古诗词

余友王君有花癖赠诗一章

薛昂若

指点红楼在,问君自妾家。zhǐ diǎn hóng lóu zài,wèn jūn zì qiè jiā。
逢场虽作戏,走马果看花。féng chǎng suī zuò xì,zǒu mǎ guǒ kàn huā。
听得莺喉啭,难描凤眼斜。tīng dé yīng hóu zhuàn,nán miáo fèng yǎn xié。
巫山同一梦,梦醒有无差。wū shān tóng yī mèng,mèng xǐng yǒu wú chà。
猜您喜欢

己卯冬月国难不平又咏二首

薛昂若

希望和平不见和,无人能唱太平歌。xī wàng hé píng bù jiàn hé,wú rén néng chàng tài píng gē。
双方让步调停易,战争延长唤奈何。shuāng fāng ràng bù diào tíng yì,zhàn zhēng yán zhǎng huàn nài hé。

己卯冬月国难不平又咏二首

薛昂若

遭兹国难两三周,财尽民穷犹断炊。zāo zī guó nán liǎng sān zhōu,cái jǐn mín qióng yóu duàn chuī。
不克乘桴浮海外,吟诗略可解吾愁。bù kè chéng fú fú hǎi wài,yín shī lüè kě jiě wú chóu。

戊寅六月六日避难回家即咏三章

薛昂若

走到城门一鞠躬,街前房屋尽烧空。zǒu dào chéng mén yī jū gōng,jiē qián fáng wū jǐn shāo kōng。
家中墙壁虽犹在,锅灶毫无四面通。jiā zhōng qiáng bì suī yóu zài,guō zào háo wú sì miàn tōng。

戊寅六月六日避难回家即咏三章

薛昂若

扫除垃圾入房东,内子遗容犹在中。sǎo chú lā jī rù fáng dōng,nèi zi yí róng yóu zài zhōng。
火食难开无米煮,且沽市酒把饥充。huǒ shí nán kāi wú mǐ zhǔ,qiě gū shì jiǔ bǎ jī chōng。

戊寅六月六日避难回家即咏三章

薛昂若

外无门扇内无床,四壁空空心里伤。wài wú mén shàn nèi wú chuáng,sì bì kōng kōng xīn lǐ shāng。
购得旧窗姑整理,艰难经济苦商量。gòu dé jiù chuāng gū zhěng lǐ,jiān nán jīng jì kǔ shāng liàng。

己卯大除夕咏七绝二章

薛昂若

大年三十更贫穷,米价飞涨买不通。dà nián sān shí gèng pín qióng,mǐ jià fēi zhǎng mǎi bù tōng。
煮茗敲冰天气冷,庭前腊雪待春融。zhǔ míng qiāo bīng tiān qì lěng,tíng qián là xuě dài chūn róng。

己卯大除夕咏七绝二章

薛昂若

三更时有炮枪声,隐约闻来左北城。sān gèng shí yǒu pào qiāng shēng,yǐn yuē wén lái zuǒ běi chéng。
国难期中年又过,愁柴愁米受虚惊。guó nán qī zhōng nián yòu guò,chóu chái chóu mǐ shòu xū jīng。

寒食日至校,见花飞满处,古诗所谓『春城无处不飞花』,即咏五律八韵

薛昂若

寒日东风发,春城处处花。hán rì dōng fēng fā,chūn chéng chù chù huā。
轻飞双凤外,散入五侯家。qīng fēi shuāng fèng wài,sàn rù wǔ hóu jiā。
摇曳融晴絮,颠狂绚彩霞。yáo yè róng qíng xù,diān kuáng xuàn cǎi xiá。
女墙拦不住,潘县并堪夸。nǚ qiáng lán bù zhù,pān xiàn bìng kān kuā。
飘泊通何限,迷茫尽欲遮。piāo pō tōng hé xiàn,mí máng jǐn yù zhē。
绿杨红杏满,金殿玉楼加。lǜ yáng hóng xìng mǎn,jīn diàn yù lóu jiā。
汩汩来还去,霏霏整亦斜。gǔ gǔ lái hái qù,fēi fēi zhěng yì xié。
韩公吟秀句,韶景丽天涯。hán gōng yín xiù jù,sháo jǐng lì tiān yá。

中秋日玩月,即咏五律八韵

薛昂若

记得寻常月,原多朗朗情。jì dé xún cháng yuè,yuán duō lǎng lǎng qíng。
正逢秋皎洁,分外影光明。zhèng féng qiū jiǎo jié,fēn wài yǐng guāng míng。
叶已梧桐脱,声才蟋蟀鸣。yè yǐ wú tóng tuō,shēng cái xī shuài míng。
团圆千里共,气象十分盈。tuán yuán qiān lǐ gòng,qì xiàng shí fēn yíng。
金兔非加染,银蟾觉倍清。jīn tù fēi jiā rǎn,yín chán jué bèi qīng。
虽云增色相,犹是旧晶莹。suī yún zēng sè xiāng,yóu shì jiù jīng yíng。
光彩星辰让,精华桂子生。guāng cǎi xīng chén ràng,jīng huá guì zi shēng。
深宵如白昼,玩赏到三更。shēn xiāo rú bái zhòu,wán shǎng dào sān gèng。

