古诗词

以莲菊桃杂供一瓶作歌

黄遵宪

南斗在北海西流,春非我春秋非秋。nán dòu zài běi hǎi xī liú,chūn fēi wǒ chūn qiū fēi qiū。
人言今日是新岁,百花烂熳堆案头。rén yán jīn rì shì xīn suì,bǎi huā làn màn duī àn tóu。
主人三载蛮夷长,足遍五洲多异想。zhǔ rén sān zài mán yí zhǎng,zú biàn wǔ zhōu duō yì xiǎng。
且将本领管群花,一瓶海水同供养。qiě jiāng běn lǐng guǎn qún huā,yī píng hǎi shuǐ tóng gōng yǎng。
莲花衣白菊花黄,夭桃侧侍添红妆。lián huā yī bái jú huā huáng,yāo táo cè shì tiān hóng zhuāng。
双花并头一在手,叶叶相对花相当。shuāng huā bìng tóu yī zài shǒu,yè yè xiāng duì huā xiāng dāng。
浓如栴檀和众香,灿如云锦粉五色。nóng rú zhān tán hé zhòng xiāng,càn rú yún jǐn fěn wǔ sè。
华如宝衣陈七市,美如琼浆合天食。huá rú bǎo yī chén qī shì,měi rú qióng jiāng hé tiān shí。
如竞笳鼓调筝琶,蕃汉龟兹乐一律。rú jìng jiā gǔ diào zhēng pá,fān hàn guī zī lè yī lǜ。
如天雨花花满身,合仙佛魔同一室。rú tiān yǔ huā huā mǎn shēn,hé xiān fú mó tóng yī shì。
如招海客通商船,黄白黑种同一国。rú zhāo hǎi kè tōng shāng chuán,huáng bái hēi zhǒng tóng yī guó。
一花惊喜初相见,四千余岁甫识面。yī huā jīng xǐ chū xiāng jiàn,sì qiān yú suì fǔ shí miàn。
一花自顾远自猜,万里绝域我能来。yī huā zì gù yuǎn zì cāi,wàn lǐ jué yù wǒ néng lái。
一花退立如局缩,人太孤高我惭俗。yī huā tuì lì rú jú suō,rén tài gū gāo wǒ cán sú。
一花傲睨如居居,了更妩媚非粗疏。yī huā ào nì rú jū jū,le gèng wǔ mèi fēi cū shū。
有时背面互猜忌,非我族类心必异。yǒu shí bèi miàn hù cāi jì,fēi wǒ zú lèi xīn bì yì。
有时并肩相爱怜,得成眷属都有缘。yǒu shí bìng jiān xiāng ài lián,dé chéng juàn shǔ dōu yǒu yuán。
有时低眉若饮泣,偏是同根煎太急。yǒu shí dī méi ruò yǐn qì,piān shì tóng gēn jiān tài jí。
有时仰首翻踌躇,欲去非种谁能锄。yǒu shí yǎng shǒu fān chóu chú,yù qù fēi zhǒng shuí néng chú。
有时俯水瞋不语,谁滋他族来逼处。yǒu shí fǔ shuǐ chēn bù yǔ,shuí zī tā zú lái bī chù。
有时微笑临春风,来者不拒何不容。yǒu shí wēi xiào lín chūn fēng,lái zhě bù jù hé bù róng。
众花照影影一样,曾无人相无我相。zhòng huā zhào yǐng yǐng yī yàng,céng wú rén xiāng wú wǒ xiāng。
传语天下万万花,但是同种均一家。chuán yǔ tiān xià wàn wàn huā,dàn shì tóng zhǒng jūn yī jiā。
古言猗傩花无知,听人位置无差池。gǔ yán yī nuó huā wú zhī,tīng rén wèi zhì wú chà chí。
我今安排花愿否,拈花笑索花点首。wǒ jīn ān pái huā yuàn fǒu,niān huā xiào suǒ huā diǎn shǒu。
花不能言我饶舌,花神汝莫生分别。huā bù néng yán wǒ ráo shé,huā shén rǔ mò shēng fēn bié。
唐人本自善唐花,或者并使兰花梅花一齐发。táng rén běn zì shàn táng huā,huò zhě bìng shǐ lán huā méi huā yī qí fā。
飙轮来往如电过,不日便可归支那。biāo lún lái wǎng rú diàn guò,bù rì biàn kě guī zhī nà。
此瓶不干花不萎,不必少见多怪如橐驼。cǐ píng bù gàn huā bù wēi,bù bì shǎo jiàn duō guài rú tuó tuó。
地球南北倘倒转,赤道逼人寒署变。dì qiú nán běi tǎng dào zhuǎn,chì dào bī rén hán shǔ biàn。
尔时五羊仙城化作海上山,亦有四时之花开满悬。ěr shí wǔ yáng xiān chéng huà zuò hǎi shàng shān,yì yǒu sì shí zhī huā kāi mǎn xuán。
即今种花术益工,移枝接叶争天功。jí jīn zhǒng huā shù yì gōng,yí zhī jiē yè zhēng tiān gōng。
安知莲不变桃桃不变为菊,迥黄转绿谁能穷?ān zhī lián bù biàn táo táo bù biàn wèi jú,jiǒng huáng zhuǎn lǜ shuí néng qióng?
化工造物先造质,控搏众质亦多术。huà gōng zào wù xiān zào zhì,kòng bó zhòng zhì yì duō shù。
安知夺胎换骨无金丹,不使此莲此菊此桃万亿化身合为一。ān zhī duó tāi huàn gǔ wú jīn dān,bù shǐ cǐ lián cǐ jú cǐ táo wàn yì huà shēn hé wèi yī。
众生后果本前因,汝花未必原花身。zhòng shēng hòu guǒ běn qián yīn,rǔ huā wèi bì yuán huā shēn。
动物植物轮回作生死,安知人不变花花不变为人。dòng wù zhí wù lún huí zuò shēng sǐ,ān zhī rén bù biàn huā huā bù biàn wèi rén。
六十四质亦么么,我身离合无不可。liù shí sì zhì yì me me,wǒ shēn lí hé wú bù kě。
质有时坏神永存,安知我不变花花不变为我。zhì yǒu shí huài shén yǒng cún,ān zhī wǒ bù biàn huā huā bù biàn wèi wǒ。
千秋万岁魂有知,此花此我相追随。qiān qiū wàn suì hún yǒu zhī,cǐ huā cǐ wǒ xiāng zhuī suí。
待到汝花将我供瓶时,远愿对花一读今我诗。dài dào rǔ huā jiāng wǒ gōng píng shí,yuǎn yuàn duì huā yī dú jīn wǒ shī。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

