古诗词

三哀诗袁爽秋京卿

黄遵宪

呜呼汉家厄,十世到我皇。wū hū hàn jiā è,shí shì dào wǒ huáng。
上承六七圣,德泽遍八荒。shàng chéng liù qī shèng,dé zé biàn bā huāng。
麛裘三月政,讴歌不能忘。mí qiú sān yuè zhèng,ōu gē bù néng wàng。
忽传有疾诏,遍求千金方。hū chuán yǒu jí zhào,biàn qiú qiān jīn fāng。
千人万人和,重鼓女娲簧。qiān rén wàn rén hé,zhòng gǔ nǚ wā huáng。
珠襦坐武帐,奔走何跄跄。zhū rú zuò wǔ zhàng,bēn zǒu hé qiāng qiāng。
神鹊衔果来,天女实发祥。shén què xián guǒ lái,tiān nǚ shí fā xiáng。
今当尧舜朝,益宜简元良。jīn dāng yáo shùn cháo,yì yí jiǎn yuán liáng。
恩赐太子衣,有心见厖凉。ēn cì tài zi yī,yǒu xīn jiàn páng liáng。
恻恻君弦声,晨寒哀履霜。cè cè jūn xián shēng,chén hán āi lǚ shuāng。
瀛台百尺高,远隔海中央。yíng tái bǎi chǐ gāo,yuǎn gé hǎi zhōng yāng。
齐东野人语,传说多荒唐。qí dōng yě rén yǔ,chuán shuō duō huāng táng。
贼相与瞽师,发短心甚长。zéi xiāng yǔ gǔ shī,fā duǎn xīn shén zhǎng。
亟欲奉前星,高置中宫旁。jí yù fèng qián xīng,gāo zhì zhōng gōng páng。
猪王一无知,好勇徒强梁。zhū wáng yī wú zhī,hǎo yǒng tú qiáng liáng。
群小争拥戴,妄夸国富强。qún xiǎo zhēng yōng dài,wàng kuā guó fù qiáng。
待封狼居胥,同进万年觞。dài fēng láng jū xū,tóng jìn wàn nián shāng。
天适降神人,人人空拳张。tiān shì jiàng shén rén,rén rén kōng quán zhāng。
张我虎神威,何难驱群羊。zhāng wǒ hǔ shén wēi,hé nán qū qún yáng。
家家白莲花,满城吹迷香。jiā jiā bái lián huā,mǎn chéng chuī mí xiāng。
直挑强邻怒,横纵国人狂。zhí tiāo qiáng lín nù,héng zòng guó rén kuáng。
各国会师来,长驱莫敢当。gè guó huì shī lái,zhǎng qū mò gǎn dāng。
遂令《春秋》笔,天王狩河阳。suì lìng chūn qiū bǐ,tiān wáng shòu hé yáng。
呜呼当此时,国势如蜩螗。wū hū dāng cǐ shí,guó shì rú tiáo táng。
东南外诸侯,亟亟宜勤王。dōng nán wài zhū hóu,jí jí yí qín wáng。
上以肃宫禁,下以靖材枪。shàng yǐ sù gōng jìn,xià yǐ jìng cái qiāng。
外以杜邻责,免索岁币偿。wài yǐ dù lín zé,miǎn suǒ suì bì cháng。
奈和裘蒙戎,失路迷伥伥。nài hé qiú méng róng,shī lù mí chāng chāng。
转令一匹夫,起为董公倡。zhuǎn lìng yī pǐ fū,qǐ wèi dǒng gōng chàng。
遥闻誓群师,风云奉龙骧。yáo wén shì qún shī,fēng yún fèng lóng xiāng。
多鱼忽漏言,一纲归沦亡。duō yú hū lòu yán,yī gāng guī lún wáng。
画虎竟不成,刲羊亦无衁。huà hǔ jìng bù chéng,kuī yáng yì wú huāng。
成败非所论,此志良可伤。chéng bài fēi suǒ lùn,cǐ zhì liáng kě shāng。
人言秘筐中,别藏法三章。rén yán mì kuāng zhōng,bié cáng fǎ sān zhāng。
意实主民权,假托尊王纲。yì shí zhǔ mín quán,jiǎ tuō zūn wáng gāng。
又言三日谷,纵兵肆跳踉。yòu yán sān rì gǔ,zòng bīng sì tiào liáng。
掳掠得几何,概许归橐囊。lǔ lüè dé jǐ hé,gài xǔ guī tuó náng。
是皆莫须有,秘狱谁能详。shì jiē mò xū yǒu,mì yù shuí néng xiáng。
江南群盗蒌,纷纷说连衡。jiāng nán qún dào lóu,fēn fēn shuō lián héng。
倘若出此策,自毁周身防。tǎng ruò chū cǐ cè,zì huǐ zhōu shēn fáng。
铸铁成大错,引刀还自戕。zhù tiě chéng dà cuò,yǐn dāo hái zì qiāng。
明明勤王师,转以贼名扬。míng míng qín wáng shī,zhuǎn yǐ zéi míng yáng。
君魂果衔冤,被发诉帝乡。jūn hún guǒ xián yuān,bèi fā sù dì xiāng。
援枹率犀甲,号召诸国殇。yuán bāo lǜ xī jiǎ,hào zhào zhū guó shāng。
请帝乘白龙,还我苍天苍。qǐng dì chéng bái lóng,hái wǒ cāng tiān cāng。
芒芒此禹域,滔滔彼汉江。máng máng cǐ yǔ yù,tāo tāo bǐ hàn jiāng。
君听人间谣,处处歌堂堂。jūn tīng rén jiān yáo,chù chù gē táng táng。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

