古诗词

琴志楼诗

易顺鼎

高山峨峨,流水洋洋。gāo shān é é,liú shuǐ yáng yáng。
躬耕百年,奉我高堂。gōng gēng bǎi nián,fèng wǒ gāo táng。
左列图书,右侍姬姜。zuǒ liè tú shū,yòu shì jī jiāng。
寄形区中,若存若亡。jì xíng qū zhōng,ruò cún ruò wáng。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

柳梢青·送人归蜀

易顺鼎

匹马穿花。pǐ mǎ chuān huā。
十年作客,万里还家。shí nián zuò kè,wàn lǐ hái jiā。
蚕尾今云,峨眉古雪,去矣天涯。cán wěi jīn yún,é méi gǔ xuě,qù yǐ tiān yá。
霜衾午夜闻笳。shuāng qīn wǔ yè wén jiā。
应梦到关山月斜。yīng mèng dào guān shān yuè xié。
金粟楼头,玉松亭角,我在长沙。jīn sù lóu tóu,yù sōng tíng jiǎo,wǒ zài zhǎng shā。

减兰与石重夫师铸夜话

易顺鼎

吹箫吴市。chuī xiāo wú shì。
自古英雄皆若此。zì gǔ yīng xióng jiē ruò cǐ。
漫想逃禅。màn xiǎng táo chán。
尚有恩雠未了然。shàng yǒu ēn chóu wèi le rán。
大江南北。dà jiāng nán běi。
才子谁知曾杀贼。cái zi shuí zhī céng shā zéi。
剑气三分。jiàn qì sān fēn。
他日封侯让与君。tā rì fēng hóu ràng yǔ jūn。

南楼令

易顺鼎

秋到舵楼尖。qiū dào duò lóu jiān。
波平湿翠嵌。bō píng shī cuì qiàn。
有冷云黏住孤帆。yǒu lěng yún nián zhù gū fān。
几点潇湘篷背雨,和别泪,上青衫。jǐ diǎn xiāo xiāng péng bèi yǔ,hé bié lèi,shàng qīng shān。
剪烛共谁谭。jiǎn zhú gòng shuí tán。
霜催酒力酣。shuāng cuī jiǔ lì hān。
怎重衾添了还添。zěn zhòng qīn tiān le hái tiān。
今夜蘋花明月里,吹笛到,古江南。jīn yè píng huā míng yuè lǐ,chuī dí dào,gǔ jiāng nán。

风马儿

易顺鼎

红楼一角雨声声。hóng lóu yī jiǎo yǔ shēng shēng。
把酒也醒醒。bǎ jiǔ yě xǐng xǐng。
梦也醒醒。mèng yě xǐng xǐng。
罗帐有人扶病,太亭亭听听。luó zhàng yǒu rén fú bìng,tài tíng tíng tīng tīng。
江南远到正清清。jiāng nán yuǎn dào zhèng qīng qīng。
更山也程程。gèng shān yě chéng chéng。
水也程程。shuǐ yě chéng chéng。
无奈晓风吹可,又行行卿卿。wú nài xiǎo fēng chuī kě,yòu xíng xíng qīng qīng。

上江虹九日登定王台

易顺鼎

帝子台高,秋九月、重阳天气。dì zi tái gāo,qiū jiǔ yuè zhòng yáng tiān qì。
问几处晚晴篱落,菊花开未。wèn jǐ chù wǎn qíng lí luò,jú huā kāi wèi。
蓝涧吟诗词客老,白衣送酒先生醉。lán jiàn yín shī cí kè lǎo,bái yī sòng jiǔ xiān shēng zuì。
只古人旷达,与牢愁都成例。zhǐ gǔ rén kuàng dá,yǔ láo chóu dōu chéng lì。
白雁过霜痕,坠红叶、脱雨声至。bái yàn guò shuāng hén,zhuì hóng yè tuō yǔ shēng zhì。
听潇湘涛,瑟瑟悲秋之泪。tīng xiāo xiāng tāo,sè sè bēi qiū zhī lèi。
华岳持螯名士派,彭城戏马英雄意。huá yuè chí áo míng shì pài,péng chéng xì mǎ yīng xióng yì。
对西风一笑,把茱萸秋山翠。duì xī fēng yī xiào,bǎ zhū yú qiū shān cuì。

