古诗词

感事三首

黄遵宪

地球浑浑周八极,天设区域限西北。dì qiú hún hún zhōu bā jí,tiān shè qū yù xiàn xī běi。
绳行沙度不可涉,黑风况畏罗杀国。shéng xíng shā dù bù kě shè,hēi fēng kuàng wèi luó shā guó。
咄哉远人来叩关,凿地忽通西南蛮。duō zāi yuǎn rén lái kòu guān,záo dì hū tōng xī nán mán。
贾胡竟到印度海,师船还越大浪山。jiǎ hú jìng dào yìn dù hǎi,shī chuán hái yuè dà làng shān。
婆罗苏禄吾南土,从此汉阳咸人楚。pó luó sū lù wú nán tǔ,cóng cǐ hàn yáng xián rén chǔ。
长蛇封豕恣并吞,喁喁鹣鲽来无路。zhǎng shé fēng shǐ zì bìng tūn,yóng yóng jiān dié lái wú lù。
可仑比亚尤人豪,搜索大地如追逃。kě lún bǐ yà yóu rén háo,sōu suǒ dà dì rú zhuī táo。
裹粮三月指西发,极目所际惟波涛。guǒ liáng sān yuè zhǐ xī fā,jí mù suǒ jì wéi bō tāo。
行行匝月粮且罄,舟人欲杀鬼夜号。xíng xíng zā yuè liáng qiě qìng,zhōu rén yù shā guǐ yè hào。
忽然大陆出平地,一钓手得十五鳌。hū rán dà lù chū píng dì,yī diào shǒu dé shí wǔ áo。
即今美洲十数国,有地万里民千忆。jí jīn měi zhōu shí shù guó,yǒu dì wàn lǐ mín qiān yì。
世人已识地球圆,更探增冰南北极。shì rén yǐ shí dì qiú yuán,gèng tàn zēng bīng nán běi jí。
精卫终偿填海志,巨灵竟有擘山力。jīng wèi zhōng cháng tián hǎi zhì,jù líng jìng yǒu bāi shān lì。
华严楼阁虽则奇,沧海桑田究难测。huá yán lóu gé suī zé qí,cāng hǎi sāng tián jiū nán cè。
堂堂大国称支那,文物久冠亚细亚。táng táng dà guó chēng zhī nà,wén wù jiǔ guān yà xì yà。
流沙被德广所及,却特威远蔑以加。liú shā bèi dé guǎng suǒ jí,què tè wēi yuǎn miè yǐ jiā。
宋明诸儒骛虚论,徒诩汉大夸皇华。sòng míng zhū rú wù xū lùn,tú xǔ hàn dà kuā huáng huá。
谬言要荒不足论,鸟知壤地交犬牙。miù yán yào huāng bù zú lùn,niǎo zhī rǎng dì jiāo quǎn yá。
鄂罗英法联翩起,四邻逼处环相伺。è luó yīng fǎ lián piān qǐ,sì lín bī chù huán xiāng cì。
着鞭空让他人先,卧榻一任旁侧睡。zhe biān kōng ràng tā rén xiān,wò tà yī rèn páng cè shuì。
古今事变奇至此,彼己不知宁勿耻。gǔ jīn shì biàn qí zhì cǐ,bǐ jǐ bù zhī níng wù chǐ。
持被入直刺刺语不休,劝君一骋四方志。chí bèi rù zhí cì cì yǔ bù xiū,quàn jūn yī chěng sì fāng zhì。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

占此江山亦足豪,凌虚楼阁五云高。zhàn cǐ jiāng shān yì zú háo,líng xū lóu gé wǔ yún gāo。
人饶春气花多媚,山入波流地尚牢。rén ráo chūn qì huā duō mèi,shān rù bō liú dì shàng láo。
六代风流馀蜡屐,百家磨炼惜名刀。liù dài fēng liú yú là jī,bǎi jiā mó liàn xī míng dāo。
廿年多少沧桑感,尽日凭栏首重搔。niàn nián duō shǎo cāng sāng gǎn,jǐn rì píng lán shǒu zhòng sāo。

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

海外偏留文字缘,新诗脱口每争传。hǎi wài piān liú wén zì yuán,xīn shī tuō kǒu měi zhēng chuán。
草完明治维新史,吟到中华以外天。cǎo wán míng zhì wéi xīn shǐ,yín dào zhōng huá yǐ wài tiān。
王母环来夸盛典,《吾妻镜》在访遗编。wáng mǔ huán lái kuā shèng diǎn,wú qī jìng zài fǎng yí biān。
若图岁岁西湖集,四壁花容百散仙。ruò tú suì suì xī hú jí,sì bì huā róng bǎi sàn xiān。

