古诗词

计甫草至寓斋

汪琬

门巷何萧索,惟君步屟频。mén xiàng hé xiāo suǒ,wéi jūn bù xiè pín。
青云几故旧,白首尚风尘。qīng yún jǐ gù jiù,bái shǒu shàng fēng chén。
身受才名误,文从患难真。shēn shòu cái míng wù,wén cóng huàn nán zhēn。
耦耕知未遂,相顾倍伤神。ǒu gēng zhī wèi suì,xiāng gù bèi shāng shén。
汪琬

汪琬

汪琬,字苕文,又字钝庵,学者称钝翁,又称尧峰先生,长洲人。顺治乙未进士,累官刑部郎中。康熙己未召试博学鸿词,授编修。有《钝翁前后类稿》。 汪琬的作品>>

猜您喜欢

舟往尧峰遇雨

汪琬

横塘渡口北风起,横山蒙蒙水云里。héng táng dù kǒu běi fēng qǐ,héng shān méng méng shuǐ yún lǐ。
老夫鼓柁西南游,急雨随风打船尾。lǎo fū gǔ duò xī nán yóu,jí yǔ suí fēng dǎ chuán wěi。
舂锄插喙栖沙汀,蜻蛉接翅飞从横。chōng chú chā huì qī shā tīng,qīng líng jiē chì fēi cóng héng。
风头泼墨雨脚白,阿香隐隐将车行。fēng tóu pō mò yǔ jiǎo bái,ā xiāng yǐn yǐn jiāng chē xíng。
柁楼浊浪大如许,停船暂缆前村树。duò lóu zhuó làng dà rú xǔ,tíng chuán zàn lǎn qián cūn shù。
独有渔师不畏风,张帆曳网湖中去。dú yǒu yú shī bù wèi fēng,zhāng fān yè wǎng hú zhōng qù。

草堂

汪琬

草堂主人久不出,屣步堂前幽兴赊。cǎo táng zhǔ rén jiǔ bù chū,xǐ bù táng qián yōu xīng shē。
豆棚笼翠遍生荚,桂树团阴初着花。dòu péng lóng cuì biàn shēng jiá,guì shù tuán yīn chū zhe huā。
绕径胡蜂每下上,辞巢社燕纷欢哔。rào jìng hú fēng měi xià shàng,cí cháo shè yàn fēn huān bì。
暮年杜门无事了,敢复恼汝东西家。mù nián dù mén wú shì le,gǎn fù nǎo rǔ dōng xī jiā。

两不如篇

汪琬

我不如王仪曹,爱驱烟墨追风骚;我不如梁侍御,遍参耆宿啖蔬茹。wǒ bù rú wáng yí cáo,ài qū yān mò zhuī fēng sāo;wǒ bù rú liáng shì yù,biàn cān qí sù dàn shū rú。
诏恩休沐一事无,相携不待折简呼。zhào ēn xiū mù yī shì wú,xiāng xié bù dài zhé jiǎn hū。
金鱼池上莺啼蚤,共握蒲葵藉芳草。jīn yú chí shàng yīng tí zǎo,gòng wò pú kuí jí fāng cǎo。
慈仁寺中花更稠,酒酣覆尽白玉舟。cí rén sì zhōng huā gèng chóu,jiǔ hān fù jǐn bái yù zhōu。
自惭不作一钱直,惟有谈谐略相及。zì cán bù zuò yī qián zhí,wéi yǒu tán xié lüè xiāng jí。
联镳接茵能几时,归来又荷田间笠。lián biāo jiē yīn néng jǐ shí,guī lái yòu hé tián jiān lì。
伯劳燕子西复东,青春堂堂如转蓬。bó láo yàn zi xī fù dōng,qīng chūn táng táng rú zhuǎn péng。
中原二子无消息,独立斜阳数去鸿。zhōng yuán èr zi wú xiāo xī,dú lì xié yáng shù qù hóng。

叶子阳生劝予出山以此答之

汪琬

事不理,问伯始,济世安人亦徒尔。shì bù lǐ,wèn bó shǐ,jì shì ān rén yì tú ěr。
事不谐,谐文开,杜门却轨何为哉?shì bù xié,xié wén kāi,dù mén què guǐ hé wèi zāi?
北路鱼,南路徐,朱轮锦幛塞通衢。běi lù yú,nán lù xú,zhū lún jǐn zhàng sāi tōng qú。
江千万,蔡五百,铜山金埒无遗策。jiāng qiān wàn,cài wǔ bǎi,tóng shān jīn liè wú yí cè。
势焰炙手手可势,往往古今齐一辙。shì yàn zhì shǒu shǒu kě shì,wǎng wǎng gǔ jīn qí yī zhé。
尧峰野叟独怡然,常栖茅屋耕石田。yáo fēng yě sǒu dú yí rán,cháng qī máo wū gēng shí tián。
新知惟恃壁间杖,旧物剩有床头毡。xīn zhī wéi shì bì jiān zhàng,jiù wù shèng yǒu chuáng tóu zhān。
比来鬓秃齿都豁,但守陇亩终余年。bǐ lái bìn tū chǐ dōu huō,dàn shǒu lǒng mǔ zhōng yú nián。
君不见大鹏小鴳各有慕,世人未必知其故。jūn bù jiàn dà péng xiǎo yàn gè yǒu mù,shì rén wèi bì zhī qí gù。
功名富贵能几时,久已掉头不复顾。gōng míng fù guì néng jǐ shí,jiǔ yǐ diào tóu bù fù gù。

