古诗词

题姚惜抱文稿应马通伯之属

赵熙

马君官学部,日夕守一砚。mǎ jūn guān xué bù,rì xī shǒu yī yàn。
手持姚氏书,徵诗命余撰。shǒu chí yáo shì shū,zhēng shī mìng yú zhuàn。
展之属稿物,初不以书炫。zhǎn zhī shǔ gǎo wù,chū bù yǐ shū xuàn。
而于书故深,意外善使转。ér yú shū gù shēn,yì wài shàn shǐ zhuǎn。
譬如挽强弓,力薄则手颤。pì rú wǎn qiáng gōng,lì báo zé shǒu chàn。
及造虚和候,妙处在一箭。jí zào xū hé hòu,miào chù zài yī jiàn。
故其淡泊怀,著墨不求绚。gù qí dàn pō huái,zhù mò bù qiú xuàn。
徐徐引笔行,纸墨似相恋。xú xú yǐn bǐ xíng,zhǐ mò shì xiāng liàn。
于书固云耳,词出意尤练。yú shū gù yún ěr,cí chū yì yóu liàn。
句中无馀字,言外有馀茜。jù zhōng wú yú zì,yán wài yǒu yú qiàn。
中原蕴刚德,气自泠然善。zhōng yuán yùn gāng dé,qì zì líng rán shàn。
想见大自在,老怀粹于面。xiǎng jiàn dà zì zài,lǎo huái cuì yú miàn。
若夫文术大,国朝实三变。ruò fū wén shù dà,guó cháo shí sān biàn。
方公如老农,禾贵薪斯贱。fāng gōng rú lǎo nóng,hé guì xīn sī jiàn。
姚公农学精,嘉植遍芳甸。yáo gōng nóng xué jīng,jiā zhí biàn fāng diān。
有场更有圃,古今一类纂。yǒu chǎng gèng yǒu pǔ,gǔ jīn yī lèi zuǎn。
指挥扬马处,大冶众材炼。zhǐ huī yáng mǎ chù,dà yě zhòng cái liàn。
曾公辟农国,植民以农战。céng gōng pì nóng guó,zhí mín yǐ nóng zhàn。
非常可骇议,作作出篇卷。fēi cháng kě hài yì,zuò zuò chū piān juǎn。
张吴虽独造,固是姚曾袒。zhāng wú suī dú zào,gù shì yáo céng tǎn。
言貌各自妍,一家为此眷。yán mào gè zì yán,yī jiā wèi cǐ juàn。
有触发所得,蛟龙挟雷电。yǒu chù fā suǒ dé,jiāo lóng xié léi diàn。
要其用心始,矜慎只一线。yào qí yòng xīn shǐ,jīn shèn zhǐ yī xiàn。
论定不觉奇,已往人多眩。lùn dìng bù jué qí,yǐ wǎng rén duō xuàn。
不观子姚子,特著刘吴传。bù guān zi yáo zi,tè zhù liú wú chuán。
平生所师友,万言岂能遍。píng shēng suǒ shī yǒu,wàn yán qǐ néng biàn。
萧然其神凝,语尽无可衍。xiāo rán qí shén níng,yǔ jǐn wú kě yǎn。
含芳如有待,义乃富骚选。hán fāng rú yǒu dài,yì nǎi fù sāo xuǎn。
果拾骚选馀,一读意先倦。guǒ shí sāo xuǎn yú,yī dú yì xiān juàn。
方知中行者,用狂而守狷。fāng zhī zhōng xíng zhě,yòng kuáng ér shǒu juàn。
明明水中月,隔水多不见。míng míng shuǐ zhōng yuè,gé shuǐ duō bù jiàn。
月固不在水,水又为风扇。yuè gù bù zài shuǐ,shuǐ yòu wèi fēng shàn。
以故观古人,高材目亦眴。yǐ gù guān gǔ rén,gāo cái mù yì xuàn。
如此稿数本,宁非玉数片。rú cǐ gǎo shù běn,níng fēi yù shù piàn。
揆君传宝之,心得意岂遣。kuí jūn chuán bǎo zhī,xīn dé yì qǐ qiǎn。
余今近五十,方春恣游宴。yú jīn jìn wǔ shí,fāng chūn zì yóu yàn。
此日非不惜,朋旧花时饯。cǐ rì fēi bù xī,péng jiù huā shí jiàn。
对书发长喟,如饥负华膳。duì shū fā zhǎng kuì,rú jī fù huá shàn。
抑如古登徒,听人说佳媛。yì rú gǔ dēng tú,tīng rén shuō jiā yuàn。
乃今谋请益,得君虔自荐。nǎi jīn móu qǐng yì,dé jūn qián zì jiàn。
桐城在天下,于道非一县。tóng chéng zài tiān xià,yú dào fēi yī xiàn。
天不丧斯文,君宜大权擅。tiān bù sàng sī wén,jūn yí dà quán shàn。
遂题姚氏书,小诗君勿谴。suì tí yáo shì shū,xiǎo shī jūn wù qiǎn。
赵熙

