古诗词

君山望江

徐搢珊

芙蓉城北君山隈,长江东下何喧豗。fú róng chéng běi jūn shān wēi,zhǎng jiāng dōng xià hé xuān huī。
金沙淘尽太古雪,岷涛万里从西来。jīn shā táo jǐn tài gǔ xuě,mín tāo wàn lǐ cóng xī lái。
我登绝顶尚残醉,眼前惶惑不可记。wǒ dēng jué dǐng shàng cán zuì,yǎn qián huáng huò bù kě jì。
远送斜阳起暮寒,触拨苍茫万古意。yuǎn sòng xié yáng qǐ mù hán,chù bō cāng máng wàn gǔ yì。
因记当年楚相老,而今冢上空秋草。yīn jì dāng nián chǔ xiāng lǎo,ér jīn zhǒng shàng kōng qiū cǎo。
珠履三千安在哉,满山叶落西风扫。zhū lǚ sān qiān ān zài zāi,mǎn shān yè luò xī fēng sǎo。
十二银山春复秋,风光仍似旧时好。shí èr yín shān chūn fù qiū,fēng guāng réng shì jiù shí hǎo。
松风亭上促膝观,欲仿枚笔只汍澜。sōng fēng tíng shàng cù xī guān,yù fǎng méi bǐ zhǐ wán lán。
猜您喜欢

梅花红梅

徐搢珊

香国谁为第一流,得时开向百花头。xiāng guó shuí wèi dì yī liú,dé shí kāi xiàng bǎi huā tóu。
太原公子翩翩影,雪夜只应著裼裘。tài yuán gōng zi piān piān yǐng,xuě yè zhǐ yīng zhù tì qiú。

梅花红梅

徐搢珊

恨无佐咏过残年,兴味只应倍索然。hèn wú zuǒ yǒng guò cán nián,xīng wèi zhǐ yīng bèi suǒ rán。
忽有暗香通鼻管,快携藜杖到篱边。hū yǒu àn xiāng tōng bí guǎn,kuài xié lí zhàng dào lí biān。

梅花红梅

徐搢珊

闲步松林欲探梅,云涛隔岫涌苍苔。xián bù sōng lín yù tàn méi,yún tāo gé xiù yǒng cāng tái。
山人不解余心在,翻问客为何事来。shān rén bù jiě yú xīn zài,fān wèn kè wèi hé shì lái。

梅花红梅

徐搢珊

密蕊曾经未绽时,适逢小雨细如丝。mì ruǐ céng jīng wèi zhàn shí,shì féng xiǎo yǔ xì rú sī。
想因不爱涂脂粉,净洗冰肌现素姿。xiǎng yīn bù ài tú zhī fěn,jìng xǐ bīng jī xiàn sù zī。

血迹碑二首

徐搢珊

油油麦秀黍离离,慨想当年殉节时。yóu yóu mài xiù shǔ lí lí,kǎi xiǎng dāng nián xùn jié shí。
明代故宫无片瓦,方公正喜有新祠。míng dài gù gōng wú piàn wǎ,fāng gōng zhèng xǐ yǒu xīn cí。

血迹碑二首

徐搢珊

忆自燕师到此来,全诛十族令人哀。yì zì yàn shī dào cǐ lái,quán zhū shí zú lìng rén āi。
当年血迹今犹在,此石诚为有幸哉。dāng nián xuè jì jīn yóu zài,cǐ shí chéng wèi yǒu xìng zāi。

九秋望日月下有感

徐搢珊

重阳时节雨纷纷,送酒无人扣野门。zhòng yáng shí jié yǔ fēn fēn,sòng jiǔ wú rén kòu yě mén。
喜得云消三五夜,月光高照菊花村。xǐ dé yún xiāo sān wǔ yè,yuè guāng gāo zhào jú huā cūn。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

柴门紧闭莫轻开,好护庭前一径苔。chái mén jǐn bì mò qīng kāi,hǎo hù tíng qián yī jìng tái。
最是青蝇真恶客,尘挥暂去又飞来。zuì shì qīng yíng zhēn è kè,chén huī zàn qù yòu fēi lái。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

炎威烈烈日迟迟,消遣无如一局棋。yán wēi liè liè rì chí chí,xiāo qiǎn wú rú yī jú qí。
赢得好风来一阵,纸枰吹起两便宜。yíng dé hǎo fēng lái yī zhèn,zhǐ píng chuī qǐ liǎng biàn yí。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

游湖准备采莲舟,五月陂塘竟似秋。yóu hú zhǔn bèi cǎi lián zhōu,wǔ yuè bēi táng jìng shì qiū。
莲叶也知人畏暑,故将翠盖罩人头。lián yè yě zhī rén wèi shǔ,gù jiāng cuì gài zhào rén tóu。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

轩居有竹最清幽,未遇凉秋已是秋。xuān jū yǒu zhú zuì qīng yōu,wèi yù liáng qiū yǐ shì qiū。
到底心空解人意,风来一阵一低头。dào dǐ xīn kōng jiě rén yì,fēng lái yī zhèn yī dī tóu。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

喜遇无云不雨天,携书曝向画帘前。xǐ yù wú yún bù yǔ tiān,xié shū pù xiàng huà lián qián。
我惭不是郝隆子,效他捧晒腹便便。wǒ cán bù shì hǎo lóng zi,xiào tā pěng shài fù biàn biàn。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

闲凭净几展吴绫,江面青山画几层。xián píng jìng jǐ zhǎn wú líng,jiāng miàn qīng shān huà jǐ céng。
搁笔凝神还静想,石边尚少看云僧。gē bǐ níng shén hái jìng xiǎng,shí biān shàng shǎo kàn yún sēng。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

酒酣醉后眼眬蒙,误指西而道是东。jiǔ hān zuì hòu yǎn lóng méng,wù zhǐ xī ér dào shì dōng。
眠向竹床频起舞,夕阳红认作朝红。mián xiàng zhú chuáng pín qǐ wǔ,xī yáng hóng rèn zuò cháo hóng。

消夏杂咏十二首辞客

徐搢珊

风来堤上水生寒,恰喜鱼多上我竿。fēng lái dī shàng shuǐ shēng hán,qià xǐ yú duō shàng wǒ gān。
恼煞渔舟来荡漾,钩沉水底不平安。nǎo shā yú zhōu lái dàng yàng,gōu chén shuǐ dǐ bù píng ān。
1031234567