铸剑戟为农器

薛昂若

田器将何铸,惟须战器供。tián qì jiāng hé zhù,wéi xū zhàn qì gōng。
剑翻堪利佃,戟更助勤农。jiàn fān kān lì diàn,jǐ gèng zhù qín nóng。
善政同归马,销光拟化龙。shàn zhèng tóng guī mǎ,xiāo guāng nǐ huà lóng。
锄云增耒耜,犁雨息烟烽。chú yún zēng lěi sì,lí yǔ xī yān fēng。
牛买升平范,鸥闲里巷容。niú mǎi shēng píng fàn,ōu xián lǐ xiàng róng。
颂声闻一片,四海乐陶镕。sòng shēng wén yī piàn,sì hǎi lè táo róng。

赋得灯下读书鸡一鸣

薛昂若

独坐心何静,三更月上升。dú zuò xīn hé jìng,sān gèng yuè shàng shēng。
一鸣鸡报晓,勤读卷临灯。yī míng jī bào xiǎo,qín dú juǎn lín dēng。
岂等秦关唱,堪同祖逖兴。qǐ děng qín guān chàng,kān tóng zǔ tì xīng。
乍啼鹭客梦,多味鲍吾膺。zhà tí lù kè mèng,duō wèi bào wú yīng。
照匪青黎共,音传绛阙登。zhào fěi qīng lí gòng,yīn chuán jiàng quē dēng。
陆公冬夜诵,诗兴快相乘。lù gōng dōng yè sòng,shī xīng kuài xiāng chéng。

读书有味觉身闲

薛昂若

未得书中味,晨昏苦读书。wèi dé shū zhōng wèi,chén hūn kǔ dú shū。
欣然生雅趣,更觉胜闲居。xīn rán shēng yǎ qù,gèng jué shèng xián jū。
不独挑灯后,端如食蔗初。bù dú tiāo dēng hòu,duān rú shí zhè chū。
勤当求万卷,暇岂等三馀。qín dāng qiú wàn juǎn,xiá qǐ děng sān yú。
积学原无尽,伊人恰似舒。jī xué yuán wú jǐn,yī rén qià shì shū。
功夫深养到,佳境乐何如。gōng fū shēn yǎng dào,jiā jìng lè hé rú。

顾影无如白发何

薛昂若

纵是分阴惜,无如疾似梭。zòng shì fēn yīn xī,wú rú jí shì suō。
青年曾自慰,白发复云何。qīng nián céng zì wèi,bái fā fù yún hé。
生活愁中得,韶华梦里过。shēng huó chóu zhōng dé,sháo huá mèng lǐ guò。
求人嗟老迈,责己悔蹉跎。qiú rén jiē lǎo mài,zé jǐ huǐ cuō tuó。
节比松犹竞,鬓同雪已多。jié bǐ sōng yóu jìng,bìn tóng xuě yǐ duō。
茫茫身世感,幸我乐吟歌。máng máng shēn shì gǎn,xìng wǒ lè yín gē。

西邻家有恒户今检为地主,即咏七古以赠之

薛昂若

君不闻,人心险恶毒如蛇,天眼近来转似车。jūn bù wén,rén xīn xiǎn è dú rú shé,tiān yǎn jìn lái zhuǎn shì chē。
分外钱财汤泼雪,强求产业水堆沙。fēn wài qián cái tāng pō xuě,qiáng qiú chǎn yè shuǐ duī shā。
君不闻,绿水青山景色幽,前人田地后人收。jūn bù wén,lǜ shuǐ qīng shān jǐng sè yōu,qián rén tián dì hòu rén shōu。
后人收得休欢喜,还有没收在后头。hòu rén shōu dé xiū huān xǐ,hái yǒu méi shōu zài hòu tóu。
惟有苦穷最日久,从来富贵若云浮。wéi yǒu kǔ qióng zuì rì jiǔ,cóng lái fù guì ruò yún fú。
藏金积玉人生累,乐道安贫天爵修。cáng jīn jī yù rén shēng lèi,lè dào ān pín tiān jué xiū。
华屋高堂何必建,良田美产勿须谋。huá wū gāo táng hé bì jiàn,liáng tián měi chǎn wù xū móu。
箪瓢陋巷称贤者,污吏贪官今犯囚。dān piáo lòu xiàng chēng xián zhě,wū lì tān guān jīn fàn qiú。
浪费资财经打倒,勤劳工作合潮流。làng fèi zī cái jīng dǎ dào,qín láo gōng zuò hé cháo liú。
先人暴利终无益,后代遭殃反受忧。xiān rén bào lì zhōng wú yì,hòu dài zāo yāng fǎn shòu yōu。
半苦半甜真妙境,半耕半读有何尤。bàn kǔ bàn tián zhēn miào jìng,bàn gēng bàn dú yǒu hé yóu。
我家数代称寒士,独酌吟诗任自由。wǒ jiā shù dài chēng hán shì,dú zhuó yín shī rèn zì yóu。
厨下常空无别味,园中春韭当珍馐。chú xià cháng kōng wú bié wèi,yuán zhōng chūn jiǔ dāng zhēn xiū。
呼儿沽酒同相饮,与尔消除地主愁。hū ér gū jiǔ tóng xiāng yǐn,yǔ ěr xiāo chú dì zhǔ chóu。
89123456