古诗词

登巴黎铁塔

黄遵宪

拔地崛然起,崚嶒矗百丈。bá dì jué rán qǐ,léng céng chù bǎi zhàng。
自非假羽翼,孰能蹑履上?zì fēi jiǎ yǔ yì,shú néng niè lǚ shàng?
高标悬金针,四维挂铁网。gāo biāo xuán jīn zhēn,sì wéi guà tiě wǎng。
下竖五丈旗,可容千人帐。xià shù wǔ zhàng qí,kě róng qiān rén zhàng。
石础森开张,露阙屹相向。shí chǔ sēn kāi zhāng,lù quē yì xiāng xiàng。
游人企足看,已惊眼界创。yóu rén qǐ zú kàn,yǐ jīng yǎn jiè chuàng。
悬车倏上腾,乍闻辘轳响。xuán chē shū shàng téng,zhà wén lù lú xiǎng。
人已不翼飞,迥出空虚上。rén yǐ bù yì fēi,jiǒng chū kōng xū shàng。
并世无二尊,独立绝依傍。bìng shì wú èr zūn,dú lì jué yī bàng。
即居最下层,高已莫能抗。jí jū zuì xià céng,gāo yǐ mò néng kàng。
苍苍覆大圜,森芒列万象。cāng cāng fù dà huán,sēn máng liè wàn xiàng。
呼吸通帝座,疑可通肸蚃。hū xī tōng dì zuò,yí kě tōng xī xiǎng。
自天下至地,俯察不复仰。zì tiān xià zhì dì,fǔ chá bù fù yǎng。
但恨目力穷,更无外物障。dàn hèn mù lì qióng,gèng wú wài wù zhàng。
离离画方罫,万顷开沃壤。lí lí huà fāng guà,wàn qǐng kāi wò rǎng。
微茫一线遥,千里走河广。wēi máng yī xiàn yáo,qiān lǐ zǒu hé guǎng。
宫阙与城垒,一气作苍莽。gōng quē yǔ chéng lěi,yī qì zuò cāng mǎng。
不辨牛马人,沙虫纷扰攘。bù biàn niú mǎ rén,shā chóng fēn rǎo rǎng。
我从下界来,小大顿变相。wǒ cóng xià jiè lái,xiǎo dà dùn biàn xiāng。
未知天眼窥,么么作何状?wèi zhī tiān yǎn kuī,me me zuò hé zhuàng?
北风冰海来,秋气何飒爽。běi fēng bīng hǎi lái,qiū qì hé sà shuǎng。
海西数点烟,英伦郁相望。hǎi xī shù diǎn yān,yīng lún yù xiāng wàng。
缅昔百年役,裂地争霸王。miǎn xī bǎi nián yì,liè dì zhēng bà wáng。
驱民入锋镝,倾国竭府帑。qū mín rù fēng dī,qīng guó jié fǔ tǎng。
其后拿破仑,盖世气无两。qí hòu ná pò lún,gài shì qì wú liǎng。
胜尊天单于,败作降王长。shèng zūn tiān dān yú,bài zuò jiàng wáng zhǎng。
欧洲古战场,好胜不相让。ōu zhōu gǔ zhàn chǎng,hǎo shèng bù xiāng ràng。
即今正六帝,各负天下壮。jí jīn zhèng liù dì,gè fù tiān xià zhuàng。
等是蛮触争,纷纷校得丧。děng shì mán chù zhēng,fēn fēn xiào dé sàng。
嗟我稊米身,尪弱不自量。jiē wǒ tí mǐ shēn,wāng ruò bù zì liàng。
一览小天下,五洲如在掌。yī lǎn xiǎo tiān xià,wǔ zhōu rú zài zhǎng。
既登绝顶高,更作凌风想。jì dēng jué dǐng gāo,gèng zuò líng fēng xiǎng。
何时御气游,乘球恣来往。hé shí yù qì yóu,chéng qiú zì lái wǎng。
扶摇九万里,一笑吾其傥。fú yáo jiǔ wàn lǐ,yī xiào wú qí tǎng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

占此江山亦足豪,凌虚楼阁五云高。zhàn cǐ jiāng shān yì zú háo,líng xū lóu gé wǔ yún gāo。
人饶春气花多媚,山入波流地尚牢。rén ráo chūn qì huā duō mèi,shān rù bō liú dì shàng láo。
六代风流馀蜡屐,百家磨炼惜名刀。liù dài fēng liú yú là jī,bǎi jiā mó liàn xī míng dāo。
廿年多少沧桑感,尽日凭栏首重搔。niàn nián duō shǎo cāng sāng gǎn,jǐn rì píng lán shǒu zhòng sāo。

