古诗词

以莲菊桃杂供一瓶作歌

黄遵宪

南斗在北海西流,春非我春秋非秋。nán dòu zài běi hǎi xī liú,chūn fēi wǒ chūn qiū fēi qiū。
人言今日是新岁,百花烂熳堆案头。rén yán jīn rì shì xīn suì,bǎi huā làn màn duī àn tóu。
主人三载蛮夷长,足遍五洲多异想。zhǔ rén sān zài mán yí zhǎng,zú biàn wǔ zhōu duō yì xiǎng。
且将本领管群花,一瓶海水同供养。qiě jiāng běn lǐng guǎn qún huā,yī píng hǎi shuǐ tóng gōng yǎng。
莲花衣白菊花黄,夭桃侧侍添红妆。lián huā yī bái jú huā huáng,yāo táo cè shì tiān hóng zhuāng。
双花并头一在手,叶叶相对花相当。shuāng huā bìng tóu yī zài shǒu,yè yè xiāng duì huā xiāng dāng。
浓如栴檀和众香,灿如云锦粉五色。nóng rú zhān tán hé zhòng xiāng,càn rú yún jǐn fěn wǔ sè。
华如宝衣陈七市,美如琼浆合天食。huá rú bǎo yī chén qī shì,měi rú qióng jiāng hé tiān shí。
如竞笳鼓调筝琶,蕃汉龟兹乐一律。rú jìng jiā gǔ diào zhēng pá,fān hàn guī zī lè yī lǜ。
如天雨花花满身,合仙佛魔同一室。rú tiān yǔ huā huā mǎn shēn,hé xiān fú mó tóng yī shì。
如招海客通商船,黄白黑种同一国。rú zhāo hǎi kè tōng shāng chuán,huáng bái hēi zhǒng tóng yī guó。
一花惊喜初相见,四千余岁甫识面。yī huā jīng xǐ chū xiāng jiàn,sì qiān yú suì fǔ shí miàn。
一花自顾远自猜,万里绝域我能来。yī huā zì gù yuǎn zì cāi,wàn lǐ jué yù wǒ néng lái。
一花退立如局缩,人太孤高我惭俗。yī huā tuì lì rú jú suō,rén tài gū gāo wǒ cán sú。
一花傲睨如居居,了更妩媚非粗疏。yī huā ào nì rú jū jū,le gèng wǔ mèi fēi cū shū。
有时背面互猜忌,非我族类心必异。yǒu shí bèi miàn hù cāi jì,fēi wǒ zú lèi xīn bì yì。
有时并肩相爱怜,得成眷属都有缘。yǒu shí bìng jiān xiāng ài lián,dé chéng juàn shǔ dōu yǒu yuán。
有时低眉若饮泣,偏是同根煎太急。yǒu shí dī méi ruò yǐn qì,piān shì tóng gēn jiān tài jí。
有时仰首翻踌躇,欲去非种谁能锄。yǒu shí yǎng shǒu fān chóu chú,yù qù fēi zhǒng shuí néng chú。
有时俯水瞋不语,谁滋他族来逼处。yǒu shí fǔ shuǐ chēn bù yǔ,shuí zī tā zú lái bī chù。
有时微笑临春风,来者不拒何不容。yǒu shí wēi xiào lín chūn fēng,lái zhě bù jù hé bù róng。
众花照影影一样,曾无人相无我相。zhòng huā zhào yǐng yǐng yī yàng,céng wú rén xiāng wú wǒ xiāng。
传语天下万万花,但是同种均一家。chuán yǔ tiān xià wàn wàn huā,dàn shì tóng zhǒng jūn yī jiā。
古言猗傩花无知,听人位置无差池。gǔ yán yī nuó huā wú zhī,tīng rén wèi zhì wú chà chí。
我今安排花愿否,拈花笑索花点首。wǒ jīn ān pái huā yuàn fǒu,niān huā xiào suǒ huā diǎn shǒu。
花不能言我饶舌,花神汝莫生分别。huā bù néng yán wǒ ráo shé,huā shén rǔ mò shēng fēn bié。
唐人本自善唐花,或者并使兰花梅花一齐发。táng rén běn zì shàn táng huā,huò zhě bìng shǐ lán huā méi huā yī qí fā。
飙轮来往如电过,不日便可归支那。biāo lún lái wǎng rú diàn guò,bù rì biàn kě guī zhī nà。
此瓶不干花不萎,不必少见多怪如橐驼。cǐ píng bù gàn huā bù wēi,bù bì shǎo jiàn duō guài rú tuó tuó。
地球南北倘倒转,赤道逼人寒署变。dì qiú nán běi tǎng dào zhuǎn,chì dào bī rén hán shǔ biàn。
尔时五羊仙城化作海上山,亦有四时之花开满悬。ěr shí wǔ yáng xiān chéng huà zuò hǎi shàng shān,yì yǒu sì shí zhī huā kāi mǎn xuán。
即今种花术益工,移枝接叶争天功。jí jīn zhǒng huā shù yì gōng,yí zhī jiē yè zhēng tiān gōng。
安知莲不变桃桃不变为菊,迥黄转绿谁能穷?ān zhī lián bù biàn táo táo bù biàn wèi jú,jiǒng huáng zhuǎn lǜ shuí néng qióng?
化工造物先造质,控搏众质亦多术。huà gōng zào wù xiān zào zhì,kòng bó zhòng zhì yì duō shù。
安知夺胎换骨无金丹,不使此莲此菊此桃万亿化身合为一。ān zhī duó tāi huàn gǔ wú jīn dān,bù shǐ cǐ lián cǐ jú cǐ táo wàn yì huà shēn hé wèi yī。
众生后果本前因,汝花未必原花身。zhòng shēng hòu guǒ běn qián yīn,rǔ huā wèi bì yuán huā shēn。
动物植物轮回作生死,安知人不变花花不变为人。dòng wù zhí wù lún huí zuò shēng sǐ,ān zhī rén bù biàn huā huā bù biàn wèi rén。
六十四质亦么么,我身离合无不可。liù shí sì zhì yì me me,wǒ shēn lí hé wú bù kě。
质有时坏神永存,安知我不变花花不变为我。zhì yǒu shí huài shén yǒng cún,ān zhī wǒ bù biàn huā huā bù biàn wèi wǒ。
千秋万岁魂有知,此花此我相追随。qiān qiū wàn suì hún yǒu zhī,cǐ huā cǐ wǒ xiāng zhuī suí。
待到汝花将我供瓶时,远愿对花一读今我诗。dài dào rǔ huā jiāng wǒ gōng píng shí,yuǎn yuàn duì huā yī dú jīn wǒ shī。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

