古诗词

庚午中秋夜始识罗少珊文仲于矮屋中遂偕诗五共登明远楼看月少珊有诗作此追和时癸酉孟秋也

黄遵宪

万蚕食叶蚕声酣,三条红烛光炎炎。wàn cán shí yè cán shēng hān,sān tiáo hóng zhú guāng yán yán。
忽然大声出邻屋,偷窥有客掀襽衫。hū rán dà shēng chū lín wū,tōu kuī yǒu kè xiān lán shān。
狂吟高歌彻屋瓦,两日虎视方眈眈。kuáng yín gāo gē chè wū wǎ,liǎng rì hǔ shì fāng dān dān。
此人岂容交臂失,闯然握手惊雄谈。cǐ rén qǐ róng jiāo bì shī,chuǎng rán wò shǒu jīng xióng tán。
问名识是将家子,《金版》、《玉匮》素所谙。wèn míng shí shì jiāng jiā zi,jīn bǎn yù kuì sù suǒ ān。
是时发策问兵事,胸中武库胥包含。shì shí fā cè wèn bīng shì,xiōng zhōng wǔ kù xū bāo hán。
我方掀帘促膝坐,昂头有月来屋檐。wǒ fāng xiān lián cù xī zuò,áng tóu yǒu yuè lái wū yán。
此人此月此楼岂可负此夕,辄邀吾友同追探。cǐ rén cǐ yuè cǐ lóu qǐ kě fù cǐ xī,zhé yāo wú yǒu tóng zhuī tàn。
巍巍明远楼,高插南斗南。wēi wēi míng yuǎn lóu,gāo chā nán dòu nán。
钲声鼓声宵戒严,我来不避官吏嫌。zhēng shēng gǔ shēng xiāo jiè yán,wǒ lái bù bì guān lì xián。
蹑衣径上梯百尺,凭栏要到塔七尖。niè yī jìng shàng tī bǎi chǐ,píng lán yào dào tǎ qī jiān。
天风吹衣怕飞去,汝我左右相扶搀。tiān fēng chuī yī pà fēi qù,rǔ wǒ zuǒ yòu xiāng fú chān。
织云四卷天不夜,空中商悬圆明蟾。zhī yún sì juǎn tiān bù yè,kōng zhōng shāng xuán yuán míng chán。
沈沈矮屋万行瓦,昨者煮海今堆盐。shěn shěn ǎi wū wàn xíng wǎ,zuó zhě zhǔ hǎi jīn duī yán。
回头却望望东海,蒙蒙烟气团蔚蓝。huí tóu què wàng wàng dōng hǎi,méng méng yān qì tuán wèi lán。
其馀人家亿万户,水波不动澄空潭。qí yú rén jiā yì wàn hù,shuǐ bō bù dòng chéng kōng tán。
三更夜深风露重,下士万蚁齐黑酣。sān gèng yè shēn fēng lù zhòng,xià shì wàn yǐ qí hēi hān。
大千世界共此月,今夕只照人两三。dà qiān shì jiè gòng cǐ yuè,jīn xī zhǐ zhào rén liǎng sān。
虽然无肴无酒不得谋一醉,犹有惊人好句同掀髯。suī rán wú yáo wú jiǔ bù dé móu yī zuì,yóu yǒu jīng rén hǎo jù tóng xiān rán。
别来此月几圆缺,三人两地同观瞻。bié lái cǐ yuè jǐ yuán quē,sān rén liǎng dì tóng guān zhān。
匆匆三年忽已过,秋风重磨旧剑镡。cōng cōng sān nián hū yǐ guò,qiū fēng zhòng mó jiù jiàn chán。
羊城相见执手笑,追述往事言呢喃。yáng chéng xiāng jiàn zhí shǒu xiào,zhuī shù wǎng shì yán ne nán。
男儿竟作可怜虫,等此蓄缩缠窠蚕。nán ér jìng zuò kě lián chóng,děng cǐ xù suō chán kē cán。
少珊少珊我且与汝共登越王之高台,白云往来驾两骖。shǎo shān shǎo shān wǒ qiě yǔ rǔ gòng dēng yuè wáng zhī gāo tái,bái yún wǎng lái jià liǎng cān。
试寻黄屋左纛旧霸业,阴符发箧温韬钤。shì xún huáng wū zuǒ dào jiù bà yè,yīn fú fā qiè wēn tāo qián。
不然泛舟南海南,乘风破浪张长帆。bù rán fàn zhōu nán hǎi nán,chéng fēng pò làng zhāng zhǎng fān。
要借五十犗铒钓此臣鳌去,刳腹脔肉供口馋。yào jiè wǔ shí jiè ěr diào cǐ chén áo qù,kū fù luán ròu gōng kǒu chán。
使君于此自不凡,何苦徒作风月谈。shǐ jūn yú cǐ zì bù fán,hé kǔ tú zuò fēng yuè tán。
要搏扶摇羊角直上九万里,埋头破屋心非甘!噫嘻乎,埋头破屋心非甘!yào bó fú yáo yáng jiǎo zhí shàng jiǔ wàn lǐ,mái tóu pò wū xīn fēi gān!yī xī hū,mái tóu pò wū xīn fēi gān!
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

岁暮怀人诗

黄遵宪

天边雄镇北门管,海内通儒东塾书。tiān biān xióng zhèn běi mén guǎn,hǎi nèi tōng rú dōng shú shū。
膝下传经幕中檄,数君才调有谁如?xī xià chuán jīng mù zhōng xí,shù jūn cái diào yǒu shuí rú?

