古诗词

题石涛山水册

赵清瑞

一片荒寒见真意,巨然僧后有遗音。yī piàn huāng hán jiàn zhēn yì,jù rán sēng hòu yǒu yí yīn。
秋镌秃管山成骨,鬼避枯禅月印心。qiū juān tū guǎn shān chéng gǔ,guǐ bì kū chán yuè yìn xīn。
天分如公高石谷,人间何世怆云林。tiān fēn rú gōng gāo shí gǔ,rén jiān hé shì chuàng yún lín。
袈娑磅礴神酣候,澹墨萧疏缀苦吟。jiā suō bàng bó shén hān hòu,dàn mò xiāo shū zhuì kǔ yín。
猜您喜欢

七夕谣

赵清瑞

嫁女与征夫,不如弃路旁。jià nǚ yǔ zhēng fū,bù rú qì lù páng。
后人诵此语,恻恻心暗伤。hòu rén sòng cǐ yǔ,cè cè xīn àn shāng。
团圆儿女情,根本在农桑。tuán yuán ér nǚ qíng,gēn běn zài nóng sāng。
饭熟午鸡啼,饟黍食箪凉。fàn shú wǔ jī tí,xiǎng shǔ shí dān liáng。
削梧助膏沐,鬓贴菜花黄。xuē wú zhù gāo mù,bìn tiē cài huā huáng。
一日十二时,形影俪容光。yī rì shí èr shí,xíng yǐng lì róng guāng。
人间无离别,天上有河梁。rén jiān wú lí bié,tiān shàng yǒu hé liáng。
托业耕织同,两宿若参商。tuō yè gēng zhī tóng,liǎng sù ruò cān shāng。
缩地乏壶公,鍊石窘娲皇。suō dì fá hú gōng,liàn shí jiǒng wā huáng。
河鼓盼锦缄,天孙泣空房。hé gǔ pàn jǐn jiān,tiān sūn qì kōng fáng。
神仙既修到,转类孤凤凰。shén xiān jì xiū dào,zhuǎn lèi gū fèng huáng。
彩云七夕多,瓜果陈甘芳。cǎi yún qī xī duō,guā guǒ chén gān fāng。
谁知五铢衣,不及荆布妆。shuí zhī wǔ zhū yī,bù jí jīng bù zhuāng。
谁知七宝车,输与馌饷忙。shuí zhī qī bǎo chē,shū yǔ yè xiǎng máng。
乃悟安乐窝,不在白云乡。nǎi wù ān lè wō,bù zài bái yún xiāng。
悲哉长生殿,密誓无相忘。bēi zāi zhǎng shēng diàn,mì shì wú xiāng wàng。
长离谶已成,艳曲破霓裳。zhǎng lí chèn yǐ chéng,yàn qū pò ní shang。
李花日零替,杨花何茫茫。lǐ huā rì líng tì,yáng huā hé máng máng。
马嵬与鹊桥,此恨共天长。mǎ wéi yǔ què qiáo,cǐ hèn gòng tiān zhǎng。

