古诗词

望江南咏桃源

杨弘道

桃源好,鸡黍竞相邀。táo yuán hǎo,jī shǔ jìng xiāng yāo。
鸾凤有期朝绛阙,风霾无计上青霄。luán fèng yǒu qī cháo jiàng quē,fēng mái wú jì shàng qīng xiāo。
万点落英飘。wàn diǎn luò yīng piāo。
茅屋底,何以永今朝。máo wū dǐ,hé yǐ yǒng jīn cháo。
一念不从痴处起,万缘都向静中消。yī niàn bù cóng chī chù qǐ,wàn yuán dōu xiàng jìng zhōng xiāo。
知命也逍遥。zhī mìng yě xiāo yáo。

杨弘道

元淄川人,字叔能,号素庵。气高古,不事举业,磊落有大志。文章极自得之趣。有《小亨集》。 杨弘道的作品>>

猜您喜欢

郏城僧院二首示县令

杨弘道

君昔为高陵,其治在渭北。jūn xī wèi gāo líng,qí zhì zài wèi běi。
烽火照西郊,栖山避锋镝。fēng huǒ zhào xī jiāo,qī shān bì fēng dī。
东辕改郏城,浩荡弄春色。dōng yuán gǎi jiá chéng,hào dàng nòng chūn sè。
莫厌公事繁,客来方退食。mò yàn gōng shì fán,kè lái fāng tuì shí。

郏城僧院二首示县令

杨弘道

清晨出都门,西望小峨眉。qīng chén chū dōu mén,xī wàng xiǎo é méi。
中途复徘徊,试来一见之。zhōng tú fù pái huái,shì lái yī jiàn zhī。
授馆萧寺中,花木荣春熙。shòu guǎn xiāo sì zhōng,huā mù róng chūn xī。
竟日无人至,虚庭看游丝。jìng rì wú rén zhì,xū tíng kàn yóu sī。

凌霄

杨弘道

凌霄失高树,体弱无所依。líng xiāo shī gāo shù,tǐ ruò wú suǒ yī。
幽禽辞其巢,万里将雏飞。yōu qín cí qí cháo,wàn lǐ jiāng chú fēi。
故园霜雪繁,野水稻粱微。gù yuán shuāng xuě fán,yě shuǐ dào liáng wēi。
孤根幸不死,会有重芳菲。gū gēn xìng bù sǐ,huì yǒu zhòng fāng fēi。
刷羽待高风,要趁花时归。shuā yǔ dài gāo fēng,yào chèn huā shí guī。

酂县道中

杨弘道

京东千里平,孟冬如季春。jīng dōng qiān lǐ píng,mèng dōng rú jì chūn。
寸草不蔽日,汗滴途中尘。cùn cǎo bù bì rì,hàn dī tú zhōng chén。
异哉中州地,若与穷发邻。yì zāi zhōng zhōu dì,ruò yǔ qióng fā lín。
谁持种树书,遍授东京人。shuí chí zhǒng shù shū,biàn shòu dōng jīng rén。

齿摇

杨弘道

齿摇眼始暗,庚甲到知非。chǐ yáo yǎn shǐ àn,gēng jiǎ dào zhī fēi。
菽粟价如土,我独忧年饥。shū sù jià rú tǔ,wǒ dú yōu nián jī。
晨舂汗浃背,暮汲月在衣。chén chōng hàn jiā bèi,mù jí yuè zài yī。
弛担长太息,数口将安归。chí dān zhǎng tài xī,shù kǒu jiāng ān guī。

齿摇

杨弘道

出门登长途,风尘飘短组。chū mén dēng zhǎng tú,fēng chén piāo duǎn zǔ。
到家投空囊,霜月照环堵。dào jiā tóu kōng náng,shuāng yuè zhào huán dǔ。
同胞陷涂泥,委蜕化黄土。tóng bāo xiàn tú ní,wěi tuì huà huáng tǔ。
山阳多羁客,有客心独苦。shān yáng duō jī kè,yǒu kè xīn dú kǔ。