读书

汪琬

龙钟五十五,仿佛如华颠。lóng zhōng wǔ shí wǔ,fǎng fú rú huá diān。
崇朝手残书,移日即茫然。chóng cháo shǒu cán shū,yí rì jí máng rán。
回忆羁贯初,骏快颇翩翩。huí yì jī guàn chū,jùn kuài pǒ piān piān。
过目了大义,少选竟一编。guò mù le dà yì,shǎo xuǎn jìng yī biān。
倍诵若泻水,不受长者鞭。bèi sòng ruò xiè shuǐ,bù shòu zhǎng zhě biān。
因之易骄惰,研习未肯专。yīn zhī yì jiāo duò,yán xí wèi kěn zhuān。
谁知老将至,意象衰于前。shuí zhī lǎo jiāng zhì,yì xiàng shuāi yú qián。
力学诚上策,有志无其年。lì xué chéng shàng cè,yǒu zhì wú qí nián。
夜阑烛跋短,余光岂迁延。yè lán zhú bá duǎn,yú guāng qǐ qiān yán。
身非袁伯业,抚卷惭先贤。shēn fēi yuán bó yè,fǔ juǎn cán xiān xián。

奉赠徐健庵前辈

汪琬

娄水之所经,嵯峨玉山塔。lóu shuǐ zhī suǒ jīng,cuó é yù shān tǎ。
羡此一隅地,人杰踵相蹑。xiàn cǐ yī yú dì,rén jié zhǒng xiāng niè。
公家伯仲叔,埙篪互酬答。gōng jiā bó zhòng shū,xūn chí hù chóu dá。
翻然排天门,声望后先接。fān rán pái tiān mén,shēng wàng hòu xiān jiē。
中朝共推仰,号为冠盖甲。zhōng cháo gòng tuī yǎng,hào wèi guān gài jiǎ。
长公最雄迈,户外朋簪盍。zhǎng gōng zuì xióng mài,hù wài péng zān hé。
慰问倾篚筐,宴笑倒樽榼。wèi wèn qīng fěi kuāng,yàn xiào dào zūn kē。
频躧长者履,且置诸生榻。pín xǐ zhǎng zhě lǚ,qiě zhì zhū shēng tà。
辟若大瀛海,众流鲜不纳。pì ruò dà yíng hǎi,zhòng liú xiān bù nà。
胸期极潇洒,经术况淹洽。xiōng qī jí xiāo sǎ,jīng shù kuàng yān qià。
观其所著书,无语肯落夹。guān qí suǒ zhù shū,wú yǔ kěn luò jiā。
壮采陈绘组,宏音振镗鞳。zhuàng cǎi chén huì zǔ,hóng yīn zhèn tāng tà。
当今右文时,诏修经国业。dāng jīn yòu wén shí,zhào xiū jīng guó yè。
已开兰台局,匪但给笔札。yǐ kāi lán tái jú,fěi dàn gěi bǐ zhá。
前史颇浩瀚,殊论苦未协。qián shǐ pǒ hào hàn,shū lùn kǔ wèi xié。
学识如长公,才又富开阖。xué shí rú zhǎng gōng,cái yòu fù kāi hé。
发凡必超妙,寓思当周匝。fā fán bì chāo miào,yù sī dāng zhōu zā。
下上三百载,历历在眉睫。xià shàng sān bǎi zài,lì lì zài méi jié。
何不任著述,俾作群贤法。hé bù rèn zhù shù,bǐ zuò qún xián fǎ。
幸绸金匮余,奴仆命寿晔。xìng chóu jīn kuì yú,nú pū mìng shòu yè。

