古诗词

送谢大冶盦之闽

赵清瑞

过江名士溯典午,风流潇洒多人豪。guò jiāng míng shì sù diǎn wǔ,fēng liú xiāo sǎ duō rén háo。
千祀灵源富钟毓,品地直与龙门高。qiān sì líng yuán fù zhōng yù,pǐn dì zhí yǔ lóng mén gāo。
英英冶公掞才藻,词坛高踞追风骚。yīng yīng yě gōng shàn cái zǎo,cí tán gāo jù zhuī fēng sāo。
春草芊绵茁斑管,馀霞绮丽挥灵毫。chūn cǎo qiān mián zhuó bān guǎn,yú xiá qǐ lì huī líng háo。
拱载联吟得神契,单词角胜倾其曹。gǒng zài lián yín dé shén qì,dān cí jiǎo shèng qīng qí cáo。
百尺元龙有豪气,与君艺苑俱翔翱。bǎi chǐ yuán lóng yǒu háo qì,yǔ jūn yì yuàn jù xiáng áo。
海天明月梦相忆,欲招枚马襄苏皋。hǎi tiān míng yuè mèng xiāng yì,yù zhāo méi mǎ xiāng sū gāo。
万里乘风恢壮志,划然长啸淩洪涛。wàn lǐ chéng fēng huī zhuàng zhì,huà rán zhǎng xiào líng hóng tāo。
诗骨嶙峋健秋隼,沧波汹涌驱神鳌。shī gǔ lín xún jiàn qiū sǔn,cāng bō xiōng yǒng qū shén áo。
一粟乾坤恣玄览,町畦未脱如圈牢。yī sù qián kūn zì xuán lǎn,tīng qí wèi tuō rú quān láo。
遐陬灵气供嘘吸,钝根不悟徒餔糟。xiá zōu líng qì gōng xū xī,dùn gēn bù wù tú bù zāo。
武夷仙人翩然下,幔亭一曲弹云璈。wǔ yí xiān rén piān rán xià,màn tíng yī qū dàn yún áo。
海若天吴纷左右,扶桑在指心忉忉。hǎi ruò tiān wú fēn zuǒ yòu,fú sāng zài zhǐ xīn dāo dāo。
屐齿更逾灵连远,吟情适与宣城遭。jī chǐ gèng yú líng lián yuǎn,yín qíng shì yǔ xuān chéng zāo。
秋兰垂露作纫佩,井菊薄饮当醇醪。qiū lán chuí lù zuò rèn pèi,jǐng jú báo yǐn dāng chún láo。
屋梁月落照颜色,未寄相思心郁陶。wū liáng yuè luò zhào yán sè,wèi jì xiāng sī xīn yù táo。
芙蓉江上卬须者,长笛声中首自搔。fú róng jiāng shàng áng xū zhě,zhǎng dí shēng zhōng shǒu zì sāo。
猜您喜欢

闲情四咏别

赵清瑞

红稀棠院药炉存,弱卉知时怅合昏。hóng xī táng yuàn yào lú cún,ruò huì zhī shí chàng hé hūn。
凉沁玉鱼支瘦骨,窗临朱鸟易惊魂。liáng qìn yù yú zhī shòu gǔ,chuāng lín zhū niǎo yì jīng hún。
润来石发平行迹,抽到蕉心怯慧根。rùn lái shí fā píng xíng jì,chōu dào jiāo xīn qiè huì gēn。
孤负莺花空绮丽,小园春尽未开门。gū fù yīng huā kōng qǐ lì,xiǎo yuán chūn jǐn wèi kāi mén。

论诗绝句三十首

赵清瑞

玄珠遁太虚,云龙起相逐。xuán zhū dùn tài xū,yún lóng qǐ xiāng zhú。
钩入珊网时,怡然媚幽独。gōu rù shān wǎng shí,yí rán mèi yōu dú。

论诗绝句三十首

赵清瑞

学诗如学禅,大力运龙象。xué shī rú xué chán,dà lì yùn lóng xiàng。
专取沧浪言,所见域寻丈。zhuān qǔ cāng làng yán,suǒ jiàn yù xún zhàng。

论诗绝句三十首

赵清瑞

予怀方杼轴,如何击钵催。yǔ huái fāng zhù zhóu,rú hé jī bō cuī。
悄然一阳动,律琯飞葭灰。qiāo rán yī yáng dòng,lǜ guǎn fēi jiā huī。

论诗绝句三十首

赵清瑞

东坡赞罗汉,曰水流花开。dōng pō zàn luó hàn,yuē shuǐ liú huā kāi。
静中现天倪,端由面壁来。jìng zhōng xiàn tiān ní,duān yóu miàn bì lái。

论诗绝句三十首

赵清瑞

鬼神来告语,叩寂以求音。guǐ shén lái gào yǔ,kòu jì yǐ qiú yīn。
一线单微透,华严印寸心。yī xiàn dān wēi tòu,huá yán yìn cùn xīn。

论诗绝句三十首

赵清瑞

斥鴳笑图南,但识枪榆枋。chì yàn xiào tú nán,dàn shí qiāng yú fāng。
风月便摭拾,不入古锦囊。fēng yuè biàn zhí shí,bù rù gǔ jǐn náng。

论诗绝句三十首

赵清瑞

近春贵能乐,近秋贵能哀。jìn chūn guì néng lè,jìn qiū guì néng āi。
所感自不同,执一真庸才。suǒ gǎn zì bù tóng,zhí yī zhēn yōng cái。

论诗绝句三十首

赵清瑞

融洽陶公性,乃有陶公诗。róng qià táo gōng xìng,nǎi yǒu táo gōng shī。
储王与韦柳,时合还时离。chǔ wáng yǔ wéi liǔ,shí hé hái shí lí。

论诗绝句三十首

赵清瑞

玉树谱新声,绮弱而无骨。yù shù pǔ xīn shēng,qǐ ruò ér wú gǔ。
诗词判刚柔,何用咎狎客。shī cí pàn gāng róu,hé yòng jiù xiá kè。

论诗绝句三十首

赵清瑞

六代竞华腴,中尚含古意。liù dài jìng huá yú,zhōng shàng hán gǔ yì。
秋水濯芙蓉,我爱天然丽。qiū shuǐ zhuó fú róng,wǒ ài tiān rán lì。

论诗绝句三十首

赵清瑞

旗亭遇小鬟,解诗胜老妪。qí tíng yù xiǎo huán,jiě shī shèng lǎo yù。
馀音真绕梁,听唱黄河句。yú yīn zhēn rào liáng,tīng chàng huáng hé jù。

论诗绝句三十首

赵清瑞

初学少陵诗,先当识疵累。chū xué shǎo líng shī,xiān dāng shí cī lèi。
疏略而平浅,便滋两宋弊。shū lüè ér píng qiǎn,biàn zī liǎng sòng bì。

论诗绝句三十首

赵清瑞

荦确昌黎翁,盘空多硬语。luò què chāng lí wēng,pán kōng duō yìng yǔ。
风雅之正宗,吾独秋怀取。fēng yǎ zhī zhèng zōng,wú dú qiū huái qǔ。

论诗绝句三十首

赵清瑞

鄙哉王次回,强颜冒温李。bǐ zāi wáng cì huí,qiáng yán mào wēn lǐ。
艳词有寄托,岂类负涂豕。yàn cí yǒu jì tuō,qǐ lèi fù tú shǐ。
481234