齿摇

杨弘道

我本幽栖士,强赓弹铗歌。wǒ běn yōu qī shì,qiáng gēng dàn jiá gē。
俾汝为冯驩,所丧亦已多。bǐ rǔ wèi féng huān,suǒ sàng yì yǐ duō。
授书不耕穫,藜羹养天和。shòu shū bù gēng huò,lí gēng yǎng tiān hé。
白圭有淑质,微玷尚可磨。bái guī yǒu shū zhì,wēi diàn shàng kě mó。

悼亡

杨弘道

赓歌长相思,未歌先泪垂。gēng gē zhǎng xiāng sī,wèi gē xiān lèi chuí。
忆昔初裹头,娶妻济水湄。yì xī chū guǒ tóu,qǔ qī jì shuǐ méi。
绸缪十载间,忧患杂欢嬉。chóu móu shí zài jiān,yōu huàn zá huān xī。
一朝遭丧乱,仓卒不得辞。yī cháo zāo sàng luàn,cāng zú bù dé cí。
荒城落日哭,悲在留两儿。huāng chéng luò rì kū,bēi zài liú liǎng ér。
儿痴诚可怜,鞠养失母慈。ér chī chéng kě lián,jū yǎng shī mǔ cí。
再娶般溪上,妇道良同规。zài qǔ bān xī shàng,fù dào liáng tóng guī。
愿从发抹漆,得到头梳丝。yuàn cóng fā mǒ qī,dé dào tóu shū sī。
奈何同穴志,眷恋方再期。nài hé tóng xué zhì,juàn liàn fāng zài qī。
食贫居难安,一官调京畿。shí pín jū nán ān,yī guān diào jīng jī。
分袂未云久,故里嘷狐狸。fēn mèi wèi yún jiǔ,gù lǐ háo hú lí。
凌霄失高树,化作柔杨枝。líng xiāo shī gāo shù,huà zuò róu yáng zhī。
摧枯与攀折,寂寥两不知。cuī kū yǔ pān zhé,jì liáo liǎng bù zhī。
沉痛伤人心,出门何所之。chén tòng shāng rén xīn,chū mén hé suǒ zhī。
路逢翁与媪,伛偻行相随。lù féng wēng yǔ ǎo,yǔ lóu xíng xiāng suí。
感我少年心,两度生别离。gǎn wǒ shǎo nián xīn,liǎng dù shēng bié lí。

赴京

杨弘道

柏舟泛清济,憭慄晚秋时。bǎi zhōu fàn qīng jì,liǎo lì wǎn qiū shí。
畏途愁落日,溯流行苦迟。wèi tú chóu luò rì,sù liú xíng kǔ chí。
夷门望不见,笼水牵所思。yí mén wàng bù jiàn,lóng shuǐ qiān suǒ sī。
默坐柁楼底,寸心空自知。mò zuò duò lóu dǐ,cùn xīn kōng zì zhī。

送李正甫赴鄂渚诗

杨弘道

武昌在何方,君今去处是。wǔ chāng zài hé fāng,jūn jīn qù chù shì。
借问谁同舟,秦氏佳公子。jiè wèn shuí tóng zhōu,qín shì jiā gōng zi。
我身非匏瓜,安能长在此。wǒ shēn fēi páo guā,ān néng zhǎng zài cǐ。
相思复相思,滔滔江汉水。xiāng sī fù xiāng sī,tāo tāo jiāng hàn shuǐ。

襄阳送秦才叔赴鄂渚诗

杨弘道

高门多骄子,爱君性温舒。gāo mén duō jiāo zi,ài jūn xìng wēn shū。
南北分彼此,爱君怀抱虚。nán běi fēn bǐ cǐ,ài jūn huái bào xū。
黯然倍常情,解缆伤何如。àn rán bèi cháng qíng,jiě lǎn shāng hé rú。
从今槎头鳊,不及武昌鱼。cóng jīn chá tóu biān,bù jí wǔ chāng yú。