养疴杂诗

黄遵宪

波光淡白月黄昏,何物㜑娑石上蹲?bō guāng dàn bái yuè huáng hūn,hé wù fú suō shí shàng dūn?
欲废平生《无鬼论》,回头却是黑昆仑。yù fèi píng shēng wú guǐ lùn,huí tóu què shì hēi kūn lún。

养疴杂诗

黄遵宪

处裈残虱扫除清,绕鬓飞蚊不一鸣。chù kūn cán shī sǎo chú qīng,rào bìn fēi wén bù yī míng。
高枕胸中了无事,如何不睡又天明?gāo zhěn xiōng zhōng le wú shì,rú hé bù shuì yòu tiān míng?

养疴杂诗

黄遵宪

桃花红杂柳花飞,水软波柔碧四围。táo huā hóng zá liǔ huā fēi,shuǐ ruǎn bō róu bì sì wéi。
五尺短绳孤棹艇,小儿欢曳鳄鱼归。wǔ chǐ duǎn shéng gū zhào tǐng,xiǎo ér huān yè è yú guī。

养疴杂诗

黄遵宪

一溪春水涨弥弥,闲曳烟蓑理钓丝。yī xī chūn shuǐ zhǎng mí mí,xián yè yān suō lǐ diào sī。
欲觅石头无坐处,却随野鹭立多时。yù mì shí tóu wú zuò chù,què suí yě lù lì duō shí。

养疴杂诗

黄遵宪

竹外斜阳半灭明,卷帘欹枕看新晴。zhú wài xié yáng bàn miè míng,juǎn lián yī zhěn kàn xīn qíng。
雨尘飘漾香烟袅,中有蛛丝屋角横。yǔ chén piāo yàng xiāng yān niǎo,zhōng yǒu zhū sī wū jiǎo héng。

养疴杂诗

黄遵宪

单衣白袷帐乌纱,寒暖时时十度差。dān yī bái jiá zhàng wū shā,hán nuǎn shí shí shí dù chà。
冬亦非冬夏非夏,案头常供四时花。dōng yì fēi dōng xià fēi xià,àn tóu cháng gōng sì shí huā。

养疴杂诗

黄遵宪

颓墙残月竹冥冥,闪闪微灯三两星。tuí qiáng cán yuè zhú míng míng,shǎn shǎn wēi dēng sān liǎng xīng。
绛帕白衣偏袒舞,时闻巷犬吠流萤。jiàng pà bái yī piān tǎn wǔ,shí wén xiàng quǎn fèi liú yíng。