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

海外偏留文字缘,新诗脱口每争传。hǎi wài piān liú wén zì yuán,xīn shī tuō kǒu měi zhēng chuán。
草完明治维新史,吟到中华以外天。cǎo wán míng zhì wéi xīn shǐ,yín dào zhōng huá yǐ wài tiān。
王母环来夸盛典,《吾妻镜》在访遗编。wáng mǔ huán lái kuā shèng diǎn,wú qī jìng zài fǎng yí biān。
若图岁岁西湖集,四壁花容百散仙。ruò tú suì suì xī hú jí,sì bì huā róng bǎi sàn xiān。

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

海水南旋连粤峤,斗星北望指京华。hǎi shuǐ nán xuán lián yuè jiào,dòu xīng běi wàng zhǐ jīng huá。
但烦青鸟常通讯,贪住蓬莱忘忆家。dàn fán qīng niǎo cháng tōng xùn,tān zhù péng lái wàng yì jiā。
一日得闲便山水,十分难别是樱花。yī rì dé xián biàn shān shuǐ,shí fēn nán bié shì yīng huā。
白银宫阙吾曾至,归与乡人信口夸。bái yín gōng quē wú céng zhì,guī yǔ xiāng rén xìn kǒu kuā。

奉命为美国三富兰西士果总领事留别日本诸君子

黄遵宪

沧溟此去浩无垠,回首江城意更亲。cāng míng cǐ qù hào wú yín,huí shǒu jiāng chéng yì gèng qīn。
昔日同舟多敌国,而今四海总比邻。xī rì tóng zhōu duō dí guó,ér jīn sì hǎi zǒng bǐ lín。
更行二万三千里,等是东西南北人。gèng xíng èr wàn sān qiān lǐ,děng shì dōng xī nán běi rén。
独有兴亚一腔血,为君户户染红轮。dú yǒu xīng yà yī qiāng xuè,wèi jūn hù hù rǎn hóng lún。

感怀

黄遵宪

下阻黄垆上九天,白云望断眼空悬。xià zǔ huáng lú shàng jiǔ tiān,bái yún wàng duàn yǎn kōng xuán。
蒙蒙零雨又寒食,浩浩长流总逝川。méng méng líng yǔ yòu hán shí,hào hào zhǎng liú zǒng shì chuān。
万里游惟图一饱,三年泪忍到重泉。wàn lǐ yóu wéi tú yī bǎo,sān nián lèi rěn dào zhòng quán。
此身俯仰都惭愧,鞅掌犹言我独贤。cǐ shēn fǔ yǎng dōu cán kuì,yāng zhǎng yóu yán wǒ dú xián。

归过日本志感

黄遵宪

旧游重到一凄然,电制光阴又四年。jiù yóu zhòng dào yī qī rán,diàn zhì guāng yīn yòu sì nián。
老辈渐闻歌《薤露》,沧波真易变桑田。lǎo bèi jiàn wén gē xiè lù,cāng bō zhēn yì biàn sāng tián。
出关符传行人玺,横海旌旗下濑船。chū guān fú chuán xíng rén xǐ,héng hǎi jīng qí xià lài chuán。
今日荷戈边塞去,可堪雪窖复冰天。jīn rì hé gē biān sāi qù,kě kān xuě jiào fù bīng tiān。

到广州

黄遵宪

秋风独上越王台,吊古伤今几霸才。qiū fēng dú shàng yuè wáng tái,diào gǔ shāng jīn jǐ bà cái。
表里山河故无恙,消遥天海此归来。biǎo lǐ shān hé gù wú yàng,xiāo yáo tiān hǎi cǐ guī lái。
沦波淼淼八千里,圆月匆匆一百回。lún bō miǎo miǎo bā qiān lǐ,yuán yuè cōng cōng yī bǎi huí。
自抚头颅看髀肉,侧身东望重徘徊。zì fǔ tóu lú kàn bì ròu,cè shēn dōng wàng zhòng pái huái。

游七星岩

黄遵宪

归帆正藉好风吹,却为看山误我期。guī fān zhèng jí hǎo fēng chuī,què wèi kàn shān wù wǒ qī。
急水渐趋江合处,奇峰横出路穷时。jí shuǐ jiàn qū jiāng hé chù,qí fēng héng chū lù qióng shí。
欲寻柯斧仙何处?yù xún kē fǔ xiān hé chù?
久困津梁佛亦疲。jiǔ kùn jīn liáng fú yì pí。
返景入林人坐久,昏鸦何事独归迟?fǎn jǐng rù lín rén zuò jiǔ,hūn yā hé shì dú guī chí?