赵熙

赵熙(1867——1948),字尧生、号香宋,四川荣县人。蜀中五老七贤之一,世称“晚清第一词人”。他“工诗,善书,间亦作画。诗篇援笔立就,风调冠绝一时。偶撰戏词,传播妇孺之口”,蜀传有“家有赵翁书,斯人才不俗”之谚。光绪十八年(25岁)高中进士,殿试列二等,选翰林院庶吉士。次年,应保和殿大考,名列一等,授翰林院国史馆编修,转官监察御史。 赵熙的作品>>

猜您喜欢

万县

赵熙

布帆一转见钟楼,落日青山古万州。bù fān yī zhuǎn jiàn zhōng lóu,luò rì qīng shān gǔ wàn zhōu。
老去三巴惊岁晚,客中无雁识乡愁。lǎo qù sān bā jīng suì wǎn,kè zhōng wú yàn shí xiāng chóu。
绿苔滩石安鼋背,红叶霜枫到马头。lǜ tái tān shí ān yuán bèi,hóng yè shuāng fēng dào mǎ tóu。
往事江声流不尽,苦吟南浦廿三秋。wǎng shì jiāng shēng liú bù jǐn,kǔ yín nán pǔ niàn sān qiū。

荣隆道中

赵熙

梦里鸡声落枕头,晓行百里饭昌州。mèng lǐ jī shēng luò zhěn tóu,xiǎo xíng bǎi lǐ fàn chāng zhōu。
山云乍白还霏雨,田树微青强战秋。shān yún zhà bái hái fēi yǔ,tián shù wēi qīng qiáng zhàn qiū。
每见塔尖知县近,去年峡口正乡愁。měi jiàn tǎ jiān zhī xiàn jìn,qù nián xiá kǒu zhèng xiāng chóu。
人生只向天涯老,怅望离堆绝顶楼。rén shēng zhǐ xiàng tiān yá lǎo,chàng wàng lí duī jué dǐng lóu。

报石遗泊渝州

赵熙

渝州一水上嘉州,门对西南第一楼。yú zhōu yī shuǐ shàng jiā zhōu,mén duì xī nán dì yī lóu。
节趁梅黄初过雨,人思李白与同舟。jié chèn méi huáng chū guò yǔ,rén sī lǐ bái yǔ tóng zhōu。
从来萧寺偏宜夜,此去花潭请薄游。cóng lái xiāo sì piān yí yè,cǐ qù huā tán qǐng báo yóu。
日扫赞公禅榻久,峨眉山月不须秋。rì sǎo zàn gōng chán tà jiǔ,é méi shān yuè bù xū qiū。

