐng lái wèi。
休话尧时,万古荒寒意。xiū huà yáo shí,wàn gǔ huāng hán yì。
人间又写伤春字,最无端、酿作愁滋味。rén jiān yòu xiě shāng chūn zì,zuì wú duān niàng zuò chóu zī wèi。
剧怜门掩春深,高卧袁安,此时初起。jù lián mén yǎn chūn shēn,gāo wò yuán ān,cǐ shí chū qǐ。

三姝媚用王碧山原韵

易顺鼎

舞枫红半绽。wǔ fēng hóng bàn zhàn。
甚飘零和他,旧鸥新雁。shén piāo líng hé tā,jiù ōu xīn yàn。
短蜡低篷,又银筝脆语,写成依黯。duǎn là dī péng,yòu yín zhēng cuì yǔ,xiě chéng yī àn。
一段愁烟,镇迷却、白蘋芳苑。yī duàn chóu yān,zhèn mí què bái píng fāng yuàn。
试检青衫,洗向寒江,泪痕都减。shì jiǎn qīng shān,xǐ xiàng hán jiāng,lèi hén dōu jiǎn。
今夜沙平水浅。jīn yè shā píng shuǐ qiǎn。
恨数叠蛮山,便同天远。hèn shù dié mán shān,biàn tóng tiān yuǎn。
料得西楼照离悰,还有素蟾幽婉。liào dé xī lóu zhào lí cóng,hái yǒu sù chán yōu wǎn。
萍絮生涯,翻累到、高堂心眼。píng xù shēng yá,fān lèi dào gāo táng xīn yǎn。
只恐莼香秋浦,归来定晚。zhǐ kǒng chún xiāng qiū pǔ,guī lái dìng wǎn。

玉蝴蝶·蛮江听雨,拥被无眠,追溯欢尘,怅然赋此

易顺鼎

江上低篷,听雪青衫,断泪飘向芦窠。jiāng shàng dī péng,tīng xuě qīng shān,duàn lèi piāo xiàng lú kē。
抱瑟空弹,古怨诉与湘娥。bào sè kōng dàn,gǔ yuàn sù yǔ xiāng é。
怎禁他、夜来风雨,才信有客里关河。zěn jìn tā yè lái fēng yǔ,cái xìn yǒu kè lǐ guān hé。
拥云螺、五湖归雁,又带愁过。yōng yún luó wǔ hú guī yàn,yòu dài chóu guò。
消磨。xiāo mó。
旧欢影事,凉筝水阁。jiù huān yǐng shì,liáng zhēng shuǐ gé。
倚扇传歌。yǐ shàn chuán gē。
门掩黄昏,梨花庭院峭寒多。mén yǎn huáng hūn,lí huā tíng yuàn qiào hán duō。
酒边词剩吟秋士,灯底梦、曾伴春婆。jiǔ biān cí shèng yín qiū shì,dēng dǐ mèng céng bàn chūn pó。
恨如何。hèn rú hé。
相思淼淼,一箭横波。xiāng sī miǎo miǎo,yī jiàn héng bō。

烛影摇红·江上阻风作

易顺鼎

剪雨移灯,隔云呼笛船初泊。jiǎn yǔ yí dēng,gé yún hū dí chuán chū pō。
春寒迷路入芦窠,赚得秋声作。chūn hán mí lù rù lú kē,zhuàn dé qiū shēng zuò。
仿佛吴娘弦索。fǎng fú wú niáng xián suǒ。
酒醒时、残筝小阁。jiǔ xǐng shí cán zhēng xiǎo gé。
离烟怨水,写付琴心,教人瘦却。lí yān yuàn shuǐ,xiě fù qín xīn,jiào rén shòu què。
魂断随潮,江南无处寻花落。hún duàn suí cháo,jiāng nán wú chù xún huā luò。
凤楼今夜听东风,应是孤衾薄。fèng lóu jīn yè tīng dōng fēng,yīng shì gū qīn báo。
负了桃根嫩约。fù le táo gēn nèn yuē。
认归帆、几回定错。rèn guī fān jǐ huí dìng cuò。
旧欢梦里,新恨眉头,故人天角。jiù huān mèng lǐ,xīn hèn méi tóu,gù rén tiān jiǎo。

湘月遇周意皆于朗江舟次,谈春明旧游,感赋

易顺鼎

玉骢去后,怅缃桃万树,不系春影。yù cōng qù hòu,chàng xiāng táo wàn shù,bù xì chūn yǐng。
望断仙蓬,把别泪、分付紫箫吹尽。wàng duàn xiān péng,bǎ bié lèi fēn fù zǐ xiāo chuī jǐn。
倚扇评诗,认旗沽酒,往事休重省。yǐ shàn píng shī,rèn qí gū jiǔ,wǎng shì xiū zhòng shěng。
与君俱是,人天飘泊无准。yǔ jūn jù shì,rén tiān piāo pō wú zhǔn。
谁料听雨江湖,鸥边对话,只伤心还剩。shuí liào tīng yǔ jiāng hú,ōu biān duì huà,zhǐ shāng xīn hái shèng。
剪烛船窗,便尽有、数点啼红都冷。jiǎn zhú chuán chuāng,biàn jǐn yǒu shù diǎn tí hóng dōu lěng。
吴市吟秋,燕台赋晓,减了年前俊。wú shì yín qiū,yàn tái fù xiǎo,jiǎn le nián qián jùn。
相看一笑,恍然旧梦初醒。xiāng kàn yī xiào,huǎng rán jiù mèng chū xǐng。