沁园春·癸酉秋闱落解

易顺鼎

才耶命耶,缘耶分耶,何劳问天。cái yé mìng yé,yuán yé fēn yé,hé láo wèn tiān。
只华年易过,匆匆十五,清班难厕,衮衮三千。zhǐ huá nián yì guò,cōng cōng shí wǔ,qīng bān nán cè,gǔn gǔn sān qiān。
下第文章,少年名字,犹累他人万口传。xià dì wén zhāng,shǎo nián míng zì,yóu lèi tā rén wàn kǒu chuán。
回头笑,把几场辛苦,当作游仙。huí tóu xiào,bǎ jǐ chǎng xīn kǔ,dāng zuò yóu xiān。
闲来负手江边。xián lái fù shǒu jiāng biān。
要看尽人家上水船。yào kàn jǐn rén jiā shàng shuǐ chuán。
尽吹吾帽落,孙山而外,让伊鞭著,祖逖之先。jǐn chuī wú mào luò,sūn shān ér wài,ràng yī biān zhù,zǔ tì zhī xiān。
惨绿衣裳,愁红镫火,横笛高楼一惘然。cǎn lǜ yī shang,chóu hóng dèng huǒ,héng dí gāo lóu yī wǎng rán。
归来也,向秋风老屋,重觅萝牵。guī lái yě,xiàng qiū fēng lǎo wū,zhòng mì luó qiān。

城头月·灵均祠

易顺鼎

荒祠落叶歌延伫。huāng cí luò yè gē yán zhù。
想见愁眉宇。xiǎng jiàn chóu méi yǔ。
上帝无言,美人何处。shàng dì wú yán,měi rén hé chù。
湘水流终古。xiāng shuǐ liú zhōng gǔ。
鬼镫数点摇秋雨。guǐ dèng shù diǎn yáo qiū yǔ。
薜荔寒如许。bì lì hán rú xǔ。
一卷离骚,夜深时读。yī juǎn lí sāo,yè shēn shí dú。
似共灵均语。shì gòng líng jūn yǔ。

四字令

易顺鼎

冰轮一弦。bīng lún yī xián。
冰徽七弦。bīng huī qī xián。
水仙花下来弹。shuǐ xiān huā xià lái dàn。
算知音最难。suàn zhī yīn zuì nán。
烟痕翠峦。yān hén cuì luán。
霜痕碧阑。shuāng hén bì lán。
秋晓风露高寒。qiū xiǎo fēng lù gāo hán。
与嫦娥共闲。yǔ cháng é gòng xián。

百字令麓峰秋眺

易顺鼎

夕阳在地,认衣痕人影,与山争绿。xī yáng zài dì,rèn yī hén rén yǐng,yǔ shān zhēng lǜ。
已是秋光将尽了,开遍岩天晚菊。yǐ shì qiū guāng jiāng jǐn le,kāi biàn yán tiān wǎn jú。
红叶中间,碧云下上,着个樵家屋。hóng yè zhōng jiān,bì yún xià shàng,zhe gè qiáo jiā wū。
输他儿女,能消这样清福。shū tā ér nǚ,néng xiāo zhè yàng qīng fú。
经过秋士祠荒,夏王碑坏,吊古愁千斛。jīng guò qiū shì cí huāng,xià wáng bēi huài,diào gǔ chóu qiān hú。
眼底千年成代谢,几辈牢骚如仆。yǎn dǐ qiān nián chéng dài xiè,jǐ bèi láo sāo rú pū。
读画烟明,游仙月冷,静抱泉声宿。dú huà yān míng,yóu xiān yuè lěng,jìng bào quán shēng sù。
此间招隐,愿歌桂树遗曲。cǐ jiān zhāo yǐn,yuàn gē guì shù yí qū。

百字令麓峰秋眺

易顺鼎

麓宫高处,指遥天一白,湘流浩浩。lù gōng gāo chù,zhǐ yáo tiān yī bái,xiāng liú hào hào。
砧杵长沙三万户,不似此间秋好。zhēn chǔ zhǎng shā sān wàn hù,bù shì cǐ jiān qiū hǎo。
如此江山,几何岁月,都向愁中老。rú cǐ jiāng shān,jǐ hé suì yuè,dōu xiàng chóu zhōng lǎo。
半空吹笛,僧楼云气围绕。bàn kōng chuī dí,sēng lóu yún qì wéi rào。
且将上界星辰,下方烟雨,收拾归怀抱。qiě jiāng shàng jiè xīng chén,xià fāng yān yǔ,shōu shí guī huái bào。
莫把登临无限感,换了尊前年少。mò bǎ dēng lín wú xiàn gǎn,huàn le zūn qián nián shǎo。
屈贾词章,朱张理学,大半知名早。qū jiǎ cí zhāng,zhū zhāng lǐ xué,dà bàn zhī míng zǎo。
问来袖手,暮霞几朵红悄。wèn lái xiù shǒu,mù xiá jǐ duǒ hóng qiāo。

清平乐

易顺鼎

倦修箫谱。juàn xiū xiāo pǔ。
那得闲情绪。nà dé xián qíng xù。
数点冷萤青绿处。shù diǎn lěng yíng qīng lǜ chù。
摇得秋魂如雨。yáo dé qiū hún rú yǔ。
衾窝着手成冰。qīn wō zhe shǒu chéng bīng。
压梦更阑不成。yā mèng gèng lán bù chéng。
才要思量便黑,小红楼上疏镫。cái yào sī liàng biàn hēi,xiǎo hóng lóu shàng shū dèng。