祝心

杨弘道

祝心同灰冷,祝形同木槁。zhù xīn tóng huī lěng,zhù xíng tóng mù gǎo。
典衣授衣月,身口交相恼。diǎn yī shòu yī yuè,shēn kǒu jiāo xiāng nǎo。
愁来出郭门,散步入青草。chóu lái chū guō mén,sàn bù rù qīng cǎo。
南山亦多情,依然向人好。nán shān yì duō qíng,yī rán xiàng rén hǎo。

东林

杨弘道

翩翩伤弓鸟,日暮择所托。piān piān shāng gōng niǎo,rì mù zé suǒ tuō。
西林不可栖,东林光沃若。xī lín bù kě qī,dōng lín guāng wò ruò。
上无枭鸢巢,下无狐狸窟。shàng wú xiāo yuān cháo,xià wú hú lí kū。
一枝有馀安,风细蟾光薄。yī zhī yǒu yú ān,fēng xì chán guāng báo。

过燕

杨弘道

正月到季月,常厌风为政。zhèng yuè dào jì yuè,cháng yàn fēng wèi zhèng。
绨袍脱复著,天气殊未定。tí páo tuō fù zhù,tiān qì shū wèi dìng。
花残无奈何,麦短农事病。huā cán wú nài hé,mài duǎn nóng shì bìng。
客驱长耳来,道路方且迥。kè qū zhǎng ěr lái,dào lù fāng qiě jiǒng。
故都废未久,所尚犹可敬。gù dōu fèi wèi jiǔ,suǒ shàng yóu kě jìng。
慷慨忧人忧,不但倚豪劲。kāng kǎi yōu rén yōu,bù dàn yǐ háo jìn。
今兹岁逢酉,古语庶有证。jīn zī suì féng yǒu,gǔ yǔ shù yǒu zhèng。
惟酒可忘忧,朝来风色净。wéi jiǔ kě wàng yōu,cháo lái fēng sè jìng。

归隐

杨弘道

客从长安来,色沮气不伸。kè cóng zhǎng ān lái,sè jǔ qì bù shēn。
问之何因尔,憔悴居贱贫。wèn zhī hé yīn ěr,qiáo cuì jū jiàn pín。
忠诚照肝膈,文彩动词臣。zhōng chéng zhào gān gé,wén cǎi dòng cí chén。
二者苟有一,亦足售其身。èr zhě gǒu yǒu yī,yì zú shòu qí shēn。
后前莫推挽,坎坷秋复春。hòu qián mò tuī wǎn,kǎn kě qiū fù chūn。
尝欲仗一剑,万里清风尘。cháng yù zhàng yī jiàn,wàn lǐ qīng fēng chén。
从军亦云乐,神武知何人。cóng jūn yì yún lè,shén wǔ zhī hé rén。
又欲挟一策,强国活斯民。yòu yù xié yī cè,qiáng guó huó sī mín。
夜叉守天关,帝所高难陈。yè chā shǒu tiān guān,dì suǒ gāo nán chén。
安能举进士,得失咸悲辛。ān néng jǔ jìn shì,dé shī xián bēi xīn。
十年一主簿,鞭棰还吟呻。shí nián yī zhǔ bù,biān chuí hái yín shēn。
安能罔市利,狙诈忘吾真。ān néng wǎng shì lì,jū zhà wàng wú zhēn。
所得虽倍蓰,愧汗沾衣巾。suǒ dé suī bèi xǐ,kuì hàn zhān yī jīn。
闻说商洛间,山深风俗淳。wén shuō shāng luò jiān,shān shēn fēng sú chún。
自计亦已熟,抱书归隐沦。zì jì yì yǐ shú,bào shū guī yǐn lún。
穷年读经史,志一疑于神。qióng nián dú jīng shǐ,zhì yī yí yú shén。
天道有反正,岂曰长邅迍。tiān dào yǒu fǎn zhèng,qǐ yuē zhǎng zhān zhūn。
诸君勋业了,我道亦精纯。zhū jūn xūn yè le,wǒ dào yì jīng chún。
礼仪稽在昔,政化持平均。lǐ yí jī zài xī,zhèng huà chí píng jūn。
出山应未晚,日月明昌辰。chū shān yīng wèi wǎn,rì yuè míng chāng chén。