拔自贼述所闻

黄遵宪

红巾系我腰,绿纱裹我头。hóng jīn xì wǒ yāo,lǜ shā guǒ wǒ tóu。
男儿重横行,阿嫂汝莫愁。nán ér zhòng héng xíng,ā sǎo rǔ mò chóu。

拔自贼述所闻

黄遵宪

朝倾百斛酒,暮饱千头羊。cháo qīng bǎi hú jiǔ,mù bǎo qiān tóu yáng。
时时赌博簺,夜夜迎新娘。shí shí dǔ bó sài,yè yè yíng xīn niáng。

拔自贼述所闻

黄遵宪

今日阿哥妻,明日旁人可。jīn rì ā gē qī,míng rì páng rén kě。
但付一马驮,何用分汝我。dàn fù yī mǎ tuó,hé yòng fēn rǔ wǒ。

拔自贼述所闻

黄遵宪

四更起开门,月黑阴云堆。sì gèng qǐ kāi mén,yuè hēi yīn yún duī。
几时踏杀羊,老虎来不来?jǐ shí tà shā yáng,lǎo hǔ lái bù lái?

潮洲行

黄遵宪

人生乱离中,所谋动乖忤。rén shēng luàn lí zhōng,suǒ móu dòng guāi wǔ。
一夕辄三迁,踪迹无定所。yī xī zhé sān qiān,zōng jì wú dìng suǒ。
自从居三河,谓是安乐土。zì cóng jū sān hé,wèi shì ān lè tǔ。
世情谁念乱,百事恣凌侮。shì qíng shuí niàn luàn,bǎi shì zì líng wǔ。
交交黄鸟啼,此邦不可处。jiāo jiāo huáng niǎo tí,cǐ bāng bù kě chù。
一水通潮州,且往潮州住。yī shuǐ tōng cháo zhōu,qiě wǎng cháo zhōu zhù。
是时北风寒,平江荡柔橹。shì shí běi fēng hán,píng jiāng dàng róu lǔ。
行行将近城,炊烟密如缕。xíng xíng jiāng jìn chéng,chuī yān mì rú lǚ。
行舟忽不前,有盗伏林莽。xíng zhōu hū bù qián,yǒu dào fú lín mǎng。
起惊贼已来,快橹飞如雨。qǐ jīng zéi yǐ lái,kuài lǔ fēi rú yǔ。
舟人急系舟,挥戈左右拒。zhōu rén jí xì zhōu,huī gē zuǒ yòu jù。
翻惧力不敌,转逢彼贼怒。fān jù lì bù dí,zhuǎn féng bǐ zéi nù。
扣舷急相呼,‘不如任携取’。kòu xián jí xiāng hū,bù rú rèn xié qǔ。
流离患难来,行箧无几许。liú lí huàn nán lái,xíng qiè wú jǐ xǔ。
但饱群贼囊,免更遭劫虏。dàn bǎo qún zéi náng,miǎn gèng zāo jié lǔ。
一声霹雳炮,杀贼贼遽去。yī shēng pī lì pào,shā zéi zéi jù qù。
虎口脱馀生,惊喜泣相语。hǔ kǒu tuō yú shēng,jīng xǐ qì xiāng yǔ。
回看诸弟妹,僵伏尚如鼠。huí kàn zhū dì mèi,jiāng fú shàng rú shǔ。
起起呼使坐,软语相慰抚。qǐ qǐ hū shǐ zuò,ruǎn yǔ xiāng wèi fǔ。
