古诗词

忆江南·其三

龚鼎孳

名士会,共泛缕金芽。míng shì huì,gòng fàn lǚ jīn yá。
棋局从谁翻黑白,文章空自绚云霞。qí jú cóng shuí fān hēi bái,wén zhāng kōng zì xuàn yún xiá。
庾信已无家。yǔ xìn yǐ wú jiā。
佳节到,闲日好邀遮。jiā jié dào,xián rì hǎo yāo zhē。
荆楚岁时多感慨,秦淮灯火最繁华。jīng chǔ suì shí duō gǎn kǎi,qín huái dēng huǒ zuì fán huá。
风物故园赊。fēng wù gù yuán shē。

龚鼎孳

龚鼎孳生于1615年,殆于1673年。字孝升,因出生时庭院中紫芝正开,故号芝麓,谥端毅。安徽合肥人。与吴伟业、钱谦益并称为“江左三大家”。崇祯七年(1634年)进士,龚鼎孳在兵科任职,前后弹劾周延儒、陈演、王应熊、陈新甲、吕大器等权臣。明代谏官多好发议论,擅于弹劾别人。龚鼎孳在明亡后,可以用“闯来则降闯,满来则降满”形容。气节沦丧,至于极点。风流放荡,不拘男女。在父亲去世奔丧之时尤放浪形骸,夜夜狂欢。死后百年,被满清划为贰臣之列。著有《定山堂文集》、《定山堂诗集》和《诗余》,后人另辑有《龚端毅公奏疏》、《龚端毅公手札》、《龚端毅公集》等。 龚鼎孳的作品>>

猜您喜欢

误佳期雨后看月用秋岳舟中韵

龚鼎孳

雨被绿杨黏住。yǔ bèi lǜ yáng nián zhù。
月恋红扉乍吐。yuè liàn hóng fēi zhà tǔ。
帘香透隙似黄昏,博得当风顾。lián xiāng tòu xì shì huáng hūn,bó dé dāng fēng gù。
梧犬吠初星,花鸭喧清露。wú quǎn fèi chū xīng,huā yā xuān qīng lù。
明朝草色太殷勤,衬贴凌波步。míng cháo cǎo sè tài yīn qín,chèn tiē líng bō bù。

菩萨蛮·其二用李太白闺情韵

龚鼎孳

岚光倒影金波织。lán guāng dào yǐng jīn bō zhī。
洞箫吹散孤云碧。dòng xiāo chuī sàn gū yún bì。
吴越此南楼。wú yuè cǐ nán lóu。
遮灯有莫愁。zhē dēng yǒu mò chóu。
回廊人小立,漏箭催何急。huí láng rén xiǎo lì,lòu jiàn cuī hé jí。
送月两三程。sòng yuè liǎng sān chéng。
湿莺低柳亭。shī yīng dī liǔ tíng。

浪淘沙·湖楼晚坐陈眉公山中夏夜韵

龚鼎孳

乍雨又微晴。zhà yǔ yòu wēi qíng。
山外山青。shān wài shān qīng。
屏风六曲护银灯。píng fēng liù qū hù yín dēng。
供奉笔床香一瓣,雪净花明。gōng fèng bǐ chuáng xiāng yī bàn,xuě jìng huā míng。
坐对古先生。zuò duì gǔ xiān shēng。
病里人情。bìng lǐ rén qíng。
芳磁碧乳胜金茎。fāng cí bì rǔ shèng jīn jīng。
小艇春莺谁度曲,添注风情。xiǎo tǐng chūn yīng shuí dù qū,tiān zhù fēng qíng。

水调歌头·述怀用苏东坡中秋韵

龚鼎孳

小住为佳耳,万事总繇天。xiǎo zhù wèi jiā ěr,wàn shì zǒng yáo tiān。
乞天判与沉醉、断送奈何年。qǐ tiān pàn yǔ chén zuì duàn sòng nài hé nián。
往日宝刀横吹,入夜清灯疏雨,鬓发暮云寒。wǎng rì bǎo dāo héng chuī,rù yè qīng dēng shū yǔ,bìn fā mù yún hán。
吾老是乡矣,双袖百花前。wú lǎo shì xiāng yǐ,shuāng xiù bǎi huā qián。
倦司马、穷阮籍,只高眠。juàn sī mǎ qióng ruǎn jí,zhǐ gāo mián。
宿酲刚醒,又问明月可曾圆。sù chéng gāng xǐng,yòu wèn míng yuè kě céng yuán。
长策琼台采药,小隐於陵织履,雅操仗君全。zhǎng cè qióng tái cǎi yào,xiǎo yǐn yú líng zhī lǚ,yǎ cāo zhàng jūn quán。
放眼凭栏久,风露正娟娟。fàng yǎn píng lán jiǔ,fēng lù zhèng juān juān。