夜泊

黄遵宪

一行归雁影零丁,相倚双凫睡未醒。yī xíng guī yàn yǐng líng dīng,xiāng yǐ shuāng fú shuì wèi xǐng。
人语沈沈篷悄悄,沙光淡淡竹冥冥。rén yǔ shěn shěn péng qiāo qiāo,shā guāng dàn dàn zhú míng míng。
近家乡梦心尤亟,拍枕涛声耳厌听。jìn jiā xiāng mèng xīn yóu jí,pāi zhěn tāo shēng ěr yàn tīng。
急趁天明催橹发,开门斜月带残星。jí chèn tiān míng cuī lǔ fā,kāi mén xié yuè dài cán xīng。

远归

黄遵宪

人人相见各开颜,载得春风入玉关。rén rén xiāng jiàn gè kāi yán,zài dé chūn fēng rù yù guān。
邻里关心问筐箧,儿童拍手唱刀环。lín lǐ guān xīn wèn kuāng qiè,ér tóng pāi shǒu chàng dāo huán。
且图傍岸牵舟住,竞说乘槎犯斗还。qiě tú bàng àn qiān zhōu zhù,jìng shuō chéng chá fàn dòu hái。
海外名山都看遍,杖藜还看故乡山。hǎi wài míng shān dōu kàn biàn,zhàng lí hái kàn gù xiāng shān。

乡人以余远归争来询问赋此志感

黄遵宪

欢迎海客远游归,各认容颜半是非。huān yíng hǎi kè yuǎn yóu guī,gè rèn róng yán bàn shì fēi。
六合外从何处说,十年来渐故人稀。liù hé wài cóng hé chù shuō,shí nián lái jiàn gù rén xī。
糟床争送墙头酒,针线愁牵身上衣。zāo chuáng zhēng sòng qiáng tóu jiǔ,zhēn xiàn chóu qiān shēn shàng yī。
旧识新交遍天下,可如亲戚话依依。jiù shí xīn jiāo biàn tiān xià,kě rú qīn qī huà yī yī。

今夕

黄遵宪

相逢都怪鬓毛苍,今夕重依灯烛光。xiāng féng dōu guài bìn máo cāng,jīn xī zhòng yī dēng zhú guāng。
已去年华一弹指,无穷心事九回肠。yǐ qù nián huá yī dàn zhǐ,wú qióng xīn shì jiǔ huí cháng。
云中蜃气楼台幻,海外龙堆道路长。yún zhōng shèn qì lóu tái huàn,hǎi wài lóng duī dào lù zhǎng。
身世茫茫何可说,呼儿炊饭熟黄梁。shēn shì máng máng hé kě shuō,hū ér chuī fàn shú huáng liáng。

小女

黄遵宪

一灯团坐话依依,帘幕深藏未掩扉。yī dēng tuán zuò huà yī yī,lián mù shēn cáng wèi yǎn fēi。
小女挽髯争问事,阿娘不语又牵衣。xiǎo nǚ wǎn rán zhēng wèn shì,ā niáng bù yǔ yòu qiān yī。
日光定是举头近,海大何如两手围?rì guāng dìng shì jǔ tóu jìn,hǎi dà hé rú liǎng shǒu wéi?
欲展地球图指看,夜灯风幔落伊威。yù zhǎn dì qiú tú zhǐ kàn,yè dēng fēng màn luò yī wēi。

即事

黄遵宪

墙外轻阴淡淡遮,床头有酒巷无车。qiáng wài qīng yīn dàn dàn zhē,chuáng tóu yǒu jiǔ xiàng wú chē。
将离复合风吹絮,乍暖还寒春养花。jiāng lí fù hé fēng chuī xù,zhà nuǎn hái hán chūn yǎng huā。
一醉瞢腾如梦里,此身飘泊又天涯。yī zuì méng téng rú mèng lǐ,cǐ shēn piāo pō yòu tiān yá。
打窗山雨琅琅响,犹似波涛海上槎。dǎ chuāng shān yǔ láng láng xiǎng,yóu shì bō tāo hǎi shàng chá。

春暮偶游归饮人境庐

黄遵宪

某水某山我故乡,今时今日好容光。mǒu shuǐ mǒu shān wǒ gù xiāng,jīn shí jīn rì hǎo róng guāng。
频年花事春三月,独我蓬飘天一方。pín nián huā shì chūn sān yuè,dú wǒ péng piāo tiān yī fāng。
门外骊驹犹在道,堂前燕子稳栖梁。mén wài lí jū yóu zài dào,táng qián yàn zi wěn qī liáng。
金盆月艳蒲萄缘,便拟狂飞千百觞。jīn pén yuè yàn pú táo yuán,biàn nǐ kuáng fēi qiān bǎi shāng。