扶床面色灰,谬言不畏惧。fú chuáng miàn sè huī,miù yán bù wèi jù。
吁嗟患难中,例受一切苦。xū jiē huàn nán zhōng,lì shòu yī qiè kǔ。
须臾达潮州,急觅东道主。xū yú dá cháo zhōu,jí mì dōng dào zhǔ。
剪纸重招魂,招魂江之浦。jiǎn zhǐ zhòng zhāo hún,zhāo hún jiāng zhī pǔ。

送女弟

黄遵宪

阿爷有书来,言颇倾家赀。ā yé yǒu shū lái,yán pǒ qīng jiā zī。
箱奁四五事,莫嫌嫁衣希。xiāng lián sì wǔ shì,mò xián jià yī xī。
阿母开箧看,未看先长欷。ā mǔ kāi qiè kàn,wèi kàn xiān zhǎng xī。
吾家本富饶,频岁遭乱离。wú jiā běn fù ráo,pín suì zāo luàn lí。
累叶积珠翠,历劫无一遗。lèi yè jī zhū cuì,lì jié wú yī yí。
旧时典衣库,烂漫堆人衣。jiù shí diǎn yī kù,làn màn duī rén yī。
今日将衣质,库主知是谁?jīn rì jiāng yī zhì,kù zhǔ zhī shì shuí?
扫叶添作薪,烹谷持作糜。sǎo yè tiān zuò xīn,pēng gǔ chí zuò mí。
尺布尚可缝,亲手自维持。chǐ bù shàng kě fèng,qīn shǒu zì wéi chí。
行行手中线,离离五色丝。xíng xíng shǒu zhōng xiàn,lí lí wǔ sè sī。
一丝一泪痕,线短力既疲。yī sī yī lèi hén,xiàn duǎn lì jì pí。
即此区区物,艰难汝所知。jí cǐ qū qū wù,jiān nán rǔ suǒ zhī。
所重功德言,上报慈母慈。suǒ zhòng gōng dé yán,shàng bào cí mǔ cí。

送女弟

黄遵宪

中原有旧族,迁徒名客人。zhōng yuán yǒu jiù zú,qiān tú míng kè rén。
过江入八闽,展转来海滨。guò jiāng rù bā mǐn,zhǎn zhuǎn lái hǎi bīn。
俭啬唐魏风,盖犹三代民。jiǎn sè táng wèi fēng,gài yóu sān dài mín。
就中妇女劳,尤见风俗纯。jiù zhōng fù nǚ láo,yóu jiàn fēng sú chún。
鸡鸣起汲水,日落犹负薪。jī míng qǐ jí shuǐ,rì luò yóu fù xīn。
盛妆始脂粉,常饰惟綦巾。shèng zhuāng shǐ zhī fěn,cháng shì wéi qí jīn。
汝我张黄家,颇亦家不贫。rǔ wǒ zhāng huáng jiā,pǒ yì jiā bù pín。
上溯及太母,劬劳无不亲。shàng sù jí tài mǔ,qú láo wú bù qīn。
客民例操作,女子多苦辛。kè mín lì cāo zuò,nǚ zi duō kǔ xīn。
送汝转念汝,恨不男儿身。sòng rǔ zhuǎn niàn rǔ,hèn bù nán ér shēn。

