古诗词

降将军歌

黄遵宪

冲围一舸来如飞。chōng wéi yī gě lái rú fēi。
众军属目停鼓鼙。zhòng jūn shǔ mù tíng gǔ pí。
船头立者持降旗。chuán tóu lì zhě chí jiàng qí。
都护遣我来致词。dōu hù qiǎn wǒ lái zhì cí。
我军力竭势不支。wǒ jūn lì jié shì bù zhī。
零丁绝岛危乎危。líng dīng jué dǎo wēi hū wēi。
龟鳖小竖何能为。guī biē xiǎo shù hé néng wèi。
岛中残卒皆疮痍。dǎo zhōng cán zú jiē chuāng yí。
其馀鬼妻兵家儿。qí yú guǐ qī bīng jiā ér。
锅底无饭枷无衣。guō dǐ wú fàn jiā wú yī。
纥干冻雀寒复饥。gē gàn dòng què hán fù jī。
六千人命悬如丝。liù qiān rén mìng xuán rú sī。
我今死战彼安归。wǒ jīn sǐ zhàn bǐ ān guī。
此岛如城海如池。cǐ dǎo rú chéng hǎi rú chí。
横排各舰珠累累。héng pái gè jiàn zhū lèi lèi。
有炮百尊枪千枝。yǒu pào bǎi zūn qiāng qiān zhī。
亦有弹药如山齐。yì yǒu dàn yào rú shān qí。
全军旗鼓我所司。quán jūn qí gǔ wǒ suǒ sī。
本愿两军争雄雌。běn yuàn liǎng jūn zhēng xióng cí。
化为沙虫为肉糜。huà wèi shā chóng wèi ròu mí。
与船存亡死不辞。yǔ chuán cún wáng sǐ bù cí。
今日悉索供指麾。jīn rì xī suǒ gōng zhǐ huī。
乃为生命求恩慈。nǎi wèi shēng mìng qiú ēn cí。
指天为正天鉴之。zhǐ tiān wèi zhèng tiān jiàn zhī。
中将许诺信不欺。zhōng jiāng xǔ nuò xìn bù qī。
诘朝便为受降期。jí cháo biàn wèi shòu jiàng qī。
两军雷动欢声驰。liǎng jūn léi dòng huān shēng chí。
燐青月黑阴风吹。lín qīng yuè hēi yīn fēng chuī。
鬼伯催促不得迟。guǐ bó cuī cù bù dé chí。
浓薰芙蓉倾深卮。nóng xūn fú róng qīng shēn zhī。
前者阖棺后与尸。qián zhě hé guān hòu yǔ shī。
一将两翼三参随。yī jiāng liǎng yì sān cān suí。
两军雨泣咸惊疑。liǎng jūn yǔ qì xián jīng yí。
已降复死死为谁?可怜将军归骨时。yǐ jiàng fù sǐ sǐ wèi shuí?kě lián jiāng jūn guī gǔ shí。
白幡飘飘丹旐垂。bái fān piāo piāo dān zhào chuí。
中一丁字悬高桅。zhōng yī dīng zì xuán gāo wéi。
回视龙旗无孑遗。huí shì lóng qí wú jié yí。
海波索索悲风悲。hǎi bō suǒ suǒ bēi fēng bēi。
悲复悲!噫噫噫!bēi fù bēi!yī yī yī!
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

岁暮怀人诗

黄遵宪

珠江月上海初潮,酒侣诗朋次第邀。zhū jiāng yuè shàng hǎi chū cháo,jiǔ lǚ shī péng cì dì yāo。
唱到招郎吊秋喜,桃花间竹最魂消。chàng dào zhāo láng diào qiū xǐ,táo huā jiān zhú zuì hún xiāo。

岁暮怀人诗

黄遵宪

石鼓摩挲拜孔林,每谈佛性说仙心。shí gǔ mó sā bài kǒng lín,měi tán fú xìng shuō xiān xīn。
赤松辟谷知难学,要学先生戏五禽。chì sōng pì gǔ zhī nán xué,yào xué xiān shēng xì wǔ qín。

岁暮怀人诗

黄遵宪

拔萃簪花十五余,倾城看杀好头颅。bá cuì zān huā shí wǔ yú,qīng chéng kàn shā hǎo tóu lú。
不知今日灵和柳,犹似当年张绪无?bù zhī jīn rì líng hé liǔ,yóu shì dāng nián zhāng xù wú?