遣闷

黄遵宪

花开花落掩关卧,负汝春光奈汝何!huā kāi huā luò yǎn guān wò,fù rǔ chūn guāng nài rǔ hé!
天下事原如意少,眼中人渐后生多。tiān xià shì yuán rú yì shǎo,yǎn zhōng rén jiàn hòu shēng duō。
声声暮雨萧萧曲,去去流光踏踏歌。shēng shēng mù yǔ xiāo xiāo qū,qù qù liú guāng tà tà gē。
今日今时有今我,茶烟禅榻病维摩。jīn rì jīn shí yǒu jīn wǒ,chá yān chán tà bìng wéi mó。

寒食

黄遵宪

几日春阴画不成,才过寒食又清明。jǐ rì chūn yīn huà bù chéng,cái guò hán shí yòu qīng míng。
霏霏红雨花初落,袅袅白波萍又生。fēi fēi hóng yǔ huā chū luò,niǎo niǎo bái bō píng yòu shēng。
栏外轻寒帘内暖,竹中微滴柳梢晴。lán wài qīng hán lián nèi nuǎn,zhú zhōng wēi dī liǔ shāo qíng。
浮云万变寻常事,一瞬光阴既娄更。fú yún wàn biàn xún cháng shì,yī shùn guāng yīn jì lóu gèng。

夜饮

黄遵宪

长风吹月过江来,照我华堂在手杯。zhǎng fēng chuī yuè guò jiāng lái,zhào wǒ huá táng zài shǒu bēi。
莫管阴晴圆缺事,尽欢三万六千回。mò guǎn yīn qíng yuán quē shì,jǐn huān sān wàn liù qiān huí。
胸中五狱撑空起,眼底浮云一扫开。xiōng zhōng wǔ yù chēng kōng qǐ,yǎn dǐ fú yún yī sǎo kāi。
玉管铜弦兼铁板,与君扶醉上高台。yù guǎn tóng xián jiān tiě bǎn,yǔ jūn fú zuì shàng gāo tái。