养疴杂诗

黄遵宪

镫红月白可怜宵,羯鼓如雷记里遥。dèng hóng yuè bái kě lián xiāo,jié gǔ rú léi jì lǐ yáo。
异种名花新合乐,知谁金屋别藏娇。yì zhǒng míng huā xīn hé lè,zhī shuí jīn wū bié cáng jiāo。

养疴杂诗

黄遵宪

千形万态树扶疏,欲唤无名口又茹。qiān xíng wàn tài shù fú shū,yù huàn wú míng kǒu yòu rú。
重译补笺新草木,马留名字蟹行书。zhòng yì bǔ jiān xīn cǎo mù,mǎ liú míng zì xiè xíng shū。

养疴杂诗

黄遵宪

一声长啸海天空,声浪沈沈入海中。yī shēng zhǎng xiào hǎi tiān kōng,shēng làng shěn shěn rù hǎi zhōng。
又挟馀声上天去,天边嘐唳一归鸿。yòu xié yú shēng shàng tiān qù,tiān biān xiāo lì yī guī hóng。

养疴杂诗

黄遵宪

荡荡青天一纸铺,团团红日半轮孤。dàng dàng qīng tiān yī zhǐ pù,tuán tuán hóng rì bàn lún gū。
波摇海绿云翻墨,谁写须臾万变图?bō yáo hǎi lǜ yún fān mò,shuí xiě xū yú wàn biàn tú?

闰月饮集钟山送文芸阁学士廷式假归兼怀陈伯严吏部三立

黄遵宪

泼海红霞照我杯,江山如此故雄哉!pō hǎi hóng xiá zhào wǒ bēi,jiāng shān rú cǐ gù xióng zāi!
马蹄蹴踏西江水,相约扶桑濯足来。mǎ tí cù tà xī jiāng shuǐ,xiāng yuē fú sāng zhuó zú lái。

感怀三首

黄遵宪

世儒诵《诗书》,往往矜爪嘴。shì rú sòng shī shū,wǎng wǎng jīn zhǎo zuǐ。
昂头道皇古,抵掌说平治。áng tóu dào huáng gǔ,dǐ zhǎng shuō píng zhì。
上言三代隆,下言百世俟。shàng yán sān dài lóng,xià yán bǎi shì qí。
中言今日乱,痛哭继流涕。zhōng yán jīn rì luàn,tòng kū jì liú tì。
摹写车战图,胼胝过百纸。mó xiě chē zhàn tú,pián zhī guò bǎi zhǐ。
手持《井田谱》,画地期一试。shǒu chí jǐng tián pǔ,huà dì qī yī shì。
古人岂我欺,今昔奈势异。gǔ rén qǐ wǒ qī,jīn xī nài shì yì。
儒生不出门,勿论当世事。rú shēng bù chū mén,wù lùn dāng shì shì。
识时贵知今,通情贵阅世。shí shí guì zhī jīn,tōng qíng guì yuè shì。
卓哉千古贤,独能救时弊。zhuó zāi qiān gǔ xián,dú néng jiù shí bì。
贾生《治安策》,江统《徒戎议》。jiǎ shēng zhì ān cè,jiāng tǒng tú róng yì。