岁暮怀人诗

黄遵宪

释之廷尉由参乘,博望封侯自使槎。shì zhī tíng wèi yóu cān chéng,bó wàng fēng hóu zì shǐ chá。
官职诗名看双好,纷纷冠盖逊清华。guān zhí shī míng kàn shuāng hǎo,fēn fēn guān gài xùn qīng huá。

岁暮怀人诗

黄遵宪

一疏尊崇到许君,壁中古字发奇芬。yī shū zūn chóng dào xǔ jūn,bì zhōng gǔ zì fā qí fēn。
郋亭弟子湖洲法,讽籀人人解《说文》。xí tíng dì zi hú zhōu fǎ,fěng zhòu rén rén jiě shuō wén。

岁暮怀人诗

黄遵宪

粉署归来作画眠,花砖徐步日如年。fěn shǔ guī lái zuò huà mián,huā zhuān xú bù rì rú nián。
不知新旧《唐书》注,红烛增修得几篇?bù zhī xīn jiù táng shū zhù,hóng zhú zēng xiū dé jǐ piān?

岁暮怀人诗

黄遵宪

赤嵌城高海色黄,乍销兵气变文光。chì qiàn chéng gāo hǎi sè huáng,zhà xiāo bīng qì biàn wén guāng。
他年番社编《文苑》,初祖开山天破荒。tā nián fān shè biān wén yuàn,chū zǔ kāi shān tiān pò huāng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

老去头陀深闭关,悔将游戏到人间。lǎo qù tóu tuó shēn bì guān,huǐ jiāng yóu xì dào rén jiān。
杨枝骆马今都去,负杖闲看乌石山。yáng zhī luò mǎ jīn dōu qù,fù zhàng xián kàn wū shí shān。

岁暮怀人诗

黄遵宪

百人同队试青衫,记得同歌宵雅三。bǎi rén tóng duì shì qīng shān,jì dé tóng gē xiāo yǎ sān。
上溯乾嘉数毛郑,瓣香应继着花庵。shàng sù qián jiā shù máo zhèng,bàn xiāng yīng jì zhe huā ān。

岁暮怀人诗

黄遵宪

高柳深深闭户居,看儿画扇妇钞书。gāo liǔ shēn shēn bì hù jū,kàn ér huà shàn fù chāo shū。
著书注到萍蒲懒,恨不将身化作鱼。zhù shū zhù dào píng pú lǎn,hèn bù jiāng shēn huà zuò yú。

岁暮怀人诗

黄遵宪

结客须结少年场,占士能占男子祥。jié kè xū jié shǎo nián chǎng,zhàn shì néng zhàn nán zi xiáng。
二十年前赠君语,于今憔悴鬓微霜。èr shí nián qián zèng jūn yǔ,yú jīn qiáo cuì bìn wēi shuāng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

走遍环球西复东,莼鲈归隐卧吴淞。zǒu biàn huán qiú xī fù dōng,chún lú guī yǐn wò wú sōng。
可怜一副伤时泪,洒尽吞花卧酒中。kě lián yī fù shāng shí lèi,sǎ jǐn tūn huā wò jiǔ zhōng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

十洲三岛浮槎去,汗漫狂游久未还。shí zhōu sān dǎo fú chá qù,hàn màn kuáng yóu jiǔ wèi hái。
输与清闲阳朔令,朝朝拄笏饱看山。shū yǔ qīng xián yáng shuò lìng,cháo cháo zhǔ hù bǎo kàn shān。

岁暮怀人诗

黄遵宪

闻君近入焦山去,欲访要离伴伯鸾。wén jūn jìn rù jiāo shān qù,yù fǎng yào lí bàn bó luán。
一个蜗庐置何处?yī gè wō lú zhì hé chù?
漫山风雨黑如磐。màn shān fēng yǔ hēi rú pán。

岁暮怀人诗

黄遵宪

娓娓清谈玉屑霏,仲宣体弱不胜衣。wěi wěi qīng tán yù xiè fēi,zhòng xuān tǐ ruò bù shèng yī。
十年面壁精勤甚,多恐量腰减带围。shí nián miàn bì jīng qín shén,duō kǒng liàng yāo jiǎn dài wéi。

岁暮怀人诗

黄遵宪

骨肉凋零感慨多,玉关人老发微皤。gǔ ròu diāo líng gǎn kǎi duō,yù guān rén lǎo fā wēi pó。
金壶自写《神伤赋》,每念家山辄奈何。jīn hú zì xiě shén shāng fù,měi niàn jiā shān zhé nài hé。

岁暮怀人诗

黄遵宪

教儿兼习蟹行字,呼婢闲调鴂舌音。jiào ér jiān xí xiè xíng zì,hū bì xián diào jué shé yīn。
十载蓬莱作仙吏,公庭花落屋庐深。shí zài péng lái zuò xiān lì,gōng tíng huā luò wū lú shēn。