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

海水南旋连粤峤,斗星北望指京华。hǎi shuǐ nán xuán lián yuè jiào,dòu xīng běi wàng zhǐ jīng huá。
但烦青鸟常通讯,贪住蓬莱忘忆家。dàn fán qīng niǎo cháng tōng xùn,tān zhù péng lái wàng yì jiā。
一日得闲便山水,十分难别是樱花。yī rì dé xián biàn shān shuǐ,shí fēn nán bié shì yīng huā。
白银宫阙吾曾至,归与乡人信口夸。bái yín gōng quē wú céng zhì,guī yǔ xiāng rén xìn kǒu kuā。

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

沧溟此去浩无垠,回首江城意更亲。cāng míng cǐ qù hào wú yín,huí shǒu jiāng chéng yì gèng qīn。
昔日同舟多敌国,而今四海总比邻。xī rì tóng zhōu duō dí guó,ér jīn sì hǎi zǒng bǐ lín。
更行二万三千里,等是东西南北人。gèng xíng èr wàn sān qiān lǐ,děng shì dōng xī nán běi rén。
独有兴亚一腔血,为君户户染红轮。dú yǒu xīng yà yī qiāng xuè,wèi jūn hù hù rǎn hóng lún。

感怀

黄遵宪

下阻黄垆上九天,白云望断眼空悬。xià zǔ huáng lú shàng jiǔ tiān,bái yún wàng duàn yǎn kōng xuán。
蒙蒙零雨又寒食,浩浩长流总逝川。méng méng líng yǔ yòu hán shí,hào hào zhǎng liú zǒng shì chuān。
万里游惟图一饱,三年泪忍到重泉。wàn lǐ yóu wéi tú yī bǎo,sān nián lèi rěn dào zhòng quán。
此身俯仰都惭愧,鞅掌犹言我独贤。cǐ shēn fǔ yǎng dōu cán kuì,yāng zhǎng yóu yán wǒ dú xián。

归过日本志感

黄遵宪

旧游重到一凄然,电制光阴又四年。jiù yóu zhòng dào yī qī rán,diàn zhì guāng yīn yòu sì nián。
老辈渐闻歌《薤露》,沧波真易变桑田。lǎo bèi jiàn wén gē xiè lù,cāng bō zhēn yì biàn sāng tián。
出关符传行人玺,横海旌旗下濑船。chū guān fú chuán xíng rén xǐ,héng hǎi jīng qí xià lài chuán。
今日荷戈边塞去,可堪雪窖复冰天。jīn rì hé gē biān sāi qù,kě kān xuě jiào fù bīng tiān。

到广州

黄遵宪

秋风独上越王台,吊古伤今几霸才。qiū fēng dú shàng yuè wáng tái,diào gǔ shāng jīn jǐ bà cái。
表里山河故无恙,消遥天海此归来。biǎo lǐ shān hé gù wú yàng,xiāo yáo tiān hǎi cǐ guī lái。
沦波淼淼八千里,圆月匆匆一百回。lún bō miǎo miǎo bā qiān lǐ,yuán yuè cōng cōng yī bǎi huí。
自抚头颅看髀肉,侧身东望重徘徊。zì fǔ tóu lú kàn bì ròu,cè shēn dōng wàng zhòng pái huái。

游七星岩

黄遵宪

归帆正藉好风吹,却为看山误我期。guī fān zhèng jí hǎo fēng chuī,què wèi kàn shān wù wǒ qī。
急水渐趋江合处,奇峰横出路穷时。jí shuǐ jiàn qū jiāng hé chù,qí fēng héng chū lù qióng shí。
欲寻柯斧仙何处?yù xún kē fǔ xiān hé chù?
久困津梁佛亦疲。jiǔ kùn jīn liáng fú yì pí。
返景入林人坐久,昏鸦何事独归迟?fǎn jǐng rù lín rén zuò jiǔ,hūn yā hé shì dú guī chí?