送女弟

黄遵宪

阿母性慈爱,爱汝如珍珠。ā mǔ xìng cí ài,ài rǔ rú zhēn zhū。
一日三摩挲,未尝离须臾。yī rì sān mó sā,wèi cháng lí xū yú。
今日送汝去,执手劳踟蹰。jīn rì sòng rǔ qù,zhí shǒu láo chí chú。
汝姑哀寡鹄,哀肠多郁纡。rǔ gū āi guǎ gǔ,āi cháng duō yù yū。
弟妹尚稚幼,呀呀求乳雏。dì mèi shàng zhì yòu,ya ya qiú rǔ chú。
太母持门户,人言胜丈夫。tài mǔ chí mén hù,rén yán shèng zhàng fū。
靡密计米盐,辛勤种瓜壶。mí mì jì mǐ yán,xīn qín zhǒng guā hú。
一门多秀才,各自夸巾裾。yī mén duō xiù cái,gè zì kuā jīn jū。
粥粥扰群雌,申申詈女媭。zhōu zhōu rǎo qún cí,shēn shēn lì nǚ xū。
汝须婉以顺,朝夕承欢娱。rǔ xū wǎn yǐ shùn,cháo xī chéng huān yú。
欢娱一以承,我心一以愉。huān yú yī yǐ chéng,wǒ xīn yī yǐ yú。
待汝一月圆,归来话区区。dài rǔ yī yuè yuán,guī lái huà qū qū。

游丰湖

黄遵宪

西湖吾未到,梦想或遇之。xī hú wú wèi dào,mèng xiǎng huò yù zhī。
蒙蒙水云乡,荷花交柳枝。méng méng shuǐ yún xiāng,hé huā jiāo liǔ zhī。
今日见丰湖,万顷青琉璃。jīn rì jiàn fēng hú,wàn qǐng qīng liú lí。
持问老东坡,杭颍谁雄雌?chí wèn lǎo dōng pō,háng yǐng shuí xióng cí?
浃旬困积暑,泼眼惊此奇。jiā xún kùn jī shǔ,pō yǎn jīng cǐ qí。
恍如画图中,又疑梦寐时。huǎng rú huà tú zhōng,yòu yí mèng mèi shí。
人生为何事,毕世狂奔驰。rén shēng wèi hé shì,bì shì kuáng bēn chí。
黄尘没马头,劳劳不知疲?huáng chén méi mǎ tóu,láo láo bù zhī pí?
嗟我不能仙,岂能免人羁。jiē wǒ bù néng xiān,qǐ néng miǎn rén jī。
要留一片地,自谋老来私。yào liú yī piàn dì,zì móu lǎo lái sī。
悠悠湖上云,耿耿我所思。yōu yōu hú shàng yún,gěng gěng wǒ suǒ sī。
下与鸥鹭盟,上告云天知。xià yǔ ōu lù méng,shàng gào yún tiān zhī。

游丰湖

黄遵宪

浓绿泼雨洗,森森竹千个。nóng lǜ pō yǔ xǐ,sēn sēn zhú qiān gè。
亭亭立荷叶,万碧含露唾。tíng tíng lì hé yè,wàn bì hán lù tuò。
四围垂柳枝,随风任颠簸。sì wéi chuí liǔ zhī,suí fēng rèn diān bǒ。
中有屋数椽,周遭不为大。zhōng yǒu wū shù chuán,zhōu zāo bù wèi dà。
罗山峙其西,丰湖绕其左。luó shān zhì qí xī,fēng hú rào qí zuǒ。
关门不见山,凿穴叠石作。guān mén bù jiàn shān,záo xué dié shí zuò。
前檐乡䆉稏,后屋旋水磨。qián yán xiāng bà yà,hòu wū xuán shuǐ mó。
扶筇朝看花,入夜不一坐。fú qióng cháo kàn huā,rù yè bù yī zuò。
亭午垂湘帘,倦便枕书卧。tíng wǔ chuí xiāng lián,juàn biàn zhěn shū wò。
偕妇说家常,呼儿问书课。xié fù shuō jiā cháng,hū ér wèn shū kè。
敲门剥啄声,时有老农过。qiāo mén bō zhuó shēng,shí yǒu lǎo nóng guò。
君看此屋中,非他正是我。jūn kàn cǐ wū zhōng,fēi tā zhèng shì wǒ。
行移家具来,坐待邻里贺。xíng yí jiā jù lái,zuò dài lín lǐ hè。