疏影·梅影,用红豆树馆韵

易顺鼎

胎禽倦舞。tāi qín juàn wǔ。
正几枝照水,寒意如许。zhèng jǐ zhī zhào shuǐ,hán yì rú xǔ。
篱院黄昏,不是亏他,香来没个寻处。lí yuàn huáng hūn,bù shì kuī tā,xiāng lái méi gè xún chù。
情仙萼绿妆成夜,漫比到、世间眉妩。qíng xiān è lǜ zhuāng chéng yè,màn bǐ dào shì jiān méi wǔ。
只教伊、郑重华年,休让玉箫吹去。zhǐ jiào yī zhèng zhòng huá nián,xiū ràng yù xiāo chuī qù。
到此全空色相,怕无多影事,也被春误。dào cǐ quán kōng sè xiāng,pà wú duō yǐng shì,yě bèi chūn wù。
和病和愁,成梦成烟,毕竟有何情趣。hé bìng hé chóu,chéng mèng chéng yān,bì jìng yǒu hé qíng qù。
缟衣人远扉空闭,剩茜雪、一痕飘暮。gǎo yī rén yuǎn fēi kōng bì,shèng qiàn xuě yī hén piāo mù。
看万山、寒月如潮,中有香魂欲语。kàn wàn shān hán yuè rú cháo,zhōng yǒu xiāng hún yù yǔ。

菩萨鬘

易顺鼎

落红满地香成阵。luò hóng mǎn dì xiāng chéng zhèn。
东风吹得花心困。dōng fēng chuī dé huā xīn kùn。
愁杀惜芳人。chóu shā xī fāng rén。
斜阳深掩门。xié yáng shēn yǎn mén。
人与春同命。rén yǔ chūn tóng mìng。
春去春人病。chūn qù chūn rén bìng。
无奈更销魂。wú nài gèng xiāo hún。
泪痕兼雨痕。lèi hén jiān yǔ hén。

买陂塘自题天伦乐事图

易顺鼎

莽乾坤有情人少,天心特使相聚。mǎng qián kūn yǒu qíng rén shǎo,tiān xīn tè shǐ xiāng jù。
守此一腔真血性,万劫了无忧惧。shǒu cǐ yī qiāng zhēn xuè xìng,wàn jié le wú yōu jù。
谋嫁娶。móu jià qǔ。
便游遍名山,也要携儿女。biàn yóu biàn míng shān,yě yào xié ér nǚ。
墨花浓处。mò huā nóng chù。
到地老天荒,一家骨肉,还在画中住。dào dì lǎo tiān huāng,yī jiā gǔ ròu,hái zài huà zhōng zhù。
高堂上,二老发何曾素。gāo táng shàng,èr lǎo fā hé céng sù。
年年青鬓如故。nián nián qīng bìn rú gù。
兰心玉色为兄弟,更指谢家之树。lán xīn yù sè wèi xiōng dì,gèng zhǐ xiè jiā zhī shù。
东风驻。dōng fēng zhù。
只几本桃花,他日须添补。zhǐ jǐ běn táo huā,tā rì xū tiān bǔ。
画师亏汝。huà shī kuī rǔ。
送上界凤鸾,下方鸡犬,飞入白云去。sòng shàng jiè fèng luán,xià fāng jī quǎn,fēi rù bái yún qù。

金缕曲·题桃花扇乐府

易顺鼎

亡国谈风雅。wáng guó tán fēng yǎ。
莽乾坤、风云破碎,飞龙战野。mǎng qián kūn fēng yún pò suì,fēi lóng zhàn yě。
天子无愁行乐耳,如此江山都舍。tiān zi wú chóu xíng lè ěr,rú cǐ jiāng shān dōu shě。
谁救尔儿孤妇寡。shuí jiù ěr ér gū fù guǎ。
莺燕飘零烟月死,剩孤臣、骨冷梅花下。yīng yàn piāo líng yān yuè sǐ,shèng gū chén gǔ lěng méi huā xià。
谱一曲,泪如泻。pǔ yī qū,lèi rú xiè。
小朝廷事堪悲咤。xiǎo cháo tíng shì kān bēi zhà。
算平分一行歌舞,两行戎马。suàn píng fēn yī xíng gē wǔ,liǎng xíng róng mǎ。
生死江南同醉梦,苦被桃花误也。shēng sǐ jiāng nán tóng zuì mèng,kǔ bèi táo huā wù yě。
红泪向扇头偷洒。hóng lèi xiàng shàn tóu tōu sǎ。
中有美人才子恨,付乌丝、并作沧桑写。zhōng yǒu měi rén cái zi hèn,fù wū sī bìng zuò cāng sāng xiě。
侬是唤,奈何者。nóng shì huàn,nài hé zhě。