古诗词

寄女

黄遵宪

宝塔高十层,巍峨天主堂。bǎo tǎ gāo shí céng,wēi é tiān zhǔ táng。
蹇人欲上天,引手能扶将。jiǎn rén yù shàng tiān,yǐn shǒu néng fú jiāng。
指挥十字架,闪闪碧眼光。zhǐ huī shí zì jià,shǎn shǎn bì yǎn guāng。
土人手执棰,驱之如虎狼。tǔ rén shǒu zhí chuí,qū zhī rú hǔ láng。
苏州大都会,新辟通商场。sū zhōu dà dōu huì,xīn pì tōng shāng chǎng。
蜃气嘘作楼,马鬣化为墙。shèn qì xū zuò lóu,mǎ liè huà wèi qiáng。
行有女欧丝,条条出空桑。xíng yǒu nǚ ōu sī,tiáo tiáo chū kōng sāng。
载我金钱去,百帆复千箱。zài wǒ jīn qián qù,bǎi fān fù qiān xiāng。
我奉大府檄,奔走吴之江。wǒ fèng dà fǔ xí,bēn zǒu wú zhī jiāng。
一月三往来,往来趁夜航。yī yuè sān wǎng lái,wǎng lái chèn yè háng。
彼酋领事官,时时从商量。bǐ qiú lǐng shì guān,shí shí cóng shāng liàng。
喜则轩眉笑,怒或虬髯张。xǐ zé xuān méi xiào,nù huò qiú rán zhāng。
岂免斗唇舌,时复摅肝肠。qǐ miǎn dòu chún shé,shí fù shū gān cháng。
世人别颜色,或白亦或黄。shì rén bié yán sè,huò bái yì huò huáng。
黑奴汝所知,汝曾至南荒。hēi nú rǔ suǒ zhī,rǔ céng zhì nán huāng。
昔有女王国,曾封亲魏王。xī yǒu nǚ wáng guó,céng fēng qīn wèi wáng。
文身易断发,鳞介被冠裳。wén shēn yì duàn fā,lín jiè bèi guān shang。
自我竖降幡,亦附强国强。zì wǒ shù jiàng fān,yì fù qiáng guó qiáng。
汝弟捧地球,手指海中央。rǔ dì pěng dì qiú,shǒu zhǐ hǎi zhōng yāng。
区区黑子大,胡为战则赢?qū qū hēi zi dà,hú wèi zhàn zé yíng?
汝母口诵经,佛国今何方?rǔ mǔ kǒu sòng jīng,fú guó jīn hé fāng?
如何伏魔者,怒目无金刚?rú hé fú mó zhě,nù mù wú jīn gāng?
聪明汝胜母,书付汝参详。cōng míng rǔ shèng mǔ,shū fù rǔ cān xiáng。
慎勿给人看,看则疑荒唐。shèn wù gěi rén kàn,kàn zé yí huāng táng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

续怀人诗

黄遵宪

一龛灯火最相亲,日日车声辗曲尘。yī kān dēng huǒ zuì xiāng qīn,rì rì chē shēng niǎn qū chén。
绝胜海风三日夜,拿舟空访沈南蘋。jué shèng hǎi fēng sān rì yè,ná zhōu kōng fǎng shěn nán píng。

续怀人诗

黄遵宪

已破家山剩故侯,秦筝赵瑟尚风流。yǐ pò jiā shān shèng gù hóu,qín zhēng zhào sè shàng fēng liú。
可能纲载西施去,不解风波不解愁?kě néng gāng zài xī shī qù,bù jiě fēng bō bù jiě chóu?

续怀人诗

黄遵宪

曾观《菩萨处胎卷》,又访《那须国造碑》。céng guān pú sà chù tāi juǎn,yòu fǎng nà xū guó zào bēi。
直引蛇行横蟹足,而今安用此毛锥?zhí yǐn shé xíng héng xiè zú,ér jīn ān yòng cǐ máo zhuī?