日本国志书成志感

黄遵宪

湖海归来气未除,忧天热血几时摅?hú hǎi guī lái qì wèi chú,yōu tiān rè xuè jǐ shí shū?
《千秋鉴》借《吾妻镜》,四壁图悬人境庐。qiān qiū jiàn jiè wú qī jìng,sì bì tú xuán rén jìng lú。
改制世方尊白统,《罪言》我窃比《黄书》。gǎi zhì shì fāng zūn bái tǒng,zuì yán wǒ qiè bǐ huáng shū。
频年风雨鸡鸣夕,洒泪挑灯自卷舒。pín nián fēng yǔ jī míng xī,sǎ lèi tiāo dēng zì juǎn shū。

十月十九日至沪初随何大臣如璋使日本即于是日由上海东渡今十二年矣

黄遵宪

百年有几相逢日,一别重来十二年。bǎi nián yǒu jǐ xiāng féng rì,yī bié zhòng lái shí èr nián。
海水萍踪仍此地,岁星荔实忽周天。hǎi shuǐ píng zōng réng cǐ dì,suì xīng lì shí hū zhōu tiān。
长江浪击轰云炮,绝漠寒深大窖毡。zhǎng jiāng làng jī hōng yún pào,jué mò hán shēn dà jiào zhān。
公正南归吾北上,欲论近事恨无缘。gōng zhèng nán guī wú běi shàng,yù lùn jìn shì hèn wú yuán。

自香港登舟感怀

黄遵宪

又指天河问析津,东西南北转蓬身。yòu zhǐ tiān hé wèn xī jīn,dōng xī nán běi zhuǎn péng shēn。
行行遂越三万里,碌碌仍随十九人。xíng xíng suì yuè sān wàn lǐ,lù lù réng suí shí jiǔ rén。
久客暂归增别苦,同舟虽敌亦情亲。jiǔ kè zàn guī zēng bié kǔ,tóng zhōu suī dí yì qíng qīn。
龙旗猎猎张旃去,徒倚阑干独怆神。lóng qí liè liè zhāng zhān qù,tú yǐ lán gàn dú chuàng shén。

温则宫朝会

黄遵宪

万灯悬耀夜光珠,绣缕黄金匝地铺。wàn dēng xuán yào yè guāng zhū,xiù lǚ huáng jīn zā dì pù。
一柱通天铭武后,三山绝岛胜方壶。yī zhù tōng tiān míng wǔ hòu,sān shān jué dǎo shèng fāng hú。
如闻广乐钧天奏,想见重华《盖地图》。rú wén guǎng lè jūn tiān zòu,xiǎng jiàn zhòng huá gài dì tú。
五十余年功德盛,女娲以后世应无。wǔ shí yú nián gōng dé shèng,nǚ wā yǐ hòu shì yīng wú。

在伦敦写真志感

黄遵宪

人海茫茫着此身,苍凉独立一伤神。rén hǎi máng máng zhe cǐ shēn,cāng liáng dú lì yī shāng shén。
递增哀乐中年感,等是寻常行路人。dì zēng āi lè zhōng nián gǎn,děng shì xún cháng xíng lù rén。
万里封侯从骠骑,中兴名相画麒麟。wàn lǐ fēng hóu cóng biāo qí,zhōng xīng míng xiāng huà qí lín。
虎头燕颔非吾事,何用眉头郁不申。hǔ tóu yàn hàn fēi wú shì,hé yòng méi tóu yù bù shēn。

得梁诗五画

黄遵宪

廿年踪迹半天下,数尽新交总不如。niàn nián zōng jì bàn tiān xià,shù jǐn xīn jiāo zǒng bù rú。
四海几人真我友,万金一纸当家书。sì hǎi jǐ rén zhēn wǒ yǒu,wàn jīn yī zhǐ dāng jiā shū。
相期云汉高飞鹄,难忘江湖同队鱼。xiāng qī yún hàn gāo fēi gǔ,nán wàng jiāng hú tóng duì yú。
事事蹉跎落人后,可堪君尚逐前车。shì shì cuō tuó luò rén hòu,kě kān jūn shàng zhú qián chē。