烛影摇红·方密之索赋催妆即用其韵

龚鼎孳

一揖芙蓉,闲情乱似春云发。yī yī fú róng,xián qíng luàn shì chūn yún fā。
凌波背立笑无声,学见生人法。líng bō bèi lì xiào wú shēng,xué jiàn shēng rén fǎ。
此夕欢娱几许,唤新妆、佯羞浅答。cǐ xī huān yú jǐ xǔ,huàn xīn zhuāng yáng xiū qiǎn dá。
算来好梦,总为今番,被它猜杀。suàn lái hǎo mèng,zǒng wèi jīn fān,bèi tā cāi shā。
婉转菱花,眉峰小映红潮发。wǎn zhuǎn líng huā,méi fēng xiǎo yìng hóng cháo fā。
香肩生就靠檀郎,睡起还凭榻。xiāng jiān shēng jiù kào tán láng,shuì qǐ hái píng tà。
记取同心带子。jì qǔ tóng xīn dài zi。
双双绾、轻绡尺八。shuāng shuāng wǎn qīng xiāo chǐ bā。
画楼南畔,有分鸳鸯,预凭锦札。huà lóu nán pàn,yǒu fēn yuān yāng,yù píng jǐn zhá。

画堂春·代友人赠所欢

龚鼎孳

玉芙蓉剪柳丝眉。yù fú róng jiǎn liǔ sī méi。
花因解语头低。huā yīn jiě yǔ tóu dī。
阑干约略小腰围。lán gàn yuē lüè xiǎo yāo wéi。
不为春归。bù wèi chūn guī。
睡重恼开鸾镜,灯昏揉碎乌丝。shuì zhòng nǎo kāi luán jìng,dēng hūn róu suì wū sī。
浅嗔深妒任娇痴。qiǎn chēn shēn dù rèn jiāo chī。
毕竟怜伊。bì jìng lián yī。

罗敷媚

龚鼎孳

一湖风漾当楼月,凉满人间。yī hú fēng yàng dāng lóu yuè,liáng mǎn rén jiān。
我与青山。wǒ yǔ qīng shān。
冷淡相看不等闲。lěng dàn xiāng kàn bù děng xián。
藕花社榜疏狂约,绿酒朱颜。ǒu huā shè bǎng shū kuáng yuē,lǜ jiǔ zhū yán。
放进婵娟。fàng jìn chán juān。
今夜纱窗可忍关。jīn yè shā chuāng kě rěn guān。

罗敷媚

龚鼎孳

木兰掀荡波光碎,人似乘潮。mù lán xiān dàng bō guāng suì,rén shì chéng cháo。
何处吹箫。hé chù chuī xiāo。
轻逐流萤度画桥。qīng zhú liú yíng dù huà qiáo。
白鸥睡熟金铃悄,好是箫条。bái ōu shuì shú jīn líng qiāo,hǎo shì xiāo tiáo。
多谢双高。duō xiè shuāng gāo。
折简明宵不用招。zhé jiǎn míng xiāo bù yòng zhāo。

罗敷媚

龚鼎孳

情痴每与银蟾约,见了销魂。qíng chī měi yǔ yín chán yuē,jiàn le xiāo hún。
尔许温存。ěr xǔ wēn cún。
领受嫦娥一笑恩。lǐng shòu cháng é yī xiào ēn。
戏拈梅子横波打,越样心疼。xì niān méi zi héng bō dǎ,yuè yàng xīn téng。
和月须吞。hé yuè xū tūn。
省得浓香不闭门。shěng dé nóng xiāng bù bì mén。

罗敷媚

龚鼎孳

清辉依约云鬟绿,水作菱花。qīng huī yī yuē yún huán lǜ,shuǐ zuò líng huā。
苏小夭斜。sū xiǎo yāo xié。
不见留人驻晚车。bù jiàn liú rén zhù wǎn chē。
湖山符牒谁能管,让与天涯。hú shān fú dié shuí néng guǎn,ràng yǔ tiān yá。
如此豪华。rú cǐ háo huá。
除却芳樽一味赊。chú què fāng zūn yī wèi shē。