续怀人诗

黄遵宪

无端碌碌随官去,仍是铿铿说教师。wú duān lù lù suí guān qù,réng shì kēng kēng shuō jiào shī。
黄面瞿夷金指爪,可曾嫁毕女先医?huáng miàn qú yí jīn zhǐ zhǎo,kě céng jià bì nǚ xiān yī?

续怀人诗

黄遵宪

几年辛苦赋同袍,胆大于身气自豪。jǐ nián xīn kǔ fù tóng páo,dǎn dà yú shēn qì zì háo。
得失鸡虫何日了,笑中常备插靴刀。dé shī jī chóng hé rì le,xiào zhōng cháng bèi chā xuē dāo。

续怀人诗

黄遵宪

绕朝赠策送君归,魏绛和戎众共疑。rào cháo zèng cè sòng jūn guī,wèi jiàng hé róng zhòng gòng yí。
骂我倭奴兼汉贼,函关难闭一丸泥。mà wǒ wō nú jiān hàn zéi,hán guān nán bì yī wán ní。

续怀人诗

黄遵宪

褒衣博带进贤冠,礼乐东方万国看。bāo yī bó dài jìn xián guān,lǐ lè dōng fāng wàn guó kàn。
尺二玺书旗太极,是王外戚是王官。chǐ èr xǐ shū qí tài jí,shì wáng wài qī shì wáng guān。

续怀人诗

黄遵宪

东方南海妃呼豨,身是流离手采薇。dōng fāng nán hǎi fēi hū xī,shēn shì liú lí shǒu cǎi wēi。
深夜骊龙都睡熟,记君痛哭赋无衣。shēn yè lí lóng dōu shuì shú,jì jūn tòng kū fù wú yī。

续怀人诗

黄遵宪

波臣流转哭涂穷,犹自低徊说故宫。bō chén liú zhuǎn kū tú qióng,yóu zì dī huái shuō gù gōng。
中有丹书有金印,蛮花仙蝶粉墙红。zhōng yǒu dān shū yǒu jīn yìn,mán huā xiān dié fěn qiáng hóng。

养疴杂诗

黄遵宪

万山山顶树参天,树杪遥飞百道泉。wàn shān shān dǐng shù cān tiān,shù miǎo yáo fēi bǎi dào quán。
谁信源头最高处,我方跂脚枕书眠。shuí xìn yuán tóu zuì gāo chù,wǒ fāng qí jiǎo zhěn shū mián。

养疴杂诗

黄遵宪

月黑风高树影沈,鸟噤虫息夜愔愔。yuè hēi fēng gāo shù yǐng shěn,niǎo jìn chóng xī yè yīn yīn。
柴门似有谁摇撼,晓起纵横虎迹深。chái mén shì yǒu shuí yáo hàn,xiǎo qǐ zòng héng hǔ jì shēn。

养疴杂诗

黄遵宪

树密山重深复深,穿云渡水偶行吟。shù mì shān zhòng shēn fù shēn,chuān yún dù shuǐ ǒu xíng yín。
欲寻归路无牛矢,转向无人迹处寻。yù xún guī lù wú niú shǐ,zhuǎn xiàng wú rén jì chù xún。

养疴杂诗

黄遵宪

高高山月一轮秋,夜半椰阴满画楼。gāo gāo shān yuè yī lún qiū,yè bàn yē yīn mǎn huà lóu。
分付驯猿攀摘去,渴茶渴酒正枯喉。fēn fù xùn yuán pān zhāi qù,kě chá kě jiǔ zhèng kū hóu。

养疴杂诗

黄遵宪

钧天一醉梦模糊,喔喔鸡鸣病渐苏。jūn tiān yī zuì mèng mó hú,ō ō jī míng bìng jiàn sū。
南斗起看翻在北,不知仍是注生无?nán dòu qǐ kàn fān zài běi,bù zhī réng shì zhù shēng wú?

养疴杂诗

黄遵宪

老妻日据灶觚听,邻有神符治病灵。lǎo qī rì jù zào gū tīng,lín yǒu shén fú zhì bìng líng。
佛祖不如天使贵,劝余多诵《可兰经》。fú zǔ bù rú tiān shǐ guì,quàn yú duō sòng kě lán jīng。