送谢大冶盦之闽

赵清瑞

过江名士溯典午,风流潇洒多人豪。guò jiāng míng shì sù diǎn wǔ,fēng liú xiāo sǎ duō rén háo。
千祀灵源富钟毓,品地直与龙门高。qiān sì líng yuán fù zhōng yù,pǐn dì zhí yǔ lóng mén gāo。
英英冶公掞才藻,词坛高踞追风骚。yīng yīng yě gōng shàn cái zǎo,cí tán gāo jù zhuī fēng sāo。
春草芊绵茁斑管,馀霞绮丽挥灵毫。chūn cǎo qiān mián zhuó bān guǎn,yú xiá qǐ lì huī líng háo。
拱载联吟得神契,单词角胜倾其曹。gǒng zài lián yín dé shén qì,dān cí jiǎo shèng qīng qí cáo。
百尺元龙有豪气,与君艺苑俱翔翱。bǎi chǐ yuán lóng yǒu háo qì,yǔ jūn yì yuàn jù xiáng áo。
海天明月梦相忆,欲招枚马襄苏皋。hǎi tiān míng yuè mèng xiāng yì,yù zhāo méi mǎ xiāng sū gāo。
万里乘风恢壮志,划然长啸淩洪涛。wàn lǐ chéng fēng huī zhuàng zhì,huà rán zhǎng xiào líng hóng tāo。
诗骨嶙峋健秋隼,沧波汹涌驱神鳌。shī gǔ lín xún jiàn qiū sǔn,cāng bō xiōng yǒng qū shén áo。
一粟乾坤恣玄览,町畦未脱如圈牢。yī sù qián kūn zì xuán lǎn,tīng qí wèi tuō rú quān láo。
遐陬灵气供嘘吸,钝根不悟徒餔糟。xiá zōu líng qì gōng xū xī,dùn gēn bù wù tú bù zāo。
武夷仙人翩然下,幔亭一曲弹云璈。wǔ yí xiān rén piān rán xià,màn tíng yī qū dàn yún áo。
海若天吴纷左右,扶桑在指心忉忉。hǎi ruò tiān wú fēn zuǒ yòu,fú sāng zài zhǐ xīn dāo dāo。
屐齿更逾灵连远,吟情适与宣城遭。jī chǐ gèng yú líng lián yuǎn,yín qíng shì yǔ xuān chéng zāo。
秋兰垂露作纫佩,井菊薄饮当醇醪。qiū lán chuí lù zuò rèn pèi,jǐng jú báo yǐn dāng chún láo。
屋梁月落照颜色,未寄相思心郁陶。wū liáng yuè luò zhào yán sè,wèi jì xiāng sī xīn yù táo。
芙蓉江上卬须者,长笛声中首自搔。fú róng jiāng shàng áng xū zhě,zhǎng dí shēng zhōng shǒu zì sāo。

示嘉儿

赵清瑞

造物生美材,暴弃良可惜。zào wù shēng měi cái,bào qì liáng kě xī。
无负培植心,亟宜求自立。wú fù péi zhí xīn,jí yí qiú zì lì。
自立果云何?在不囿于习。zì lì guǒ yún hé?zài bù yòu yú xí。
目下风俗颓,相耀衣与食。mù xià fēng sú tuí,xiāng yào yī yǔ shí。
庸懦恣欺陵,高明惟妒嫉。yōng nuò zì qī líng,gāo míng wéi dù jí。
知识虽早开,揠苗徒自贼。zhī shí suī zǎo kāi,yà miáo tú zì zéi。
父兄期栋梁,往往成顽铁。fù xiōng qī dòng liáng,wǎng wǎng chéng wán tiě。
汝年已十六,庭训闻谆切。rǔ nián yǐ shí liù,tíng xùn wén zhūn qiè。
成材与不成,均在此时刻。chéng cái yǔ bù chéng,jūn zài cǐ shí kè。
余心望汝殷,汝心宜惕惕。yú xīn wàng rǔ yīn,rǔ xīn yí tì tì。
修词讲鍊气,学书精运笔。xiū cí jiǎng liàn qì,xué shū jīng yùn bǐ。
作画贵取神,吟诗贵存液。zuò huà guì qǔ shén,yín shī guì cún yè。
一艺可名家,其功在不息。yī yì kě míng jiā,qí gōng zài bù xī。
人若有恒心,早晚终毕业。rén ruò yǒu héng xīn,zǎo wǎn zhōng bì yè。
笑汝不足嗔,誉汝未为得。xiào rǔ bù zú chēn,yù rǔ wèi wèi dé。
遇物总欣欣,求道常急急。yù wù zǒng xīn xīn,qiú dào cháng jí jí。
青莲茁污泥,灵芝生湿热。qīng lián zhuó wū ní,líng zhī shēng shī rè。
不囿流俗中,扶摇上千尺。bù yòu liú sú zhōng,fú yáo shàng qiān chǐ。
481234