忆胡晓岑

黄遵宪

一别匆匆十六年,云龙会合更无缘。yī bié cōng cōng shí liù nián,yún lóng huì hé gèng wú yuán。
隔邻呼饮记同巷,积岁劳思吝一笺。gé lín hū yǐn jì tóng xiàng,jī suì láo sī lìn yī jiān。
无数波涛沧海外,何时谈话酒杯前?wú shù bō tāo cāng hǎi wài,hé shí tán huà jiǔ bēi qián?
太章走遍东西极,天外瀛洲别有天。tài zhāng zǒu biàn dōng xī jí,tiān wài yíng zhōu bié yǒu tiān。

寄怀左子兴领事秉隆

黄遵宪

古人材艺今俱有,却是今人古不如。gǔ rén cái yì jīn jù yǒu,què shì jīn rén gǔ bù rú。
十载勋名辅英簜,一家安乐寄华胥。shí zài xūn míng fǔ yīng dàng,yī jiā ān lè jì huá xū。
头衔南岛蛮夷长,手笔西方象寄书。tóu xián nán dǎo mán yí zhǎng,shǒu bǐ xī fāng xiàng jì shū。
闻说狂歌敲铁板,大声往往骇龙鱼。wén shuō kuáng gē qiāo tiě bǎn,dà shēng wǎng wǎng hài lóng yú。

春游词

黄遵宪

垂柳含春春意多,几分婀娜几婆婆?chuí liǔ hán chūn chūn yì duō,jǐ fēn ē nà jǐ pó pó?
车声怒马尘黄曲,桥影横虹水绿波。chē shēng nù mǎ chén huáng qū,qiáo yǐng héng hóng shuǐ lǜ bō。
并坐竞夸中妇艳,缓归争唱少年歌。bìng zuò jìng kuā zhōng fù yàn,huǎn guī zhēng chàng shǎo nián gē。
黄鸡白日堂堂去,欲唤玲珑奈老阿!huáng jī bái rì táng táng qù,yù huàn líng lóng nài lǎo ā!

苏彝士河

黄遵宪

龙门竟比禹功高,亘古流沙变海潮。lóng mén jìng bǐ yǔ gōng gāo,gèn gǔ liú shā biàn hǎi cháo。
万国争推东道主,一河横跨两洲遥。wàn guó zhēng tuī dōng dào zhǔ,yī hé héng kuà liǎng zhōu yáo。
破空椎凿地能缩,衔尾舟行天不骄。pò kōng chuí záo dì néng suō,xián wěi zhōu xíng tiān bù jiāo。
他日南溟疏辟后,大鹏击水足扶摇。tā rì nán míng shū pì hòu,dà péng jī shuǐ zú fú yáo。

九月十一夜渡苏彝士河

黄遵宪

云敛天高暑渐清,沈沈鱼钥夜三更。yún liǎn tiān gāo shǔ jiàn qīng,shěn shěn yú yào yè sān gèng。
侵衣雪色添秋冷,绕槛灯光混月明。qīn yī xuě sè tiān qiū lěng,rào kǎn dēng guāng hùn yuè míng。
大漠径从沙碛度,双轮徐碾海波平。dà mò jìng cóng shā qì dù,shuāng lún xú niǎn hǎi bō píng。
忽思十五年前事,曾在蓬莱岛上行。hū sī shí wǔ nián qián shì,céng zài péng lái dǎo shàng xíng。

夜登近海楼

黄遵宪

曾非吾土一登楼,四野风酣万里秋。céng fēi wú tǔ yī dēng lóu,sì yě fēng hān wàn lǐ qiū。
烂烂斗星长北指,滔滔海水竟西流。làn làn dòu xīng zhǎng běi zhǐ,tāo tāo hǎi shuǐ jìng xī liú。
昂头尚照秦时月,放眼犹疑禹画州。áng tóu shàng zhào qín shí yuè,fàng yǎn yóu yí yǔ huà zhōu。
回首宣南苏禄墓,记闻诸国赋共球。huí shǒu xuān nán sū lù mù,jì wén zhū guó fù gòng qiú。