满庭芳

龚鼎孳

红玉笼云,胭脂侵雪,两行撷艳惊奇。hóng yù lóng yún,yān zhī qīn xuě,liǎng xíng xié yàn jīng qí。
乳莺声里,香雨一庭滋。rǔ yīng shēng lǐ,xiāng yǔ yī tíng zī。
绣带留仙小立,绛霞畔、飘送琼玑。xiù dài liú xiān xiǎo lì,jiàng xiá pàn piāo sòng qióng jī。
销魂处、如嗔欲笑,狂眼任纷披。xiāo hún chù rú chēn yù xiào,kuáng yǎn rèn fēn pī。
珠钿芳草路,凭空十载,抛撇幽姿。zhū diàn fāng cǎo lù,píng kōng shí zài,pāo piē yōu zī。
那堪过天宝,再趁花期。nà kān guò tiān bǎo,zài chèn huā qī。
落日华清似梦,弦索冷、妃子容衰。luò rì huá qīng shì mèng,xián suǒ lěng fēi zi róng shuāi。
无情甚、东风卖眼,看杀烂柯棋。wú qíng shén dōng fēng mài yǎn,kàn shā làn kē qí。

菩萨蛮·代友人惜别

龚鼎孳

子规叫破山花血。zi guī jiào pò shān huā xuè。
银屏香瘦兰衾热。yín píng xiāng shòu lán qīn rè。
芳草约裙齐。fāng cǎo yuē qún qí。
浓愁妒马蹄。nóng chóu dù mǎ tí。
前溪从此渡。qián xī cóng cǐ dù。
记取栖乌树。jì qǔ qī wū shù。
今夕定何年。jīn xī dìng hé nián。
人分月恰圆。rén fēn yuè qià yuán。

菩萨蛮·代友人惜别

龚鼎孳

斜阳幻作黄昏雨。xié yáng huàn zuò huáng hūn yǔ。
天涯就是门前路。tiān yá jiù shì mén qián lù。
莫踏柳丝桥。mò tà liǔ sī qiáo。
柔肠一万条。róu cháng yī wàn tiáo。
花愁沽玉斝。huā chóu gū yù jiǎ。
回袂春星下。huí mèi chūn xīng xià。
不惜褪归期。bù xī tuì guī qī。
从头温别离。cóng tóu wēn bié lí。

风流子·社集天庆寺送春和舒章韵

龚鼎孳

柔丝牵不住,眉尖小、一蹙又斜阳。róu sī qiān bù zhù,méi jiān xiǎo yī cù yòu xié yáng。
问红雨洒愁,几番离别,绿蘋漾恨,何代苍茫。wèn hóng yǔ sǎ chóu,jǐ fān lí bié,lǜ píng yàng hèn,hé dài cāng máng。
子规说、麝迷青冢月,珠堕马嵬妆。zi guī shuō shè mí qīng zhǒng yuè,zhū duò mǎ wéi zhuāng。
苔卧锦钱,横抛芳影,燕冲帘蒜,偷觑柔肠。tái wò jǐn qián,héng pāo fāng yǐng,yàn chōng lián suàn,tōu qù róu cháng。
前欢真如梦,流莺懒风日,枉媚银塘。qián huān zhēn rú mèng,liú yīng lǎn fēng rì,wǎng mèi yín táng。
担阁背花心性,泪不成行。dān gé bèi huā xīn xìng,lèi bù chéng xíng。
叹楼空杜牧,浓阴乍满,人分结绮,落粉犹香。tàn lóu kōng dù mù,nóng yīn zhà mǎn,rén fēn jié qǐ,luò fěn yóu xiāng。
拈合一春滋味,弹出伊凉。niān hé yī chūn zī wèi,dàn chū yī liáng。

念奴娇·和雪堂先生感春

龚鼎孳

凭栏无赖,受东风冷暖、瞒人情绪。píng lán wú lài,shòu dōng fēng lěng nuǎn mán rén qíng xù。
一夕梅魂芳雾散,把酒频浇黄土。yī xī méi hún fāng wù sàn,bǎ jiǔ pín jiāo huáng tǔ。
露浥金铃,烟笼粉幔,似听酴醾语。lù yì jīn líng,yān lóng fěn màn,shì tīng tú mí yǔ。
啼鹃初瘦,月高谁作花主。tí juān chū shòu,yuè gāo shuí zuò huā zhǔ。
分付弱柳千条,小阑干外,替两眉辛苦。fēn fù ruò liǔ qiān tiáo,xiǎo lán gàn wài,tì liǎng méi xīn kǔ。
薄醉浓香帘幕,又是风流莺梳羽。báo zuì nóng xiāng lián mù,yòu shì fēng liú yīng shū yǔ。
玉管横吹,霞绡痴写,怕到酸心处。yù guǎn héng chuī,xiá xiāo chī xiě,pà dào suān xīn chù。
五侯亭馆,当年何限歌舞。wǔ hóu tíng guǎn,dāng nián hé xiàn gē wǔ。
2201234567»