吴公绅索洞庭游稿赋此寄之

汪琬

平生爱山看不足,支颐远望西山麓。píng shēng ài shān kàn bù zú,zhī yí yuǎn wàng xī shān lù。
今年身似不羁鹤,竟理飞帆挈行襆。jīn nián shēn shì bù jī hè,jìng lǐ fēi fān qiè xíng fú。
山中佳处推石公,俯视群峰皆婢仆。shān zhōng jiā chù tuī shí gōng,fǔ shì qún fēng jiē bì pū。
怪奇自是惊心魂,秀丽真能扑眉目。guài qí zì shì jīng xīn hún,xiù lì zhēn néng pū méi mù。
橘林璀灿步障锦,云峦宛转屏风绿。jú lín cuǐ càn bù zhàng jǐn,yún luán wǎn zhuǎn píng fēng lǜ。
天风不起镜流平,展尽生绡三百幅。tiān fēng bù qǐ jìng liú píng,zhǎn jǐn shēng xiāo sān bǎi fú。
老僧知我非生人,炒栗煮茶频见肃。lǎo sēng zhī wǒ fēi shēng rén,chǎo lì zhǔ chá pín jiàn sù。
枇杷花开雪满路,点缀衣巾犹馥馥。pí pá huā kāi xuě mǎn lù,diǎn zhuì yī jīn yóu fù fù。
危桥夭矫曲洞幽,别束行縢恣探逐。wēi qiáo yāo jiǎo qū dòng yōu,bié shù xíng téng zì tàn zhú。
洞里仙人不我瞋,遍启窗棂驱蝙蝠。dòng lǐ xiān rén bù wǒ chēn,biàn qǐ chuāng líng qū biān fú。
数堆石髓堪采吃,味美胜餐玄圃玉。shù duī shí suǐ kān cǎi chī,wèi měi shèng cān xuán pǔ yù。
从今解笑嵇叔夜,俗骨尘缘无此福。cóng jīn jiě xiào jī shū yè,sú gǔ chén yuán wú cǐ fú。
归来恍惚梦中游,欲记旋忘什五六。guī lái huǎng hū mèng zhōng yóu,yù jì xuán wàng shén wǔ liù。
明春约君共长往,拂石更题招隐曲。míng chūn yuē jūn gòng zhǎng wǎng,fú shí gèng tí zhāo yǐn qū。

送惠生元龙并寄纶霞佥事

汪琬

惠生元非山泽癯,东吴学者推通儒。huì shēng yuán fēi shān zé qú,dōng wú xué zhě tuī tōng rú。
六经训故师马服,五言章句卑应徐。liù jīng xùn gù shī mǎ fú,wǔ yán zhāng jù bēi yīng xú。
连年襆被事行役,往返殆受饥寒驱。lián nián fú bèi shì xíng yì,wǎng fǎn dài shòu jī hán qū。
平原先生富才望,生也从之曳修裾。píng yuán xiān shēng fù cái wàng,shēng yě cóng zhī yè xiū jū。
埙篪彼此迭酬倡,岂伊挟瑟逢齐竽。xūn chí bǐ cǐ dié chóu chàng,qǐ yī xié sè féng qí yú。
昨朝喜生似忆我,拿舟竟过尧峰墟。zuó cháo xǐ shēng shì yì wǒ,ná zhōu jìng guò yáo fēng xū。
蓼花炫眼绕野岸,候虫聒耳鸣阶除。liǎo huā xuàn yǎn rào yě àn,hòu chóng guā ěr míng jiē chú。
此时空山苦寂寞,幸哉有客来门庐。cǐ shí kōng shān kǔ jì mò,xìng zāi yǒu kè lái mén lú。
夜深共剪雨窗烛,年聆快论频轩渠。yè shēn gòng jiǎn yǔ chuāng zhú,nián líng kuài lùn pín xuān qú。
生言平原许受粲,行将脂辖驰驴车。shēng yán píng yuán xǔ shòu càn,xíng jiāng zhī xiá chí lǘ chē。
丈夫故有四方志,安能拘守待兔株。zhàng fū gù yǒu sì fāng zhì,ān néng jū shǒu dài tù zhū。
嗟予与生交契久,相需不啻蛩随驉。jiē yǔ yǔ shēng jiāo qì jiǔ,xiāng xū bù chì qióng suí xū。
如何忽被有力夺,后来彭戴知谁与?rú hé hū bèi yǒu lì duó,hòu lái péng dài zhī shuí yǔ?
一发青山是齐鲁,望中道路殊萦纡。yī fā qīng shān shì qí lǔ,wàng zhōng dào lù shū yíng yū。
老夫老矣衰且甚,过从无日良可吁。lǎo fū lǎo yǐ shuāi qiě shén,guò cóng wú rì liáng kě xū。
只今平原亦间阔,折柬未附双鲤鱼。zhǐ jīn píng yuán yì jiān kuò,zhé jiǎn wèi fù shuāng lǐ yú。
江湖满地水流碧,鸿雁叫月天涵虚。jiāng hú mǎn dì shuǐ liú bì,hóng yàn jiào yuè tiān hán xū。
岁寒但愿佳眠食,为余问讯今何如。suì hán dàn yuàn jiā mián shí,wèi yú wèn xùn jīn hé rú。

长门怨

汪琬

长门寂寞地,独坐易惊秋。zhǎng mén jì mò dì,dú zuò yì jīng qiū。
罗幌金风起,纱窗碧月流。luó huǎng jīn fēng qǐ,shā chuāng bì yuè liú。
残妆销翡翠,艳曲罢空侯。cán zhuāng xiāo fěi cuì,yàn qū bà kōng hóu。
玉辇游何处,君恩不可留。yù niǎn yóu hé chù,jūn ēn bù kě liú。
39123