登舟

赵熙

渺渺伊人水一方,消魂此地即河梁。miǎo miǎo yī rén shuǐ yī fāng,xiāo hún cǐ dì jí hé liáng。
沙坪作戏曾题字,山木惊秋又著霜。shā píng zuò xì céng tí zì,shān mù jīng qiū yòu zhù shuāng。
篙眼蜂窝留癞石,橛头鱼网晒髡杨。gāo yǎn fēng wō liú lài shí,jué tóu yú wǎng shài kūn yáng。
思君藉甚潘邠老,好句如花作菊香。sī jūn jí shén pān bīn lǎo,hǎo jù rú huā zuò jú xiāng。

泊泸州

赵熙

残阳欲堕现虹霓,沙上谁家菜满畦。cán yáng yù duò xiàn hóng ní,shā shàng shuí jiā cài mǎn qí。
小市渐昏烟缕合,大船来泊电灯齐。xiǎo shì jiàn hūn yān lǚ hé,dà chuán lái pō diàn dēng qí。
猛闻夜雨潇潇响,东望沱江剡剡迷。měng wén yè yǔ xiāo xiāo xiǎng,dōng wàng tuó jiāng shàn shàn mí。
所惜放翁南定句,故人耽搁浣花溪。suǒ xī fàng wēng nán dìng jù,gù rén dān gē huàn huā xī。

龟亭

赵熙

风起江鸥点点星,不图今岁见龟亭。fēng qǐ jiāng ōu diǎn diǎn xīng,bù tú jīn suì jiàn guī tíng。
秋来碧玉难为漱,老去黄皤旧所经。qiū lái bì yù nán wèi shù,lǎo qù huáng pó jiù suǒ jīng。
孤屿题诗援谢客,幽情鼓瑟感湘灵。gū yǔ tí shī yuán xiè kè,yōu qíng gǔ sè gǎn xiāng líng。
向南一望知何县,云外山如万马青。xiàng nán yī wàng zhī hé xiàn,yún wài shān rú wàn mǎ qīng。

抵渝州诸知好招

赵熙

故人相见慰相思,郭外山光瘦益奇。gù rén xiāng jiàn wèi xiāng sī,guō wài shān guāng shòu yì qí。
别去一年谈近状,老来万事入新诗。bié qù yī nián tán jìn zhuàng,lǎo lái wàn shì rù xīn shī。
秋鸿路远飞何极,穴鼠墙阴悔亦迟。qiū hóng lù yuǎn fēi hé jí,xué shǔ qiáng yīn huǐ yì chí。
小坐酒楼人对语,隔江黄叶有风知。xiǎo zuò jiǔ lóu rén duì yǔ,gé jiāng huáng yè yǒu fēng zhī。

慈香阁

赵熙

掠影西乌翅不停,久晴霜叶袅馀青。lüè yǐng xī wū chì bù tíng,jiǔ qíng shuāng yè niǎo yú qīng。
故园心系今双月,夜火山围电万星。gù yuán xīn xì jīn shuāng yuè,yè huǒ shān wéi diàn wàn xīng。
往事朱三娱帝号,多年黄九赋龟亭。wǎng shì zhū sān yú dì hào,duō nián huáng jiǔ fù guī tíng。
荒时不奈嘉陵岸,江上渔歌杂醉醒。huāng shí bù nài jiā líng àn,jiāng shàng yú gē zá zuì xǐng。

题蔚芝同年万言疏稿

赵熙

末世贞臣贾傅才,当时忠愤普天皆。mò shì zhēn chén jiǎ fù cái,dāng shí zhōng fèn pǔ tiān jiē。
士流渐次风斯下,国运追伤厉有阶。shì liú jiàn cì fēng sī xià,guó yùn zhuī shāng lì yǒu jiē。
冉冉喧啾凭燕雀,滔滔磨吮化狼豺。rǎn rǎn xuān jiū píng yàn què,tāo tāo mó shǔn huà láng chái。
乾坤有字无人识,头白招魂剩玉差。qián kūn yǒu zì wú rén shí,tóu bái zhāo hún shèng yù chà。