感怀三首

黄遵宪

有《清》膺天命,仁泽二百年。yǒu qīng yīng tiān mìng,rén zé èr bǎi nián。
圣君六七作,上追尧舜贤。shèng jūn liù qī zuò,shàng zhuī yáo shùn xián。
熙隆全盛时,盖如日中天。xī lóng quán shèng shí,gài rú rì zhōng tiān。
帷闼外戚患,干戈藩镇权。wéi tà wài qī huàn,gàn gē fān zhèn quán。
煽虐奄人毒,炀灶权臣奸。shān nüè yǎn rén dú,yáng zào quán chén jiān。
百弊咸荡涤,王道同平平。bǎi bì xián dàng dí,wáng dào tóng píng píng。
迩者盗潢池,神州洿腥膻。ěr zhě dào huáng chí,shén zhōu wū xīng shān。
治久必一乱,法弊无万全。zhì jiǔ bì yī luàn,fǎ bì wú wàn quán。
谓由吏惰窳,亦坐民殷阗。wèi yóu lì duò yǔ,yì zuò mín yīn tián。
当世得失林,未可稽陈编。dāng shì dé shī lín,wèi kě jī chén biān。
儒生拾古语,谓当罪己愆。rú shēng shí gǔ yǔ,wèi dāng zuì jǐ qiān。
显皇十一载,忧虞怵深渊。xiǎn huáng shí yī zài,yōu yú chù shēn yuān。
拔擢尽豪杰,力能扶危颠。bá zhuó jǐn háo jié,lì néng fú wēi diān。
惟念大乱平,正当补弊偏。wéi niàn dà luàn píng,zhèng dāng bǔ bì piān。
且濡浯溪笔,看取穹碑镌。qiě rú wú xī bǐ,kàn qǔ qióng bēi juān。

感怀三首

黄遵宪

吁嗟两楹奠,圣殁微言绝。xū jiē liǎng yíng diàn,shèng mò wēi yán jué。
战国诸子兴,大道几灭裂。zhàn guó zhū zi xīng,dà dào jǐ miè liè。
劫灰出秦燔,六籍半残缺。jié huī chū qín fán,liù jí bàn cán quē。
皇皇孝武诏,群言罢一切。huáng huáng xiào wǔ zhào,qún yán bà yī qiè。
别白定一尊,万世循轨辙。bié bái dìng yī zūn,wàn shì xún guǐ zhé。
遗书一萌芽,众儒互拾掇。yí shū yī méng yá,zhòng rú hù shí duō。
异同晰《石渠》,讲习布绵蕝。yì tóng xī shí qú,jiǎng xí bù mián jué。
戴凭席互争,五鹿角娄折。dài píng xí hù zhēng,wǔ lù jiǎo lóu zhé。
洎乎许郑出,袖然万人杰。jì hū xǔ zhèng chū,xiù rán wàn rén jié。
宋儒千载后,勃窣探理窟。sòng rú qiān zài hòu,bó sū tàn lǐ kū。
自诩不传学,乃剽思孟说。zì xǔ bù chuán xué,nǎi piāo sī mèng shuō。
讲道稍僻违,论事颇迂阔。jiǎng dào shāo pì wéi,lùn shì pǒ yū kuò。
万头趋科名,一意相媚悦。wàn tóu qū kē míng,yī yì xiāng mèi yuè。
圣清崇四术,众贤起颃颉。shèng qīng chóng sì shù,zhòng xián qǐ háng jié。
顾阎辟初涂,段王扬大烈。gù yán pì chū tú,duàn wáng yáng dà liè。
审意得古训,沈晦悉爬抉。shěn yì dé gǔ xùn,shěn huì xī pá jué。
读史辨豕亥,订礼分袒袭。dú shǐ biàn shǐ hài,dìng lǐ fēn tǎn xí。
上溯考据家,仅附文章列。shàng sù kǎo jù jiā,jǐn fù wén zhāng liè。
儒于九流中,亦只一竿揭。rú yú jiǔ liú zhōng,yì zhǐ yī gān jiē。
矧又某氏儒,涂径各歧别。shěn yòu mǒu shì rú,tú jìng gè qí bié。
均之筐箧物,操此何施设?大哉圣人道,百家尽囊括。jūn zhī kuāng qiè wù,cāo cǐ hé shī shè?dà zāi shèng rén dào,bǎi jiā jǐn náng kuò。
至德如渊骞,尚未一间达。zhì dé rú yuān qiān,shàng wèi yī jiān dá。
区区汉宋学,乌足尊圣哲。qū qū hàn sòng xué,wū zú zūn shèng zhé。
毕生事赞仰,所虑吾才竭。bì shēng shì zàn yǎng,suǒ lǜ wú cái jié。