游丰湖

黄遵宪

斜阳照空林,徘徊未忍去。xié yáng zhào kōng lín,pái huái wèi rěn qù。
多恋究多累,掉头未可住。duō liàn jiū duō lèi,diào tóu wèi kě zhù。
我生二十年,初受尘垢污。wǒ shēng èr shí nián,chū shòu chén gòu wū。
家计竭中乾,俗状作先驱。jiā jì jié zhōng qián,sú zhuàng zuò xiān qū。
飞鸟求枝楼,三匝方绕树。fēi niǎo qiú zhī lóu,sān zā fāng rào shù。
大海泛浮萍,归根定何处?dà hǎi fàn fú píng,guī gēn dìng hé chù?
渺茫发大愿,天意肯轻付。miǎo máng fā dà yuàn,tiān yì kěn qīng fù。
况今千里来,担簦期一遇。kuàng jīn qiān lǐ lái,dān dēng qī yī yù。
行锁矮屋中,蒸甑热毒注。xíng suǒ ǎi wū zhōng,zhēng zèng rè dú zhù。
密如营窠蜂,困似涸辙鲋。mì rú yíng kē fēng,kùn shì hé zhé fù。
走雷转肠鸣,渴水乞沫呴。zǒu léi zhuǎn cháng míng,kě shuǐ qǐ mò xǔ。
谁能出尘世,一脱束缚苦?shuí néng chū chén shì,yī tuō shù fù kǔ?
回头望此湖,万顷迷烟雾。huí tóu wàng cǐ hú,wàn qǐng mí yān wù。
梦魂时一游,且记湖边路。mèng hún shí yī yóu,qiě jì hú biān lù。

杂感

黄遵宪

少小诵《诗》、《书》,开卷动龃龉。shǎo xiǎo sòng shī shū,kāi juǎn dòng jǔ yǔ。
古文与今言,旷若设疆圉。gǔ wén yǔ jīn yán,kuàng ruò shè jiāng yǔ。
竟如置重译,象胥通蛮语。jìng rú zhì zhòng yì,xiàng xū tōng mán yǔ。
父师递流转,惯习忘其故。fù shī dì liú zhuǎn,guàn xí wàng qí gù。
我生千载后,语音杂伧楚。wǒ shēng qiān zài hòu,yǔ yīn zá cāng chǔ。
今日六经在,笔削出邹鲁。jīn rì liù jīng zài,bǐ xuē chū zōu lǔ。
欲读古人书,须识古语古。yù dú gǔ rén shū,xū shí gǔ yǔ gǔ。
唐宋诸大儒,粉粉作笺注。táng sòng zhū dà rú,fěn fěn zuò jiān zhù。
每将后人心,探索到三五。měi jiāng hòu rén xīn,tàn suǒ dào sān wǔ。
性天古所无,器物目未睹。xìng tiān gǔ suǒ wú,qì wù mù wèi dǔ。
妄言足欺人,数典既忘祖。wàng yán zú qī rén,shù diǎn jì wàng zǔ。
燕相说郢书,越人戴章甫。yàn xiāng shuō yǐng shū,yuè rén dài zhāng fǔ。
多歧道益亡,举烛乃笔误。duō qí dào yì wáng,jǔ zhú nǎi bǐ wù。