岁暮怀人诗

黄遵宪

风雨更寒守一庐,墓门夜夜泣啼乌。fēng yǔ gèng hán shǒu yī lú,mù mén yè yè qì tí wū。
多情人惯伤心语,更谱哀弦十斛珠。duō qíng rén guàn shāng xīn yǔ,gèng pǔ āi xián shí hú zhū。

岁暮怀人诗

黄遵宪

十七年来又悼亡,续弦仍复谱求皇。shí qī nián lái yòu dào wáng,xù xián réng fù pǔ qiú huáng。
鬑鬑四十罗敷喜,摩捋郎须细看郎。lián lián sì shí luó fū xǐ,mó lǚ láng xū xì kàn láng。

岁暮怀人诗

黄遵宪

两两鸳鸯挟凤雏,调羹食性各谙姑。liǎng liǎng yuān yāng xié fèng chú,diào gēng shí xìng gè ān gū。
一家寿母红氍拜,最羡君家家庆图。yī jiā shòu mǔ hóng qú bài,zuì xiàn jūn jiā jiā qìng tú。

岁暮怀人诗

黄遵宪

新声五十瑟弦调,爱我诗曾手自钞。xīn shēng wǔ shí sè xián diào,ài wǒ shī céng shǒu zì chāo。
远隔蓬山思甲帐,此生无福比文箫。yuǎn gé péng shān sī jiǎ zhàng,cǐ shēng wú fú bǐ wén xiāo。

岁暮怀人诗

黄遵宪

悲欢离合无穷事,迢递羁危万里身。bēi huān lí hé wú qióng shì,tiáo dì jī wēi wàn lǐ shēn。
与我周旋最怜我,寒更孤烛未归人。yǔ wǒ zhōu xuán zuì lián wǒ,hán gèng gū zhú wèi guī rén。

续怀人诗

黄遵宪

创获奇香四百年,散花从此遍诸天,支那奇字来何处?chuàng huò qí xiāng sì bǎi nián,sàn huā cóng cǐ biàn zhū tiān,zhī nà qí zì lái hé chù?
絮问蔫烟说药烟。xù wèn niān yān shuō yào yān。

续怀人诗

黄遵宪

帕首靴刀走北门,竟从逋盗作忠臣。pà shǒu xuē dāo zǒu běi mén,jìng cóng bū dào zuò zhōng chén。
一腔热血兴亚会,认取当年蹈海人。yī qiāng rè xuè xīng yà huì,rèn qǔ dāng nián dǎo hǎi rén。

续怀人诗

黄遵宪

宪宪英英伟丈夫,不将韬略学孙吴。xiàn xiàn yīng yīng wěi zhàng fū,bù jiāng tāo lüè xué sūn wú。
恨无舞袖回旋地,戏倒天吴拆海图。hèn wú wǔ xiù huí xuán dì,xì dào tiān wú chāi hǎi tú。

续怀人诗

黄遵宪

不关魏晋兴亡事,自署羲皇上古人。bù guān wèi jìn xīng wáng shì,zì shǔ xī huáng shàng gǔ rén。
白竹兜笼黄木屐,科头可用护寒巾?bái zhú dōu lóng huáng mù jī,kē tóu kě yòng hù hán jīn?

续怀人诗

黄遵宪

得诗便付铜弦唱,对局何曾玉袜输。dé shī biàn fù tóng xián chàng,duì jú hé céng yù wà shū。
绕鬓青青好颜色,绝伦还以旧髯无?rào bìn qīng qīng hǎo yán sè,jué lún hái yǐ jiù rán wú?

续怀人诗

黄遵宪

长华园里好亭楼,每到花时载酒游。zhǎng huá yuán lǐ hǎo tíng lóu,měi dào huā shí zài jiǔ yóu。
岁岁花开频入梦,桑干梦醒梦并州。suì suì huā kāi pín rù mèng,sāng gàn mèng xǐng mèng bìng zhōu。

续怀人诗

黄遵宪

袖中各有赠行诗,向岛花红水碧时。xiù zhōng gè yǒu zèng xíng shī,xiàng dǎo huā hóng shuǐ bì shí。
只恨书空作唐字,独无烂石补天词。zhǐ hèn shū kōng zuò táng zì,dú wú làn shí bǔ tiān cí。