夜泊

黄遵宪

一行归雁影零丁,相倚双凫睡未醒。yī xíng guī yàn yǐng líng dīng,xiāng yǐ shuāng fú shuì wèi xǐng。
人语沈沈篷悄悄,沙光淡淡竹冥冥。rén yǔ shěn shěn péng qiāo qiāo,shā guāng dàn dàn zhú míng míng。
近家乡梦心尤亟,拍枕涛声耳厌听。jìn jiā xiāng mèng xīn yóu jí,pāi zhěn tāo shēng ěr yàn tīng。
急趁天明催橹发,开门斜月带残星。jí chèn tiān míng cuī lǔ fā,kāi mén xié yuè dài cán xīng。

远归

黄遵宪

人人相见各开颜,载得春风入玉关。rén rén xiāng jiàn gè kāi yán,zài dé chūn fēng rù yù guān。
邻里关心问筐箧,儿童拍手唱刀环。lín lǐ guān xīn wèn kuāng qiè,ér tóng pāi shǒu chàng dāo huán。
且图傍岸牵舟住,竞说乘槎犯斗还。qiě tú bàng àn qiān zhōu zhù,jìng shuō chéng chá fàn dòu hái。
海外名山都看遍,杖藜还看故乡山。hǎi wài míng shān dōu kàn biàn,zhàng lí hái kàn gù xiāng shān。

乡人以余远归争来询问赋此志感

黄遵宪

欢迎海客远游归,各认容颜半是非。huān yíng hǎi kè yuǎn yóu guī,gè rèn róng yán bàn shì fēi。
六合外从何处说,十年来渐故人稀。liù hé wài cóng hé chù shuō,shí nián lái jiàn gù rén xī。
糟床争送墙头酒,针线愁牵身上衣。zāo chuáng zhēng sòng qiáng tóu jiǔ,zhēn xiàn chóu qiān shēn shàng yī。
旧识新交遍天下,可如亲戚话依依。jiù shí xīn jiāo biàn tiān xià,kě rú qīn qī huà yī yī。

今夕

黄遵宪

相逢都怪鬓毛苍,今夕重依灯烛光。xiāng féng dōu guài bìn máo cāng,jīn xī zhòng yī dēng zhú guāng。
已去年华一弹指,无穷心事九回肠。yǐ qù nián huá yī dàn zhǐ,wú qióng xīn shì jiǔ huí cháng。
云中蜃气楼台幻,海外龙堆道路长。yún zhōng shèn qì lóu tái huàn,hǎi wài lóng duī dào lù zhǎng。
身世茫茫何可说,呼儿炊饭熟黄梁。shēn shì máng máng hé kě shuō,hū ér chuī fàn shú huáng liáng。

小女

黄遵宪

一灯团坐话依依,帘幕深藏未掩扉。yī dēng tuán zuò huà yī yī,lián mù shēn cáng wèi yǎn fēi。
小女挽髯争问事,阿娘不语又牵衣。xiǎo nǚ wǎn rán zhēng wèn shì,ā niáng bù yǔ yòu qiān yī。
日光定是举头近,海大何如两手围?rì guāng dìng shì jǔ tóu jìn,hǎi dà hé rú liǎng shǒu wéi?
欲展地球图指看,夜灯风幔落伊威。yù zhǎn dì qiú tú zhǐ kàn,yè dēng fēng màn luò yī wēi。

即事

黄遵宪

墙外轻阴淡淡遮,床头有酒巷无车。qiáng wài qīng yīn dàn dàn zhē,chuáng tóu yǒu jiǔ xiàng wú chē。
将离复合风吹絮,乍暖还寒春养花。jiāng lí fù hé fēng chuī xù,zhà nuǎn hái hán chūn yǎng huā。
一醉瞢腾如梦里,此身飘泊又天涯。yī zuì méng téng rú mèng lǐ,cǐ shēn piāo pō yòu tiān yá。
打窗山雨琅琅响,犹似波涛海上槎。dǎ chuāng shān yǔ láng láng xiǎng,yóu shì bō tāo hǎi shàng chá。

春暮偶游归饮人境庐

黄遵宪

某水某山我故乡,今时今日好容光。mǒu shuǐ mǒu shān wǒ gù xiāng,jīn shí jīn rì hǎo róng guāng。
频年花事春三月,独我蓬飘天一方。pín nián huā shì chūn sān yuè,dú wǒ péng piāo tiān yī fāng。
门外骊驹犹在道,堂前燕子稳栖梁。mén wài lí jū yóu zài dào,táng qián yàn zi wěn qī liáng。
金盆月艳蒲萄缘,便拟狂飞千百觞。jīn pén yuè yàn pú táo yuán,biàn nǐ kuáng fēi qiān bǎi shāng。