岁暮

赵熙

家乡只隔赤云西,远近年光理亦齐。jiā xiāng zhǐ gé chì yún xī,yuǎn jìn nián guāng lǐ yì qí。
已剥树皮支歉岁,任凭花信换新题。yǐ bō shù pí zhī qiàn suì,rèn píng huā xìn huàn xīn tí。
人间除利无元恶,镜里多才扮小妻。rén jiān chú lì wú yuán è,jìng lǐ duō cái bàn xiǎo qī。
造孽不知何日了,遑论杀业遍猪鸡。zào niè bù zhī hé rì le,huáng lùn shā yè biàn zhū jī。

东坡生日

赵熙

来时风叶满苏楼,冉冉巴山过菊秋。lái shí fēng yè mǎn sū lóu,rǎn rǎn bā shān guò jú qiū。
乱世棼然翻作客,大江东去不回头。luàn shì fén rán fān zuò kè,dà jiāng dōng qù bù huí tóu。
仍依腊月成私祭,并寿朝云祝好逑。réng yī là yuè chéng sī jì,bìng shòu cháo yún zhù hǎo qiú。
此地故人多丙子,南飞一鹤胜黄州。cǐ dì gù rén duō bǐng zi,nán fēi yī hè shèng huáng zhōu。

饯灶

赵熙

祭灶荒唐等祭诗,厨娘作计讵全非。jì zào huāng táng děng jì shī,chú niáng zuò jì jù quán fēi。
黄羊莫辨孤春色,白鹤相逢语令威。huáng yáng mò biàn gū chūn sè,bái hè xiāng féng yǔ lìng wēi。
客里从人供饱饭,云端留意撞飞机。kè lǐ cóng rén gōng bǎo fàn,yún duān liú yì zhuàng fēi jī。
荣州路比青天短,惆怅君归我未归。róng zhōu lù bǐ qīng tiān duǎn,chóu chàng jūn guī wǒ wèi guī。

雨中望翊云不至

赵熙

青山一骑策黎眉,后土无乾怨雨师。qīng shān yī qí cè lí méi,hòu tǔ wú qián yuàn yǔ shī。
何限美人千里月,相看平子四愁诗。hé xiàn měi rén qiān lǐ yuè,xiāng kàn píng zi sì chóu shī。
固存大计艰难定,珍重全家位置宜。gù cún dà jì jiān nán dìng,zhēn zhòng quán jiā wèi zhì yí。
玉貌想应东望海,鲁连知不拂衣辞。yù mào xiǎng yīng dōng wàng hǎi,lǔ lián zhī bù fú yī cí。

不眠

赵熙

辗转前街守柝声,汝南无夜负鸡鸣。niǎn zhuǎn qián jiē shǒu tuò shēng,rǔ nán wú yè fù jī míng。
遍参医士言无病,深恋汤婆妙有情。biàn cān yī shì yán wú bìng,shēn liàn tāng pó miào yǒu qíng。
市到催眠非上药,少时苦读止三更。shì dào cuī mián fēi shàng yào,shǎo shí kǔ dú zhǐ sān gèng。
亏它短短游仙枕,举世郸邯过一生。kuī tā duǎn duǎn yóu xiān zhěn,jǔ shì dān hán guò yī shēng。

夜凉

赵熙

依人小鸟作窠低,二月成雏翅未齐。yī rén xiǎo niǎo zuò kē dī,èr yuè chéng chú chì wèi qí。
不道稚蛇宵尽噬,枉传义鹘杜亲题。bù dào zhì shé xiāo jǐn shì,wǎng chuán yì gǔ dù qīn tí。
有情命是微生苦,举世天疑大浸稽。yǒu qíng mìng shì wēi shēng kǔ,jǔ shì tiān yí dà jìn jī。
事有不平如此众,夜凉星点坐花西。shì yǒu bù píng rú cǐ zhòng,yè liáng xīng diǎn zuò huā xī。