古诗词

中条山王官谷双瀑吟

魏源

忽惊云黑何方雨,谁知泉挂峰头树。hū jīng yún hēi hé fāng yǔ,shuí zhī quán guà fēng tóu shù。
一村云树水声中,疑是山人辟秦处。yī cūn yún shù shuǐ shēng zhōng,yí shì shān rén pì qín chù。
条山西枕黄河曲,四山环拱天柱足。tiáo shān xī zhěn huáng hé qū,sì shān huán gǒng tiān zhù zú。
人言黄河天上来,谁知银河万仞,却泻山中雷。rén yán huáng hé tiān shàng lái,shuí zhī yín hé wàn rèn,què xiè shān zhōng léi。
东西两瀑不相见,回崖寒閟千琼瑰。dōng xī liǎng pù bù xiāng jiàn,huí yá hán bì qiān qióng guī。
寒日无影峰插汉,但有古雪溅莓苔。hán rì wú yǐng fēng chā hàn,dàn yǒu gǔ xuě jiàn méi tái。
人言西北之山少泉水,不若东南雷电起。rén yán xī běi zhī shān shǎo quán shuǐ,bù ruò dōng nán léi diàn qǐ。
岂知河北瀑龙不见尾,岱华西谷水帘足。qǐ zhī hé běi pù lóng bù jiàn wěi,dài huá xī gǔ shuǐ lián zú。
游人登峰不寻谷,沂山双瀑横云霄。yóu rén dēng fēng bù xún gǔ,yí shān shuāng pù héng yún xiāo。
高寒谁肯跻岧峣。gāo hán shuí kěn jī tiáo yáo。
太行林虑瀑奇绝,崖谷荒险虎豹穴。tài xíng lín lǜ pù qí jué,yá gǔ huāng xiǎn hǔ bào xué。
惟有盘山泉石闻天下,卧瀑终殊飞瀑挂。wéi yǒu pán shān quán shí wén tiān xià,wò pù zhōng shū fēi pù guà。
欲求西北观瀑不险而绝奇,无若王官谷里天绅垂。yù qiú xī běi guān pù bù xiǎn ér jué qí,wú ruò wáng guān gǔ lǐ tiān shēn chuí。
晴空雨雪三千丈,终古风雷十二时。qíng kōng yǔ xuě sān qiān zhàng,zhōng gǔ fēng léi shí èr shí。
垂纶亭,濯缨涧,此间可以忘南面。chuí lún tíng,zhuó yīng jiàn,cǐ jiān kě yǐ wàng nán miàn。
有人绝壁烟霞鍊,欲往从之,峰回路转,可望不可见。yǒu rén jué bì yān xiá liàn,yù wǎng cóng zhī,fēng huí lù zhuǎn,kě wàng bù kě jiàn。
云树苍苍空浩叹。yún shù cāng cāng kōng hào tàn。
魏源

魏源

魏源(1794~1857年),清代启蒙思想家、政治家、文学家,近代中国“睁眼看世界”的先行者之一。名远达,字默深,又字墨生、汉士,号良图,汉族,湖南邵阳隆回人,道光二年举人,二十五年始成进士,官高邮知州,晚年弃官归隐,潜心佛学,法名承贯。魏源认为论学应以“经世致用”为宗旨,提出“变古愈尽,便民愈甚”的变法主张,倡导学习西方先进科学技术,总结出“师夷之长技以制夷”的新思想。 魏源的作品>>

猜您喜欢

黄山诗

魏源

老松生空山,一物无可恃。lǎo sōng shēng kōng shān,yī wù wú kě shì。
得天惟云液,得地惟石髓。dé tiān wéi yún yè,dé dì wéi shí suǐ。
母石而父云,化亿万龙子。mǔ shí ér fù yún,huà yì wàn lóng zi。
有似石纽圣,剖腹能生启。yǒu shì shí niǔ shèng,pōu fù néng shēng qǐ。
禀兹坚劲性,怪怪奇奇起。bǐng zī jiān jìn xìng,guài guài qí qí qǐ。
势不欲上天,横行云海里。shì bù yù shàng tiān,héng xíng yún hǎi lǐ。
性石不性木,肯共云生死。xìng shí bù xìng mù,kěn gòng yún shēng sǐ。
但知极松变,那顾失松体。dàn zhī jí sōng biàn,nà gù shī sōng tǐ。
一峰踞一龙,万峰万龙倚。yī fēng jù yī lóng,wàn fēng wàn lóng yǐ。
空山风雨来,精灵互神鬼。kōng shān fēng yǔ lái,jīng líng hù shén guǐ。
苍叟夜叩扃,闭门君勿理。cāng sǒu yè kòu jiōng,bì mén jūn wù lǐ。

高邮州署秋日偶题其一

魏源

天无风雨不成秋,只当清明上巳游。tiān wú fēng yǔ bù chéng qiū,zhǐ dāng qīng míng shàng sì yóu。
楚树吴云二千里,满天黄英独登楼。chǔ shù wú yún èr qiān lǐ,mǎn tiān huáng yīng dú dēng lóu。
32123