杂感

黄遵宪

大块凿混沌,浑浑旋大圜。dà kuài záo hùn dùn,hún hún xuán dà huán。
隶首不能算,知有几万年?lì shǒu bù néng suàn,zhī yǒu jǐ wàn nián?
羲轩造书契,今始岁五千。xī xuān zào shū qì,jīn shǐ suì wǔ qiān。
以我视后人,若居三代先。yǐ wǒ shì hòu rén,ruò jū sān dài xiān。
俗儒好尊古,日日故纸研。sú rú hǎo zūn gǔ,rì rì gù zhǐ yán。
六经字所无,不敢入诗篇。liù jīng zì suǒ wú,bù gǎn rù shī piān。
古人弃糟粕,见之口流涎。gǔ rén qì zāo pò,jiàn zhī kǒu liú xián。
沿习甘剽盗,妄造丛罪愆。yán xí gān piāo dào,wàng zào cóng zuì qiān。
黄土同抟人,今古何愚贤?huáng tǔ tóng tuán rén,jīn gǔ hé yú xián?
即今忽已古,断自何代前?jí jīn hū yǐ gǔ,duàn zì hé dài qián?
明窗敞流离,高炉热香烟。míng chuāng chǎng liú lí,gāo lú rè xiāng yān。
左陈端溪砚,右列薛涛笺。zuǒ chén duān xī yàn,yòu liè xuē tāo jiān。
我手写我口,古岂能拘牵。wǒ shǒu xiě wǒ kǒu,gǔ qǐ néng jū qiān。
即今流俗语,我若登简编。jí jīn liú sú yǔ,wǒ ruò dēng jiǎn biān。
五千年后人,惊为古斓斑。wǔ qiān nián hòu rén,jīng wèi gǔ lán bān。

杂感

黄遵宪

造字鬼夜哭,所以示悲悯。zào zì guǐ yè kū,suǒ yǐ shì bēi mǐn。
众生殉文字,蚩蚩一何蠢!zhòng shēng xùn wén zì,chī chī yī hé chǔn!
可怜古文人,日夕雕肝肾。kě lián gǔ wén rén,rì xī diāo gān shèn。
俪语配华叶,单词画蚯蚓。lì yǔ pèi huá yè,dān cí huà qiū yǐn。
古近辨诗体,长短成曲引。gǔ jìn biàn shī tǐ,zhǎng duǎn chéng qū yǐn。
洎乎制义兴,卷轴车连轸。jì hū zhì yì xīng,juǎn zhóu chē lián zhěn。
常恐后人体,变态犹未尽。cháng kǒng hòu rén tǐ,biàn tài yóu wèi jǐn。
吁嗟东京后,世苶文益振。xū jiē dōng jīng hòu,shì nié wén yì zhèn。
文胜失则弱,体竭势已窘。wén shèng shī zé ruò,tǐ jié shì yǐ jiǒng。
后有王者兴,张纲维贤俊。hòu yǒu wáng zhě xīng,zhāng gāng wéi xián jùn。
决不以文章,此语吾敢信。jué bù yǐ wén zhāng,cǐ yǔ wú gǎn xìn。
但念废弃后,巧拙同泯泯。dàn niàn fèi qì hòu,qiǎo zhuō tóng mǐn mǐn。
欲求覆酱瓿,已难拾灰烬。yù qiú fù jiàng bù,yǐ nán shí huī jìn。
我今展卷吟,徒使后人哂。wǒ jīn zhǎn juǎn yín,tú shǐ hòu rén shěn。

杂感

黄遵宪

周公作《礼乐》,谓矫世弊害。zhōu gōng zuò lǐ lè,wèi jiǎo shì bì hài。
秦皇焚《诗》、《书》,乃使民聋瞆。qín huáng fén shī shū,nǎi shǐ mín lóng kuì。
宋祖设书馆,以礼罗措大。sòng zǔ shè shū guǎn,yǐ lǐ luó cuò dà。
吁嗟制艺兴,今亦五百载。xū jiē zhì yì xīng,jīn yì wǔ bǎi zài。
世儒习固然,老死不知悔。shì rú xí gù rán,lǎo sǐ bù zhī huǐ。
精力疲丹铅,虚荣逐冠盖。jīng lì pí dān qiān,xū róng zhú guān gài。
劳劳数行中,鼎鼎百年内。láo láo shù xíng zhōng,dǐng dǐng bǎi nián nèi。
束发受书始,即已缚杻械。shù fā shòu shū shǐ,jí yǐ fù chǒu xiè。
英雄尽人彀,帝王心始快。yīng xióng jǐn rén gòu,dì wáng xīn shǐ kuài。
岂知流寇乱,翻出耰锄辈。qǐ zhī liú kòu luàn,fān chū yōu chú bèi。
诵经贼不避,清谈兵既溃。sòng jīng zéi bù bì,qīng tán bīng jì kuì。
儒生用口击,国势几中殆。rú shēng yòng kǒu jī,guó shì jǐ zhōng dài。
从古祸患来,每在思虑外。cóng gǔ huò huàn lái,měi zài sī lǜ wài。
三代学校亡,空使人材坏。sān dài xué xiào wáng,kōng shǐ rén cái huài。